Chương 58: Người của tôi mà các người cũng dám bắt nạt

Chiếc xe nhanh chóng rời đi.

Lên xe Kiều Bách nói: "Có chuyện gì sao?"

Ở ghế lái bên cạnh, người phụ nữ có mái tóc hơi xoăn, khuôn mặt thanh tú, chính là người phụ nữ vừa rồi ngồi bên cạnh Thành Phong trong phòng.

“Công ty không cho phép anh có tai tiếng tình dục!” Người phụ nữ nói.

“Tôi biết.” Kiều Bách vô thức nhíu mày, sau đó bình tĩnh lại: “Hôm nay cô ấy kết thúc kỳ thi đại học, chúc mừng cô ấy.”

"Việc riêng của nghệ sĩ, anh không cần báo cho tôi!"

Giọng điệu của người phụ nữ có vẻ lạnh lùng.

Kiều Bách hít sâu một hơi, nhìn nghiêng ngoài cửa sổ, trong mắt có một tia sáng không rõ ràng xẹt qua: "Cô ấy hôm nay chỉ vô ý thôi, bên Thành Phong mong cô có thể giúp tôi nói một chút..."

“Anh vì cô ta mà cầu xin tôi?” Giọng điệu của người phụ nữ lạnh lùng, không nghe ra bất cứ cảm xúc nào, nhưng bàn tay đang cầm vô dùng lực lăng siết chặt vài phần.

"Cô ấy chỉ mới mười tám tuổi, sự nghiệp mới bắt đầu. Tôi không muốn cô ấy bị hủy hoại như thế này, hơn nữa cô ấy rất thích hợp để đóng phim..."

“Đủ rồi!” Người phụ nữ ngắt lời Kiều Bách cười nói: "Luôn không ai có thể lọt vào mắt xanh của anh, thế mà có một ngày anh khen một cô gái như thế, còn nhờ tôi giúp cô ta."

"Tôi…"

“Anh không cần nói nữa, tôi sẽ chuyển lời với Phong Thành!” Người phụ nữ lạnh lùng nói.

Kiều Bách mở miệng đang muốn giải thích gì đó nhưng cuối cùng cũng không nói gì, ánh mắt rơi ra ngoài cửa sổ, đáy mắt sâu như biển, khó có thể nhìn ra được anh đang suy nghĩ gì.

Người phụ nữ liếc nhìn anh, ánh sáng mờ ảo xẹt qua mắt, khóe miệng hơi nhếch lên, có phần khó hiểu.

Thu hồi ánh nhìn, cô nhấn ga tăng tốc độ.

...

Giản Thất với Coco làm loạn đến gần sáng mới rời khỏi bữa tiệc.

Coco rõ ràng đã uống quá nhiều.

Cả đêm Giản Thất bị ép uống nước trái cây, bụng chỉ cần lắc lắc là có thể nghe tiếng nước.

Giản Thất đỡ anh ra ngoài, đúng lúc quệt phải người ở phòng riêng bên cạnh mới tan tiệc.

"Yo, Thành Phong, đây không phải là cô gái đanh đá* hất rượu vào anh lúc trước sao?” Lúc này mọi người đều uống nhiều rượu, rượu trào lên, ngữ khí có chút không đứng đắn.

*Nguyên văn (小辣椒) Tiểu Lạt Tiêu: Chỉ những người sexy, mạnh mẽ, tính tình không tốt, dễ nổi nóng.

Thành Phong đêm nay uống nhiều rượu, sắc mặt có chút đỏ lên, nhìn thấy Giản Thất, không nghi ngờ gì nữa anh ta nghĩ đến Kiều Bách, nhất là người phụ nữ vì Kiều Bách mà rời đi.

Vào lúc này anh ta nhìn Giản Thất trong lòng cảm thấy đặc biệt khó chịu.

"Con nhóc hôi hám, vừa rồi cô rất huênh hoang, cô có biết Phong thiếu chúng ta là ai không? Người mà chỉ trong phút chốc có thể cô biến khỏi giới giải trí!" Một người đàn ông cười cười, mặt đỏ bừng, lời nói đem theo toàn mùi rượu, rõ ràng anh ta say không nhẹ.

Đồng thời Coco - Người say đứng không vững nghe thấy tiếng ai đó mắng Giản Thất, ngay lập tức chắn trước mặt Giản Thất.

Cho dù là say rượu cũng phải bảo vệ Giản Thất không cho ai bắt nạt.

"Yo, đây không phải là Coco sao?” Người đàn ông mỉa mai nói, đưa tay ra kéo con búp bê được khâu khoa trương ở ngực Coco, không che đậy sự mỉa mai: "Gay cũng có khí cốt của thằng gay cơ à, muốn anh hùng cứu mỹ nhân?"

Mọi người đều cười.

Coco say thật không hề nhẹ, mặc kệ mọi người, chỉ bảo vệ Giản Thất.

Không ai nhìn thấy sát ý xẹt qua mắt Giản Thất.

Đưa tay ôm Coco đứng bên cạnh, ánh mắt Giản Thất rơi vào người đàn ông đang cười đến hạnh phúc trước mặt mình, đôi mắt đen ẩn chứa sát khí.

"Rất buồn cười?"

"Con nhóc thối, tôi còn chưa nói cô đâu, mau xin lỗi Phong thiếu của chúng tôi, nếu không ngày mai trực tiếp khiến cô biến khỏi làng giải trí!” Người đàn ông cảnh cáo.

Giản Thất câu môi cười xấu xa: "Được rồi, tôi xin lỗi."

Nghe cô nói xong mọi người còn chưa kịp vui mừng thì đã nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của người đàn ông vừa rồi.

Giản Thất vươn tay nắm lấy tay người đàn ông, trực tiếp dùng bả vai đập mạnh người đàn ông xuống đất, lộ ra vẻ bá khí, trong giọng điệu có chút nghiêm túc: "Người của tôi mà các người cũng dám bắt nạt!"