**Phục Bàn
Dịch: w8haa**
Độc Bạch và Cố Lý đều hôn mê rất sâu, một chút phản ứng đều không có, Tinh Thần Lực tiêu hao quá nhiều. Trình Tử Chanh coi như là người duy nhất còn nguyên vẹn, cho nên nàng sẽ cảnh giới xung quanh.
Hiện tại Đường Tam cũng không giải thích gì thêm, Trương Hạo Hiên đã trở về, hắn phải tận dụng thời gian vận chuyển Huyền Thiên Công bồi dưỡng, trị liệu thương thế của mình.
Đêm nay, có thể nói là mọi người đều mất hồn mất vía.
Sáng hôm sau, khi Đường Tam tỉnh lại sau sự minh tưởng, thi thể lão Hổ đã không thấy đâu nữa, sau đó hắn nhìn thấy Vũ Băng Kỷ đang ngồi cách đó không xa, trên người hắn có một tấm ván gỗ nhằm cố định vết thương, còn đang nghỉ ngơi trên một cành cây đại thụ.
Độc Bạch và Cố Lý vẫn còn nằm ở đằng kia. Trình Tử Chanh thì không thấy đâu, Trương Hạo Hiên cũng giống như vậy.
Trải qua một đêm nghỉ ngơi, tuy rằng Đường Tam cảm thấy trong cơ thể vẫn còn có một chút đau đớn, nhưng thương thế cũng đã ổn định lại.
"Tỉnh rồi à? Ăn một chút gì đi." Âm thanh của Trương Hạo Hiên vang lên, hắn từ phía sau đi tới bên cạnh Đường Tam, đưa một ít hoa quả cho Đường Tam.
"Cảm ơn sư phụ." Đường Tam nhận lấy hoa quả, há miệng bắt đầu ăn.
Những loại hoa quả này lấy từ trong rừng rậm cho nên có rất nhiều thiên địa linh khí, sau khi Đường Tam ăn hết bảy tám quả, dinh dưỡng lập tức được bổ sung đầy đủ, tinh thần cũng trở nên phấn chấn hơn trước.
Trương Hạo Hiên ngồi xuống ở bên cạnh hắn, thoạt nhìn có thể thấy sắc mặt còn hơi trắng xám, nhưng khí tức đã khôi phục vững vàng. Thật không hổ là cường giả cửu giai!
"Chỉ nói vậy thôi à? Đêm qua các ngươi làm sao làm được?" Trương Hạo Hiên hỏi.
Đường Tam nói: "Đây là kết quả do mọi người cùng đồng tâm hiệp lực. Đại sư huynh không nói cho người biết sao?"
"Đoạn đầu thì có kể hết, nhưng hắn chỉ kể đến đoạn nhìn thấy ngươi chuẩn bị bị Sáp Sí Hổ nuốt sống."
Đường Tam cười khổ nói: "Lúc ấy ta nhào tới, chính là muốn hạn chế Sáp Sí Hổ. Không ngờ rằng khi bị nó đánh bay ra ngoài vậy mà lại đột phá. Phần còn lại hẳn là Đại sư huynh đã kể với người rồi, sau khi ta rơi xuống, vô cùng may mắn vậy mà lại trực tiếp rơi vào trong miệng lão hổ, mà khi đó lão hổ này dưới sự đóng băng của Đại sư huynh kết hợp cùng với Thời Gian Ngưng Đọng của sư huynh Cố Lý, trong thời gian ngắn không thể nào khép miệng lại được, tạo cơ hội để cho ta tấn công. Ta phóng Phong Nhận ở trong miệng lão Hổ. Với tình huống ta vừa mới đột phá, lực công kích của Phong Nhận cũng trở nên mạnh mẽ hơn, mới có thể làm tổn thương được nó."
"Phát động đòn tấn công từ trong miệng? Bảo sao." Lúc trước Trương Hạo Hiên cũng đã quan sát tình trạng của con Sáp Sí Hổ này, vết thương trí mạng đúng là đến từ bên trong, ngay cả bộ da cũng vô cùng nguyên vẹn.
"Lần này, các ngươi thiếu chút nữa đã toàn quân bị diệt rồi. Sau này không cho phép chấp hành loại nhiệm vụ nguy hiểm này nữa. Nếu không phải ngày hôm qua các ngươi có vận khí tốt, chỉ sợ đến lúc ta đến thì tất cả đã bị con Sáp Sí Hổ đó xé xác sạch rồi." Hiện tại trong lòng Trương Hạo Hiên vẫn còn một chút hoảng sợ.
Đường Tam cười nói: "Vận khí cũng là một phần của thực lực nha! Người đừng quên, ta mang sư huynh Độc Bạch theo. Ngày hôm qua, sư huynh Độc Bạch bị hôn mê, nếu như ta đoán không sai thì chắc chắn là do hắn toàn lực thi triển Thiên Hồ Chi Nhãn thay đổi số mệnh của chúng ta, nếu không làm sao lại trùng hợp như vậy, khiến cho ta trực tiếp rơi vào trong miệng lão Hổ để phát động đòn tấn công?"
"Hả?" Trương Hạo Hiên sững sờ, "Ngươi nói là Thiên Hồ Chi Nhãn Tam giai, có thể làm ảnh hưởng đến Sáp Sí Hổ? thất giai đỉnh phong Điều này không hề khả thi!"
Trong lòng của Đường Tam thì lại đang nghĩ: Còn Linh Tê Thiên Nhãn Tam giai của ta thì sao? Linh Tê Thiên Nhãn của ta cũng có năng lực như Thiên Hồ Chi Nhãn Tam giai. Hai người cùng sử dụng thì tác dụng sẽ nhân đôi lên, hơn nữa chúng ta còn có hai người lục giai, mới sinh ra kết quả như vậy. Sự chênh lệch giữa hai bên sẽ là lục giai với thất giai, chứ không thể dùng thực lực Tam giai của Độc Bạch mà so sánh được. Nhưng những lời này thì đương nhiên hắn sẽ không nói, hắn còn chưa muốn Trương Hạo Hiên biết mình đã hấp thu Thiên Hồ Chi Nhãn.
"Dù sao thì kết quả cũng đã là như vậy. Với tình huống bình thường, chúng ta làm sao có thể chiến thắng được Sáp Sí Hổ thất giai!" Đường Tam cười nói.
Trương Hạo Hiên nhìn Đường Tam một cách chăm chú, hiện tại hắn đã nhìn không thấu đệ tử mới thu nhận này rồi. Rõ ràng hắn mới chỉ có chín tuổi, nhưng lại luôn có cảm giác rất trưởng thành, nhưng mà tất cả tư liệu về Đường Tam đều rất bình thường.
"Tiểu Đường, ngươi không sao chứ?" Âm thanh vẫn còn hơi suy yếu của Vũ Băng Kỷ truyền đến.
Đường Tam nói: "Đại sư huynh, ta không sao. Còn ngươi thì sao?"
". . ." Vũ Băng Kỷ hít sâu một hơi. Hắn bị nội thương, ngoại thương đều rất nghiêm trọng, trải qua sự sơ cứu tạm thời của Trương Hạo Hiên, hiện tại xem như miễn cưỡng ổn định rồi.
"Đau cũng xứng đáng, ai bảo các ngươi chơi rủ nhau chơi ngu, dám đến săn bắt Sáp Sí Hổ Vương." Trương Hạo Hiên tức giận nói. Hiện tại chỉ cần nhớ lại tình huống đêm qua là hắn như gặp ác mộng vậy.
Khóe miệng của Vũ Băng Kỷ co giật, cười khổ nói: "Sư phụ à, người có thể dời sự chú ý sang đứa trẻ mới có chín tuổi đã đột phá lục giai được không? Vừa rồi người không nghe hắn nói à? Hắn đã là lục giai rồi. Đây còn là người sao? So với ta hắn còn quá nhỏ nha.
"Hả?" Trương Hạo Hiên sửng sốt một thoáng. Quả thật lúc nãy sự chú ý của hắn không hề để vào việc này. Nghe vậy, Trương Hạo Hiên lập tức nhìn về phía Đường Tam!
". . . . Lục giai?"
"Ừ ừ." Đường Tam gật gật đầu, "Dưới áp lực cực lớn, nguy cơ sinh tử ngay trước mắt, ta đã đột phá. Không phải trước đây ta đã nói với người và Quan sư phụ hay sao, đối mặt áp lực càng lớn thì sẽ càng có thể đột phá, bởi vì như vậy mới có thể kích thích tiềm năng của chúng ta."
Trương Hạo Hiên hít sâu một hơi, lục giai, quả thật là lục giai! Chín tuổi lục giai, cái này. . . . .
Đệ tử lục giai thứ hai trong toàn bộ học viện Cứu Thục! Nhưng mà hắn chỉ mới đến đây có vài ngày?
Hơn nữa, nếu như nhớ không lầm thì thời điểm khi Đường Tam vừa đến thì chỉ mới vừa đột phá ngũ giai, vậy mà giờ đã lục giai rồi?
Tốc độ tăng lên này cũng quá nhanh rồi. Trương Hạo Hiên nhìn Đường Tam từ trên xuống dưới giống như là đang nhìn một con quái vật vậy, Đường Tam bị Trương Hạo Hiên nhìn chằm chằm một lúc đến mức cảm thấy không tự nhiên luôn.
"Sư phụ, người đừng nhìn ta như vậy, ta có hơi sợ rồi."
"Ngươi còn biết sợ? Sáp Sí Hổ Thất giai các ngươi cũng dám giết, ngươi còn biết sợ nữa ư?" Trương Hạo Hiên đưa tay, muốn vỗ cho con hàng này một phát vào đầu ghê, nhưng thấy tiểu tử này vẫn còn đang bị thương nên đành bỏ qua.
Đường Tam cười gian xảo, nói: "Lần này không chỉ có mỗi mình ta đột phá. Ta cảm thấy, tất cả mọi người sẽ cho người một bất ngờ lớn. Sư huynh Độc Bạch và sư huynh Cố Lý sau khi tỉnh lại, theo ta đoán thì sẽ đột phá."
Nghe những lời này của hắn, Trương Hạo Hiên vô cùng bất ngờ, vội vàng mà nói: "Ngươi nói là, hai người bọn họ. . . ?"
Đường Tam gật đầu, nói: "Tại thời khắc cuối cùng, Sư huynh Cố Lý sử dụng Thời Gian Ngưng Đọng, uy lực của nó rõ ràng đã vượt qua trình độ của hắn, khi đó là thời khắc sinh tử của tất cả mọi người, sau đó hắn liền hôn mê. Hắn đạt đến tứ giai đỉnh phong cũng đã lâu nhưng mà vẫn đột phá không được. Ta cảm thấy rằng sau chuyện lần này hắn có khả năng đột phá rất lớn. Tình huống của sư huynh Độc Bạch hẳn là cũng tương tự. Giống như những gì người nói lúc nãy, Thiên Hồ Chi Nhãn Tam giai không thể thay đổi số mệnh khi đối mặt với Sáp Sí Hổ thất giai? Nhưng nếu là tứ giai thì sao?"
Hai mắt của Trương Hạo Hiên bỗng nhiên trở nên sáng rực.
Không cần phải nghi ngờ, nếu nói về cấp bậc huyết mạch thì Thiên Hồ Biến, Thì Quang Biến là mạnh nhất cả học viện Cứu Thục, cũng là sự kì vọng rất lớn của bọn họ. Nếu lần này cả Độc Bạch và Cố Lý đều có thể đột phá thì….
Nghĩ tới đây, tâm tình của Trương Hạo Hiên liền trở nên khác biệt.
"Nếu quả thật như lời ngươi nói, lần này trở về nếu có hậu quả ta sẽ gánh chịu tất cả." Trương Hạo Hiên vân vê nắm đấm của mình.
Đường Tam đánh trống lảng thành công về đề tài đột phá lục giai của mình, cười híp mắt hỏi: " Sư phụ, Hỏa Diễm Đao của người là loại năng lực gì thế? Thật sự là lợi hại, đến Sáp Sí Hổ Vương cửu giai cũng bị người chém trọng thương."
Trương Hạo Hiên liếc mắt nhìn hắn, nói: "Đó là vũ khí bổn mạng của ta, được luyện hóa hòa làm một thể với bản thân, đến từ một khúc xương cột sống của cửu giai Liệt Diễm Hổ, được một Luyện Khí Đại Sư đến từ một tộc Yêu Quái cấp cao luyện chế thành, là ta dùng điểm chiến công nhiều năm tích góp được đổi từ chỗ tổ chức. Muốn sử dụng nó cần phải Súc thế trong khoảng thời gian tương đối dài, nhưng lại có thể bộc phát ra đòn tấn công rất mạnh. Nếu như không có nó, ngày hôm qua chúng ta sẽ gặp rắc rối lớn rồi, làm sao đám trẻ các ngươi còn có thể nhìn thấy mặt trời ngày hôm nay?"
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!