Chương 23: Hôn lễ

Hôm nay là một ngày đẹp trời, không mây, không mưa bầu trời trong xanh không một áng mây. Đến những nơi quanh năm tuyết bao phủ như vùng cực bắc cũng hiếm thấy không còn xuất hiện những cơn gió tuyết khắc nghiệt.

Chỉ thấy mới sáng sớm,tại nơi trung tâm của cực bắc chi địa, bên trong đại điện một bóng hình màu trắng xinh đẹp đã đứng ở đó từ rất lâu như muốn chờ đợi thứ gì.

Vâng không ai khác chính là Tuyết Đế, còn nàng đang chờ người nào thì không cần nói cũng biết, nhìn khuôn mặt vui mừng kích động không thể che giấu kia của cô là đủ hiểu rồi.

Cũng không lâu sau biến hóa xuất hiện. Mảnh không gian trước mặt Tuyết Đế đột nhiên mất ổn định, rồi tách từ từ ra một khe hở, ngay lập tức một bóng người bước ra từ nơi đó, còn có thể là ai ngoài tên Long Thiên nữa.

Vừa nhìn bóng người của hắn Tuyết Đế trên môi cũng bất tri bất giác nở một nụ cười nghiêng nước nghiêng thành, làm cho Long Thiên vừa xe rách không gian đi ra nhìn thấy cảnh này cũng có chút ngẩn ngơ.

Nhanh chóng khôi phục lại tâm tình Long Thiên cũng không do dự mà bước lại gần Tuyết Đế, cầm lên đôi tay nàng rồi kích động cười nói.

-Tuyết nhi thời hạn một năm đã tới rồi, như thế nào đây gả cho ta được sao.

Tuyết Đế cũng dần xấu hổ lên, tên xấu xa trước mắt này biết đáp án rồi mà còn cố tình hỏi.

Trong một năm qua Long Thiên ở cùng nàng cũng không phải là ăn chay, trừ bước cuối cùng ra việc gì làm thì cũng đã làm. Chỉ số hảo cảm của Tuyết Đế đã là 99, chỉ cách một tấm giấy mỏng nữa là đột phá 100 đại quan.

Tuyết Đế trong lòng cũng chỉ hờn rỗi một chút thôi, nên cũng đáp ứng lại hắn. Chỉ thấy nàng hơi gật đầu rồi nhẹ nhàng nói.

-vâng.

Nghe đến đây Long Thiên cũng không do dự nữa mà kéo Tuyết Đế vào lòng rồi đặt lên môi nàng một nụ hôn cháy bỏng.

Tin tức Tuyết Đế sẽ gả cho chúa tể của tinh đấu đại xâm lâm và hôn lễ sẽ diễn ra sau một tuần nữa, nhanh tróng được lan truyền trên khắp cực bắc chi địa, cùng với vòng trong của rừng tinh đấu.

Điều này đã làm nhấc lên một cỗ sóng thần tại vùng cực bắc. Tuyết Đế là ai, nói nàng là thần hộ mệnh của nơi này cũng không đủ nên bảo sao không chấn động cho được. mới đầu hồn thú nơi đây còn nghĩ người kia là Đế Thiên, nhưng khi tin tức tinh đấu đại xâm lâm chúa tể sớm đã là người khác được lan đến thì lại càng thêm chấn động.

Tin tức này vừa thả ra tâm tình gì cũng có, có người vui có kẻ buồn nhất là những tên theo đuổi của Tuyết Đế.

Bên trong một hang động băng tại một nơi nào đó của cực bắc chi địa, chính là chỗ sinh sống của thái thản tuyết ma nhất tộc. Nơi đây có một người khổng lồ cao hơn 50 mét với bộ lông màu trắng đang ngồi trên một chiếc vương tọa bằng băng to lớn, trên thân hắn tỏa ra cỗ khí tức của một vương giả không thể khinh nhờn.

Nhưng lúc này đây nó đang gầm thét với một tên tộc nhân trước mắt cùng vẻ mặt tức giận.

-ngươi nói cái gì, Tuyết Đế sắp gả người.

Tên này chính là vương của bộ tộc thái thản tuyết ma với tu vi là 49 vạn năm, là hồn thú mạnh thứ hai của cực bắc chi địa, và cũng là một trong những kẻ ái mộ của Tuyết Đế. Hắn ưa thích Tuyết Đế đã lâu cũng đã tỏ tình qua, nhưng không ngoài dự đoán bị nàng thẳng thừng cự tuyệt, chỉ có thể lủi thủi rời đi, phải làm sao được nữa đánh thì đánh không lại.

Nên khi bây giờ nghe được tin Tuyết Đế lại muốn gả người làm sao hắn không tức giận cho được.

Còn về tên đồng tộc trước mặt bây giờ cũng chỉ có cúi đầu quỳ ở nơi đó mà không giám ho he.

Gầm thét một lúc hắn mới bình tĩnh trở lại rồi giọng ồm ồm hỏi.

-hôn lễ ở nơi nào bao lây nữa diễn ra.

Tên đồng tộc kia run run cung kính đáp.

-dạ thư vương hôn lễ tại nơi ở của Tuyết Đế, thời gian thì sau một tuần nưa.

Nghe vậy sắc mặt thái thản tuyết ma vương cũng có chút âm trầm, rồi cũng cho tên đồng tộc lùi ra, trong miệng hắn lẩm bẩm.

-hừ, hôn lễ này ta không công nhận.

...

Quay lại với nhân vật chính của chúng ta. Việc tổ chức hôn lễ thì bị vứt cho thuôc hạ làm đi, còn hắn bây giờ đang cùng với Tuyết Đế đứng tại một hang động nằm sâu hơn một vạn mét phía dưới cực bắc chi địa. Không sai nơi này chính là hồ vạn năm huyền băng tủy. Thực ra thì chỗ này đã được Long Thiên tìm ra từ hơn một tháng trước rồi nhưng đến bây giờ hắn mới dẫn Tuyết Đế đến.

Mới mấy phút trước bị hắn đến kéo đi, nói đi theo thì sẽ cho nàng một niềm vui bất ngờ nên Tuyết Đế cũng tò mò rồi không chống cự mặc Long Thiên lôi đi. Nhưng khi vừa đến nơi đây, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt nàng cũng há hốc mồm rồi.

Đây chính là vạn năm huyền băng tủy a. Đối với những hồn thú thuộc băng hệ mà nói thì đây chính là chí bảo. Chỉ cần một chén nhỏ cũng có thể khiến cho một con hồn thú đột phá bình cảnh 10 vạn năm, nhưng ở đây vạn năm huyền băng tủy chứa đầy một cái hồ rộng hơn 1000 mét, đống này đủ để cho một con hồn thú không có bất kỳ tu vi gì đột phá 100 vạn năm đi.

Nhìn Thấy Tuyết Đế đã kinh ngạc không nói nên lời Long Thiên cũng chỉ cười cười, rồi đụng nhẹ cho nàng hồi thần lại.

Dật mình thấy Long Thiên đang mỉm cười nhìn, Tuyết Đế cũng có chút xấu hổ. Thực sự thì nơi này quá mức dụ hoặc rồi cũng không trách nàng sẽ thất thố như vậy.

Long Thiên ngay lập tức vào cửa hàng hệ thống, bỏ ra 30000 vàng mua ngay một cái trữ vật giới chỉ có không gian bên trong là một vạn mét vuông. Rồi trước ánh mắt ngỡ ngàng của Tuyết Đế Long Thiên trực tiếp thu sạch toàn bộ vạn năm huyền băng tủy vào trong, sau đó hắn quay sang nàng nói.

-ở quê hương của ta khi một người đàn ông trao cho người con gái một chiếc nhẫn vào ngón áp út của họ thì chiếc nhẫn sẽ là minh chứng cho phu thê.

Nói vừa dứt câu hắn đã đeo chiếc giới chỉ lên ngón áp út của Tuyết Đế.

Tuyết Đế thấy vậy cảm động đến không muốn không muốn. Trực tiếp vứt bỏ cao lạnh hình tượng mà nhào lên chặn lại môi hắn hôn nồng nhiệt, nàng biết với quan hệ của hai người họ lời cảm ơn là không cần thiết.

Gần nửa giờ sau cả hai mới buông nhău ra. Mặt Tuyết Đế lúc này đã đỏ bừng, ngực phập phồng lên xuống, ánh mắt nhu tình như muốn chảy ra nước nhìn đẹp không sao tả siết. Thấy tình trạng này của nàng kém chút khiến Long Thiên mất đi lý trí trực tiếp ăn nàng.

Nhưng rồi cũng bình tĩnh trở lại, không phải do Tuyết Đế không cho mà ngược lại nếu hắn muốn nàng sẽ trực tiếp cho hắn. Nhưng hắn rất tôn trọng nàng nên mọi chuyện bèn để đến sau hôn lễ.

Và thế là đôi cẩu nam nữ ở đó balabala tâm tình, nếu bây giờ mà có một thanh niên FA ở đầy thì chỉ có nước ăn cơm chó ngập mồm.

Cứ như vậy một tuần trong nháy mắt qua đi. Hôm nay chính là hôn lễ của Long Thiên cùng với Tuyết Đế trước sự chứng kiến của hàng vạn hồn.

Thực ra thì đối với hồn thú khái niệm hôn lễ cũng vô cùng xa lạ, đơn giản bởi vì hồn thú chỉ xem chuyện đó như là một việc sinh sôi đời sau mà thôi, ưa nhău là lên liền chứ hôn hiếc cái gì cho phiền ra. Nên việc này chỉ là do Tuyết Đế yêu cầu nhằm cho hồn thú cực bắc chi địa thấy mà thôi.

Vì chưa từng có tiền lệ hồn thú tổ chức hôn lễ qua nên sẽ được làm theo giống như nhân loại ở thế giới này vậy.

Long Thiên cũng khá là hồi hộp, mặc dù việc này không quan trọng lắm nhưng mà qua cả hai đời đây cũng là lần đầu tiên hắn kết hôn a. Hắn nhìn trước mặt Tuyết Đế rồi lại nghĩ về hai vị lão bà ở nhà, trong lòng âm thầm hứa khi đánh chiếm xong thần giới nhất định phải tổ chức một hôn lễ thật to lớn hoành tráng cho các nàng.

Mọi thứ dường như diễn ra khá xuôn sẻ, nhưng đến bước cuối đưa vào động phòng thì bỗng nhiên biến cố xuất hiện.

Một tiếng nói to lớn kèm theo một cỗ uy áp rất mạnh từ xa ập tới.

-Dừng lại, ta không đồng ý hôn lễ này.

Ngay sau đó mặt đất bắt đầu chấn động lên, các hồn đứng phía trước cũng không tự chủ mà tách sang hai bên thành một đường đi.

Từ xa chỉ thấy hàng trăm tên cự nhân khổng lồ cao hàng chục mét hung hăng đi đến, mà đừng trước nhất không ai khác chính là thái thản tuyết ma vương. Nhìn thái độ của bọn hắn là biết là ý đồ đến bất thiện rồi.

Sắc mặt Long Thiên lúc này đã đen như đáy nồi, sát khí trong lòng bốc lên, đây đằng nào cũng là lần đầu tiên trong đời hắn kết hôn không ngờ lại xuất hiện kẻ không có mắt nhưng rồi cũng nhanh chóng bình tĩnh trở lại. Đằng nào thì cũng có những kẻ không phục thôi thì nhân cơ hội này giết gà dọa khỉ vậy.

Tuyết Đế cũng cảm giác được sát ý từ trên người Long Thiên lóe lên, ngay lập tức nàng nắm lấy tay hắn rồi nhẹ nhàng nói.

-Long vì toàn bộ cực bắc chi địa, đừng giết hắn có được không.

Long Thiên cũng mỉm cười nhìn nàng nói.

-ngươi yên tâm, ta sẽ làm có chừng mực.

Nghe hắn nói vậy Tuyết Đế cũng yên tâm.

Long Thiên cũng hiểu nàng không phải là lo cho tên kia, chỉ là nàng lo cho nơi này thiếu khuyết chiến lực chống lại nhân loại mà thôi.

Rồi hắn quay lại nhìn về phía thái thản tuyết ma vương lành lạnh nói.

-tội chết có thể miễn nhưng còn tội sống thì ....... hừ.