**Tiểu Đường Làm Quét Dọn
Dịch: w8haa**
Đường Tam đi theo lão Mao tiến vào một căn phòng, trong phòng được bố trí vô cùng đơn sơ, một bên là những cái chổi chất đống, thùng nước và các dụng cụ lau dọn, bên còn lại là một cái bàn và một vài cái ghế rất cũ, nhìn qua có thể thấy rằng chúng có thể hư hỏng bất cứ lúc nào.
Lão Mao đi đến một cái ghế rồi ngồi xuống, nhìn về phía Đường Tam, nói: "Ngươi nên biết chỗ này là chỗ nào. Có thể vào Học viện này công tác, có nghĩa là ngươi đã được Trấn Trưởng nhìn nhận. Nhưng mà, công tác ở chỗ này ngươi nhất định phải hiểu quy củ. Chấp hành quy củ không phải chỉ vì bản thân ngươi, mà còn vì tất cả mọi người trong thị trấn nhỏ. Tuy rằng trong học viện, bọn họ đối với nhân viên công tác chúng ta sẽ có sự khắc chế nhất định, nhưng nếu thật sự trêu chọc phải bọn họ, vậy thì giờ chết của chúng ta đã điểm. Chết đôi khi không phải mình ngươi, mà sẽ là tất cả mọi người."
"Vâng." Đường Tam đáp ứng.
Lão Mao tiếp tục lạnh lùng nói: "Nhớ thật kĩ rằng, không được nói chuyện, thời điểm công tác ngươi phải nhất quyết giữ được sự im lặng, và còn phải cúi đầu, không có chuyện gì thì đừng nhìn lung tung. Không nhìn, không nghe, không nói. Về phần trong lòng ngươi nghĩ gì thì ta cũng không quan tâm hay xen vào. Điều quan trọng nhất đó chính là không được gây rắc rối cho ta, cũng không được gây rắc rối cho những người khác. Làm được điều này, ngươi có thể ở đây công tác, còn không thì ngươi hãy quay về thị trấn nhỏ đi. Lúc đầu ta vốn không muốn chấp nhận ngươi đâu, bởi vì tuổi của ngươi còn quá nhỏ, sẽ dễ dàng gây chuyện, gặp rắc rối. Nhưng mà Trấn Trưởng đã cam đoan với ta rằng ngươi có thể làm được. Nếu đã như vậy, thì ngươi hãy biểu hiện cho ta xem đi.”
"Vâng." Nghe những lời lão Mao răn dạy, trong lòng của Đường Tam không khỏi có một cảm giác kì dị, làm người tam thế, vả lại đã từng là một vị Thần Vương, lại bị răn dạy một phen như thế này, quả thật là một điều khiến hắn dở khóc dở cười mà. Hắn đương nhiên sẽ không tức giận với lão Mao, hắn cũng hiểu rõ những điều này, dù ra sao thì cuối cùng cũng là suy nghĩ cho nhân loại phụ thuộc ở thị trấn nhỏ.
Tại thế giới Yêu Tinh Đại Lục này, lão Mao làm như vậy cũng không sai, hoặc có thể nói, hắn làm như vậy thật ra vô cùng chính xác.
"Đi thôi, ta dẫn ngươi đến chỗ làm việc. Bắt đầu từ hôm nay, ngươi sẽ phải làm việc."Lập tức, lão Mao bảo Đường Tam cầm lên công cụ, dẫn hắn đi ra khỏi căn phòng.
Lầu Dạy Học Chính của Học Viện Gia Lý là một tòa kiến trúc vô cùng to lớn, độ cao của nó vượt qua năm mươi mét nhưng cũng chỉ có năm tầng, cho dù là đứng ở học viện của thị trấn nhỏ thì cũng có thể nhìn thấy nó.
Hiện tại, Học Viện Gia Lý có tổng cộng hơn một ngàn đệ tử, được phân thành sáu lớp để tiến hành dạy học. Mỗi một lớp đều không có thời gian giới hạn, đệ tử muốn được lên lớp phải thông qua một bài kiểm tra, thì mới có thể lên lớp tiếp theo để tiếp tục theo học chương trình cao hơn. Kiểm tra sẽ tiến hành nửa năm một lần. Nói cách khác, nếu như thực lực của ngươi đủ mạnh mẽ, thì chỉ cần ba năm là có thể tốt nghiệp. Nhưng nếu như năng lực của ngươi không đủ, như vậy thì có khi cả đời cũng không thể tốt nghiệp. Vì lý do này nên không phải toàn bộ học viên đều có thể tốt nghiệp ở Học Viện Gia Lý được.
Mảnh đất phía trước Lầu Dạy Học Chính này rất lớn và trống trải, mặt đất được dùng vật liệu bằng đá kiến tạo thành, vô cùng bằng phẳng và trơn bóng, những vật liệu đá này ghép thành đủ loại đồ án, chủ yếu nhất chính là đồ án hình thù về mười bộ tộc mạnh mẽ nhất của Yêu Quái tộc. Ở nơi này không thể nào tìm được dấu vết về Tinh Quái tộc cả.
Lão Mao chỉ cho Đường Tam khu vực cần phải làm sạch rồi nói: "Nhớ kĩ, làm việc ở nơi này không được khôn lỏi. Mặc kệ Yêu Thần biến của ngươi là cái gì, không được sử dụng chúng khi làm việc, phải thành thật bảo trì hình dáng nhân loại để làm việc. Buổi trưa, quay về phía bên kia để ăn cơm, buổi chiều lại tiếp tục công tác. Nếu nói tổng thể thì mỗi ngày chỉ cần quét hai lần, nhưng mà nếu gặp phải chỗ nào không sạch sẽ thì cũng phải nhanh chóng vệ sinh chỗ đó ngay."
Sau khi nói rõ mọi thứ, lão Mao bảo Đường Tam có thể bắt đầu quét dọn.
Đường Tam bắt đầu quét dọn dọc theo phía bên cạnh quảng trường, lão Mao đứng ở bên cạnh quan sát. Hiển nhiên Đường Tam biết rằng lão đang muốn giám sát mình, muốn thử xem mình có thể hoàn thành nhiệm vụ hay không đây mà.
Đường Tam tới nơi này công tác dĩ nhiên không phải là vì làm việc kiếm tiền, mà là vì có thể nhìn thấy Mỹ công tử. Hắn duy trì tốc độ quét dọn theo một tần suất không nhanh cũng không chậm, tựa như nước chảy mây trôi vậy.
Lão Mao đứng ở bên cạnh nhìn một lát, thấy biểu hiện của Đường Tam như vậy, hắn cũng tương đối hài lòng, ít nhất nhìn từ thái độ và cách làm việc của hắn, có thể thấy đây không phải là một đứa trẻ dễ bị xúc động.
Nửa giờ sau, lão Mao cũng rời đi. Đường Tam ở lại một mình, chậm rãi quét dọn.
Trên thực tế, làm công việc này ở đây có chút buồn tẻ, nhưng đối với Đường Tam mà nói, điều này không hề đáng kể chút nào. Hơn nữa điều làm hắn vui mừng chính là thiên địa linh khí ở nơi đây vô cùng nồng đậm, hẳn là ở bên trong Học Viện Gia Lý này có pháp trận nào đó giúp gia tăng thêm thiên địa linh khí. Hắn vừa quét dọn, vừa yên lặng vận chuyển Huyền Thiên Công, hấp thu những Linh khí này, tẩm bổ thân thể của mình, cũng có thể coi đây là một phương thức tu luyện.
Đường Tam không hề nóng nảy một chút nào, cứ chậm rãi quét dọn như vậy, rồi chậm rãi hấp thu thiên địa linh khí nồng đậm trong không khí, vận chuyển Huyền Thiên Công của mình.
Kể từ sau khi sử dụng Quả Long Cân, thân thể của hắn đã có biến hóa rõ rệt, cũng bắt đầu sử dụng Huyền Thiên Công đến mức tối đa để rèn luyện thân thể, mà không còn giống như lúc đầu, vì cố gắng che giấu mà cố gắng kiềm hãm tác dụng của công pháp này.
Một buổi sáng ở nơi này quét dọn cứ thế trôi qua, thời điểm khi lão Mao quay lại, thấy quảng trường gần như sạch sẽ không có một hạt bụi nào, mà lúc này Đường Tam đang thu dọn những thứ rác mà hắn quét được, thu gom lại vô cùng sạch sẽ.
"Đi ăn cơm thôi, quét dọn tốn thời gian lâu như vậy ư?" lão Mao kinh ngạc nhìn đứa bé đang đứng trước mặt này.
Đường Tam xoa xoa mồ hôi trên trán, mỉm cười nói: "Ta quét dọn những cái lá rụng và mấy bụi cỏ xung quanh đây, dù sao thì cũng phải làm."
"Uhm, đi ăn cơm đi." lão Mao nói.
Đồ ăn của học viện đều giống như nhau, ít nhất thì đối với nhân viên công tác bọn họ thì là như vậy, cơm rau dưa, Đường Tam cũng đã quen rồi, chắc chắn kém hơn ở học viện Cứu Thục rất nhiều. Trước khi tới, Trương Hạo Hiên đã nhắc nhở qua với hắn rằng có thể tự mình mang cơm đến, nhưng Đường Tam cũng không có mang, bởi vì như vậy sẽ dễ dàng khiến cho người khác chú ý, những nhân viên công tác khác mà thấy thì sẽ nghĩ như thế nào?
Trong suốt bữa ăn trưa, lão Mao không hề nói gì, Đường Tam cũng không nói gì.
Cơm nước xong xuôi, Đường Tam vẫn như cũ, yên lặng thu dọn phần cơm, sau đó tìm một chỗ ngồi xuống, bắt đầu khoanh chân minh tưởng.
Sau khi nghỉ ngơi tầm khoảng hai giờ, Đường Tam lại một lần nữa cầm lấy cái chổi và những dụng cụ khác, đi đến quảng trường phía trước Lầu Dạy Học Chính, tiếp tục quét dọn.
Lão Mao dường như đã bắt đầu tin tưởng đối với đứa trẻ không thích nói chuyện này, buổi chiều ánh mắt khi nhìn Đường Tam trở nên hiền lành hơn rất nhiều. Trước kia phần công việc này cũng có người làm, nhưng mà nếu chỉ đơn thuần là quét dọn thì chỉ mất khoảng hai giờ là hoàn thành rồi, buổi chiều càng đơn giản hơn, chỉ mất khoảng một giờ là đã làm xong. Cho nên, phần công việc này cũng không tính là quá nặng nhọc.
Nhưng buổi sáng, Đường Tam quét dọn gần bốn giờ, giữa trưa cũng chỉ nghỉ ngơi hai giờ đã lại tiếp tục, điều này làm cho lão Mao có cảm giác đứa bé này rất là chăm chỉ.
Nhưng mà hắn làm sao biết được, Đường Tam ở lâu trên quảng trường, chủ yếu là để chờ người đẹp!
Hôm nay, cho đến tận trưa, Đường Tam cũng không tìm thấy Mỹ công tử. Phía bên quảng trường của Lầu Dạy Học Chính này, có rất ít đệ tử Yêu Quái tộc xuất hiện, thỉnh thoảng cũng có thể nhìn thấy vài tên đệ tử Yêu Quái tộc, nhưng cũng chỉ là đi ngang qua mà thôi. Đường Tam cũng không vội vàng, hắn chỉ cần biết rằng Mỹ công tử học tập ở nơi này vậy là đủ rồi, sớm muộn gì thì cuối cùng cũng sẽ gặp cô ấy. Học viện dù có lớn hơn đi chăng nữa, thì cũng chỉ loanh quanh trong một phạm vi nhất định mà thôi.
Một ngày làm công tác quét dọn hoàn thành, buổi tối đến thời điểm lão Mao quay lại kiểm tra, ngay lập tức lão có cảm giác rằng cả quảng trường đã trở nên tươi mới, rực rỡ hơn trước nhiều.
Trên mặt đất, dù là một vết bẩn nhỏ nhất cũng không thể nào tìm thấy được, tất cả đều vô cùng sạch sẽ. Nhất là những bồn cây xung quanh quảng trường, còn được làm cỏ vô cùng sạch sẽ, làm cho lão có cảm giác mọi thứ vô cùng hài hòa.
---
Kiếp trước, Vũ Hồn mà Đường Tam sử dụng chủ yếu nhất đó chính là Lam Ngân Thảo, về sau Lam Ngân Thảo tiến hóa thành Lam Ngân Hoàng, đó là Vua của những loài thực vật (thực vật chi Vương). Cho nên từ lúc mới trùng sinh, thì hắn đã có cảm giác vô cùng thân thiết với những loại thực vật. Đây cũng là lý do mà hắn chọn Thanh Ngọc Đằng để đưa vào vị trí của lạc ấn thứ sáu, bởi vì hắn hi vọng Thanh Ngọc Đằng sẽ dần dần trở nên mạnh mẽ, đến lúc đó hắn sẽ có thể vận dụng lại những năng lực từ kiếp trước. Những năng lực này mới là thứ mà hắn vô cùng quen thuộc!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!