Chương 23: Tái Chiến

ta đã trở lại rồi đây, sau một tuần nghỉ ngơi ta đã thông được ý tưởng, sẽ thay đổi một số tình tiết nên anh em thông cảm. Đừng gạch đá, mà có thì dùng vài viên đá vụn nhé hi hi!

Lâm vẫn đắm chìm trong bờ môi của cô gái trước mắt mình. Cô gái trong cơn đau đớn dường như đang đáp trả hắn.

Bỗng nhiên hắn dừng lại, đứng bật dậy, thầm nghĩ:

“ Mà đéo được, ta là nhân vật chính mà thấy em nào là chịch như này là không được! Như thế thì khác gì mấy thằng trai bao! Vẫn phải giữ lễ nghi! Đâu thể lần nào cũng là từ một bên!”

Hắn khoác lại cái áo vừa mới cởi ra, đặt cô gái nằm gọn trên những chiếc lạ cọ. Hắn lại liền hỏi Vô Ảnh:

“ Thật sự không còn cách nào ư?”

Vô Ảnh đáp:

“ Nói không thì cũng không phải!”

Lâm hớn hở:

“ Cách gì?”

“ Nhưng cách này hơi mạo hiểm, chỉ có thể chắc chắn được 50 phần trăm!”

Cô gái vẫn rên lên hừ hừ, tiếng gió dù rít lạnh nhưng cô gái vẫn đổ đầy mồ hôi. Hắn vò đầu bứt tai ngồi trên tảng đá lớn.

“ Cách này không phải là bức ta chết sao! Tìm răng nanh con Độc Giác Sư Linh lúc nãy thì có mà mò kim à!”

Đang trong lúc thắc mắc, dường như đang tuyệt vọng thì từ xa một tiếng gầm quen thuộc vang lên. Lâm giật thột:

“ Không phải là nó chứ!”

Hắn liền đứng lên thủ thế. Miệng khẽ quát – Triệu. Bạch Hổ to lớn vồ ra, gừ gừ nhìn về bụi cây thi thoảng có ánh đỏ trước mắt.

Vút vút … Thân ảnh to lớn lao ra, chiếc sừng trên đầu chĩa thẳng về phía hắn. Bạch Hổ nhanh như chớp chắn trước, dùng hai bàn chân đỡ lấy chiếc sừng. Con Độc Giác Sư Linh xoay người,dùng bộ móng vuốt tấn công Bạch Hổ. Bạch Hổ thu tay, tránh né nhưng cũng bị một đường máu dài trên vành lưng. Lâm ở phía sau hết sức lo lắng, Độc Giác Sư Linh cũng đã là Linh Thú rồi, mà Bạch Hổ mới chỉ khoảng Yêu Thú cấp 8. Chênh lệch quả thực rất lớn! Lâm tập trung chú ý đến hướng tấn công của Độc Giác Sư Linh, cuối cùng phất tay một phát, một luồng lửa đỏ xuất hiện trên cánh tay.

Độc Giác Sư Linh thở hồng hộc, nó không ngờ lại khó khắn đến như vậy. Độc Giác Sư Linh gầm lớn lên, tiếp tục điên cuồng lao vào Bạch Hổ. Bất chợt, Bạch Hổ theo đuôi gầm lên, cả thân mình xuất hiện những ánh lửa, giờ đây Bạch Hổ đã trở thành Hỏa Bạch Hổ rồi. Độc Giác Sư Linh cả kinh, lùi về phía sau mấy bước, nhưng Bạch Hổ không chần chừ dùng Hỏa Vuốt xông vào Sư Linh đang muốn bỏ chạy.

Tiếng rú lên đau đớn, Độc Giác Sư Linh tuy né nhanh nhưng vẫn ăn đủ đòn của Bạch Hổ, chỗ bị cào liền cháy lên đen xạm. Lâm cười đắc chí ở sau cánh gà.

Tức giận, Độc Giác Linh Sư bỗng nhiên nổi rừ lên, cả thân mình nổi lên một luồng nóng ran, chiếc sừng cũng trở nên to lớn hùng mãnh hơn. Thân hình tăng lên mấy phần. Lâm kinh hãi:

“ Đệch! Dị Biến ngay lúc này!”

Bạch Hổ cảm thấy luồng khí này cũng rung sợ vài phần. Độc Giác Sư Linh đôi mắt hiểm ác nhìn lên người thiếu niên, khí nóng bốc lên ngùn nghụt, đất đá xung quanh chảy thành dung nham. Vết xăm hình ngọn lửa xuất hiện trên đầu hắn tự nhiên nổi lên màu đỏ nho nhỏ, liên tục nhấp nháy. Như thấu hiểu được ý của vết tha thu, hắn liền thu lại Bạch Hỏ cùng ngọn lửa.

Độc Giác Sư Linh Dị Biến xông xồng xọc vào người hắn, khí nóng đốt cháy áo hắn( quần chống nhiệt nha anh em). Hắn thầm cười, nhảy lên đầu Độc Giác Sư Linh, chạm vào chiếc sừng to lớn, rồi lại bật lên cao.

Hắn hét lớn, ánh mắt hắn tỏa ra một luồng ánh sáng màu xanh kỳ bí, chiếu thẳng vào Độc Giác Sư Linh, nó vừa nhìn lên, che mắt đi.

Chớp nhoáng, trên thung lũng chỉ còn mỗi hắn, Độc Giác Sư Linh đã biến mất. Hắn thở hồng hộc, phun ra một búng máu. Chậm rãi tiến đến chỗ cô gái, răng nanh cầm trên tay liền đặt lên tay cô gái, cho cô gái uống nước bọt còn sót lại. Mặt cô gái đã hồng hào trở lại. Hắn thay một áo mới trong túi, rồi lại lên đường trở về Thanh Thành.

Ánh dương đã ló rạng, cô gái dần mở mắt. Vươn vai đứng dậy, thở phào một hơi:

“ Ngủ đã quá! Cái gì đây?”

Cảm thấy nặng nặng ở bàn tay, liền nhìn xuống, một chiếc răng khổng lồ, nhìn qua nhìn lại vẫn không biết là thứ gì. Liền nhanh chóng cũng rời đi khỏi Huyết Thi Sơn Mạch.

Lâm ngồi trong căn phòng trọ, nhâm nhi cốc trà nóng, Trung Tần đột nhiên bước vào, cung kính:

“ Bang chủ! Với số dược liệu người đem về, chúng ta đã có đủ kinh nghiệm nâng lên được bang hội cấp 1!”

Lâm khẽ mỉm cười:

“ Ngươi cứ đi làm đi! Ta không quen với việc này!”

Trung Tần trước khi đi ra ngoài không quên nói:

“ Ngươi nghỉ ngơi một lát, chiều nay chúng ta sẽ đến Ninh Bình thực hiện một vài nhiệm vụ nhân tiện tuyển thêm vài người!”

“ Ừm!”

Tiếng đóng cửa cót két, sắc mặt Lâm trở nên nhợt nhạt, hắn liền ngồi xếp bằng. Hắn lẩn vào tâm trí, một lồng giam, Độc Giác Sư Linh mất một chiếc răng nanh giữ tợn gàm gừ. Lâm nhìn một thoáng rồi bước ra khỏi đạo trí. Hắn thấy xung quanh hắn, luồng linh khí cũng đã rất đậm đặc. Khẽ cười rồi niệm tu, cảm thấy trong người nhẹ nhõm hẳn.

Vô Ảnh bất ngờ nói:

“ Ngươi nên chuẩn bị tu luyện đi là vừa!”