Chương 24: Phá đám

Không để mọi người phải đợi lâu, mấy trăm tên cự nhân đã đi vào phía trước lễ đường trước từng ánh mắt khiếp sợ của đám hồn thú, một số còn vô thanh vô tức lủi đi mất tăm, chỉ có một số hồn thú có tu vi cao ở lại xem trò vui.

Thái thản tuyết ma vương dẫn đầu đám tộc nhân bước lại gần nhìn chằm chằm vào Tuyết Đế, từ đầu đến cuối vẫn chưa hề cho Long Thiên một cái liếc mắt, tỏ rõ sự khinh thường.

Long Thiên vẻ mặt cũng có chút hứng thú mà nhìn vào tên to con trước mắt này, đơn giản là vì tên này chưa từng xuất hiện qua trong nguyên tác, có lẽ hắn đã chết trong một lần độ kiếp nào đó đi. Với lại Long Thiên cũng có chút thắc mắc không biết kẻ này đến đây phá đám cuối cùng vì cái mục đích gì.

Đi đến cách 10 mét thì Thái thản tuyết ma vương dừng lại, hai con mắt to đùng nhìn trằm trằm vào hai người trước mặt. ánh mắt khi nhìn đến Tuyết Đế tuy có chút e ngại nhưng hắn cũng không hề sợ hãi, đơn giản bởi vì qua nhiều năm như vậy hắn biết tuyết đế sẽ không giết hắn. Còn khi liếc sang Long Thiên thì mắt hắn có chút nheo lại, vì hắn thực sự không cảm thấy một chút khí tức cường giả nào toát ra từ tên trước mắt này cả.

Điều này cũng dễ hiểu vì Long Thiên lúc không chiến đấu thì hắn luôn đắt mình trong tình trạng bế khí tức một cách tuyệt đối, để có thể tránh bị thần giới phát hiện, nên tên này có thể cảm nhận được mới lạ.

Nhưng Thái Thản tuyết ma vương hắn cũng không có nghĩ nhiều như vậy, hắn chỉ đơn giản nghĩ rằng Long Thiên thực chất chỉ đang phô trương thanh thế chứ sức mạnh thì còn lâu mới bằng đồn đại. Ý nghĩ này không chỉ ở mình hắn mà hầu hết các con hồn thú khi nhìn thấy Long Thiên đều có ý nghĩ như vậy, chỉ là không có con nào muốn làm dê đầu đàn mà thôi.

Trước khi đến đây Thái thản tuyết ma vương cũng đã có suy nghĩ qua, rằng nếu tên nam nhân kia rất yếu vậy thì làm tới luôn để chứng minh cho Tuyết Đế rằng chỉ có hắn mới xứng với nàng bất lắm cũng chị bị nàng đánh cho một trận, đằng nào cũng không phải là chưa từng bị đánh qua.

Còn nếu là tên đó rất mạnh vậy thì tỏ tỏ uy phong rồi kiếm bậc thang rút lui, hắn biết vì cực bắc chi địa Tuyết Đế sẽ ngăn cản không cho giết hắn, cùng lắm thì quỳ xuống “ giảng hòa” thôi có gì đâu, đằng nào cũng không chết được. Đừng hỏi hắn tôn nghiêm ở đâu, nói đùa trong cái thế giới cường giả vi tôn này tôn nghiêm chỉ giành cho kẻ mạnh.

Vậy nên hắn cực kỳ phách lối mà dẫn theo tộc nhân đến đây. Nhưng khi nhìn thấy trạng thái này của Long Thiên hắn đã đoán rằng chắc là trường hợp thứ nhất rồi.

Nghĩ vậy hắn cũng tự tin lên, vẻ mặt thì càng thêm phách lối nhìn về phía Long Thiên giọng ồm ồm nói.

- ngươi chính là tên tiểu bạch kiểm đã mê hoặc Tuyết Đế đi. Hừ trên đời này chỉ có ta mới xứng với nàng, còn ngươi khôn hồn thi cút đi nếu không ta cũng không đảm bảo cái thân hình nhỏ bé đó của ngươi có thể chịu được mấy quyền...

Vừa nói hắn còn vừa dơ dơ nắm tay ra trước mặt Long Thiên, nhìn từ ngoài vào thì cả thân hình của Long Thiên cũng không bằng một nửa nắm đấm đó nữa, cảm giác nếu thái thản tuyết ma vương chỉ cẩn đặt tay xuống cũng có thể đè chết Long Thiên.

Long Thiên lúc này cũng có chút tức giận rồi, hóa ra là tên này đến để cướp vợ mình. Đờ mờ việc gì cũng có thể nhẫn chứ việc này thì méo, trong lòng hắn chỉ còn lại bẩy chữ “ thì ra là mày chọn cái chết”

-hừ thấy gì đây không ta chỉ cần một quyền là cho ngươi chết ngay, nên còn không mău cu !!!ÉC!!!

Thái thản tuyết ma vương lải nhải còn chưa kịp hết câu thì đã bị một lực lượng cực mạnh đánh bay ra ngoài, đụng đổ hơn vài chục tên tộc nhân miệng thì phun máu phè phè nhưng vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại, mãi khi cày hơn 1000 mét tuyết thì mới rơi xuống đất mà không biết sống chết thế nào, chỉ để lại một rãnh dài kèm theo một vệt máu đỏ cả cây số trên mặt tuyết trắng trông cực kỳ nổi bật.

Những hồn thú ở đây còn chưa kịp phản ứng lại đã thấy thái thản tuyết ma vương bay ra ngoài rồi. Ánh mắt toàn bộ bọn chúng có chút đứng hình mất năm giây, rồi mới nhìn ra chỗ thái thản tuyết ma vương rồi lại quay lại chỗ Long Thiên.

Long Thiên lúc này đang dơ tay đứng im tại chỗ mà trước kia là của thái thản tuyết ma vương, trên nắm tay hắn còn có chút bốc khói do ma sát với không khí.

Tuyết Đế là người đầu tiên kịp phản ứng, vội chạy lại chỗ Long Thiên vẻ mặt có chút không chắc hỏi.

-Long chàng giết hắn rồi sao?

Long Thiên lập tức thay đổi 360 độ từ vẻ mặt lạnh lùng sang ôn nhu nhìn về phía Tuyết Đế nói.

-không hắn chưa chết được, ta đã kiểm soát sức mạnh rồi cùng lắm cũng chỉ là trọng thương hôn mê khoảng mấy trăm năm thôi.

Tuyết Đế nghe vậy cũng thở phào, nhưng rồi cũng áy này mà nhìn Long Thiên nhẹ nhàng nói.

-Long chàng biết đây ưm

Nói chưa kịp hết câu thì đã bị hắn dùng miệng chặn lại, nàng có chút bất ngờ kèm theo ngại ngùng nhưng rồi cũng phối hợp theo hắn.

Những con hồn thú thì bây giờ mới bắt đầu phản ứng lại đây, ánh mắt dần dần khiếp sợ mà nhìn về phía người đàn ông đang ôm hôn Tuyết Đế kia. Nói đùa cái gì, Thái thản tuyết ma vương là hồn thú mạnh thứ hai của cực bắc chi địa, thậm chí trên toàn bộ đại lục cũng có danh tiếng, thế mà trước mặt người này cũng không thể chịu nổi một đòn.

Những con hồn thú mười vạn năm lúc trước đứng xem trò vui thì bây giờ đang dần dần lủi đi mất, trong lòng bọn chúng thì may mắn không thôi, may là mình không làm dê đầu đàn.

Còn những tên tộc nhân thái thản tuyết ma thì sợ tè ra quần à nhầm ra đất vì bọn nó làm méo gì mặc quần.

Trừ những tên thái thản tộc bị đụng thương ra thì những tên còn lại vội vàng chạy ra chỗ vương của bọn chúng. Lúc nhìn thấy tình trạng của thái thản tuyết ma vương khi toàn bộ đều hít vào một hơi khí lạnh.

Bộ dạng hắn lúc này chỉ có thể dùng hai từ thê thảm để hình dung, hơi thở thì thoi thóp, máu thì như mở van nước chảy ào ào từ trong miệng ra ngoài, ở giữa ngực có một lỗ sâu lõm vào, sương sườn gần như bị gẫy hoàn toàn thậm chí có mấy cây đâm ra khỏi cơ thể. Cũng may là Long Thiên nương tay cũng như sinh mệnh lực hắn ngoan cường nếu không là ngỏm củ tỏi cmnr.

Thấy vương mình thê thảm như vậy, một tên trông khá trẻ tuổi trong đó tức giận đứng dậy định lao về phía Long Thiên để báo thù thì lập tức bị một tên trông già cả ngăn lại, thấy vậy tên trẻ tuổi tức giận hét.

-trưởng lão ngài buông ta ra, ta phải trả thù cho cha ta.

Tên được gọi là trưởng lão mạnh mẽ ôm hắn lại vội vàng nói.

-Thiếu chủ ngài đừng manh động kẻ đó rất mạnh không phải chúng ta có thể đối phó, ngài lên chỉ có thể chịu chết mà thôi. Với lại cha ngài đang bị thương rất nặng việc cấp bách nhất bây giờ là cứu chữa cho ngài ấy.

Nghe vậy tên trẻ tuổi mới tỉnh táo lại suy nghĩ, mình và tất cả tộc nhân có liên thủ cũng không đánh lại lão cha hắn huống gì tên kia chỉ cần một chiêu duy nhất cũng có thể làm cha gần chết. hắn nhìn về phía thái thản tuyết ma vương rồi lại nhìn về phía Long Thiên một lúc mới quay người đỡ thái thản tuyết ma vương lên ra lệnh nói.

-đỡ những người bị thương lên chúng ta về.

Long Thiên cũng dùng một chút thần thức để ý lại đây, thấy thái thản tuyết ma nhất tộc đang rút lui hắn cũng không quan tâm nữa mà rút thần thức về, lúc rút về cũng chỉ rừng lại trên người tên trẻ tuổi kia một tích tắc rồi cũng bỏ qua.

Long Thiên không biết rằng tên được gọi là thiếu chủ kia sau này chính là thái thản tuyết ma vương, một trong thập đại hung thú xuất hiện trong nguyên tác, nhưng mà cho dù có biết thì hắn cũng đếch quan tâm.

Mãi một lúc sau khi thái thản nhất tộc rời đi Long Thiên mới buông môi Tuyết Đế ra. Sắc mặt nàng lúc này đã đỏ bừng nhất là lại bị hắn làm trước mặt nhiều hồn thú như thế này, nàng đang định nói tiếp câu chưa nói hết lúc nãy thì đã bị hắn nói trước.

-tuyết nhi yên tâm ta sẽ không trách nàng, vì nàng cũng chỉ là lo cho hồn thú nơi đây mà thôi.

Nghe vậy Tuyết Đế cũng yên tâm vẻ mặt hạnh phúc nép vào người hắn lí nhí nói.

-cùng cùng lắm thì đêm nay người ta theo ngươi hết.

Mặc dù nàng nói rất nhỏ nhưng như thế nào có thể qua được lỗ tai của Long Thiên chứ. Hắn vui mừng ôm chặt Tuyết Đế vào lòng rồi cúi xuống tai nàng cười bỉ ổi nói.

-hắc hắc cần gì phải đợi đến đêm bây giờ cũng có thể mà.

Không đợi Tuyết Đế phản ứng lại hắn đã trực tiếp ôm nàng biến mất trước sự ngỡ ngàng của hàng vạn hồn thú, thấy hai người đã mất tăm nên một lúc sau bọn chúng cũng từ từ ra về.

Nói gì thì nói hôm nay cũng là một ngày vui, chỉ tội thanh niên thái thản tuyết ma vương, nhân vật phản diện gì mà vừa ra sân nói chưa hết ba câu thoại đã bị cho đi nằm.