Chương 59: Xử cô ta, anh không sợ Đường Cận Ngự chơi chết anh à

Nhóm người bên cạnh hiển nhiên không ngờ Giản Thất làm ra hành động này, thậm chí không nghĩ rằng cô ta trực tiếp dễ dàng ném người xuống đất như vậy.

“Thành Phong phải không?” Giản Thất cười lạnh nhìn Thành Phong: "Anh rất có ý kiến với tôi?"

Sắc mặt Thành Phong không tốt, thậm chí có chút ảm đạm: "Tôi thật sự đã đánh giá thấp cô!"

"Nhưng tôi chưa bao giờ đánh giá cao anh!” Giản Thất cười cười, bình tĩnh trả lời!

Một câu nói như vậy chắc chắn khiến tâm trạng bị đè nén đêm nay của Thành Phong không tự chủ được muốn bộc phát.

"Con ranh thối, đừng tưởng rằng tôi không dám đánh cô!” Thành Phong cười lạnh.

“Anh dám à?” Giản Thất khiêu khích.

“Xem hôm nay tôi phải dạy cho cô một bài học tử tế!” Thành Phong nói xong, cởi áo khoác ném cho người bạn bên cạnh, một tay kéo cà vạt.

Vẻ ngoài kia vẫn có chút đẹp trai, nhìn ánh mắt của các nữ minh tinh bên cạnh có thể thấy được.

Giản Thất cười đầy chế nhạo, giơ chân lên đá một phát thẳng vào mặt Thành Phong.

Bởi vì say rượu, không ngờ Giản Thất di chuyển nhanh gọn gàng như vậy, không hề đề phòng, cả người bị đá suýt nữa ngã xuống đất.

May mắn hai người bên cạnh đã kịp thời đỡ anh ta, mới không bị Giản Thất đá ngã xuống đất.

"Đánh nhau còn làm mấy trò dông dài như vậy!” Giản Thất cười lạnh, một lần nữa tấn công về phía Thành Phong.

Thành Phong đẩy người ra, trực tiếp tránh đòn tấn công của Giản Thất.

Giản Thất mỉm cười, xoay người sang ngang, giơ chân lên, di chuyển nhanh chóng rồi lại đập chân vào mặt anh.

Vị trí hai bên trong chốc lát đều là hai dấu chân.

Thành Phong vẫn chưa ổn định đã thấy Giản Thất nhanh chóng di chuyển lại gần, anh giơ tay chắn, ra nắm đấm, nhưng không ngờ Giản Thất không hề né tránh mà trực tiếp tiến lên, khi cách mặt anh chưa đến một cm, Giản Thất duỗi nắm đấm, mượn lực, xoay tròn, giơ chân lên, trực tiếp đá vào ngực anh.

Thành Phong muốn tránh nhưng có lẽ là do rượu khiến anh phản ứng hơi chậm, hoặc là do nguyên nhân nào đó khác, nói tóm lại lúc anh ta muốn tránh, chân của Giản Thất đã đạp lên ngực anh ta.

Trong phút chốc Thành Phong đã bị đá ngã xuống đất.

Những người xung quanh rõ ràng là ngốc luôn rồi.

Giản Thất mặc kệ mọi người, ánh mắt rơi vào người Thành Phong, giọng điệu giễu cợt: "Có chút bối cảnh mà sĩ bọ, bắt nạt Kiều Bách? Anh cũng không soi lại gương, làm gì có cửa so với người ta!"

Lời nói của Giản Thất không biết chọc vào dây thần kinh nào của Thành Phong, giọng điệu anh ta lập tức trở nên sắc bén hơn: "Anh ta là một thằng diễn viên, có tư cách gì để so sánh với tôi?"

“Chỉ dựa vào anh ấy đẹp trai hơn anh, làm người vừa mắt hơn anh, xem lại bản thân đi, rác rưởi!” Giản Thất cười mỉa mai: "Đến cả phụ nữ mà anh cũng bắt nạt, anh lấy tư cách gì để so với người khác?"

Tất cả mọi người: "..."

Có chắc là anh ta đang bắt nạt cô không?

Giản Thất không quan tâm đến đám người, đưa tay đỡ Coco ngồi dưới đất, tức tối đá vào người đàn ông bên cạnh, liếc nhìn đám đông cảnh cáo, khí thế mạnh mẽ, giọng điệu cao ngạo, hung hăng càn quấy nói: "Ai sau này dám bắt nạt người của tôi? Thấy một lần đánh một lần!"

Nói xong đỡ Coco đang chóng mặt rời đi.

Mọi người vội đỡ người đàn ông và Thành Phong lên.

"Phong thiếu gia, có cần tìm người xử con nhãi hôi hám đó không?” Có người đề nghị.

Thành Phong trừng mắt nhìn anh, lạnh lùng nói: "Anh coi lời Đường Cận Ngự nói là rắm à? Xử cô ta, anh không sợ Đường Cận Ngự chơi chết anh à!"

Người đàn ông không dám nói gì nữa.

Đường Cận Ngự, không chỉ họ không thể trêu vào mà ngay cả Thành Phong cũng không thể!

Ở cuối hành lang góc, Sở Vũ Hàm cất điện thoại đi, cô đang âu sầu vì không có cơ hội tiêu diệt Giản Thất, không ngờ bản thân cô ta làm ra loại chuyện này!

Cô muốn xem lần này Giản Thất trở mình như thế nào!

Quay người Sở Vũ Hàm xử lý lại đoạn video cô vừa quay, chụp một vài bức ảnh màn hình, gửi cho một tay săn ảnh đã từng liên hệ với cô.