Chương 18: Lam Phách Học Viện.

Ngày tháng làm giáo sư thật nhàm chán, Tần Vũ tự nhủ. Hắn đã lười đến nỗi ruồi bu lên đầu.

Tần Vũ dạy ở Nguyệt Hiên đã được 5 tháng, trong đó việc hắn làm chỉ đơn giản xem bọn nhóc lớn nhỏ làm bài tập. Nhưng có một lần vì chán mà mở miệng hát "Nghe nói" Xong hắn bị đám học sinh Nguyệt Hiên bu kín người, đòi dạy bọn chúng hát.

Từ đây Tần Vũ rắc rối nhiều hơn, hắn phải dạy nào là thanh âm, phát âm, lấy hơi, dùng hơi. Còn phải suy tầm những bài hát nhạt nhẽo tại Đại Lục để bọn hắn tập hát, mỗi ngày nghe bọn nhỏ với nhiều quãng âm ca lui ca tới một bài khiến Tần Vũ ngán ngẩm.

Đột nhiên hắn nghĩ ra cách mới, để bọn chúng biểu diễn giữa đường. Một tuần 6 buổi học, 3 buổi lý thuyết, 3 buổi đạp bọn hắn ra trước Nguyệt Hiên vừa đàn vừa hát kiếm tiền. Hát hay đàn tốt sẽ được danh và lợi, trong khi bọn lười biến sẽ bị "ngộp" và bị chuyển lớp.

Ngày đầu bọn chúng còn sợ, nói cái gì làm vậy sẽ mất mặt gia tộc, hạ thấp chính mình. Tần Vũ chỉ khích tướng một chút: Cần lao vi tiên thủ, việc nhỏ thế này còn không làm được thì cút ra khỏi lớp làm công tử bột. Bị tổn thương tới tự trọng, liên tục đàn hát 3 ngày khiến bọn chúng nổi tiếng. Độ nổi tiếng truyền đi nhanh chóng, bây giờ bọn hắn hận không thể đàn hát mỗi buổi học. Tần Vũ không có trách nhiệm kìm hãm bọn hắn. những giáo viên khác có thể kiếm thêm tiền và danh vọng nếu bắt đám Sơn Ca này im lặng làm chuẩn mực Chim Sẻ.

Tần Vũ cũng chả muốn để lộ mình Cầm Kỳ Thi Họa Trà Phong(phong thủy) tài năng, mỗi Cầm đã để hắn nhức đầu rồi thì mấy cái khác không cần để lộ nữa. Trúc Thanh thời gian này cũng học được nhiều thứ và hiểu dụng ý của Tần Vũ. Việc tập luyện Thái Cực Quyền mỗi ngày để nàng dẻo dai hơn trong các bài tập thực chiến sinh tồn, nhưng không giúp được nàng trong cuộc sống hằng ngày. Nay nàng đã có thể khống chế lực lượng bản thân tự do, khi nào cần dùng để chiến đấu, khi nào cần nhẹ nhàng khi nói truyện.

Trôi qua 5 tháng, Tần Vũ cuối cùng có thời gian nghỉ ngơi và làm việc mình cần làm. Hắn liền lôi Trúc Thanh đi Lam Phách ( bá) học viện tìm Liễu Nhị Long. Trúc Thanh hỏi: "Huynh muốn gia nhập Lam Phách Học Viện sao?" Tần Vũ lắc đầu nói: "Chúng ta tìm Hiệu Trưởng của họ đối chiến, nàng là Hỏa Bạo Long cấp 76 Hồn Thánh. Một việc khác là huynh muốn khai đạo cho nàng. Nàng cũng nên sống và tìm mục tiêu mới cho mình."

"Người đó là ai mà huynh quan tâm như vậy? Rồi tại sao huynh phải khai đạo cho nàng?" Trúc Thanh tò mò hỏi, vì Tần Vũ nàng biết sẽ không đi lung tung lo bao đồng, đặc biệt là đi khai đạo cho một người mình chưa từng gặp. Tần Vũ không thể nói hắn nhìn ra sự khốn nạn và cặn bã của Đại Sư từ nguyên tác cho nàng nghe được, hắn liền biên một cố sự cho nàng nghe.

Tần Vũ kéo nàng vào một quán trọ, thuê một căn phòng, bắt đầu kể cho nàng: "Tinh Nhật Kiếm của huynh khi lên cấp 30 tăng thêm một khả năng là kết nối Sinh mệnh chi hỏa. Nó ngẫu nhiên kết nối bắt kì sinh mệnh nào, huynh có thể qua đó đọc ký ức của nó. Và huynh vô tình đọc được 3 kí ức, 3 người, liên quan tới nhau. Ba người này đều có bối cảnh tạp vô cùng nên huynh sẽ lái nó thành cố sự được chứ?" Trúc Thanh nghe giải thích hợp lý liền đáp ứng cố sự do bạn trai mình biên.

"20-30 năm trước, tại một gia tộc nổi tiếng đang để con em thức tỉnh Võ Hồn. Võ hồn của gia tộc ai ai cũng là Lang (sói), nhưng chỉ có con của gia chủ tộc trưởng lại xuất hiện một đầu chó con nhỏ yếu, Tiên thiên 1 cấp. Hắn, một thiếu chủ được mọi người tôn vinh hằng ngày liền rơi xuống vạn trượng vực sâu. Mỗi ngày chịu sự chỉ trỏ từ các vị tiền bối và bạn cùng lứa, đến một ngày hắn quyết định tìm cách đột phá, biến mạnh từ trong các loại sách cổ. Nhiều năm sau, hắn nhận ra kiến thức được tàng trữ không đủ để hắn nghiên cứu, hắn liền lừa một vị hậu bối có triển vọng trong tộc hấp thu hồn hoàn không nằm trong gia quy của tộc. Tộc trưởng vì uy nghiêm và gia tộc, hắn bị đuổi ra khỏi tộc lang thang vô định.

Một ngày hắn đụng phải một cô gái, nàng xinh đẹp như thiên tiên, vóc dáng phát triển đẩy đà. Hắn tham lam thiên phú và sắc đẹp của nàng, liền dùng những kiến thức thiếu sót đi lừa nàng vào tay mình. Đến khi quay về, hắn phát hiện nàng là Thánh Nữ của một đại tông môn. Hắn thấy được hi vọng của việc nghiên cứu, hắn bám vào cái danh 'bằng hữu thánh nữ' để mượn nhiều loại sách cổ và tư liệu mật trong môn để nghiên cứu ra tâm đắc của mình. Hắn, coi vị Thánh nữ như công cụ. Mỗi ngày dỗ ngọt nàng để nàng sà vào lòng, mỗi đêm đều dành hết tinh lực đi nghiên cứu thứ mộng tưởng gọi là 'Thập đại cạnh trong Võ Hồn' mà bỏ mặc nàng lủi thủi trong bóng tối. Đến một ngày, Tông Chủ của tông môn đó xuất quan, vị tông chủ thấy quan hệ của hắn và nàng khiến nàng điên đảo, bỏ mặc tu luyện, tức giận đuổi hắn ra. Nàng vì bảo vệ hắn mà ngạnh kháng sư phụ nàng, vị Tông chủ đó. Vị tông chủ thỏa hiệp trước mặt nàng nhưng lại để thuộc hạ đi đuổi hắn đồng thời cảnh báo nếu dám xuất hiện trước mặt nàng lần nữa, hắn liền để thuộc hạ trong tông môn phanh thây hắn.

Tới đây hắn lại lang thang trên đại lục, đi lừa gạt các hồn sư đi theo hắn đại mộng tưởng, trở thành hắn chuột bạch. Sống thì thử tiếp, chết liền bỏ mặc. Một ngày, hắn liền gặp một đôi bạn du hành. Hắn nổi ý với một cô nàng trong đó, hắn liền đi đường cũ. Trở thành hảo huynh đệ với người bạn kia, đồng thời quyến rũ nàng làm vật thí nghiệm cũng như tình lữ. Di tình biệt luyến không phải lúc nào cũng sai, nhưng hắn sai là ở chỗ lợi dụng biểu muội của hắn. Bằng vào hắn nghiên cứu, hắn không thể không biết võ hồn của nàng bị biến dị, hơn nữa là biểu muội của hắn. Hắn chu du đại lục cùng hai người bạn, nghiên cứu hắn mộng tưởng đến cuối cùng. Nhưng khi nghe lời tỏ tình của nàng, hắn lập lờ nước đôi để nàng đợi. Hắn trong ngày đó liền rời đi, lấy lý do cha nàng chính là thúc thúc hắn. Vị thúc thúc đó đã tới và khuyên hắn không nên nhúng chàm con tư sinh của hắn. Hắn lại lấy lý do không muốn vi phạm luân lý gia đình nên rời bỏ nàng cùng vị huynh đệ đó. Cô gái đó, biểu muội của hắn, liền tìm hắn 10 năm, đợi hắn cũng 10 năm."

"Hiệu Trưởng của Lam Phách học viện chính là vị biểu muội trong cố sự, giờ muội biết thân thế của nàng rồi đó" Tần Vũ mệt mỏi, nói cho Trúc Thanh chuyện 3 người cố sự.

Trúc Thanh giọng nói mang theo phẫn hận: "Hắn ở đâu? Để muội giết hắn." Tần Vũ khuyên nàng: "thù thêm thù không giải quyết được, huynh chỉ có thể thử khai đạo cho nàng. Bây giờ chúng ta đi tìm nàng chứ?"

"Đi." Trúc Thanh mang theo Tần Vũ vọt ra quán trọ, một mạch tới Lam Phách Học Viện. Trước đại môn, Tần Vũ gọi một vị có bộ dáng giáo viên, hỏi: "chúng ta có thể gặp hiệu trưởng các ngươi chứ?"