Đại Pháp Sư Tái Xuất Sau 4000 Năm - Chương 29 - Hầm Ngục, Di Sản, Vua của Dãy Núi (4)
Team Just T
Những chiếc lông Phượng Hoàng cháy rực rỡ và rồi một ngọn lửa điên cuồng bao phủ toàn bộ khu vực và những ngọn lửa phát ra từ lông Phượng Hoàng hình thành những con Phượng Hoàng nhỏ hơn.
Những con Phượng Hoàng nhỏ này liền gào lên và lao thẳng đến lũ Drake.
Frey nghiến răng.
Anh biết ý nghĩa của kỹ năng mà phải thiêu đốt những chiếc lông của nó để tạo ra các bản sao là gì.
...và thứ phải đánh đổi là gì.
‘Nó đang sử dụng chính mạng sống của nó như là nguồn nhiên liệu.’
Điều này có nghĩa con Phượng Hoàng đang mạo hiểm mạng sống của nó.
Tuy nhiên, việc đó không có nhiều tác dụng vì lũ Drake kháng lửa.
Chúng có thể được xem là thiên địch của Phượng Hoàng nhưng những con Phượng Hoàng lửa nhỏ không hề từ bỏ và bám lấy chúng.
Chỉ có một lý do duy nhất tại sao nó lại tham gia vào một trận chiến mà nó không thể chiến thắng, mà vẫn chiến đấu một cách kiên trì.
Để câu kéo thời gian.
‘Mày đang bảo là tao hãy chạy đi à?’
Frey tràn đầy cảm giác tội lỗi.
Điều này có thể đã không xảy ra nếu anh bình tĩnh và điềm tĩnh hơn một chút.
Sau khi anh tái xuất thì mọi thứ như một tia chớp.
Tuy nhiên, anh đã tin rằng anh không được chậm lại hay hạ thấp cảnh giác.
Nhưng bây giờ dường như anh chỉ đang tự thuyết phục bản thân mình.
4000 năm là đủ lâu để khiến bất kỳ ai trở nên điên loạn và thế giới mà anh bắt gặp khi anh thoát ra khỏi là hoàn toàn khác so với những gì anh đã từng biết.
Khả năng của người pháp sư yếu kém làm suy yếu đi các giác quan của anh và sự thất bại của anh khi trải qua những tình thế cam go trở thành thứ chất độc.
Frey cuối cùng cũng nhận ra.
Chẳng hề có nổi tuyệt vọng nào hay áp lực gì trong cuộc sống mà anh đã bắt đầu lại vào lần này.
Nên cuối cùng anh cũng hiểu ra rằng anh vẫn chưa đủ quyết đoán.
“Ugh.”
Frey cắn môi và máu chảy xuống cầm của anh.
“Thật thảm hại. Mày là thứ thảm hại, Lucas Traumen.”
Frey đánh giá lại tình hình của mình.
Anh không thể lãng phí thời gian mà con Phượng Hoàng đang tuyệt vọng câu kéo cho anh.
Tuy nhiên.
Anh không dự tính sẽ bỏ chạy.
Frey nhìn xung quanh.
Lũ Drake đều đã tập trung sự chú ý của chúng vào con Phượng Hoàng. Khoảnh khắc này có thể là cơ hội duy nhất mà anh có thể có.
Anh liền nhìn thấy một hang động mà được hình thành bởi phần sụp đổ của vách núi và bay vào bên trong đó mà không chút chần chừ.
Lối vào có thể bị chặn lại vào bất cứ lúc nào bởi một đòn tấn công từ Torkunta, nhưng anh không có thời gian để tâm đến việc đó.
Hang động thật tối tăm, nhưng Frey ngồi xuống không chút chần chừ.
Frey nhìn vào Sông Băng trong tay anh một lúc trước khi uống cạn nó.
Hum!
Hum.
“Kuk…!”
Ngay lập tức sau đó, đôi mắt anh lóe sáng như sấm chớp.
Frey cảm thấy một cơn đau khủng khiếp như thể cơ thể anh bị xé toạc ra thành từng mảnh khi nó xuyên qua anh. Máu bắt đầu chảy ra từ mắt, mũi, miệng và tai của anh cùng một lúc.
Đó không phải là thứ nên được dùng mà không có sự chuẩn bị.
Nhưng anh không còn lựa chọn nào khác.
Đôi mắt của Frey đang nhiễu máu sáng lên với thứ ánh sáng đây tà độc.
Những tiếng gầm và thét của con Phượng Hoàng và bầy Drake có thể được nghe thấy từ bên ngoài.
“...làm ơn.”
Đừng chết…
Chỉ cần cầm cự một chút nữa thôi, đợi ta.
Sẽ không lâu lắm đâu.
Con Phượng Hoàng đã biết ngay từ khoảnh khắc nó được sinh ra, rằng nó phải chịu sự cô độc.
Điều này là vì nó cũng biết rằng nó siêu phàm hơn nhiều so với những chủng loài còn lại.
Nó xem thường tất cả những con quái vật mà sống trong khu vực lân cận bao gồm cả những con sống sót sau một khoảng thời gian dài hoặc những con to lớn hơn rất nhiều.
Nhưng trong trạng thái xem thường tất cả mọi thứ thì con Phượng Hoàng lại nhìn quanh và đột nhiên cảm thấy cô độc.
Không hề có khái niệm về phụ mẫu, vì loài Phượng Hoàng là sinh vật được sinh ra trực tiếp từ tự nhiên.
Cũng không có bầy đàn hay gia đình vì chúng cực kỳ hiếm đến mức được xem như những sinh vật thần thoại.
Nhưng những loài còn lại lại luôn ‘cùng nhau’.
Chúng đồng hành cùng với những con khác mà giống y hệt như chúng và không phải cảm nhận sự cô độc.
Nhưng không phải nó.
Con Phượng Hoàng luôn cô độc.
Rồi một ngày nó quyết định bay lang thang khắp lục địa để tìm kiếm một thứ gì đó quen thuộc với nó.
Tuy nhiên, nó chẳng thể tìm thấy gì.
Sau khi bay lang thang vô hướng trong một khoảng thời gian dài, nó đến được Dãy Núi Ispania.
Con Phương Hoàng phát hiện ra rằng có nhiều sinh vật với sức mạnh vượt trội ở tại nơi này. Nên nó cảm thấy nếu nó ở đây, nó có thể tìm thấy những con khác trong cùng chủng loài của nó. Nó vẫn bay lang thang nhưng trong sự phấn khích.
Nhưng vẫn không có gì.
Chẳng còn nơi nào khác nó có thể tìm kiếm.
Nó thật sự cô độc.
Sự cô độc của nó liền trào dâng thành cơn giận dữ.
Torkunta xuất hiện vào một ngày trong khi nó đang bay trên bầu trời với đầy sự phẫn nộ.
Nó không đến đây để trò chuyện.
[Phượng Hoàng à. Hiếm đấy. Vậy ta sẽ ăn ngươi luôn.]
“Kieek!”
Thế rồi nó chiến đấu, và lần đầu tiên kể từ khi sinh ra, nó thảm bại.
Nếu nó chẳng phải là Phượng Hoàng thì thay vì bị thương nghiêm trọng thì nó đã chết ngay lúc đó rồi. Thế rồi nó bỏ chạy, lần đầu tiên cảm thấy sợ hãi và bị đe dọa.
Nơi này không phải là nơi nó thuộc về. Nó phải trở về.
Nhưng nó có thể đi đâu bây giờ?
Từ từ, nó có thể cảm thấy cơ thể nó đang nguội lạnh dần. Nó có thể cảm thấy điều này có nghĩa cái chết của nó đang đến dần.
Nhưng rồi nó cảm nhận được một nguồn năng lượng ấm áp.
Bộ lông của con Phượng Hoàng có thể dễ dàng tạo ra lửa, nhưng nó chưa bao giờ cảm nhận bất kỳ hơi ấm nào từ chúng.
Nó không biết đó là gì, nhưng mà lần đầu tiên trong cuộc đời nó cảm nhận được một chú sự thoải mái.
Nên con Phượng Hoàng cố lê tấm thân đầy vết thương đi và hướng đến nơi mà cảm giác thân thuộc ấy đang phát ra.
Nó tìm thấy một chàng trai trong hang động phía sau thác nước.
Một con người dơ bẩn, hôi hám và bừa bộn.
Con Phượng Hoàng biết loài người là gì.
Họ là một chủng loài tham lam, ích kỷ, sinh vật thấp hèn mà chỉ bị mù quáng bởi những khao khát của họ.
Có lẽ là chủng loài gây hại nhất sống trong thế giới này.
Nhưng con người này thì khác.
Ban đầu người này nhìn nó với sự kinh ngạc trước khỉ biểu cảm của anh ta dần trở nên điềm tĩnh hơn và anh ta nở một nụ cười dịu dàng.
Nó đã bị thu hút bởi nụ cười đó, và như thế một con Phượng Hoàng vĩ đại đã cúi đầu trước một con người.
Con người đó đã đối xử với nó như anh ta biết nó. Con Phượng Hoàng không thể ngăn bản thân cảm thấy có chút tình cảm.
Đó là cảm giác mà nó chưa bao giờ cảm thấy từ trước đến giờ, mà nó chưa bao giờ biết nó có thể cảm nhận được.
Lần đầu tiên, nó cảm thấy rằng nó đã tìm thấy thứ mà nó đang tìm kiếm suốt bấy lâu nay.
“Mày gợi cho tao nhớ lại những ký ức xa xưa của tao. Người bạn cũ của tao giống như mày vậy.”
Rồi con người đó truyền một nguồn năng lượng tương tự như của nó vào chính cơ thể của nó. Điều này khiến cho cơ thể đang bị thương của nó trở lại tràn đầy năng lượng một lần nữa.
Chừng đó là đủ để giúp nó thoát khỏi lưỡi hái tử thần.
Con Phượng Hoàng nhìn cẩn trọng vào con người đã cứu mạng nó. Người đó vẫn đang nở một nụ cười dịu dàng nhưng có chút đượm buồn.
“...”
Rồi con Phượng Hoàng quay đi và rời hang động.
Nó nhận ra rằng nó đang cản trở con người đó khỏi làm một việc gì đó. Tuy nhiên, nụ cười, cú chạm tay và gương mặt của anh sẽ không bao giờ quên được.
Sau đó, nó bí mật theo sau con người đó.
Ngay cả nó cũng không biết anh ta định làm gì vào lúc đó.
Tuy nhiên, một tình huống nguy hiểm đã xảy ra trước khi nó có thể có được câu trả lời.
Khi con người đó bước ra khỏi hang động, anh ta bị tấn công bởi Torkunta.
Trước khi nó có thể nhận ra nó đang làm gì, con Phượng Hoàng đã bay thẳng đến Torkunta.
---
Team Just T