**
Lâm đang rơi tự do, hắn đang chìm vào giấc ngủ. Nhưng rồi, những tia ánh nắng sáng vào cuối buổi chiều làm hắn khẽ nhíu mắt. Hắn nặng nề mở đôi mắt của mình. Từng làn gió mạnh mẽ cứ liên tục thổi phả vào mặt hắn. Nhìn lại cảnh tượng xung quanh, hắn đang lơ lửng giữa không trung. Hắn vội vàng hét lớn:
“ Ấy ấy! Chuyện gì đang xảy ra? Oắt đi háp pừn ninh!”
Hắn hoảng hốt, lúng túng đưa hai cánh tay to lớn của mình liên tục phe phẩy. Lâm chỉ cách mặt đất chỉ còn vài mét nữa, hắn nhắm mắt nhắm mũi, than thở nói:
“ Xuân này đại ca không về!”
Ầm … Hắn tiếp đất một cách không an toàn.
Hắn hoàn hồn, ôm đít vì cơn đau truyền đến. Hắn ngồi dậy, khẽ gãi đầu, thầm nghĩ:
“ Đây là Địa phủ, khung cảnh đẹp ha, nhưng quen quá ta!”
Lại một cảm giác truyền đến từ bàn tay của hắn, hắn nhắm mắt, đê mê:
“ Mềm quá! Thơm nữa!”
Bỗng nhiên một tiếng hét lớn vang ngay bên tai hắn:
“ TÊN CHÓ CHẾT! TA PHẢI GIẾT NGƯƠI!”
Hắn giật mình, nhìn xuống, hắn đang đè trên một cô gái và tay hắn đang đụng chạm lấy đồi núi vừa nhô.
Hắn khẽ nở một nụ cười dâm tà. Vô Ảnh phát ra giọng nói với giọng đầy khiêu khích:
“ Ta thách ngươi có thể chinh phục cô gái này!”
Hắn bĩu môi, nhưng lại cảm thấy lâng lâng trong lòng, rồi hắn thi triển một loại bí pháp mới học được – Giam Cầm Linh Hồn.
Như tên gọi, bí pháp có thể ngăn cản người bị nhắm đến thi triển thể lực và linh lực, nhưng hắn mới học được một phần nhỏ nên chỉ được khoảng vài chục phút và tác dụng cũng sẽ nhẹ hơn.
Khi đã chắc chắn thành công, hắn mới dùng bàn tay, tận hưởng cảm giác sảng khoái khi chạm vào vùng cấm trước ngực. Hắn thầm nghĩ:
“ Cảm giác chân thật này! TA CHƯA CHẾT! Sướng mịa rồi! Mà cô gái này giống với cô nương hồi nãy ám sát ta quá! Đúng là cô ta rồi! He he!”
Lâm tuy không biết cô ta là ai nhưng Vô Ảnh lại biết rõ cô ta là một trong những học viên xuất sắc nhất học viện Tinh Túy, có lẽ còn hơn cả Lăng Tuyết nhưng cô ta đã là năm hai nên chỉ đến Thiếu Niên Hội Đấu để cổ vũ mà thôi. Cô ta cũng đã là Linh Sĩ cấp 9 đỉnh phong, chỉ cần hết Giam Cầm Linh Hồn thì hắn sẽ có nguy cơ bị cô ta dần ra bã. Nên Vô Ảnh mới đưa ra một lời khiêu khích táo bạo cho tên biến thái là hắn.
Hạ bộ hắn cũng đã ngỏng lên trong chiếc quần vải, hắn lại còn nghịch ngợm chà xát xung quanh đùi của cô gái. Hắn khẽ cắn vào tai cô nàng, cô khẽ rên lên một cách gợi dục. Lâm phì phò vào tai cô gái, khiến cô càng thêm đỏ ửng. Hắn nhẹ nhàng nói:
“Từ giờ, nàng sẽ là của ta!”
Cô nương có vẻ đang mắc cỡ, quay đầu sang một bên. Hắn cười ranh mãnh, nắm lấy chiếc cằm của nàng, chếch về phía khuôn mặt hắn. Hắn ngọt ngào trao cho nàng một nụ hôn cháy bỏng, chiếc lưỡi của hắn còn tinh nghịch khám phá hang động của nàng. Nàng tiếp tục rên mãnh liệt.
Hắn rời bỏ bờ môi gợi cảm của nàng, nhanh chóng cởi bỏ chiếc áo khoác của mình, cô nương bỗng gượng dậy, ôm Lâm vào lòng. Hắn đẩy cô nàng ra, khẽ đặt lưng cô nương trên chiếc áo vừa trải của hắn. Hắn tiếp tục màn giao hoan.
Hắn hôn lên má, bả vai khiến nàng cứ quặn lại vì sung sướng. Tay hắn còn tham lam nấn bóp bầu vú quá cỡ so vơi một học viên năm hai.Nàng phản ứng mãnh liệt. Hắn tự hỏi tại sao cô nương này lại có phản ứng như vậy? Vô Ảnh như hiểu được ý nghĩ hắn, liền nói:
“ Quên nói với ngươi! Ở thế giới này, mọi người ở tuổi như ngươi gọi là thời kỳ … động dục! Và cô ta có một ít dòng máu của linh tố Sắc Dục, khiến cô ta mãnh liệt ở trong kỳ giao hoan!”
Hắn trong lòng lại có một cỗ vui sướng, bạo dạn cởi đi chiếc áo khoác mỏng manh của cô gái dù cô gái đang kháng cứ một cách yếu ớt.
Chỉ vài giây, cả hai ngươi đều trần trụi. Cô nương có vẻ mắc cỡ, dùng hai tay che đi hai vùng cấm địa của mình. Hắn nắm hai tay cô lại, bầu vú của cô hiện lên ngay trước mắt cô, hắn kinh ngạc thốt lên:
“ Đẹp quá!”
Hắn cúi đầu xuống, nhẹ nhàng dùng chiếc miệng của mình chăm sóc cẩn thận.
“ Chụtz … Chụtz .. Ah .. Ưm …Ah …Ưm … Đừng!” Từng tiếng bú nút phát ra cùng với tiếng rên rỉ của nàng và hắn.
Hắn thay đổi liên tục, hết bên này đến bên khác. Sau đó lại trao cho nàng một nụ hôn đắm đuối, nàng tuy muốn kháng cự nhưng lại chẳng có sức lực nào, cả cơ thể như đang hưởng ứng theo hành động đê tiện của hắn.
Nàng cũng đáp trả lại nụ hôn của hắn, nhưng rồi nàng bỗng nhiên rung lên nhè nhẹ, khi bàn tay của hắn chạm vào nơi cấm kỵ còn lại. Tay hắn xoa, hạ bộ nàng lại rung lên, rỉ từng giọt nước. Hắn nhanh chóng thay đổi miệng để hôn, nàng giật mình thở hổn hển:
“ Ah … Ưm … Đừng …. Uh .. Bẩn …!”
Hắn vẫn hăng say hôn lên miệng dưới của cô bé từng tiếng sồn soạt. Nàng thấy thân mình nóng ran, tia điện truyền từ hạ bộ lên não bộ. Nàng lên đỉnh. Hắn nhận lấy những âm dịch và thưởng thức chúng một cách ngon lành. Sau đo hắn lại tiếp tục chuyển miệng để hôn trong khi bàn tay nắn bóp bầu vú của cô nàng.
“ Ah … Ah … Đa …Đau !”
Cô nàng rên lên từng tiếng một cách mệt nhọc khi khúc gỗ to lớn quá cỡ của hắn đang dần tấn công vào hang đông kỳ bí .
“ Ahhhhhhhhh!”
Cô nèng hét lên đau đớn khi hạ bộ hắn phá vỡ đi rào chắn cuối cùng, những giọt máu đào rỉ ra. Hắn dừng lại, dùng bàn tay vén mái tóc của cô nàng lên, xoa hai má ửng hồng của cô nàng. Cho đến khi hơi thở nàng ổn định hơn, hắn mới dần nắc nhẹ nhàng.
“ Ưm … Ah …A …Uh !”
Cô nàng rên theo từng nhịp nắc, từng tiếng bạch bạch phát ra do hai cơ thể quần lấy nhau.
Hắn mở miệng:
“ Nó sinh ra như là để cho nhau!”
Nàng ta cúi đầu thẹn thùng, hang động cứ ép vào hạ bộ của hắn, khiến hắn rất sung sướng. Cả hai chìm trong khoái lạc, hắn tiếp tục nhiệm vụ gia tăng dâm số của mình, đẩy ra đẩy vào nhiều lần. Bầu vú và nhũ hoa sưng lên vì hắn nắn bóp nãy giờ, miệng nàng đã khô lại vì miệng hắn đã hút hết nước.
“ Bạch bạch bạch .. ưm .. a … anh … sướng …qu .. á!”
Hắn rung lên, nàng cũng rung lên, hai người cùng lên đỉnh. Hắn hô lớn trước khi phóng ra hàng tá tinh dịch vào âm đạo của nàng.
“ Nhận lấy tinh hoa của ta!”
Nàng ngây thơ không biết gì.
Ánh trăng dần lên, Lâm và nàng không biết tên cùng nhau quần thêm mấy hiệp nữa với đủ kiểu tư thế mới lạ mà hắn tham khảo lúc hắn còn sống ở thế giới bên kia. Hắn áp dụng hết. Hắn lâu lắm rồi mới có khoái cảm như vậy, còn nàng là lần đầu.
Còn Tiếp …..
*ae tả cảnh sắc khá thô ! tc *