**Giúp Độc Bạch Tu Luyện
Dịch: w8haa**
Sau một giây, tay phải của Đường Tam phóng ra nhanh như chớp, chụp thẳng ngay vào trán của Độc Bạch, cả thân thể của Độc Bạch bất chợt trở nên run rẩy, chỉ trong chốc lát, toàn bộ cơ thể hắn đã trở nên cứng ngắc. Hắn chỉ cảm thấy trong tay Đường Tam truyền đến một lực hút, dường như có đồ vật gì ở trong cơ thể hắn đang bị kéo ra, cảm giác nguy hiểm vô cùng kinh khủng chuẩn bị ập tới hiện lên trong đầu Độc Bạch, dường như chỉ vài giây nữa là mình sẽ chết đi.
"A!" Độc Bạch hoảng sợ hô lên, nhưng âm thanh đã bị chặn lại do tay còn lại của Đường Tam đã nắm chặt cổ hắn. Hắn dùng vẻ mặt không thể tin được nhìn Đường Tam, chỉ thấy Đường Tam đang " mỉm cười thuần khiết " .
Ảo giác, rất nhanh chóng Độc Bạch đã bắt đầu rơi vào ảo giác, Tinh Thần Chi Hải của hắn dường như đã hoàn toàn cô đọng lại. Cảm giác sợ hãi mãnh liệt làm cho hắn cảm nhận được cái chết đang đến rất gần. Không, không thể nào! Tiểu Đường làm sao có thể hại ta được?
Đường Tam hai mắt híp lại, hắn vẫn luôn quan sát sự biến hóa của Độc Bạch.
Những gì hắn vừa mới nói cũng không phải là để lừa Độc Bạch, Thiên Hồ Chi Nhãn của Độc Bạch tu luyện quả thật là khó khăn, nguyên nhân quan trọng nhất là bởi vì hắn là một nhân loại, huyết mạch được truyền thừa xuống không đủ thuần chủng và cường đại, cho nên nếu muốn kích thích tiềm năng của huyết mạch, khiến chúng không ngừng tăng lên, cần phải có Tinh Thần Lực vô cùng cường đại để chống đỡ. Đồng thời cần phải liên tục kích thích huyết mạch mới được. Giống như lần trước, nếu không có kích thích mãnh liệt như vậy thì sợ rằng cả cuộc đời này, hắn vĩnh viễn không thể nào đột phá tứ giai được.
Đường Tam yên lặng cảm nhận sự biến hóa huyết mạch chi lực của Độc Bạch, hắn cũng không hề chủ động thôn phệ lượng huyết mạch chi lực này, mà đang tập trung cảm nhận phản ứng của Thiên Hồ Chi Nhãn khi gặp phải tình huống nguy hiểm đến tính mạng. Loại cảm nhận này nếu so với việc thôn phệ huyết mạch chi lực thì quan trọng hơn nhiều.
Thiên Hồ Chi Nhãn không hề giống với các loại huyết mạch chi lực khác, lúc trước Đường Tam tăng cấp từ nhị giai lên tam giai mà không hề phải thôn phệ huyết mạch chi lực của Độc Bạch, mà là vì sự dung hợp của Linh Tê Tâm Nhãn, sau khi dung hợp khiến hắn hiểu ra được nhiều điều, sau đó mọi chuyện ngay lập tức trở nên vô cùng thuận lợi.
Hai mắt của Độc Bạch dần dần trở nên phát sáng, hào quang màu trắng ban đầu còn êm dịu bắt đầu trở nên mãnh liệt. Lúc này Đường Tam đang dùng sức mạnh của bản thân để áp chế Độc Bạch, bỗng nhiên hắn cảm nhận được huyết mạch đang dịch chuyển trong cơ thể mình trở nên không trôi chảy, ngay cả sự vận hành của Huyền Thiên Công dường như cũng xuất hiện sự bất thường. Giống như là có chuyện gì xấu đã xảy ra trên cơ thể mình vậy.
Mà cũng đúng lúc này, hai con ngươi trong mắt của Đường Tam đang truyền đến cảm giác đau đớn vô cùng rõ ràng, Linh Tê Thiên Nhãn của bản thân hắn tự động mở ra. Hắn kinh ngạc phát hiện, phía trên đỉnh đầu của Độc Bạch lại xuất hiện một cột trụ màu trắng, cột trụ này cao khoảng một mét, cột trụ vô cùng mông lung, dường như bất kì lúc nào cũng có thể tan biến. Tinh Thần Lực của hắn tỏa ra, yên lặng cảm nhận bản thân mình, thì ra trên đầu mình cũng có một cây trụ gần giống như vậy, tuy chỉ cao khoảng hai phần ba mét, nhưng nếu so với cây trụ của Độc Bạch thì nó ngưng tụ lại trông thực chất hơn nhiều. Hai cột trụ màu trắng bằng khí lưu này đang va chạm với nhau, vừa dẫn dắt lấy nhau, lại cũng vừa bài xích lẫn nhau, dường như đang muốn tỉ thí võ nghệ, tranh giành cao thấp đây mà.
Số mệnh, đây chính là sự va chạm của số mệnh.
Một người vừa có thực lực cường đại lại có thêm một lượng số mệnh lớn, nhiều khi sẽ đạt được rất nhiều điều tốt lành. Người có vận khí tốt thì cho dù làm bất cứ chuyện gì thì cũng sẽ trở nên dễ dàng hơn, cho dù là cả việc tu luyện.
Lúc này số mệnh của Độc Bạch, dưới sự nguy hiểm đến tính mạng mà Đường Tam đang gây ra cho hắn, đang không ngừng giãy giụa, bộc phát, cố gắng thông qua sự quấy nhiễu đến vận khí để thay đổi tất cả mọi chuyện. Nếu như không phải bởi vì bản thân Đường Tam cũng có năng lực Thiên Hồ Chi Nhãn, thì sự quấy nhiễu này sẽ trở nên vô cùng ghê gớm. Phải biết rằng hiện tại Đường Tam đã là lục giai còn Độc Bạch mới chỉ là tứ giai, một tứ giai mà có thể tạo ra sự quấy nhiễu vô cùng mạnh mẽ đến một lục giai như hắn, như vậy là đủ để hiểu rằng sức mạnh của Thiên Hồ Chi Nhãn mạnh mẽ đến cỡ nào.
Nụ cười thản nhiên hiện lên trên khuôn mặt hắn. Lúc này, Đường Tam đại khái đã hiểu được tác dụng của Thiên Hồ chi nhãn, dường như nó là vật chủ để số mệnh kí sinh vào, số mệnh không ngừng ngưng tụ lại, khiến cho số mệnh của vật chủ trở nên ngày càng mạnh mẽ hơn. Nếu nhiều người có số mệnh mạnh mẽ ở cùng một chỗ, tuy bọn họ không cảm thấy gì nhưng nhiều khi là do số mệnh kéo bọn họ lại gần nhau, thậm chí là hấp thu số mệnh của người khác để bổ sung cho chính bản thân họ.
Quả thật là khi vận dụng Thiên Hồ chi nhãn đối với bản thân, sẽ giúp cho số mệnh của bản thân được bộc phát, có thể bảo vệ chính mình. Nhưng mà trái lại, tác dụng phụ của nó chính là làm cho tinh thần bị suy yếu. Mà khi sử dụng lên những người khác, có thể hiểu là cho họ mượn số mệnh của chính mình, để cho vận khí của người đó đột nhiên trở nên tốt hơn, tạo ra những tác dụng tốt. Giống như lần trước khi bọn họ đánh nhau với Sáp Sí Hổ, lúc đó Độc Bạch bộc phát, chính là tạo vận khí cho bọn họ.
Thì ra Thiên Hồ Chi Nhãn tứ giai nên được vận dụng như thế này.
Nghĩ đến đây, Đường Tam bắt đầu buông lỏng hai tay đang nắm chặt lấy Độc Bạch, trong quá trình buông tay, hắn yên lặng hấp thu một ít huyết mạch chi lực của Độc Bạch.
Nương theo sự buông tay này, hắn cũng mô phỏng theo sự biến hóa số mệnh của Độc bạch, làm cho cột trụ số mệnh của mình không còn đối chọi với hắn nữa, mà dung hợp vào bên trong cột trụ số mệnh của Độc Bạch. Hai cột trụ số mệnh bắt đầu xoay tròn ôm lấy nhau, hỗ trợ lẫn nhau, bắt đầu vươn cao lên nữa.
Sau khi hai cột số mệnh dung hợp lại với nhau, độ cao của cột trụ mới đã tăng lên thành một mét bảy. Đường Tam lập tức cảm giác được, tâm trạng của mình bỗng dưng trở nên vô cùng tốt, trong lòng bỗng xuất hiện một sự tin tưởng rằng chắc chắn ngày mai hắn sẽ có thể gặp được Mỹ công tử.
Loại cảm giác vô cùng huyền bí này thật sự khó để giải thích, nhưng nó lại thật sự tồn tại.
"Phù Phù!" Độc Bạch thở hổn hển từng hơi, hắn tức giận nhìn chăm chú vào Đường Tam, la lên: "Ngươi muốn giết chết ta sao?"
Vừa nói xong câu đó, hắn đột nhiên dừng lại, mở trừng hai mắt nhìn Đường Tam, thốt lên: "Tiểu Đường, tại sao ta lại cảm thấy rằng hình như ngươi lại đẹp trai hơn một chút vậy? Hơn nữa, ta cảm giác được rằng, những gì ngươi vừa làm với ta lại giúp ta trở nên tốt hơn! Đây là chuyện gì?"
Đường Tam có thể cảm giác được sau khi số mệnh của hai người dung hợp lại đã tăng lên, cho nên hắn cũng có thể cảm giác được.
Đường Tam nói: "Đây chính là áp lực mà ta đã nói với ngươi, áp lực từ bên ngoài sẽ đem lại cho ngươi một sự kích thích mãnh liệt, khiến cho Thiên Hồ Chi Nhãn của ngươi tự động phản ứng lại, sau đó bộc phát. Điều này sẽ giúp kích thích sức mạnh đang tiềm ẩn trong huyết mạch của ngươi, qua đó thì tác dụng Thiên Hồ Chi Nhãn mới được mở ra. Giờ ngươi thử thu hồi năng lực Thiên Hồ Chi Nhãn đi, xem thử có điều gì không."
Vừa nói xong, Đường Tam cũng yên lặng thu hồi số mệnh chi trụ của mình. Độc Bạch rõ ràng không hề nhìn thấy được cột trụ này, không biết có phải là do năng lực của mình không chỉ đơn thuần là Thiên Hồ Chi Nhãn, mà là Linh Tê Thiên Nhãn, cũng có thể là do Tinh Thần Lực của mình mạnh mẽ hơn Độc Bạch nhiều.
Hai người đều thu hồi hiệu quả của Thiên Hồ Chi Nhãn, cùng nhau cảm nhận sự khác biệt.
Thần thái của Đường Tam trở nên sáng láng, hắn có thể cảm nhận được rằng Thiên Hồ Chi Nhãn của mình đã được tăng thêm một bước rõ rệt, khoảng cách đến tứ giai đã trở nên rất gần. Hơn nữa hắn còn mượn một ít vận khí từ Độc Bạch. Vận khí ngày mai của hắn chắc chắn sẽ rất nhiều.
Trái ngược lại với hắn, cảm giác của Độc Bạch lúc này là sự cô đơn và lạnh lẽo, bị suy yếu sau khi tiêu hao quá nhiều Tinh Thần Lực khiến cho cơ thể hắn bị choáng váng, mất thăng bằng, nếu như không nhờ Đường Tam kịp thời đỡ lấy hắn, thì hắn đã ngã xuống đất rồi.
"Đúng, đúng, chính là loại cảm giác này. Cảm giác Thiên Hồ Chi Nhãn của ta khi bị tiêu hao quá nhiều chính là như vậy. Đúng là loại cảm giác này rồi! Tiểu Đường, ngươi thật là thật lợi hại. Chờ sau khi ta khôi phục lại, nói không chừng Thiên Hồ Chi Nhãn sẽ tăng lên thêm một chút. Đến các vị sư phụ cũng không biết phương pháp tu luyện như thế nào, vậy mà ngươi có thể làm được. Ta thật sự phục ngươi rồi."
Trong đầu của Đường Tam đang thầm nghĩ, các vị sư phụ không thể biết được, bởi vì các vị sư phụ không có Thiên Hồ Chi Nhãn, cho nên sẽ không biết làm sao để hướng dẫn cho ngươi, ta cũng là vừa mày mò ra mà thôi.
Hắn ước gì Độc Bạch có thể nhanh chóng trở nên mạnh mẽ. Độc Bạch tiến giai, cũng có nghĩa là việc tiến giai của hắn sẽ trở nên dễ dàng hơn. Hiện tại tu vi của hắn là lục giai, cho nên sẽ có rất nhiều không gian để cho Thiên Hồ Chi Nhãn phát triển. Đường Tam có một dự cảm rằng khi Thiên Hồ Chi Nhãn trở nên càng mạnh, tác dụng của nó sẽ trở nên ngày càng đáng sợ hơn.
Thiên Hồ Chi Nhãn tứ giai đã có thể thay đổi vận khí cho một người, vậy thì ngũ giai sẽ như thế nào? Lục giai sẽ tiếp tục như thế nào? Thập nhị giai thì sao? Có lẽ không chừng sẽ là một chủng tộc, hoặc là cả một đất nước!
Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng có thể được xếp vào hạng ba giữa những Yêu Hoàng vô cùng cường đại kia, có thể là dựa vào điều này!
Nụ cười lại một lần nữa hiện lên trên khuôn mặt của Đường Tam, hắn dìu Độc Bạch về phòng, để cho hắn có thể tập trun minh tưởng tu luyện. Sau đó hắn cũng trở về phòng mình.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!