Chương 39: Thế giới màu xám

Giang Ly không lấy làm kỳ lạ về chuyện có thế giới khác vì nó đã được ghi chép trong sách cổ từ lâu rồi. Thế giới Tiên giới thống ngự nhiều không kể xiết, mỗi thế giới đều xây Thang trời thành tiên, chỉ cần người thế giới đó đạt tiêu chuẩn là có thể phi thăng. Cửu Châu là thế giới có người thành thiên nhiều nhất trong những thế giới này.

Nếu vết nứt không gian có thế giới chưa biết, vậy rất có thể là một trong những thế giới Tiên giới thống ngự.

Nói không chừng thế giới đó vẫn còn Thang trời thành tiên!

“Làm sao để có nguyên điểm?”

[Kí chủ có thể nhận được qua làm nhiệm vụ, hoặc bán vật phẩm nhận được nguyên điểm, bổn hệ thống sẽ mua vào với giá một phần ba của cửa hàng.]

“... Gian thương.”

Mua vào giá một phần ba, bán cho ta thì giá gốc, ngươi mà có chút lương tâm thì đã không nói ra câu đó!

“Làm nhiệm vụ kiếm nguyên điểm thì sao?”

[Kí chủ có muốn nhận nhiệm vụ nhánh - nhiệm vụ nguyên điểm hay không?]

“Có.”

[Nhiệm vụ nguyên điểm: Kí chủ hãy tới Thủ Dương sơn đào hai trăm cân Thủ Dương thạch.]

Lần này thì Giang Ly không cần tới Thiên Cơ lâu hỏi Thủ Dương sơn ở đâu. Hắn từng nghe về Thủ Dương sơn, là một khu mỏ từng rất có tiếng nhưng bởi vì chủ mỏ khai thác vô độ, làm Thủ Dương sơn hai trăm năm trước đã thành một ngọn núi bỏ hoang.

Từng một ngày có thể sản xuất một tấn Thủ Dương thạch, thế mà giờ, một ngày đào được 50 cân Thủ Dương thạch đã là không tệ. Thủ Dương thạch không phải vật phẩm cần thiết cho tu luyện, khoản chi cho việc đào và thu nhập thì lại tỉ lệ nghịch với nhau nên không còn ai đi đào nữa.

Lấy bản lĩnh Giang Ly, nếu thành thật đào một ngày, thật đúng là có thể đào được 50 cân.

Giang Ly suy tư một lát liền thấy nhiệm vụ này rất đơn giản.

Hắn bay lên trên Thủ Dương sơn, đào hết cả rễ dãy núi Thủ Dương sơn ra.

Giang Ly không tin cả dãy núi mà không được hai trăm cân Thủ Dương thạch?

Hệ thống như là không nghĩ có thể đào vậy, do dự một hồi, quyết định hành vi này có tính đào 200 cân Thủ Dương thạch không.

[Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ nguyên điểm, thưởng kí chủ 50 nguyên điểm.]

“Truyền tống đến thế giới vừa tìm được!”

[Còn cần năm mươi sáu ngàn tám trăm nguyên điểm, nguyên điểm không đủ, không thể truyền tống.]

Siết nắm đấm.

Giang Ly siết chặt nắm đấm.

Giang Ly thề cái hệ thống chết tiệt này mà biến hình được thì hắn là người đầu tiên đánh cho nó bại liệt!

Mẹ nó cần nhiều nguyên điểm vậy sao ngươi không nói sớm! Thế này phải làm nhiệm vụ đến ngày tháng năm nào mới xong!

“Xem ra đành phải bán đồ để đổi nguyên điểm.”

Giang Ly lướt nhanh cửa hàng, trong này nhiều nhất chính là các kiểu công pháp, rẻ nhất chỉ tu luyện đến Kim Đan kỳ, chỉ cần một trăm nguyên điểm, đắt nhất có thể tu luyện thành tiên, cần một triệu nguyên điểm.

Giang Ly ngẩng đầu nhìn chiều tà một cái, xoẹt xoẹt xoẹt viết ra một bộ Tà Dương Câu Tâm công, cao nhất có thể tu luyện đến Hợp Thể Tiền kỳ, luyện công pháp này có thể hóa dùng ánh tịch dương. Người bị công pháp này tấn công sẽ không cầm lòng nhớ lại những chuyện đau lòng ngày xưa nên không còn lòng dạ nào mà đánh nhau nữa.

Vừa bán bản công pháp này thì được ngay hơn mười ngàn nguyên điểm.

Giang Ly vỗ đùi: “Biết vậy làm sớm cho rồi, hại ta phải đi dời núi!”

“Công pháp Độ Kiếp kỳ không dễ viết, nhưng công pháp tu luyện đến Hợp Thể kỳ không phải đâu đâu cũng có sao!”

Thường thì một tu sĩ Độ Kiếp kỳ cố gắng cả đời cũng chỉ viết ra được ba, năm bản công pháp tu luyện đến Độ Kiếp Thành tiên, dù là Giang Ly thì cũng phải mất hơn mười ngày mới viết ra được.

Nhưng công pháp Hợp Thể kỳ thì khác, Giang Ly tùy tiện là viết ra được chín, mười bản công pháp tu luyện đến Hợp Thể kỳ.

Hắn liếc nhìn bãi cỏ xanh tươi mơn mởn, viết ra một bộ Khô Vinh Luân Hồi Pháp và một bộ Sinh Sinh Bất Tức Công, lại thoáng nhìn đỉnh núi, viết ra một bộ Cự Lực Bàn Sơn Công...

Giang Ly bán hết mấy công pháp tiện tay viết ra cho hệ thống, lập tức nhận được hơn một trăm mười ngàn nguyên điểm.

“Truyền tống đến thế giới không biết!”

[Bắt đầu truyền tống]

Lần này hệ thống truyền tống được thật.

Không gian xung quanh Giang Ly bắt đầu vặn vẹo, dần dần hình thành lối đi tới một thế giới khác, hắn bước một bước, như xuyên qua màn chắn Cửu Châu, gió mạnh, dòng chảy hỗn loạn, màn chắn của thế giới không biết, đi đến thế giới không biết.

Lấy khả năng quan sát của Giang Ly, liếc mắt liền nhìn ra kỹ năng không gian của hệ thống cực kỳ cao siêu.

Cao siêu đến mức nào, cao siêu đến Giang Ly nhìn chẳng hiểu kỹ năng này của hệ thống.

“Nhìn ra được mới hay, mình mù tịt Không gian chi đạo.”

Giang Ly vốn định học chiêu bước nhảy không gian này của hệ thống, kết quả hắn sực nhớ mình có biết cái méo gì về Không gian chi đạo.

“Đợi có cơ hội đi Tu Di sơn diễn thị một phen, Tu Di lão Phật rành Không gian chi đạo nhất, nói không chừng ông ấy có thể học được cái gì trong này.”

“Đây là thế giới không biết?”

Đi đến thế giới không biết, Giang Ly hơi nhíu mày, linh khí nơi này loãng đến làm người ta giận sôi.

Trên hoang mạc rộng mênh mông, chỉ có mình Giang Ly đứng trong cát vàng mặc gió cát thổi bay đánh vào màn hộ thân của mình. Thế giới này chỉ toàn một màu xám xịt, đến một chút sắc xanh cũng không nhìn thấy, người bình thường mà ở trong này lâu chắc sẽ bị trầm cảm.

Giang Ly bước từng bước đo đất, phát hiện trọng lực thế giới này tương tự Cửu Châu, rồi vốc một nắm cát, cấu tạo cũng không khác gì mấy.

“Nhưng tại sao linh khí lại loãng thế này?”

Linh khí Cửu Châu cũng phân bố không đồng đều, có vài nơi được gọi là cấm địa linh khí, linh khí ít ỏi đến đáng thương, dù có là tu sĩ Đơn linh căn thì tu luyện ở đó cũng không lên nổi Trúc Cơ kỳ.

Vậy mà linh khí thế giới không biết này còn ít hơn linh khí cấm địa Cửu Châu!

Một nơi như thế này không thể sinh ra tu sĩ!

Giang Ly dùng thần thức quét qua, một bóng người cũng không thấy, chỉ thấy một bầy dã thú như sói lại như báo màu xám ủi cát, hình như chúng đói quá, bắt đầu nuốt cát mà ăn.

Bầy dã thú màu xám phát hiện Giang Ly, theo bản năng cảm thấy hắn rất ngon miệng, liền muốn làm thịt cái thứ chưa thấy bao giờ này.

Chỉ một ý niệm Giang Ly liền nhốt hết bầy dã thú màu xám lại.

Giang Ly chưa bao giờ thấy sinh mệnh giống thế này ở Cửu Châu.

Hắn dùng thần thức xem đám dã thú, phát hiện không phải chúng đói quá mới ăn cát, mà là cấu tạo cơ thể bọn chúng chỉ có thể ăn được cát.

Cơ quan tiêu hóa, bộ máy hô hấp vv..., đều là Giang Ly chưa từng thấy. Nếu không phải nhờ thần thức mạnh mẽ phân tích, hắn cũng không phân biệt được những cơ quan và chức năng này.

Nhục thân đám dã thú này rất mạnh, cầm đầu có thể có nhục thân Kim Đan kỳ, những con khác thì có nhục thân Trúc Cơ kỳ.

Không biết tại sao, Giang Ly theo bản năng muốn cách xa những con dã thú này, bọn nó cho hắn một cảm giác rất khó chịu.

Tiếp đó, Giang Ly dùng thần thức quét thế giới này, từ nãy đến giờ mày không hề giãn ra.

Cuối cùng hắn hiểu tại sao đám dã thú màu xám lại lấy cát làm thức ăn.

Bởi vì thế giới này chỉ có hai thứ, dã thú màu xám và cát.

Đừng nói con người, đến giống loài khác cũng chẳng có.

Nếu hệ thống nói với hắn đây là Địa Ngục, đám dã thú này là sinh linh của Súc Sinh đạo, tám mươi phần trăm là hắn sẽ tin.

So với nơi này, Cửu Châu quả thật chính là Tiên giới.

Cảm ơn bạn nguyenquan921 đã ủng hộ mình 100 TLT nha <3