Chương 1: Chương 1: Sự Hồi Sinh Của Loài Bò Sát Khổng Lồ 1

Cô Đoan dạy Địa lý bước vào lớp: - Hôm nay chúng ta sẽ học bài đầu tiên về hành tinh chúng ta đang sống... cô ngồi xuống ghế mở smartad ( 1 loại kính có cảm ứng công cụ như một chiếc robot máy tính)... phía trên xuất hiện 1 hành tinh 4d "Loài người chúng ta đang sinh sống trên hành tinh merry- hành tinh vui vẻ.hành tinh này thuộc thái dương hệ thứ 7 trong vũ trụ, là hành tinh đứng thứ nhất trong thái dương hệ này.nhiều người sẽ đặt ra câu hỏi: tại sao merry đứng gần mặt trời như vậy mà không phải chịu sức nóng khủng khiếp của nó?, mới nghe, ai cũng nghĩ mặt trời là một khối cầu cực nóng, nhưng nhiệt độ bề mặt của nó cũng chỉ có 3000 độ nên khi tỏa nhiệt tới merry, gặp phải sự ngăn cản của tầng ô zôn và bầu khí quyển rộng lớn, nhiệt độ lúc này chỉ còn từ 33 đến 36 độ. vừa rồi là nhiệt độ của mùa hè, sang tới mùa đông, không khí loãng dần đi một phần nhỏ, mở cửa cho ánh nắng mặt trời chiếu xuống, vậy nên nhiệt độ trung bình của mùa đông là 10 độ đã tăng dần lên là 16 độ, có thể nói khí hậu nơi đây khá ôn hòa. Các sinh vật trên merry rất đa dạng. Có trên 34200 loài thực vật, có tới 17600 loài động vật và một số loài sinh vật khác nữa. Ngoài Merry, trong thái dương hệ này còn tồn tại một hành tinh nữa cũng có sự sống, đó là Queen-hành tinh nữ hoàng. Dây là một hành tinh mà các sinh vật vô cùng phong phú, phát triển rất mạnh mẽ. do nhiệt độ hành tinh này còn khá lạnh, mùa hè nhiệt độ cao nhất là 13 độ C, mùa đông, nhiệt độ thấp nhất là -26 độ C. Vậy nên con người chúng ta đã không chon hành tinh đó làm nơi sinh sống. tất cả về nhà ôn lại bài và chuẩn bị bài "khủng long" cho cô.

Tiếng trống trường vang lên, cô giáo ra hiệu kết thúc bài học, cả lớp cắp sách ra về.

 "nam ơi! mẹ ở đây" cô huyền gọi cậu con trai của mình. "a! mẹ đến đón con!".Nam hớn hở chạy đến chỗ mẹ, leo lên chiếc xe bay rồi cùng mẹ trở về nhà."nói mẹ nghe hôm nay con được học bài gì nào?". Thằng bé đứng phắt dậy, hăng hái kể lại cho mẹ nghe về những gì mà cậu được học  nghe xong, cô huyền nhìn con nói: " nhớ lời cô, về nhà ôn bài và soạn bài con nhé".

Vừa về đến nhà, thằng bé lao thẳng vào phòng bố, hỏi:" sao bố hôm nay không đón con, lại bảo mẹ đón? à mà bố này bố giới thiệu cho con về khủng long đi bố!??". anh Thành nhìn con,"mai con học về khủng long à? bố tưởng bài đó sẽ đọc them chứ?"tại sao hả bố? sao lại đọc thêm ạ?"-Nam ngơ ngác nhìn bố. "Được rồi bố sẽ kể cho con nghe chuyện này...". cô huyền thấy vậy vội vàng:"anh định kể cho nó sao? nó chỉ mới 8 tuổi thôi!"."không sao đâu!..." anh Thanh bắt đầu kể cho con trai mình:

Cách đây 20 năm tức năm 2109, loài người chúng ta không sống trên merry, mà sống ở một hành tinh có tên là TRÁI ĐẤT cách merry 16 năm ánh sáng . ở trái đất, con người đã những phát minh tiến bộ vượt bậc ảnh hưởng vô cùng lớn đến nền văn minh của trái đất. Việt nam lúc đó là một cường quốc về công nghệ-kĩ thuật-khoa học. ông nội của con lúc đó đang là một nhà khoa học nổi tiếng nghiên cứu về khủng long. Ông và các đồng nghiệp đã lên một kế hoạch tái sinh lại loài động vật đã tuyệt chủng này bằng cách phân tích gen của chúng qua những bộ xương hóa thạch. họ đặt trụ sở nghiên cứu tại đảo kiến nam-một hòn đảo mới hình thành trên lãnh thổ việt nam...

trạm nghiên cứu khủng long-Kiến nam "này ông khánh, xong chưa vậy?"ông khang-một nhà khoa học-hỏi ông khánh-bố của thành. ông khánh đáp:"sắp xong rồi đây, ông chờ tôi một lát, tôi tái tạo lại gen của chúng đã, rồi sau đó ông cấy ghép sau, ok?".ông khánh loay hoay một lúc rồi gieo lên:" ông khang ơi! thành công rồi! tôi đã tái tạo hoàn chỉnh gen của khủng long! đây, ông xem đi phần còn lại là của ông đấy!", rồi ông đặt chiếc usb lên bàn làm việc của ông khang. Vài ngày sau, cả viện nghiên cứu ăn mùng về thành công của mình. Lúc này, trên khắp các phương tiện thông tin đại chúng đề đăng tin: viện nghiên cứu khủng long tại đảo kiến nam-hòn đảo có diện tích gần 2000km vuông-các loài khủng long đã được hồi sinh với kích thước nhỏ. Cả thế giới lúc này đang ầm ĩ về sự việc trên. Riêng về các nhà khoa học, họ lại không hoàn toàn hài lòng vì những con khủng long này khả năng tư duy quá thấp và liên tục tàn sát lẫn nhau. họ đã quyết định cấy ghép thêm gen của loài thằn lằn và loài vượn để chúng có thể tự tái tạo những vết thương nhỏ trên cơ thể và có được khả năng tư duy. sau đó vì cảm thấy quá nhàm chán họ quyết định thêm gen của loài cá sấu để chúng có được khả năng bơi lôi. "Xong chưa vây? ông khánh?", ông khánh ngoảnh nên đáp:"một chút nữa thôi, tôi chỉ cần cấy ghép thêm gen của cá sấu là xong thôi mà, sang đến ngày mai, chúng ta sẽ hưởng trọn niềm vui với thành quả của mình! chuổn bị tiệc đi, ông hưng à! hahaha...Xog rồi đây! đi ăn tiệc nào!" rồi hai ông già cùng cả đoàn tới phòng ăn tổ chức tiệc ăn mừng. cùng lúc đó, trong khu rừng tất cả các loài khủng long sau khi được tiếp gen, đã phá vỡ kích thước ban đầu trở lên khổng lồ khủng khiếp. chúng phá vỡ hàng rào bảo vệ gầm to:Graooooooo!!! các thành viên trong đoàn nghiên cứu giật mình:"Cái quái gì đang xảy ra vậy?". ruỳnh..ruỳnh.. con T rex húc mình vào bức tường tại trung tâm nghiên cứu, rầm.. bức tường đổ xuống...con bạo chúa này tiến vào mọi ngóc ngách, với khoang mũi rộng chúng đã đánh hơi thấy con người. "thông báo về đất liền mau, nhanh lên! chúng ta sắp chết rồi!"-ông khánh hoảng loạn. "kết nối được với đất liền rồi! A lô? a lô..."-ông hưng vui mừng. nhưng niềm vui mừng đã bị ngừng lại, bởi vì sau lung ông là xác chết nửa người của đồng nghiệp, ông ngẩng đầu lên, miệng thì thầm,run rẩy:"k..khô..không thể...không thể..nào..". “Khập”, ông hưng hét to:”KHÔNG…” Con T rex đã cướp đi mạng sống của ông và tất cả các nhà khoa học khác...