**Đối Phó
Dịch: w8haa**
Theo bản năng, Trương Hạo Hiên vo chặt nắm đấm của mình, mà Đường Tam thì đã thu lại thần thông, một lần nữa đứng ở trước mặt hắn.
"Cho nên, Học Viện Gia Lý chắc chắn sẽ có Yêu Thần biến rất cường đại. Ta muốn đến đó xem thử, nếu học được thì sẽ học. Người hiểu điều đó mà." Đường Tam với ánh mắt tự tin nhìn về phía Trương Hạo Hiên.
Hơi thở của Trương Hạo Hiên dường như có chút nặng nề, hắn nói: "Lý trí nói cho ta biết, chuyện này nên báo cáo với tổ chức, biến ngươi thành bí mật quan trọng nhất để tập trung bảo vệ. Ngươi có biết những gì ngươi vừa làm sẽ tạo nên sự hỗn loạn lớn như thế nào cho thế giới này? Nhất là sự hỗn loạn lên thế giới nhân loại chúng ta."
Đường Tam nghiêm túc nhìn hắn, nói: "Sư phụ à, phương pháp tu luyện cụ thể ta cũng đã giao cho người rồi. Không phải là con người ta quý giá, mà là "Huyền Thiên Bảo Lục" quý giá. Không có ai biết nó làm sao lại xuất hiện. Cho nên, ta cần phải làm nhiều thử nghiệm hơn, xem thử xem giới hạn cuối cùng của nó nằm ở đâu... Chỉ có như thế, nhân loại chúng ta mới có thể tìm được phương pháp tu luyện tốt nhất cho mình, mới có thể khiến cho nhân loại có cơ hội trở mình."
Trương Hạo Hiên nhắm hai mắt lại, lầm bầm nói: "Ngươi có biết hay không, một khi bí mật này bị phát hiện thì sẽ như thế nào?"
Đường Tam mỉm cười, đáp: "Những chuyện có liên quan đến vấn đề này ta đã sớm nghĩ thông rồi. Nếu có một ngày, ta thật sự không cẩn thận để bị phát hiện. Lúc đó thì kết cục cũng chỉ có một mà thôi. Bất luận là bị bọn chúng giết chết hay ta tự mình tự sát, chắc chắn sẽ không tiết lộ một chữ nào về "Huyền Thiên Bảo Lục". Chuyện này chỉ có hai thầy trò chúng ta biết. Nhưng cho dù như thế nào, ta cũng đều cố gắng hết sức giữ kín năng lực này, cũng cần người giúp ta giữ bí mật nữa. Cho dù sau này ta chết đi, có trải qua mười năm hay trăm năm, khi tổ chức Cứu Thục của chúng ta đã bắt đầu có được trụ cột, cũng đã sản sinh ra những cường giả thì cũng không thể nào để cho bí kíp "Huyền Thiên Bảo Lục" này thấy được ánh sáng. Nếu không thì nhân loại chúng ta sẽ phải gặp nguy hiểm cực kì lớn."
Trương Hạo Hiên yên lặng gật đầu, chính là điều này cho nên hắn mới không tiết lộ "Huyền Thiên Bảo Lục" với tổ chức. Một khi báo cáo với tổ chức, thì sẽ không còn là chuyện một mình hắn có thể quản được nữa. Một khi tổ chức quyết định rằng sẽ cho nhiều người bình thường học tập loại năng lực này, thì chuyện không bại lộ gần như sẽ là điều không thể, lúc đó sẽ là tai họa ngập đầu cho nhân loại rồi.
"Ngươi rất thông minh, lại vô cùng thành thục, căn bản không hề giống như một đứa trẻ mười tuổi. Đường Tam, ngươi biết không? Thậm chí ta từng nghĩ rằng, ngươi được trời cao phái xuống để làm chúa cứu thế cho nhân loại chúng ta. Ta cũng từng nghĩ rằng, có phải ngươi là gian tế được Yêu Quái tộc phái đến hay không. Ta cũng hi vọng là suy nghĩ đầu tiên sẽ chính xác. Khả năng sau sẽ nhất nhỏ, bởi vì cho dù là ở Yêu Quái tộc, sự tồn tại như ngươi cũng sẽ là thiên tài thuộc loại cao cấp nhất, cơ bản thì Yêu Quái tộc sẽ không thể nào để cho ngươi đến đây mạo hiểm như thế này. Ta sẽ dùng toàn bộ khả năng để cố gắng bảo vệ ngươi, nhưng ngươi cũng phải đồng ý với ta, cố gắng bảo vệ mình, bởi vì sự an toàn của ngươi đối với nhân loại mà nói là vô cùng quan trọng." Trương Hạo Hiên vô cùng nghiêm túc nói ra.
"Người yên tâm, ta rất sợ chết đó." Dù sao cũng đã chết hai lần rồi.... trong lòng Đường Tam âm thầm thả lỏng.
*Lời dịch giả: Thôi ông đừng có mà mồm điêu, 2 lần chết toàn là do ông tự sát mà? *
"Đi đi, ngươi muốn làm như thế nào thì ta cũng sẽ phối hợp với ngươi. Có thể quan sát thoải mái, nhưng tuyệt đối không được tùy tiện ra tay."
Xử lý xong sư phụ Trấn Trưởng!
Trương Hạo Hiên sẽ thuyết phục những vị sư phụ khác như thế nào thì Đường Tam cũng không hề biết, nhưng rất nhanh hắn đã nhận được thông báo từ Vũ Băng Kỷ. Hắn đã có thể tiến vào Học Viện Gia Lý để công tác rồi.
Một tuần lễ thì làm công ba ngày, công việc thì rất đơn giản, đó chính là quét sân. Là công nhân vệ sinh cho Học Viện Gia Lý. Bốn ngày còn lại dĩ nhiên là quay về Học Viện Cứu Thục học tập, tu luyện. Trong thời gian đó, nếu phải ra ngoài làm nhiệm vụ rèn luyện, thì công việc quét sân sẽ được an bài cho những người khác tiếp quản.
Trương Hạo Hiên an bài cho hắn công việc này quả nhiên là vô cùng an toàn, hết chỗ chê.
Thời gian gần đây cũng không có sự sắp xếp để ra ngoài rèn luyện nữa, sau khi tất cả học viên của Học viện Cứu Thục chia làm ba nhóm ra ngoài rèn luyện, thời gian này là thời gian tổng kết và lắng đọng lại, và để các vị sư phụ phụ đạo thêm về những vấn đề mà bọn họ gặp phải trong chuyến đi. Phương pháp như thế này Đường Tam cũng đánh giá cao vô cùng. Sau khi lắng đọng, lại tiếp tục tập luyện, cứ tuần hoàn như vậy là phương pháp tốt nhất.
Hiện tại, tuy rằng Đường Tam đã cao lớn hơn không ít, nhưng với một đứa trẻ mười tuổi thì hắn cũng chỉ cao khoảng chừng một mét năm. Trước mặt những Yêu Quái vô cùng to lớn, hắn cũng chỉ giống như một đứa trẻ mới sinh chưa lâu mà thôi.
Đồng phục của Học viện thị trấn nhỏ cũng chính là quần áo lao động của bọn họ tại Học Viện Gia Lý.
Sau khi sắp xếp xong xuôi tất cả mọi thứ, dưới sự thỉnh cầu được khởi hành sớm của Đường Tam. Sáng ngày thứ ba, Trương Hạo Hiên dẫn Đường Tam theo, đi đến học viện cao cấp nhất của Gia Lý thành.
Là một nhân viên công tác, dĩ nhiên sẽ không thể tiến vào từ cửa chính. Từ Học viện thị trấn nhỏ đi đến Học Viện Gia Lý có một cánh cửa nhỏ chuyên dụng, hầu như tất cả nhân viên công tác đều thông qua cánh cửa này để tiến vào Học Viện Gia Lý làm công việc của mình.
Sau khi đi qua cánh cửa, vô hình chung Đường Tam cũng cảm giác được bầu không khí ở đây dường như có sự khác biệt, có vài phần khí tức nghiêm túc, trang nghiêm. Hơn nữa là thiên địa linh khí ở đây cũng nồng đậm hơn vài lần nếu so với phía bên ngoài.
"Tiểu Đường, ngươi phải nhớ kỹ, Học Viện Gia Lý có địa vị vô cùng cao thượng trong toàn bộ các học viện ở Gia Lý thành. Không những chỉ có con cháu của các bộ tộc cao cấp nhất ở Gia Lý thành đến đây học tập, mà còn có đệ tử của những bộ tộc lớn từ các nơi khác cũng đến đây bồi dưỡng. Nơi này có rất đông cường giả, số lượng cường giả có cấp độ từ Thần cấp trở lên cũng không hề ít. Cho nên thời điểm ngươi làm công, nhất định phải chú ý cẩn thận, rõ ràng chưa?" Trương Hạo Hiên nhỏ giọng dặn dò hắn.
Đường Tam hiểu rõ Trương Hạo Hiên đang dặn dò mình điều gì, cho nên liên tục gật đầu.
Học Viện Gia Lý vô cùng lớn, bên trong chia thành ba khu vực chính. Khu vực đầu tiên là khu vực dạy học, tính cả tòa lầu dạy học chính thì tổng cộng có sáu tòa lầu dạy học, những tòa lầu này có độ lớn nhỏ không đồng đều, chuyên dùng để dạy những thứ khác nhau.
Khu vực thứ hai là khu vực sinh hoạt, đệ tử của Học Viện Gia Lý hầu như đều ở lại trường. Muốn rời khỏi trường thì cần phải xin phép nghỉ. Mỗi đệ tử có ba ngày nghỉ trong một tháng.
Hiện tại Đường Tam hồi tưởng lại, tính ra thì lần trước mình gặp được Mỹ công tử, quả thật vận khí của mình cũng rất lớn đó nha! Bởi vì đó chính là thời gian nghỉ của nàng cho nên nàng mới trở về cửa tiệm trà sữa.
Khu vực thứ ba được gọi là khu vực tu luyện, khu vực đó có rất nhiều sàn đấu, thích hợp với việc tu luyện của đủ loại Yêu Quái. Cửa hàng cao cấp cũng nằm tại khu vực này. Cửa hàng này cùng loại với cửa hàng thực phẩm của Học Viện Cứu Thục. Nhưng không cần phải nghĩ thì cũng biết rằng đồ tốt bên này sẽ lớn hơn rất nhiều.
Ba khu vực lớn phân chia đơn giản và rõ ràng. Mà khu vực Đường Tam đến để làm công, chính là khu vực phía trước Lầu Dạy Học Chính, hắn phải làm vệ sinh, quét dọn cho mảnh đất rộng khoảng mười ngàn mét vuông. Mỗi ngày phải quét sạch hai lần, sáng một lần, chiều một lần. Cuối mỗi tuần phải tổng vệ sinh thêm một lần nữa.
Nếu chỉ là quét dọn thì khá là nhẹ nhõm, phần tổng vệ sinh mới là mệt mỏi đó.
Trương Hạo Hiên dẫn Đường Tam đi vào một bộ phận bên trong Học Viện Gia Lý, sau đó tiến vào một rừng cây phía đằng sau. Nơi này có một dãy phòng nhỏ. Do đã bị rừng cây ở phía trước che khuất, cho nên từ bên ngoài nhìn vào sẽ không thể thấy được.
Trương Hạo Hiên đi tới căn phòng đầu tiên của dãy phòng, bắt đầu gõ cửa.
Cửa mở, bên trong có một ông lão lưng hơi còng bước ra.
"Mao thúc." Trương Hạo Hiên rất khách khí mỉm cười với đối phương.
"Trấn Trưởng tới rồi, nhanh vào trong ngồi đi." Người được gọi là Mao thúc cười ha hả mời họ vào.
Trương Hạo Hiên lắc đầu, nói: "Hôm nay ta hơi bận một chút, đây là đứa bé mà ta đã nói với ngươi. Phiền ngươi an bài cho hắn một công việc để làm, ta phải đi về ngay đây. Tên của hắn là Đường Tam, người cứ gọi hắn là Tiểu Đường là được rồi. Tiểu Đường, hãy tới gặp Mao thúc đi."
"Mao gia gia, chào ngài." Đường Tam tiến lên hai bước, cung kính hành lễ.
"Không cần gọi ta là gia gia, gọi ta là lão Mao là được rồi. Ở nơi này không thể xưng hô thân thiết được, hiểu chưa?" Mao thúc nhìn Đường Tam từ trên xuống, đánh giá hắn.
Nhìn ánh mắt lạnh nhạt của hắn, Đường Tam vội vàng gật đầu, "Đã rõ rồi, lão Mao."
Lão Mao hướng về phía Trương Hạo Hiên nói: "Vạy ngài hãy đi đi, đứa bé này giao cho ta. Chỉ cần hắn an phận thủ thường thì chắc chắn sẽ không có việc gì."
Trương Hạo Hiên gật đầu, "Vậy phiền ngươi rồi. Tiểu Đường, lão Mao đã công tác tại Học Viện Gia Lý vài thập niên, đối với nơi này vô cùng quen thuộc, ngươi phải nghe theo sự sắp xếp của lão Mao, chiều nào cũng vậy, sau khi làm việc xong phải trở về trấn."
"Vâng, cám ơn Trấn Trưởng."
Trương Hạo Hiên đi rồi, lão Mao vẫn như cũ, vô cùng lạnh nhạt nói: "Cùng ta vào đây."
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!