Lúc đầu tới thế giới không biết hưng phấn bao nhiêu giờ Giang Ly lại thất vọng bấy nhiêu.
Thế giới màu xám này không làm Giang Ly dậy nổi một chút hứng thú.
Thế giới chỉ có hai thứ có gì mà thú vị.
Tác dụng duy nhất thế giới này đó là sau này Giang Ly tới đây Độ Kiếp thử, xem có thể phi thăng được không.
Biết đâu thế giới này liên kết với Tiên giới.
Giang Ly chỉ có thể an ủi mình như vậy.
Hệ thống đã nhớ tọa độ thế giới màu xám, chỉ cần tiêu hơn năm mươi ngàn nguyên điểm là tới được.
Đối với Giang Ly có thể tùy tay viết ra công pháp Hợp Thể kỳ mà nói, nguyên điểm đối với hắn giống như mở kim khố, muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu.
Sao? Có người vì năm mươi nguyên điểm mà đi làm nhiệm vụ? Không có, nhất định không có người như vậy.
Giang Ly phủ nhận trong lòng.
Dao Dao Thông Tấn phù rung lên, Giang Ly nhận được.
“Giang ca, chuyện ngươi bảo ta điều tra có kết quả rồi. Những người từng ứng tuyển Nhân Hoàng đều nói phía mình không ai từng gặp kẻ áo đen.” Một vị Thống lĩnh Nhân Hoàng điện khác liên lạc Giang Ly.
“Thế thì lạ.”
Giang Ly nghĩ không ra, tại sao kẻ áo đen chắc chắn mình có thể lên làm Nhân Hoàng? Hay hắn ta chỉ đang truyền bá Ma đạo thật?
“Vậy ngươi tới nhờ Thiên Cơ lâu, bọn họ có đường riêng, bảo tra thử 380 năm trước là ai truyền cách tu luyện Ma đạo cho Giang Nhất Tinh.”
“Vâng.”
Giang Ly liên tục đấm vỡ rất nhiều khe nứt không gian nhưng không hề nhận được thông báo hệ thống phát hiện thế giới không biết, xem ra lúc đầu tìm được thế giới màu xám chỉ là ăn may.
Mấy ngày sau, hệ thống đưa nhiệm vụ mới.
[Nhiệm vụ mới: Học viện Hoàng thất Đại Chu sắp bắt đầu tuyển sinh, Tứ đại thư viện coi Học viện Hoàng thất Đại Chu là nơi nhất định phải vào học. Có 60% học sinh có thể thi đậu Học viện Hoàng thất Đại Chu, ngươi không đến từ Tứ đại thư viện nên bị học sinh thư viện cười nhạo, ngươi hãy đứng nhất trong kỳ thi vào Học viện Hoàng thất Đại Chu.]
[Có thể bỏ qua nhiệm vụ này.]
[Thưởng nhiệm vụ: Một giọt máu Chân Long, một viên đan Yêu Thú Hóa Hình, mở ra nhiệm vụ đặc biệt “Tiên giới mê tung”.]
“Hửm?”
Máu Chân Long, Yêu Thú Hóa Hình đan bị Giang Ly tự động bỏ qua, hắn hỏi: “Tiên giới mê tung là gì?”
[Nhiệm vụ chưa mở, kí chủ không có quyền biết.]
Tuy hệ thống này vẫn luôn lừa người nhưng chưa nói dối bao giờ. Nói mang ngươi truyền tống không gian là mang ngươi truyền tống không gian được, nói cho ngươi thứ gì là cho ngươi thứ đó, nếu nhiệm vụ này gọi là Tiên giới mê tung, vậy chẳng phải hoàn thành nhiệm vụ này là có thể tìm được Tiên giới?
Giang Ly nhìn thấy nhiệm vụ đặc biệt liền lòng ngứa, quyết định phải làm nhiệm vụ này.
Hơn nữa Học viện Hoàng thất Đại Chu, đúng là đã lâu rồi chưa tới.
Giang Ly chính là học sinh của Học viện Hoàng thất Đại Chu, còn quen được Cơ Chỉ khi còn là hoàng tử ở đó.
Lúc đấy Giang Ly vừa đột phá Trúc Cơ kỳ thì bị người đuổi giết, cuối cùng bị dồn vào con đường cùng, ôm quyết tâm chắc chắn sẽ chết đốt cháy Ngũ Hành Linh căn đồng quy vu tận với đối phương.
Đối phương cũng hãi, đốt cháy linh căn có điên mới làm vậy, đốt cháy linh căn tuy có thể bộc phát sức chiến đấu rất mạnh trong khoảng thời gian ngắn nhưng hung hiểm vô cùng, cửu tử nhất sinh, dù có may mắn sống sót cũng chỉ thành một kẻ phàm nhân không có linh khí gì!
Ở Cửu Châu mà không có linh căn, cái này còn khó chịu hơn chết!
Nhưng Giang Ly không chết cũng không thành phàm nhân mà bức Thiên Linh căn thức tỉnh sớm.
Thiên Linh căn tự ẩn, ở bên ngoài là Ngũ Hành Linh căn, tu sĩ dựa vào Ngũ Hành Linh căn tu luyện đến Nguyên Anh kỳ Thiên Linh căn mới thức tỉnh từ đó một bước lên trời.
Thiên Linh căn vốn hiếm có, mà dựa vào Ngũ Hành Linh căn luyện đến Nguyên Anh kỳ thì càng khó hơn nên hai cái hợp lại, làm một ngàn năm cũng không thấy một tu sĩ Thiên Linh căn.
Nhưng chưa từng có trường hợp đốt cháy Ngũ Hành Linh căn làm Thiên Linh căn thức tỉnh sớm.
Giang Ly phát hiện mình từ Trúc Cơ Sơ kỳ xuống lại Luyện Khí tầng chín, nhưng cơ sở vững chắc hơn, hơn nữa luyện một thời gian còn lên tận Luyện Khí tầng mười?!
Luyện Khí kỳ đâu ra tầng mười?!
Nếu cứ luyện tiếp thế này, luyện liên tục đến Luyện Khí tầng hai mươi, mình còn Trúc Cơ được không?!
Giang Ly không hiểu thay đổi của mình, nghe nói nơi cất giữ sách vở nhiều nhất Đại Chu chính là phòng Tàng thư trong Học viện Hoàng thất Đại Chu nên hắn muốn vào đó tìm thử, xem có thể giải thích được tình huống của mình không.
Tuy không tìm được sách hắn cần, nhưng Giang Ly ở học viện học kiến thức hệ thống tu hành, dựa theo kiến thức lý thuyết, suy đoán mình có được Thiên Linh căn và đã thức tỉnh sớm.
Sau khi Giang Ly trở thành Nhân Hoàng, cứ ba mươi năm là đến Học viện Hoàng thất Đại Chu mở giảng đàn một lần, để trả ơn truyền đạo giải hoặc.
...
“Nhanh thật, mới đó đã 500 năm trôi qua, khi ra học viện còn là học sinh, bây giờ vẫn còn là học sinh.”
Đang mùa nhập học nên học sinh cả nước đều tới tham gia kỳ thi vào học viện, lữ quán chật kín hết chỗ.
Giang Ly thuê một lữ quán gần đó với giá cao, chuẩn bị dự thi.
Phần thưởng nhiệm vụ trước của hệ thống là mở chức năng nguyên điểm đọc sách, tiếp theo là nhiệm vụ thi vào học viện, gợi ý rất rõ ràng, chính là bảo ngươi dùng chức năng mới đọc sách đó giành hạng nhất.
Nhưng Giang Ly thấy quả thật là nói giỡn, ngày xưa mình không cần hệ thống đã lấy được hạng nhất trong kỳ thi vào Học viện Hoàng thất Đại Chu rồi. 500 năm trôi qua mình đã thành tu sĩ Đại Thừa kỳ, tầm nhìn rộng biết bao, đối phó một kỳ thi đầu vào nho nhỏ chẳng phải dễ như trở bàn tay.
Dùng hệ thống chính là vũ nhục IQ ta!
Học viện Hoàng thất Đại Chu có lịch sử lâu đờ, gần với thời gian Đại Chu lập quốc, nằm ở một góc Hoàng thành Đại Chu, ở hoàng thành tấc đất tấc vàng chiếm diện tích cực kỳ rộng, nhưng không người dám oán hận một câu, bởi vì các đời Hoàng đế Đại Chu đều tốt nghiệp từ đấy.
Cũng chính vì thế, lữ quán gần đó có giá cực cao, không phải người bình thường có thể trả được, thường thì ba bốn người cùng thuê một phòng nhỏ, chen chúc ở, sáng tối đều cố gắng học hành.
Ngay cả học sinh Tứ đại thư viện cũng là khắc khổ học tập.
Giang Ly chắp tay sau lưng đi dạo loanh quanh, bộ dáng nhởn nhơ tự đắc, hoàn toàn không hợp với bầu không khí học tập đang căng thẳng.
Có người không quen nhìn Giang Ly như vậy, định châm chọc đôi câu thì bị bạn bên cạnh kéo lại.
“Gì, sao lại cản ta, ta ghét nhất cái loại đến đâu hay đến đó này!”
“Đọc sách nhiều quá lú rồi hả? Người này vừa nhìn đã biết là học giỏi, đã có nắm chắc rồi!”
Một người bạn cũng nói vào: “Ngươi xem mấy tên đứng tốp trong thư viện chúng ta, tên nào chả trông như không học hành gì, thi xong toàn than thở, rốt cuộc toàn đứng nhất lớp.”
“Đúng đó, đúng đó. Bình thường lên lớp ngủ hơn ai hết, thi xong nói đề này làm sai rồi, đề kia làm lộn rồi, ta còn tưởng đứng nhất lớp chỉ có thế mà thôi. Rốt cuộc kết quả thi vừa có, hắn vẫn đứng nhất lớp còn ta vẫn đứng nhất từ dưới lên.”
Người muốn trào phúng bị bạn bè khuyên lập tức phản ứng lại. Đúng nhỉ, đến Học viện Hoàng thất Đại Chu tham gia thi sao có thể qua loa được?
Nguy hiểm thật, nguy hiểm thật. Tý nữa là bị mất mặt rồi, thôi đi học tốt hơn, đừng có đưa mặt cho người ta đánh.