-Hồi đó bố cháu mới chỉ 15 tuổi thôi. Hiền lành, chất phác, thông minh và nhanh nhẹn, đặc biệt bố cháu rất thích tìm hiểu về khủng long...
Trung Tâm Thành Phố Hà Nội_
-nhanh lên, mình phải về nhà thật nhanh để xem phim Jurassic World 18, không thì không kịp mất!.Thành vừa phi chiếc xe đạp bay vừa nói:-Ủa? Sao hôm nay đông thế nhỉ?-Thành nhìn sang con đường phía đông thành phố: xe cộ ùn tắc nặng nề như thể đang chạy bão ấy! Mà thôi, mặc kệ, mình phải về để xem phim.
-Chỉ còn 800m nữa thôi, cố lên!!!-Thành động viên bản thân.-Ôi không?!? trước đường nhà Thành, cái ngã tư ấy xe bay cứ chồng chất len nhau.
-Mẹ Kiếp!-Thành quay đầu xe lại, quyết định đi đường vòng, đây là con đường vắng đi qua một bãi đất trống rồi ngoằn vào đường nhà Thành. Đến bãi đất, Thành nhìn thấy phía xa có nhiều bống đen to lớn đang tiến vào thành phố, và trên đầu Thành là những chiếc máy bay từ trường khổng lồ với những trang bị vũ khí siêu cấp. Thành tự hỏi:
-What the hell? Cái gì đang xảy ra vậy? Kệ! Về xem phim đã rồi tính!
Đến đoạn đường gần nhà, thấy mấy bác hàng xóm đều chuẩn bị dời đi cả, thành ngạc nhiên:
-Các bác đi đâu vậy?
-Nhanh về nhà mà chạy đi Thành ơi! Chúng ta phải đi khỏi đây ngay! “bác ấy nói cái gì vậy nhỉ?”-Thành nghĩ. Đến trước của nhà, cánh cửa tự động mở ra, Thành lao vào, quẳng chiếc cặp lên ghế rồi vào phòng xem phim. Đeo chiếc kính 4 chiều, Thành đi vào trong màn hình tivi 100 inch của mình và nhập tâm vào bộ phim.
-Quái lạ?! Rõ ràng mình nhớ là phim này lấy bối cảnh ở Madagascar mà! Sao hôm nay xem lại là Việt Nam? Chả hiểu gì cả!??-Thành nghĩ-Mà thôi, xem phim thì xem lại còn thắc mắc.
Trong tivi lúc này là cảnh bầy khủng long đang phá nát khu đô thị biển sầm uất nhất thế giới: Hải Phòng. Chúng ra sức húc mạnh vào những tòa nhà cao tầng khiến những công trình này sụp đổ hòa toàn.
-Thành ơi! Xuống đây! Chúng ta phải đi ngay!-Bà Nga, mẹ Thành hớt hải -Có chuyện gì vậy mẹ? Con đang xem phim mà!
Đúng lúc đó, trong tivi, cảnh quay ấy đã kết thúc mà thay vào đó là giọng nói của một biên tập viên truyền hình:“Bầy khủng long hiện giờ đang tiến sâu và bờ, chúng tôi xin nhắc lại một lần nữa: chúng đag tiến vào đất liền, toàn bộ nhân dân khu vực Bắc Bộ phải dời đi ngay!” Thành nghe xong, cậu ngạc nhiên đến lỗi chết lặng trong đó. Bà Nga vào phòng lôi cậu con trai mình ra ngoài. Bà vác chiếc vali to đùng của mình ra ngoài, đặt lên xe bay rồi 2 mẹ con cùng nhau dời khỏi đấy.
-Mẹ định đi đâu?
-Austraylia con à-Bà Nga nói -Không được đâu mẹ à! Muốn sang được đó phải qua biển mà bọn khủng long đang dùng nó làm con đường để di chuyển. Mẹ con mình làm vậy khác nào tự tìm con đường chết!-Nam căng thẳng -Nhưng chỉ có austraylia mới sự phát triển như Việt Nam, chỉ có ở đấy chúng ta mới có được một cuộc sống sung túc!
Thành im lặng. bỗng nhiên cậu giật mình, đứng phắt dậy với khuôn mặt vô cùng hoang mang:
-Mẹ…m..me. thế.. thế bố… bố con…bố con đâu rồi ạ??
Bà Nga nhìn con trai mình, hai giọt nước mắt lăn dài:
-Hic…con..con à…Bố con..con…mất rồi..!Hu…hu Thành gục xuống, Cậu gào to:
-Con không tin,…hu..hu, Bố ơi…Bố..Con..con không..tin…con không tin…Bố ơi, bố về với con đi, Bố ơi….
vài giờ sau, hai mẹ con tới được cảng biển Vũng Tàu-bờ biển được coi là an toàn. Chiếc xe bay bắt đầu bay vượt biển. Đằng trước họ là nhiều người khác cũng muốn tới austraylia. Mặt biển tự nhiên rung chuyển mạnh. Thành nói với mẹ với dọng sợ hãi:
-Mẹ ơi, mình quay lại thôi, con..con thấy,.. hình như… vừa nói xong trước mắt hai mẹ con, con khủng long to dài ngoi lên, cái miệng khổng lồ há rộng ra, luốt chửng tất cả những người đi đầu.
-Mẹ..quay lại mau, đó là con Tylosaure..nó dài tới 7 đến 9m, nó..nó sẽ giết chúng ta mất..hic..hic-Thành run rẩy.
Bà Nga nhanh chóng quay đầu, phi nhanh với vận tốc 75km/h vào bờ. Không ngờ, ngay lúc đó, một con tylosaure nữa ngoi lên chặn đầu chiếc xe.
-Chết…Chết Rồi-Hai mẹ con hét to…
Đột nhiên, con Tylosaure thay đổi hướng bơi, nó lặn xuống, biến mất khỏi tầm quan sát của Thành. “Et...Et...”. Thành quay ngắt sang bên phải, nơi mà tiếng kêu phát ra. Đó là một con Plesiosaurus, loài bò sát sống dưới biển có 4 vây bơi, trông khá giống với thủy quái hồ Loch Ness.
-“Nó...nó...nó chính là nguyên nhân, nó đã khiến cho con Tylosaure đổi hướng, mẹ...mẹ ơi...nhanh đi thôi....”- Thành sốt ruột.
Đúng như vậy, thấy con mồi to lớn hơn, hai con Tylosaure nhanh chóng tiếp cận, bỏ qua hai mẹ con nhà Thành. Bà Nga vận hành xe và tiến vào bờ với vận tốc nhanh nhất.
Cuối cùng họ đã đến được đất liền.
- Sao ở đây vắng vẻ thế mẹ???- Thành nhìn quanh.
- Máy định vị cho biết ở đây là thị trần Hải Đăng, nằm ở ven biển tỉnh Quảng Trị, số dân hiện tại chỉ còn 1000 người trên tổng số 5724 người.- Bà Nga nói- Lên xe đi tiếp thôi Thành ơi.
- Nhưng đi đâu bây giờ hả mẹ???
- Chúng ta sẽ đi Châu Âu.
Thành bước lên xe một cách chần chừ. Bà Nga khởi động xe, bất ngờ trong xe phát ra một tiếng kêu lạ thường.
- Có chuyện gì vậy mẹ???
- Bình nhiên liệu platium cạn kiệt rồi, chắc là do ban nãy khi ở ngoài biển với bọn khủng long. Chết tiệt!!!
- Thế bây giờ chúng ta phải làm gì???
- Đi theo mẹ, chúng ta sẽ đi mua platium.
Hai mẹ con bắt đầu tiến sâu vào thị trần...
- Này, có ai không??? – Bà Nga đập cửa trạm platium.
- Tới đây, chị mua platium hả??? Hết rồi, người ta mua hết rồi!!! – Một người phụ nữ bước ra mở cánh cửa.
- Sao cơ??? – Bà Nga ngạc nhiên.
- Người ta sơ tán đi Châu Âu rồi, mua platium hết sạch. Không có tiền nên chúng tôi ở lại.
- Xung quanh đây còn trạm nào nữa không???
- Không đâu, thị trần này có mỗi trạm này thôi.
- Mẹ ơi, bây giờ mẹ con mình phải làm sao ạ??? – Thành nhìn mẹ.
Bà Nga đăm chiêu một lúc, người phụ nữ thấy vậy quay vào:
- Không có việc gì nữa thì tôi đi đây, chào chị.
Bà Nga vội vàng kéo tay người phụ nữ ấy lại:
- Xin hỏi, trong khu vực này có khách sạn hay nhà trọ nào không???
Người phụ nữ quay lại, cười:
- Lấy đâu ra chứ, cái thị trấn nghéo nàn này chẳng bao giờ có lấy một cái bóng khách du lịch thì làm gì có nhà nghỉ với khách sạn chứ.
Hai mẹ con thất vọng, buồn ủ rũ, ra về.
Người phụ nữ kia nhìn họ, nói:
- Hay chị với cháu ở tạm nhà tôi đi, có được không???
Bà Nga vừa ngạc nhiên sung sướng:
- Thật sao? Vậy thì cảm ơn em rất nhiều!!! – Rồi bà quay sang nói với Thành – Con ơi, chúng ta có chỗ ở rồi, cảm ơn cô đi con!!!
- Dạ, cháu cảm ơn cô ạ!!!!
- Ừ, hai mẹ con vào nhà đi!!!
Người phụ nữ dẫn hai mẹ con vào trong trạm...
- Nhà em hơi nhỏ, chị thông cảm. À mà xin giới thiệu với chị, em là Nguyệt, còn kia là Huyền, con gái em.
- Ừ, còn chị tên là Nga, thằng bé này tên Thành.
- Chị...chị...chị có phải là chị Nga-Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng nhiệm kì trước không??? Tại sao chị lại không tham gia ứng cử nhiệm kì này???
- Chị không muốn, chị chỉ mong được sống một cuộc sống bình yên, vui vẻ thôi... À mà chồng em đi đâu rồi???
- Hix... Chồng em là một nhà khoa học, anh ấy được triệu tập công tác ở Kiến Nam, sau đó, sản phẩm thí nghiệm bị trục trặc, chẳng biết anh ấy bây giờ ra sao nữa.
- Vậy là chồng em là đồng nghiệp của chồng chị rồi. Chồng chị cũng làm việc ở đó.
Trong lúc đó, Thành đang đi thăm quan căn phòng. Cậu ngơ ngác trước một số mô hình khủng long tại đây. Thành tiến tới chỗ một bộ mô hình lớn nhất, cậu nghĩ: “ Oa, một bộ mô hình Giganoto saurus, tuyệt thật.”
- Đó là mô hình một con khủng long ăn thịt, tên nó là Giganoto saurus, thuộc họ Carcharodonto Sauridae, nó còn khủng hơn T-rex đó. Có thế mà không biết.
Thành quay ngoắt ra phía sau, nhìn Huyền:
- Cũng hiểu biết đấy chứ.
- Cái gì??? Tính coi thường tôi à??? Anh thì biết đến đâu???
Huyền chỉ tay vào mô hình bên cạnh đó:
- Biết đây là loài gì không???
- Loài ăn thịt lớn nhất, Spino saurus, dài 16-18m, nặng từ 7-10 tấn, nhưng chúng chỉ ăn cá.
Huyền lại hỏi tiếp: “ Con kia?”, “Con này?” nhưng tất cả câu hỏi đó đều được Thành trả lời rất chính xác.
- Đây, anh cho mượn cái này mà đọc nè. – thành lấy ra trong cặp cuốn Bách khoa toàn thư về khủng long, đưa cho Huyền.
- Đây...đây là... – Huyền ngỡ ngàng.
- Bách khoa anh tự biên soạn đấy!!!
Nhìn độ dày của cuốn bách khoa, Huyền cảm thấy bất ngờ và thán phục tài năng của Thành:
- Anh giỏi thật, em bắt đầu hâm mộ anh rồi đấy!!!- Huyền giờ đã thay đổi thái độ, vui cười với Thành.
Buổi chiều hôm đó, Thành với huyền vui vẻ cùng nhau đi dạo trên bãi biển. Họ chơi đùa với nahu rất thân thiết.
Huyền bỗng dưng đỏ bừng mặt, nhìn Thành:
- Anh Thành...anh...anh Thành này, em...em...
- Có chuyện gì vậy???- Thành đáp.
- Em...em...em thích...
Đột nhiên, từ khu rừng bên cạnh thị trấn vang lên một tiếng gầm to, kèm theo đó là những bước chân là dung chuyển mặt đất..
- Chết rồi!!! Có một con bạo chúa ở đây cách 2km, phải nhanh lên mới được!!! – Thành hoảng hốt, cậu nắm tay Huyền, kéo vào trong thị trấn.
Cậu chạy thẳng vào nhà, nói to với giọng sợ hãi:
- Mẹ ơi, chúng...chúng ta...cần...cần phải dời đi ... ngay...có...có
- Bình tĩnh lại ngay!!! Con phải bình tĩnh lại!!!- Bà Nga quay sang nhìn cô Nguyệt:
- Có chiếc lao phát tín hiệu nào xung quanh đây không???
- Dạ...dạ có...có ạ!!! Ở...ở...Bưu điện...
- Ba cô cháu mau đi thu dọn tất cả đồ đạc, thức ăn dự trữ rồi ra Bưu điện ngay.
Rồi bà Nga chạy thẳng tới Bưu điện. Trong mỗ gia đình lúc này, những chiếc tivi được tự động bật lên, và có một hình ảnh người phụ nữ với vẻ mặt nghiêm nghị:
- Tất cả nhân dân trong thị trấn này hãy mau mau thu dọn tất cả đồ đạc và thức ăn cần thiết, chúng ta phải dời khỏi nơi này, chúng ta đang bị đe dọa đến tính mạng.
Ngay sau đó, bà nhận được rất nhiều phản hồi: “Tại sao chúng tôi phải nghe theo bà???”, :Chúng tôi có thấy mối đe dọa nào đâu???”, “Chúng tôi chẳng thấy có tiếng kêu của khủng long, tiếng di chuyển của khủng long đâu???”
- Mọi người hãy tin tôi, tôi có bằng chứng.- Bà đưa tay bấm nút trên bàn phím, màn hình lúc này chuyển thành hình ảnh của con T-rex.
- Đây là hình ảnh từ vệ tinh, cỗ máy ăn thịt đó giờ chỉ cách chúng ta hơn 1,7 km. Mọi người phải nhanh lên, không có thời gian đâu.
Hai phút sau, tất cả đã tập hợp đông đủ tại sân trước Bưu điện.
- Khoảng cách bây giờ là 1,48km, tất cả mọi người hãy di chuyển theo tôi, tôi sẽ dẫn đường.
Tất cả bắt đầu lên đường trong sự sợ hãi và hoài nghi trước sự xuất hiện của người phụ nữ trung niên kia và sự chỉ đạo của bà ấy.
- Tôi là Nga, đoàn chúng ta có tổng tất cả 1247 người trong 311 hộ gia đình tất cả sẽ di chuyển tới Ý, một quốc gia Châu Âu phát triển, nếu đi nhanh chúng ta sẽ chỉ mất 3 tháng để tới đó. Có ai có gì thắc mắc không???
Đằng sau, một người đàn ông nói:
- Này bà kia, tại sao chúng tooilaij phải đi sang tận Ý chứ??? Sao không phải là Ấn Độ, hay Úc??? Mà có chắc sang tới đấy chúng tôi có thể sống sung túc ấm no không???
Bà Nga quay lại:
- Thứ nhất: tôi đã nói Ý là quốc gia phát triển hiện nay. Thứ hai: Muốn tới Úc, phải vượt qua biển, sẽ vô cùng nguy hiểm. Thứ ba: chúng ta đang được ưu tiên trên khắp thế giới, chỉ cần chứng minh mình có quốc tịc Việt Nam là chúng ta sẽ được cấp tới các khu đô thị ở đó.
Bà Nga vừa dứt câu thì một lần nữa tiếng gầm lại vang lên, nó to và rõ ràng hơn rất nhiều, các tiếng bước chân ruỳnh ruỳnh nối tiếp nhau. Điều này chứng tỏ con T-rex đã phát hiện ra đoàn người và nó đang chạy tới đây.
- Khoảng cách bây giờ chỉ còn khoảng 700m thôi, nhanh lên đi!- Bà Nga hét lớn.
Cả đoàn người ra sức chạy, nhưng sức người sao đọ nổi sức con bạo chúa. Nó chỉ còn cách đoàn người hơn 100m. Sự hoảng loạn và lo sợ bao chùm lên tất cả mọi người. Chen lấn, xô đẩy để chạy thoát thân, người dẫm đạp lên người, có những người chết do bị dẫm lên. Con khủng long không hề bỏ cuộc, nó bám đuổi với đoàn người dai dẳng. Không may, Huyền bị xô ngã, rồi bị mọi người dẫm lên, cậu vô cùng đau đớn, cái chân trái đã bị trẹo khiến cho Huyền không thể di chuyển được. Cậu đã bị bỏ lại.