**Thiên Hồ Chi Nhãn Tu Luyện Như Thế Nào?
Dịch: w8haa**
Trong thời gian quét dọn những loại thực vật này, hắn cũng tự nhiên thúc giục Thanh Ngọc Đằng để hấp thu khí tức sinh mệnh của thực vật trong thế giới này, để nuôi dưỡng lạc ấn Thanh Ngọc Đằng của hắn. Cho dù là đối với Linh Tê Thiên Nhãn, hắn cũng chưa từng quan tâm đến như vậy.
Dĩ nhiên một phần nguyên nhân cũng là vì những lạc ấn khác không thể nào thông qua việc hấp thụ từ trong không khí để nuôi dưỡng bản thân mình. Chỉ có Thanh Ngọc Đằng, nguyên nhân chính là do phẩm chất của nó quá thấp, cho nên khi Đường Tam hấp thu lượng Năng Lượng Sinh Mệnh rồi từ từ rót vào bên trong Thanh Ngọc Đằng, hắn có thể cảm nhận rõ ràng rằng lạc ấn này đang dần trở nên sinh động hơn.
Đây không phải là tăng lên về mặt huyết mạch, mà là sự tăng lên đối với Năng Lượng Sinh Mệnh thuần túy. Thật ra Đường Tam cũng không biết việc tăng lên này sẽ có hiệu quả như thế nào, nhưng hắn vẫn muốn tiến hành thử nghiệm xem sao.
Ở chỗ này không có bất kì đệ tử Tinh Quái tộc nào, cho nên hắn muốn gia tăng cấp bậc cho Thanh Ngọc Đằng là việc không hề dễ dàng. Nhưng hắn cần phải hiểu thêm nhiều về thực vật ở thế giới này, thông qua Thanh Ngọc Đằng trao đổi cùng những thực vật bình thường khác, cũng có thể cảm nhận được một chút. Điều này gần giống như lúc trước sau khi sử dụng Quả Long Cân, hắn cũng có thể cảm nhận được những điều rất kì lạ.
Trời bắt đầu chạng vạng tối, một ngày công tác của Đường Tam cũng đã xong. Tạm biệt lão Mao, Đường Tam trở lại thị trấn nhỏ của học viện...
Rời khỏi gian nhà gỗ, đi ra khỏi Học Viện, cần phải đi ngang qua khu vực tu luyện của Học Viện Gia Lý.
Đường Tam cố gắng đi chậm hết mức có thể, thỉnh thoảng lại giả vờ nhìn ngó cảnh vật xung quanh, dùng thị lực của hắn với Linh Tê Thiên Nhãn cộng thêm Tử Cực Ma Đồng, có thể biến mọi thứ trong tầm mắt của mình trở nên vô cùng rõ ràng. Hắn đang muốn ghi nhớ từng vị trí một cách rõ ràng.
Bên cạnh đó, việc quan trọng hơn chính là tìm thấy hình bóng của nàng. Thật đáng tiếc, dường như số mệnh của hắn không tốt cho lắm, cả ngày hôm nay cũng không thể nhìn thấy nàng.
Khi Đường Tam đi thẳng đến cửa sau, lúc này trong đầu hắn đã tràn đầy sự thất vọng, bất chợt hắn nghĩ đến điều gì đó.
Thiên Hồ Chi Nhãn có thể cảm nhận được số mệnh. Mà sau khi đạt đến tứ giai, dường như Độc Bạch có thể khống chế số mệnh trong một phạm vi nhất định. Như vậy, nếu mình cũng gia tăng Thiên Hồ Chi Nhãn lên tới tứ giai, khống chế lượng số mệnh nhất định này lên trên người mình, như vậy thì vận khí của mình sẽ trở nên tốt hơn, rồi sau đó dựa theo khát khao tìm kiếm nàng của mình, vận khí này liệu có thể khiến cho mình gặp được Mỹ công tử không?
Nghĩ tới đây, đôi mắt của Đường Tam lập tức trở nên sáng lên.
Thật không hổ danh Thiên Hồ Chi Nhãn là huyết mạch cường đại nhất! Ứng dụng của nó quả thật là vô cùng rộng rãi nha.
Nếu để cho Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng biết, có người chuẩn bị sử dụng Thiên Hồ Chi Nhãn để đi cua gái, không biết có khi nào lão ta sẽ tăng xông máu chết luôn không nhỉ?
Nghĩ tới việc Thiên Hồ Chi Nhãn sẽ có khả năng làm như vậy, Đường Tam đã ra quyết định, tối nay về phải gặp Độc Bạch “thân mật” một chút mới được.
Hắn trở lại học viện vừa kịp thời gian trước bữa ăn tối, việc Đường Tam đi đến Học Viện Gia Lý để rèn luyện cũng không phải bí mật gì, chẳng qua là các vị sư phụ không nói rõ cho các học viên khác rằng hắn rèn luyện như thế nào mà thôi.
Trải qua khoảng thời gian này, nhất là sau khi trải qua sự kiện rèn luyện, giờ đây Đường Tam đã gia nhập vào với tập thể học viện rồi. Quan trọng hơn là hắn còn làm thân được với một số người, quan hệ vô cùng tốt.
Đường Tam đi đến bên cạnh chỗ Độc Bạch ngồi xuống, vừa ăn cơm, vừa nói với Độc Bạch: "Lát nữa đến phòng ta."
"Uhm." Độc Bạch gật đầu, rồi quay đầu nhìn về phía Đường Tam, trưng ra ánh mắt hỏi thăm, hào quang trong mắt hắn dường như đang sáng lấp lánh.
Dựa theo sự phát triển mạnh mẽ của Tinh Thần Lực, hắn đã phát hiện rằng cảm giác muốn ở bên cạnh Đường Tam ngày càng trở nên mạnh mẽ, dùng sự hiểu thấu của bản thân với Thiên Hồ Chi Nhãn, hắn tự nhiên hiểu rõ điều này, đây là số mệnh muốn hắn ở bên cạnh Đường Tam càng nhiều càng tốt, điều này sẽ khiến hắn đạt được rất nhiều thứ tốt đẹp.
Loại cảm giác này hắn đã có từ nhỏ, khi thân thiết với ai thì sự trợ giúp của họ đối với hắn sẽ khá lớn. Nếu hắn ghét ai, thì điều đó có nghĩa là người đó có vấn đề, ít nhất là người này sẽ có thể gây ra những việc không tốt đối với hắn, hoặc ít nhất thì bản thân của người đó có vấn đề.
Vũ Băng Kỷ là người đầu tiên dùng xong bữa tối. Thời gian gần đây, hắn luôn cảm thấy thời gian của mình luôn luôn không đủ, mỗi ngày hắn đều chìm đắm trong việc tăng tốc Băng Châm lần thứ hai. Chỉ là một lần tăng tốc Băng Châm cũng đã khiến hắn tu luyện vô cùng khó khăn, về phần Tử Mẫu Truy Hồn Đoạt Mệnh Đảm thì hắn vẫn còn kém xa lắm.
Nguyên nhân quan trọng nhất là do Tinh Thần Lực của hắn không đủ. Khoảng thời gian này, hắn không tiếc một số tiền lớn, mua một loại thiên tài địa bảo vừa đắt đỏ và hiếm có, để sử dụng nhằm tăng lên Tinh Thần Lực của mình. Bởi vì thứ này mà giờ đây hắn gần như sạch túi, quả thật là vô cùng đau lòng mà. Ngày hôm qua hắn còn nói với Đường Tam, chờ sau khi hắn luyện thành công việc tăng tốc Băng Châm lần thứ hai, chuẩn bị ra ngoài rèn luyện một chuyến, bởi vì quá nghèo rồi!
Không chỉ mỗi mình Vũ Băng Kỷ có ý tưởng này, hầu như những thành viên khác trong tiểu đội của Đường Tam cũng đều có ý nghĩ như vậy. Điều này là bởi vì thu hoạch của lần rèn luyện trước thật sự là quá lớn.
Dựa vào lần thu hoạch đó, bọn họ đều mua được những thứ tốt để gia tăng thực lực của bản thân, điều này tạo thành một sự tuần hoàn vô cùng tốt, khiến cho thực lực của bản thân tăng lên dễ hơn, lại còn nhanh hơn trước nữa. Một khi có được cảm giác tăng tốc trong việc tu luyện này rồi, ai lại còn muốn tu luyện từng bước nữa?
Người có cảm nhận sâu sắc nhất chính là Cố Lý. Ngày hôm qua, lần đầu tiên hắn dùng Loạn Phi Phong Chùy Pháp đã đánh bại được Trương Trạch Bân, quả thật là có cảm giác diễu võ dương oai. Thì Quang Biến ngũ giai khiến việc khống chế trở nên mạnh mẽ hơn, hơn nữa còn có thể dùng Vĩ Chùy tiếp tục tấn công, hiện tại sức chiến đấu của Cố Lý trong học viện đã có thể xem như bước chân vào trong danh sách top đầu rồi.
"Làm sao thế?" Độc Bạch đi theo Đường Tam trở lại gian phòng của hắn, "Có việc gì tốt ư?" Hắn vô cùng vui vẻ hỏi.
Đường Tam cười nói: "Hiện tại chưa đủ tốt ư, ngươi còn muốn cái gì tốt hơn nữa à? Ta chỉ muốn hỏi ngươi một chút, dạo gần đây việc gia tăng Tinh Thần Lực như thế nào rồi? Còn bao lâu nữa mới có thể đem toàn bộ Tinh Thần Lực của ngươi hóa thành thể lỏng?"
Độc Bạch liếc mắt, nói: "Hoá lỏng Tinh Thần Lực nào có dễ dàng như vậy! Ta hỏi qua một vài người, cho dù là Quan sư phụ hay hai vị Mộc sư phụ đều không thể làm được đây nè. Và ta chỉ mới có tứ giai! Nhưng mà, ta có thể cảm giác một cách rõ ràng rằng vào thời điểm ta tu luyện Tử Cực Ma Đồng mà ngươi đã dạy cho ta, Tinh Thần Lực sẽ đặc biệt cô đọng lại, trong thời điểm này, việc hóa lỏng sẽ trở nên dễ dàng hơn một chút. Đáng tiếc thời gian xuất hiện Tử Khí Đông Lai mỗi ngày là quá ngắn."
Đường Tam nói: "Không thể nóng vội, tu luyện Tử Cực Ma Đồng thì điều quan trọng nhất chính là phải tích lũy và bồi dưỡng, nếu thời gian xuất hiện Tử Khí Đông Lai quá dài, ánh mắt của ngươi cũng sẽ không chịu được. Tinh Thần Lực tiếp tục tăng lên đều đặn, đối với ngươi sẽ có lợi vô cùng. Ta còn có một loại phương pháp tu luyện, ngươi có muốn thử hay không?"
Độc Bạch sửng sốt một lát, "Phương pháp gì?"
Đường Tam nói: "Tiêu hao, cố gắng đem Tinh Thần Lực của chính mình tiêu hao sạch sẽ, bởi như vậy, sau khi hồi phục lại sẽ tăng lên một chút, tốc độ tăng trưởng của phương pháp này nếu so với việc tu luyện bình thường sẽ nhanh hơn một chút. Phương pháp này dường như sẽ hữu hiệu đối với ngươi và cả sư huynh Cố Lý nữa."
"Hả? Giờ ta nên làm thế nào?" Độc Bạch dường như hơi buồn rầu, hắn tiếp tục nói: "Sư huynh Cố Lý thì dễ dàng tiêu hao rồi, chỉ cần không ngừng sử dụng Thì Quang Biến là được rồi. Còn Thiên Hồ Chi Nhãn của ta lại sử dụng một cách bị động, nếu ta chủ động gia tăng vận khí thì trong tình huống bình thường cũng chỉ có thể gia tăng một chút mà thôi, cũng không hề rõ ràng. Ta không có cách nào để bộc phát như lần rèn luyện trước được, nói cách khác, ta cần phải có một sự kích thích mãnh liệt, mới có thể tiến vào trạng thái tiêu hao cực độ được."
Đường Tam gật gật đầu, nói: "Dường như ta đã hiểu rõ suy nghĩ của ngươi. Nói cách khác, ngươi cần một sự kích thích mạnh mẽ từ bên ngoài, vậy thì tác dụng Thiên Hồ Chi Nhãn của ngươi sẽ trở nên mạnh mẽ, ví dụ như sẽ khiến cho vận khí của mình trở nên vô cùng tốt. Nhưng mà tiêu hao như vậy, sẽ khiến ngươi tiến vào thời kì bị suy yếu, giống như lần trước lâm vào hôn mê vậy, có phải không?"
"Cùng kiểu như thế, nhưng chắc sẽ không đến mức hôn mê đâu. Lần trước ta hôn mê là bởi vì tiêu hao quá mức nên mới bị phản phệ. Lần đó quả thật quá kinh khủng, ta khôi phục lại chủ yếu là sau khi đột phá tứ giai, cảnh giới tăng lên nên tốc độ khôi phục trở nên nhanh hơn, nếu không thì sẽ còn chậm hơn nữa."
Đường Tam gật gật đầu, nói: "Cái này thì chúng ta có thể thử một chút. Ví dụ như, nếu như khiến ngươi tiến vào trạng thái gần chết, như vậy thì có được xem là kích thích chưa?"
Độc Bạch ngẩn người, đáp: "Gần chết? Ta không biết nữa!"
Hào quang trong mắt Đường Tam chợt lóe lên, Độc Bạch đột nhiên cảm giác được dường như cặp mắt của mình trở nên đau đớn, chuyện gì quan trọng xảy ra ư?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!