Hai năm sau.
Thanh Bình Trấn ở Hoàng Sa
Vẫn như mọi ngày, sôi nổi không thôi, người người qua lại tấp nập, ai ai cũng có những khuôn mặt hớn hở.
Trong một tiệm thuốc, một người phụ nữ khuôn mặt xanh xao, nằm la liệt trên một căn giường nhỏ, dường như đang cận kề cái chết.
Người đàn ông bên cạnh toát mồ hôi, tay run run cầm một chiếc kim trên tay khẽ châm vào tay người phụ nữ. Bỗng dưng người phụ nữ co giật liên hồi, sùi bọt mép. Người trung niên bên cạnh nãy giờ quan sát, thấy tình cảnh, khóe mắt đã xuất hiện những dòng nước mắt.
Người xem bên ngoài cũng ngày càng đông, bất ngờ một đạo ảnh bước vào, tên tay cầm một thanh kiếm màu lam rất tinh khiết, còn đeo một băng che đi hai con mắt.
Hắn bước vào, dùng thần thức kiểm tra xung quanh, khẽ mỉm cười lên tiếng:
“ Xin hỏi, ở đây ai là Tri đại phu!”
Người đàn ông bàn tay run run giật mình trả lời:
“ Là … ta!”
Người thanh niên nói tiếp:
“ Ngươi có mua dược liệu không? Ta ở đây có một ít!”
Tri đại phu tái xanh cả mặt, không thấy tình cảnh đang nguy cấp à, à mà hình như thanh niên này bị mù, lão từ từ trả lời:
“ Ta … đang có việc!”
Người thanh niên mỉm cười, khẽ nói một câu liền rời đi:
“ Thái dương thông điền, âm cực thông hành!”
Tri đại phu giật thột, dường như ngộ ra điều gì đó, liền lấy một kim châm nhỏ đam giữa trán, một kim châm nữa đâm vào giữa ngực.
Người phụ nữ đang co giật dần dần bình tĩnh,khó khăn mở cặp mắt. Xung quanh nhìn vào liền ô một tiếng dài. Người trung niên liền chạy đến ôm người phụ nữ vào lòng , nức nở:
“ Vợ ơi!”
Tri đại phu vôi vàng chạy ra ngoài, kêu la:
“ Thiếu hiệp! Thần y xin hẫy đứng lại!”
Nhưng ra ngoài lại chẳng phát hiện ở chỗ nào, quả nhiên là hết sức thần bý.
Người thiếu niên hồi nãy đứng trên một con thuyền, bỗng nhiên nghe một tiếng gầm văng vẳng bên tại, liền khẽ cười:
“ Hắn ra rồi!”
………..
Tại bìa rừng thôn Phú Xuân, một thanh niên vạm vỡ bước ra từ một hang động, gầm lên một tiếng:
“ Ta trở lại rồi đây! Hắc hắc Lão tặc thiên! Ngày ta móc mắt ông ra đã đến gần!”
Ngay khi tiếng gầm nổ ra,hàng nghìn thanh niên quanh vùng đều ngước nhìn, không ngờ nội lực lại thâm hậu đến như vậy.
Tại tùy đường của Huyết Nguyệt Hội, Lãnh Vương đang xếp bằng bỗng dưng đứng phắt dậy, lẩm bẩm:
“ Ngày chúng ta quyết đấu đã đến! Chân thân, ta xem ngươi có đủ tư cách hấp thụ ta không?”
…………
Đại Hội Tranh Tài, sau khi được ban bộ luật Hoàng Gia đồng ý đã được tổ chức tại thành phố xinh đẹp Quảng Bình. Tuy bốn năm tở chức một lần nhưng lại có rất nhiều thế lực muốn thâu tóm lại những bảo vật được trưng bày ra.
Năm nay lại sôi nổi hơn với sự góp mặt đầy đủ của top năm người đứng đầu Tân Tú Bảng, gồm hạng nhất Duy Mã , hạng hai Dạ Kim Long, hạng ba Lăng Tuyết, hạng bốn Ngô Y , hạng năm Thẩm Tinh Di.
Và đương nhiên lễ phẩm thắng cuộc cũng không nhỏ, một đóa Liên Hoa ngàn năm tuổi, có thể tăng nhiều công lực cho người dùng, tuyệt đối quý hiếm.
Ngày hôm nay chính là ngày tổ chức Đại Hội Tranh Tài, quy tụ hàng ngàn nhân tố tiềm năng.
Chỉ còn ít phút nữa là bắt đầu, hàng nghìn khán giả đã yên vị trên vị trí của mình. Bỗng nhiên một giọng nói khiến toàn thể hứng khởi:
“ Hôm nay, Quảng Bình được sự cho phép của tổng cục chống xâm hại tình dục trẻ em, tở chức nên cuộc thi này. Hứa hẹn cho toàn bộ mọi người thỏa mãn!”
“ Quy tắc cuộc thi đã phổ cập từ lâu nên chắc ai cũng biết, nên …. Tôi xin nhắc lại lần nữa, mỗi tập hợp sẽ có năm mươi người, có tám tập hợp, một vị cường giả Linh Tôn sẽ tạo ra một lượng Trọng Lực, tám người chịu đựng cuối cùng sẽ tiến vào vòng trong! Năm nay hơi vội vì Hoàng Gia đã yêu cầu cần ngay đội ngũ hùng mạnh nhất trong hai ngày nữa, chiến cùng một tên ác ma đang ở đảo Phú Quốc! Không thể không nhanh!”
Lời nói phát ra khiến nhiều người thất vọng, ai ai cũng mong cuộc thi kéo dài hơn một tý nhưng mà chịu thôi.
Nhanh chóng hơn gần năm trăm người đã bước vào sàn đấu, ai ai cũng có vẻ mặt” không muốn thi đấu” đơn giản vì năm nay ứng cử viên quá khủng bố.
Bất ngờ một lão già đứng lên, giơ bàn tay lên, ngay lập tức người thi cảm thấy như đang vác một hòn đá nghìn tấn.
Ai không chú ý đã ngã xuống, chỉ còn khoảng hai trăm. Lão già khẽ mỉm cười, gắng thêm một tý, lại thêm một trăm người ngã xuống.
Lại thêm một lão già nữa xuất hiện, thêm tám mươi người ngã xuống, chỉ còn khoảng mười ba người trên sân! Ai cũng thở hồng hộc, không ngờ đề thi năm nay lại khó đến như vậy!
Hai lão già nhễ nhại mồ hôi cũng đã dừng lại, ngay lập tức cười ha hả, tên MC xuất hiện nói:
“ Nháp! Nháp thôi! He he! Chiều nay đến thi nhé!”
Nhiều tiếng nói vang lên sau đó:
“ Ây ây con định mệnh! Mịa thằng sản xuất! chó chết, làm tao tưởng thật!”
“ Bỏ mịa nhà mày đi!”
….
Trên cao, một thanh niên khẽ mỉm cười, chẳng ai biết hắn xuất hiện. Hắn là một ẩn số.