Một tuần sau, có một đoàn thám hiểm đi ngang qua biển
Đông và quyết định nghỉ chân tại hòn đảo Kiến Nam. Mai Con -
Trưởng đoàn -nói:
-Đây có phải là hòn đảo khủng long không nhỉ??????!!!
-Đúng rồi!!!!!!Đây chính là Kiến Nam, hòn đảo vừa được cả thế
giới rầm rộ biết đến, khi đã tái sinh lại được loài động vật cổ
đại!!..-một thành viên trong đoàn đáp lại.
-Đi thôi nào, hãy thám hiểm hòn đảo thiên đường này, để xem,
mày có những gì nào??????!!!Kiến Nam???!!
Kiến Nam, một hòn đảo có 3/4 diện tích là rừng rậm mới hình
thành, một phần còn lại là đất trống-nơi được các nhà khoa học xây
dựng trạm nghiên cứu. Ở đây động vật phong phú, thực vật tốt
tươi, có rất nhiều cảnh đẹp thiên nhiên, có những sinh vật kì lạ và
quý hiếm. Vì vậy hòn đảo được rất nhiều người biết đến với cái tên
“ Hòn đảo thiên đường”. Gần đây lại thêm sự việc các nhà khoa
học tái sinh được loài khủng long. Cho nên hòn đảo đang là tâm
điểm của cả thế giới.
Đoàn thám hiểm tiến vào rừng:
-Hey!!!!!!!Mai Con, ở đây có cái gì này???!!!! - Một thành viên
trong đoàn gọi to.
Mai con chạy nhanh tới:
-Đây là trứng khủng long, John!!!! Tới đây!! Nhanh lên!!!!
-Có cái gì vậy ???!!!
-Trứng khủng long đấy!!Anh có biết nó là loài gì không???
John cầm quả trứng bằng cả hay tay, nhìn quanh nó một lúc:
-Oa quả trứng đẹp làm sao!!!-Anh John thốt lên.
Quả trứng to bằng đầu John, vỏ rất cứng, nặng chừng 10kg. John
từ từ đặt trứng lại tổ, chợt cảm nhận thấy từ xa
.......uỳnh.......uỳnh........, mặt đất rung chuyển theo tiếng động càng
lúc càng lớn.
-Có vẻ như có cái gì đó đang tiến tới đây!!!-Mai Con sợ hãi.
John giật mình đặt quả trứng xuống ổ, hốt hoảng:
-Không xong rồi, Nếu..... Nếu tôi đoán không nhầm thì
đây....đây là quả trứng của loài Allosaurus đấy, chạy thôi!!!!
Cả đoàn vừa nghe lời John xong, giật mình hoảng hốt, tất cả chạy
sâu vào rừng.
-Này khoan đã, John, Allosaurus là loài gì vậy!!???-Mai Con
vừa chạy vừa hỏi John.
-Đấy là một loài khủng long ăn thịt phiên bản thu nhỏ của con
bạo chúa, nó có thể nặng tới 3 tấn!!Tiếng động vừa rồi là tiếng
bước chân của con bố và con mẹ trờ về ổ ... thôi chạy nhanh lên
kẻo...
Chưa nói dứt câu, “Grạp”, cơ thể của John ngã rầm xuống, cái cổ
đẫm máu. Con khủng long ngậm đầu John rồi nhả sang một bên.
Mai Con ngẩng lên nhìn:
-Ôi Chúa Ơi!!!
Một con Allosaurus đã cắn mất đầu của John. Mai Con, vừa chạy
vừa khóc trong sợ hãi, ra hiệu cho đoàn chuyển hướng khác. Con
Allosaurus gầm to gọi đồng loại, rồi sau đó, nó bắt đầu đuổi theo
-Báo cáo đất liền, chúng tôi đang ở Kiến Nam!!Chúng tôi đang
bị săn đuổi.....- Mai Con liên lạc với đất liền bằng tần số của máy
kết nối.
-Nhắc lại một lần nữa, chúng tôi.............chúng......- Mai Con
ngập ngừng, xung quanh đoàn là cả bầy khủng long .
-Ở bên này, có một cái lồng lớn nó cao lắm, có vẻ an toàn đấy!!-
Một thành viên dẫn đoàn chạy tới đó.
Họ đẩy cánh cửa bị khóa chặt, chạy vào bên trong.
-Mau lên!!!- Mai Con gọi cho thành viên cuối cùng.
-A!!!Cứu tôi!!!
Con Allosaurus cắn vào chân anh ta, hất lên trời rồi một con
Allosaurus khác lao tới, hai con giằng xé, ăn thịt anh ấy một cách
thảm khốc.
-Oh my god!!!!Tại sao lại như vậy!!-Mai Con gục xuống.
-Này, Mai Con, đằng trên........đằng trên có cái gì đó thì phải!!???
“Ùm........Ùm...”- bầy khủng long bên ngoài húc mình vào bức
tường lám bằng sắt.
-Không đời nào!!!-Mai Con thét-Đừng có nói với tôi trên đó có
thằn lằn bay đấy!!
-Á!!! Chết tôi!!!
“Czéc.....Czéc....” Cả lũ khủng long bay xà xuống, tấn công những
người còn lại bên dưới. Bên ngoài, bức tường sập xuống, từng con,
từng con Allosaurus một tiến vào bên trong, “Grầm!!!!” - Con đầu
đàn lao vào. Đang đứng trước bàn tiệc, lũ khủng long bay vô cùng
tức giận trước hành động của bọn Allosaurus. Chúng bay thẳng
xuống, chiến đấu với những kẻ tính hớt tay trên. Cuộc chiến xảy
ra, Mai Con thừa cơ đó mà thoát ra ngoài:
-Ơn chúa, cảm ơn ngài đã cứu con!!!!
Cậu đang ngơ ngác thì một bóng đen từ đằng sau chạy tới.
-What?????
-Đừng sợ, tôi là Hùng, tiến sĩ ở trạm nghiên cứu này.
-Tay...tay...tay của ông làm sao vậy???-Mai Con nhìn vào tay
trái của ông Hùng.
-Cái này hả???Nó là do con T-rex đớp mất!Nó dám ăn mất
nguyên cả cánh tay của tôi, may mắn tôi thoát được và trốn tại căn
hầm bí mật ấy!!!
Mai Con hỏi:
-Tại sao ông không liên lạc về đất liền mà cầu cứu đi!!??
-Tôi thử rồi, nhưng máy kết nối đã hỏng, không thể làm gì được
nữa! À mà cậu có máy không, đưa tôi xem.
-Đây, của ông đây!!-Mai Con lấy từ chiếc túi của mình ra đưa
cho ông Hùng.
-Nắm chắc lấy tay tôi, chúng ta phải chạy qua vũng lầy này!! A
lô, báo cáo đất liền, chúng tôi đang ở Kiến Nam, đề nghị cho một
chiếc trực thăng đến đây, hết..
Từ phía đất liền có tín hiệu:
-Đợi chúng tôi 3 phút, chúng tôi sẽ tới ngay.
-Này Mai Con, chúng ta được cứu rồi!!-ông quay lại-Trời ơi!!!!-
tay ông vẫn đang lắm chặt cánh tay rụng rời của Mai Con, anh ấy
đã bị một con khủng long ăn thịt mất!!!!
- Nghe bố kể, ông Hùng này cũng bị cụt tay giống ông Hùng
hàng xóm nhà mình nhỉ????? - Nam hỏi bố.
- Ừ!Đúng rồi!!!Chính là ông ấy đấy.
- Thông báo, chúng tôi là đội Alpha từ đất liền!! Mời mọi người
ra bờ biển để trở về. - Đoàn cứu trợ đã tới.
- Cậu đội phó, hãy dùng máy dò vị trí của họ đi!!!
Đội phó lấy trong túi ra chiếc máy dò:
- Đã tìm thấy đối tượng, thưa đội trưởng!!!
- OK!!!!!Hạ cánh, chúng ta phải tìm họ.
Chiếc trực thăng từ từ đáp xuống bờ biển.
- Đi nào!!!!!
Cả đoàn theo bản đồ từ máy dò mà tiến vào sâu trong đảo.
“Rầm.........Rầm......”
-Có tiếng động lớn, đi chậm lại, lấy súng laser ra!!!
Họ đi từ từ. Đội trưởng thở phào:
-Đừng sợ, nó chỉ là một con 3 sừng thôi, đừng động đến nó là
được, loài này ăn cỏ thôi mà!!!- Ông bất chợt nghe thấy tiếng kêu thất thanh - Á!!!!!!!!!!!!!!!
Một người lính đã bị ăn thịt ngay trước mắt cả đoàn.
- Có lẽ tôi nhầm!!! Bắn nó mau!!!
Zẹt......Zẹt...., tia laser bắn xuyên qua lớp da dày của con khủng
long, nó đau đớn quá, gục xuống, hấp hối rồi chết. Đi một đoạn
nữa, mặt đất bỗng dưng rung chuyển mạnh.
-Đội phó!!!! Đưa ống nhòm đây!!!!,
đội trưởng cầm ống nhòm trèo lên cành cây:
-Bọn khủng long đang tiến ra bờ biển, bọn nó tính đi tìm đường
chết à!!???
-Đã tìm thấy đối tượng, thưa đội trưởng!!Ông ấy vừa ngất đi,
không ảnh hưởng gì đến tính mạng.
Đoàn cõng ông Hùng về:
-Ôi không!!!! Chiến trực thăng của ta!!! -Đội trưởng tỏ ra tiếc
nuối.
Khủng long đã dẫm lát chiếc máy bay.
-Báo cáo, đã cứu được đối tượng, bọn khủng long đã tự tìm đến
cái chết, chúng đi xuống biển hết rồi, đề nghị cấp cho chúng tôi
một chiếc trực thăng, hết!!!!!!!!!
Lâu thế nhỉ? "Đã quá 10 phút rồi" - Đội phó than phiền.
- " Cố đợi thêm lúc nữa đi " - Đội trưởng quay ra.
À …. Trên bầu trời lúc này xuất hiện một chiếc máy bay du lịch
bay tới phía đảo.
- " A! Có máy bay kìa, phát tín hiệu cho họ đi " - Anh lính mới
sung sướng reo lên.
Cả đoàn vui mừng vì có người đến. Đội phó vừa phát tín hiệu thì
đột nhiên chiếc máy bay trao đảo. Bầy khủng long bay đang phá
nát nó. Cả đoàn ngơ ngác, ngạc nhiên trước cảnh tượng khủng
khiếp này.
Tốc độ rơi nhanh khiến cho máy bay khi chạm vào mặt biển thì nổ
tan tành. Một vài người sống sót hét lên kêu cứu.
- Chúng ta phải giúp họ! Nhanh lên - Đội trưởng kêu gọi cả đoàn.
- " Họ ….. Đằng …… Đ …. Đằng sau … họ .. có …. một " anh
lính hoảng hồn.
Từ phía sau một con khủng long dài 8m lao đến với vận tốc 20
km/h. Những người khách du lịch nhận ra điều này, họ cố gắng bơi
nhanh vào bờ. Cái miệng khổng lồ của nó đớp mất những con
người đuối lại phía sau.
-"Nhanh lên mấy người kia!"-Đội trưởng kêu lên. "Cứu tôi với"
Người đàn ông sợ hãi hét lên. " Đừng! Đừng như vậy! " - Đội
trưởng gục xuống.
" Không " - Con khủng long này đã ăn thịt hết những người còn
lại. Sau đó, nó lặn sâu xuống đáy biển.
- " Đội trưởng …. Chúng …. Chúng ta … " Đội phó vỗ vai đội
trưởng. Anh quay lại " Chết rồi! Súng laser đâu, lấy nó mau. " Bầy
Allosaurus vẫn ở đó. Chúng lao nhanh ra chỗ họ, quật súng bay ra
biển…
-"Thế họ có được cứu không hả bố?"- Nam ngước lên nhìn anh
Thành.
Nghe bố kể tiếp này:
Vừa lúc đó vù ……….. vù........... Một chiếc trực thăng đã bay
tới đảo. Trên thực thăng phát ra một luồng sóng âm kích thích
vào bộ não của bọn khủng long, chung ngã rầm xuống.
Sao các anh đến muộn thế! Một chút nữa là chúng tôi mất mạng
rồi. "
- Xin lỗi, do cánh quạt máy cái máy bay này đang bảo trì, mãi mới
lấy được thôi. Thôi lên máy bay đi để trở về đất liền." Cả đoàn lên
trực thăng trở về đất liền.
-Ư.....Ư...Ư...
-Ông tỉnh rồi à???? - Đội trưởng hỏi ông Hùng.
Ông Hùng ngồi ngay dậy:
-Bọn khủng long đâu?????
-Đừng lo!!Chúng chết hết rồi!!Chúng đi xuống biển, đúng là
một lũ ngu!!Hahahahahahahaha!!!!!!
Ông Hùng hoang mang:
-Chết rồi, chúng không ngu đâu, chúng đang di chuyển về đất
liền, chúng có khả năng bơi lội!!!
-Hả!!!!!!Cái gì cơ!!!????-đội trưởng ngạc nhiên hỏi.
-Đúng vậy, chúng tôi thấy nó quá hiền lành và nhàm chán. Vì
vậy chúng tôi đã ghép cho nó cả gen cá sấu để biết bơi, ai ngờ rằng
chúng trở nên to lớn và hung dữ như vậy.
Cả đoàn chết lặng..........
-Báo cáo khẩn cấp, khủng long đang di chuyển về đất
liền!!!Mau chuẩn bị phòng thủ!!
Lúc đó, tại đất liền:
-Cậu nói sao cơ!!!-đại đội trưởng giật mình.
“Grầm........ầm..m.m..”-bên ngoài, bọn khủng long gầm to.
Và.......
-À mà thôi!! Đã quá giờ đi ngủ rồi, đi ngủ thôi con!!
-Ơ, nhưng mà truyện đang hay mà bố!!-Nam nói với giọng tiếc
nuối.
-Thôi ngủ đi, nếu con muốn nghe tiếp thì sáng mai sang nhà
ông Hùng. Ông ý biết rất rõ truyện này. À mà ngày xưa ông Hùng
là bạn đồng nghiệp của ông nội con đấy!!! - anh Thành nói.
-Thật thế hả bố???- Hai mắt Nam to tròn ngỡ ngàng hỏi.
-Ừm...thật!!!
Nam nghĩ ngợi một lát:
-Thôi!!Chúc bố ngủ ngon!!!
-Chúc con ngủ ngon!!!-anh Thành quay trở về phòng.
Sáng hôm sau, vì là sáng chủ nhật nên Nam không phải đi
học. Cậu bé háo hức chạy sang nhà ông Hùng.
-Ông Hùng ơi, ông Hùng......!!-Nam vừa gọi vừa đập cửa.
-Ai đấy????-có tiếng trong nhà vọng ra.
Một lúc sau có tiếng mở cửa, trước mặt Nam là một người đàn ông
khoảng 60 tuổi bị cụt mất một tay.
-A!!! Nam đấy à??? Có chuyện gì thế??
-Ông ơi!! Ông kể cho cháu nghe chuyện khủng long đi!!
-Sao cơ ??? Bố cháu bảo thế à??? Được rồi, ông sẽ kể.
Hai ông cháu ra ngoài bạn công kể chuyện....
---------HẾT CHƯƠNG I---------