Chương 6: NÚI VƯƠNG BẢO
Thiết Long bế Khởi La lên vai rồi “vụt” một cái, hai cha con bật cao trên không trung tiến thẳng đến tòa thành dát vàng đằng xa.
-Cha, mình không đợi bà nội và mọi người ạ ?
- HA HA HA HA, chúng ta mà không xuất phát trước thì sẽ bị tụt lại phía sau mất. Thiết Long cười phá lên giòn giã, lắc đầu mấy cái.
“Đi !” Ngọc Linh phất tay một cái liền lao mất vào cánh rừng để lại đoàn quân còn đang ngỡ ngác chưa hiểu chuyện gì xảy.
Trên không trung hai cha con Khởi La cười nói vui vẻ, cái tiếng cười hồn nhiên ngây thơ có lẽ đứa trẻ này chỉ còn quãng thời gian ngắn ngủi như thế nữa thôi.
Vừa mới hạ từ trên cao xuống, từ xa cả thành vang rộn trong tiếng hô hoán, hoan nghênh, ồn ào tấp nập.
“Yêu Vương trở về rồi!!!” Khắp nơi vang rộn tiếng chào mừng, Thiết Long bỡ ngỡ không hiểu chuyện gì đang xảy ra, ông ta đờ đẫn người vẫn đang cố gắng định thần lại bản thân.
Đột nhiên, Nữ Vương Linh Ngọc không biết xuất hiện từ lúc nào tiến đến dìu tay Thiết Long đồng thời ôm Khởi La bên hông đưa hai người bước qua cổng thành.
- Mẫu hậu, sao lại có nhiều người tập trung ở cổng thành vậy.” Thiết Long vội vã hỏi.
- Con đấy, xa nhà bao nhiêu lâu rồi không nhớ được trước đây mình để lại “hậu quả” gì hả ? Nữ Vương Ngọc Linh tức giận đến nỗi đỏ cả mặt.
“A ha ha ha” Thiết Long cười trong ngượng ngùng, gãi đầu tỏ ý chờ mẹ mình đưa ra câu trả lời luôn.
Tất cả người đang đứng đây đều đang chào mừng ông trở về sau bao năm ròng rã, không ít người từng được ông cứu giúp giờ chỉ chờ đợi ân nhân quay về mà cảm tạ.
Thiết Long tốn cả ngày trời để chào hỏi lẫn nhận lời cảm tạ từ mọi người, đến tối còn tiệc rượu mừng ông trở về nên từ giờ đến lúc đó ông cũng nghỉ ngơi được đôi chút rồi.
Vừa đến thành, Khởi La bơ vơ một góc chẳng biết phải làm gì, cậu cô đơn ngồi trong biệt viện chờ cha xong việc hoặc có lẽ đang đợi việc gì đó hay ho xảy ra.
Chả biết từ đâu ra xuất hiện một con khỉ 3 mắt nhảy nhót trên cây cuối góc vườn, nó cười khà khà vào mặt cậu còn lấy cả hạt trái cây đang ăn nhổ vào mặt cậu, vỗ vỗ mông mấy cái như đang cố tình chọc giận người khác.
Khởi La thấy thế cũng giận mà bật dậy định ra đuổi đánh con vật đi nào ngờ chưa kịp làm gì nó đã nhảy bổ lên mặt cậu đẩy cậu ngã nhào xuống đất.
Giận quá mà không làm gì được, cậu liền đuổi theo con khỉ đấy sâu vào trong cánh rừng phía bắc của thành. Từ phía xa ai cũng để ý nơi Khởi La đang chạy đến không đâu khác là núi Vương Bảo.
10 năm trước nơi này từng được phát hiện có một cơ quan bên trong chứa đầy thiên tài địa bảo, người người nhà nhà, kiếm sĩ, pháp sư, võ sư đều tụ tập lại nơi này cùng nhau lập tổ đội khám phá bên trong nhưng số người vào thì nhiều ra thì chỉ đếm trên đâu ngón tay.
Đã thế những người ra không những không thu được lợi gì mà còn thương nặng đến độ không sống quá được 5 tháng. Từ đó nơi đây chỉ còn lại lời đồn đáng sợ khiến ai cũng phải tránh xa.
Đến Yêu Vương Thiết Long từng có ý định khám phá mà rồi chỉ biết ngậm ngùi bỏ ý định.
Ấy thế mà con trai ông lại đang vô thức tiến gần đến với cấm địa người người khiếp sợ, thật sự không biết chuyện gì sẽ xảy ra với cậu ta.
Dù chuyện gì đi nữa thì có lẽ Khởi La cũng vẫn sẽ có nhiều trở ngại hơn thế này.