Chương 125: Vận Khí Tốt

**Vận Khí Tốt

Dịch: w8haa**

Đường Tam nói: "Người nhanh đi tìm bọn họ đi. Nếu như ở trong rừng lại gặp phải Yêu thú khác, bọn họ sẽ lại gặp nguy hiểm. Sáp Sí Hổ Vương ở bên này đã bị người đánh đuổi rồi, cho dù là những con Sáp Sí Hổ khác có chạy về hướng này thì cũng không thể đến nhanh như vậy được. Ta sẽ ở đây trông chừng bọn họ. Ngồi nghỉ ngơi một lúc là lại có thể chiến đấu tiếp."

"Cũng được, nhưng mà hai người bọn họ hiện tại không nên di chuyển, chỉ có thể ở lại chỗ này ổn định thương thế đã rồi tính tiếp. Ngươi ở nơi này trông coi bọn họ, ta đi một chút sẽ trở lại, ta sẽ dùng tốc độ nhanh nhất." Trương Hạo Hiên không do dự nữa, mặc dù bị thương nhưng vẫn gắng gượng, một lần nữa bay lên trời, nhanh chóng hướng về nơi xa.

Hắn chắc chắn phải tìm được Trình Tử Chanh và Độc Bạch rồi đưa họ trở về, bởi vì ở lại bên trong núi rừng rậm rạp thật sự là quá nguy hiểm.

Hắn đi rồi, Đường Tam cũng nhẹ nhàng thở ra, hiện tại trạng thái cơ thể của hắn cực kì kém, may mắn là Huyền Thiên Công đã đột phá, Huyền Thiên Công đệ lục trọng có năng lực điều tiết, bảo vệ và phục hồi cơ thể mạnh mẽ hơn nữa.

Hắn yên lặng vận chuyển Huyền Thiên Công, điều chỉnh lại khí tức và huyết mạch đang hỗn loạn, yên lặng khôi phục thân thể.

Đồng thời Đường Tam cũng phát hiện, trong cơ thể mình vậy mà lại xuất hiện thêm một dấu lạc ấn huyết mạch, nó có màu xanh lá sẫm, so với lạc ấn Phong Lang Biến của mình thì trong suốt và chân thật hơn rất nhiều.

Lạc ấn này chắc chắn đến từ lão Hổ kia. Lúc ấy hắn thôn phệ hết sức, chính là để suy yếu lão hổ, tăng cường sức mạnh cho bản thân, lại không ngờ rằng vậy mà lại lấy được một dấu lạc ấn huyết mạch từ trên người Yêu thú này. Giờ đây chiến đấu kết thúc, hắn mới có thể yên lặng cảm nhận được lượng huyết mạch chi lực của lão Hổ còn sót lại trong cơ thể, bắt đầu xem thử sự khác biệt giữa huyết mạch Yêu thú và Yêu Quái là như thế nào đây.

Tương đối mà nói thì huyết mạch chi lực của Yêu thú sẽ cuồng bạo và nóng nảy hơn một chút, hơn nữa hơi nhiều tạp chất, không giống như huyết mạch chi lực của Yêu Quái tộc tinh khiết như vậy. Đây là do bản thân Yêu thú chưa sinh ra linh trí, trong quá trình tu luyện chỉ bị động hấp thu thiên địa linh khí, không có nơi thích hợp trong cơ thể để thúc giục, tẩy luyện và bố trí những năng lượng này. Đây cũng là nguyên nhân Yêu thú không thể nào tu luyện tới Thần cấp.

Nhưng nếu nói về năng lượng trong cơ thể thì Yêu thú cũng không kém nhiều. Con Sáp Sí Hổ thất giai đỉnh phong này, huyết mạch chi lực ẩn chứa trong cơ thể là loại mạnh nhất mà Đường Tam từng gặp.

Đương nhiên nói như thế là bởi vì hắn còn chưa cảm nhận qua huyết mạch chi lực của sư phụ Trấn Trưởng.

Lão hổ lưu lại cái lạc ấn Phong thuộc tính này, chắc nên gọi là Phong Hổ biến. Dù sao thì Sáp Sí Hổ cũng là thuộc tính Phong. Năng lực thiên phú của Sáp Sí Hổ cũng không phải là phi hành, đó là bản năng của chúng. Năng lượng mạnh mẽ nhất của nó có lẽ là Phong Cương. Điều này có thể dự đoán từ màu sắc của dấu lạc ấn này.

Nói về Phong Cương, nếu như mình dung hợp nó với Phong Nhận của Phong Lang Biến thì sẽ biến thành loại gì đây? Không cần phải nghĩ nhiều nữa cũng có thể thấy cấp độ huyết mạch của Phong Hổ biến sẽ nằm phía trên Phong Lang Biến. Nếu như Sáp Sí Hổ là Yêu Quái, cấp bậc huyết mạch của nó có thể xếp thứ ba rồi. Đáng tiếc Sáp Sí Hổ là Yêu thú chứ không phải là Yêu Quái, độ tinh khuyết của huyết mạch sẽ ít đi một chút, nhưng dù như thế ít nhất nó cũng thuộc hàng top của cấp bốn.

Cái lạc ấn Phong Hổ biến này chắc là có thể cùng với lạc ấn Phong Lang Biến dung hợp lại với nhau, khiến cho lạc ấn Phong Lang Biến tiến hóa, Phong Nhận hẳn là có thể xuất hiện thêm một loại biến hóa, khiến cho phương pháp công kích của mình trở nên phong phú hơn.

Đương nhiên đây không phải là việc hiện tại hắn có thể làm, lượng huyết mạch chi lực cuồng bạo này lúc trước đã làm cho kinh mạch của hắn bị tổn thương, còn cần phải chữa trị trước đã. May mắn thay Huyền Thiên Công làm cho kinh mạch của hắn vô cùng dẻo dai, mà Huyền Thiên Công lại còn có tác dùng hồi phục cơ thể rất tốt, chỉ cần cho hắn chút thời gian khôi phục, đứng lên đi tiếp cũng không khó.

Hiện tại điều duy nhất mà hắn lo lắng đó chính là không biết có còn con Sáp Sí Hổ cường đại nào đến đây hay không.

Một đao lúc trưởng của sư phụ Trấn Trưởng chắc hẳn đã làm Sáp Sí Hổ Vương bị thương rất nặng, hiện tại chỉ có thể hi vọng rằng tộc Sáp Sí Hổ không có thói quen hỗ trợ lẫn nhau. Nếu không thì mình chỉ có thể vận dụng thần thức rồi. Đúng lúc này, hắn rõ ràng cảm giác được hai tròng mắt của mình có cảm giác ấm áp, tâm tình khẩn trương đã bị làm dịu đi vài phần.

. . . .

Hiệu quả của Thiên Hồ Chi Nhãn?

Đây là Thiên Hồ Chi Nhãn đang nói với mình rằng không có nguy hiểm gì ư?

Trong lúc Đường Tam đang kinh ngạc vì tác dụng của Thiên Hồ Chi Nhãn, Trương Hạo Hiên đã trở về. Hai bên vai hắn mỗi một bên đều có một người, chính là Trình Tử Chanh và Độc Bạch.

Nhìn thấy sư phụ Trấn Trưởng trở về, lúc này Đường Tam mới có thể thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cũng tăng thêm hứng thú đối với sự ảo diệu của Thiên Hồ Chi Nhãn. Quả nhiên là không có nguy hiểm, dự cảm này thật sự có chút ý tứ! Giống như lúc trước dự cảm Sáp Sí Hổ Vương đến, sở dĩ nó lại có cảm giác mãnh liệt như vậy bởi vì nó có thể biết rằng Sáp Sí Hổ mẹ cũng đến. Lúc đó cần bọn họ phải ra tay. Trương Hạo Hiên từ không trung đáp xuống, lúc này Đường Tam mới phát hiện Trình Tử Chanh thì vẫn ổn, nhưng Độc Bạch lại lâm vào hôn mê, sắc mặt trắng bệch.

Dự cảm: Sự cảm nhận để biết trước điều có nhiều khả năng sẽ xảy ra. Mình tính chuyển từ này thành từ nào đó dễ hiểu hơn, nhưng thấy từ này cũng khá hay nên để lại

"Sư phụ, sư huynh Độc Bạch làm sao thế?" Đường Tam kinh ngạc hỏi thăm.

Không chờ Trương Hạo Hiên mở miệng, Trình Tử Chanh đã xen vào: "Thời điểm chúng ta chạy trốn, trong lòng chúng ta đều đang tự trách bản thân mình. Lúc ấy ta cõng hắn, hắn luôn nói rằng bản thân mình vô dụng gì gì đó, sau đó ta cảm nhận được một luồng sóng tinh thần vô cùng mạnh mẽ di chuyển, rồi sau đó hắn đã hôn mê, đầu gục xuống trên người ta, làm ta rất sợ hãi. May mắn là chưa được bao lâu thì Trấn Trưởng đã đến. Ta cũng không biết đã xảy ra chuyện gì."

Đột nhiên bộc phát ra sóng tinh thần mãnh liệt, sau đó lâm vào hôn mê.

"Hẳn là tiêu hao tinh thần lực quá nhiều." Trương Hạo Hiên nói ra.

Đường Tam lập tức rõ ràng đã xảy ra chuyện gì.

Chắc hẳn là tại thời điểm Độc Bạch và Trình Tử Chanh chạy trốn, hắn tự trách bản thân mình thật vô dung. Sau đó hắn cố hết sức vận dụng năng lực Thiên Hồ Chi Nhãn, thử nghiệm việc quấy nhiễu số mệnh. Trên thực tế. . . . . hình như hắn đã thành công rồi!

Nếu như lúc đó mình không thể nhân dịp lão Hổ không thể khép miệng lại để lao vào trong đó tấn công, cho dù là tấn công vào mắt nó, thì ba người bọn hắn cũng có tỉ lệ rất cao sẽ gặp phải nguy hiểm. Trừ khi mình sử dụng thần thức, nếu không thì khả năng thất bại là vô cùng lớn.

Mà khi đó, ba người đột nhiên hoàn thành một lần phối hợp phải gọi là siêu cấp ăn ý, cuối cùng giết được lão Hổ. Vận khí quả là một yếu tố vô cùng quan trọng!

Độc Bạch quấy nhiễu số mệnh, làm cho bọn họ thành công. Như vậy cũng đã rất có ý nghĩa rồi. Thiên Hồ Chi Nhãn quả thật có tác dụng vô cùng quan trọng!

"Ngươi, ngươi. . . ." Đúng lúc này, Trình Tử Chanh đã nhìn thấy thi thể khổng lồ của con Sáp Sí Hổ mẹ nằm cách đó không xa.

Trương Hạo Hiên lúc này mới bình tĩnh lại, mới có thể chú ý đến tình huống của lão Hổ, không khỏi giật mình nói: "Lớn như vậy?"

Lúc trước, toàn bộ tâm trí của hắn đều đặt vào trên người các học viên, không hề chú ý tới tình trạng của con Sáp Sí Hổ này. Giờ đây mọi thứ đều đã ổn, năm đứa đều ổn, đều còn sống thì hắn mới có tâm trí để quan sát thành quả của bọn chúng.

Đối với Yêu thú, đại đa số chính là thực lực tương đương với hình thể, Sáp Sí Hổ chính là loại này.

Nhìn vào hình thể của con Sáp Sí Hổ đang nằm trước mắt mọi người này, cũng không phải Sáp Sí Hổ trưởng thành bình thường, thế mà bọn họ có thể giết chết được nó?

Lúc Trương Hạo Hiên quay lại nhìn Đường Tam, trên mặt đã toàn là vẻ khiếp sợ.

Đường Tam cười khổ nói: "Đây là kết quả của việc mọi người cùng đồng tâm hiệp lực."

Trình Tử Chanh nói: "Trấn Trưởng, người thật lợi hại. Người đến sau khi ta đi khỏi sao? May mắn có người, nếu không thì chúng ta nhất định phải chết rồi!"

Khóe miệng Trương Hạo Hiên giật giật, hắn đến đúng là quan trọng thật đấy, nhưng mà đến ngăn cản Sáp Sí Hổ Vương. Còn con Sáp Sí Hổ đang nằm trước mắt này không có chút quan hệ nào với hắn cả!

Hắn cũng không biết lúc đó đã xảy ra chuyện gì, mà hắn biết Huyền Thiên Công của Đường Tam lại là chuyện bí mật, cho nên lúc này cũng không nhiều lời hỏi làm gì.

"Nghỉ ngơi điều chỉnh ở chỗ này, cố gắng hết sức khôi phục lại. Chúng ta cần phải nhanh chóng rời khỏi đây, nếu không lỡ đâu con Sáp Sí Hổ Vương trở về thì sẽ có phiền phức." Thời điểm hắn ngồi xuống tại chỗ, thân thể rõ ràng có hơi run rẩy, có thể đoán được trận chiến của hắn và Sáp Sí Hổ Vương chắc chắn không hề dễ dàng.

Nhưng mà hiện tại hắn vẫn chưa thể nghỉ ngơi được. Hắn cẩn thận kiểm tra thân thể của Vũ Băng Kỷ, giúp Vũ Băng Kỷ nối lại những chỗ xương cốt đứt rời, phải nối thật cẩn thận để tránh làm ảnh hưởng đến khung xương, còn phải quan sát tình trạng của Cố Lý và Độc Bạch.

Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!