Chương 29: Hầm Ngục, Di Sản, Vua của Dãy Núi (3)

Đại Pháp Sư Tái Xuất Sau 4000 Năm - Chương 28 - Hầm Ngục, Di Sản, Vua của Dãy Núi (3)

Team Just T

Kích thước của căn phòng cuối cùng nhỏ hơn rất nhiều so với những căn phòng trước đó.

Ở bên trái là một cái bàn và ghế và ở bên phải là những cái hộp đựng đồ trông khá tồi tàn.

Nếu những căn phòng mà anh đã thấy từ nãy đến giờ trông như một phòng chứa đồ thì căn phòng này giống hơn là một căn phòng mà ai đó đã sống trong này.

Đầu tiên Frey đi đến những cái hộp.

Có hai cái, khi Frey mở cái hộp đầu tiên, anh thấy một vật phẩm mà anh đang tìm kiếm.

Bên trong là một cái bình nhỏ chứa đầy một chất lỏng như sữa.

Nhìn vào nó, Frey bất giác nói tên nó ra.

“Sông Băng.”

Đó là chất lỏng chỉ có thể được tìm thấy ở Hang Động Ai Oán nằm xa khỏi lãnh thổ của con người và hình thành với tốc độ một giọt mỗi một nghìn năm.

Chỉ cần uống một giọt thôi sẽ kích hoạt tất cả các mạch trong cơ thể và tăng dung tích hấp thụ tối đa cũng như độ nhạy cảm với Mana đến mức bùng nổ.

Ngoài ra, kích thước của bể chứa Mana của một người cũng tăng lên gấp nhiều lần, nếu ‘Frey’ bình thường dùng một giọt duy nhất thì cậu ta sẽ có thể đạt ngay đến đẳng cấp 4 sao trong một lượt.

Sông Băng là một trong những kho báu mà không có ai biết nó có thật sự tồn tại hay là không.

Đó cũng là thứ mà Frey cần để đạt được đẳng cấp 7 sao nhanh chóng như anh muốn.

Anh cẩn thận đặt cái bình vào túi. Món này là thứ duy nhất nằm trong cái hộp đầu tiên.

Anh mở cái hộp thứ hai ngay bên phải cái thứ nhất.

Thứ anh tìm thấy là một đôi bông tai, một viên ngọc màu đỏ máu và một vòng tay màu xanh dương.

“...”

Frey nhắm mắt lại.

Trên đường đến đây, anh đã thấy nhiều vật phẩm ma thuật. Những vật phẩm ma thuật này là những món mà các pháp sư sẵn sàng đánh đổi mạng sống của họ để có được.

Tuy nhiên, khi nhìn vào chúng, Frey chẳng có phản ứng nào cả.

Nhưng giờ thì lại khác.

Đôi bông tai giờ đang nằm trước mắt anh, chính là của anh.

“Bông Tai Bão Tố.”

Nó giúp cho việc tập trung tinh thần mượt mà hơn và cũng chứa đựng một ma thuật rào cản.

Nó cũng chẳng phải vật phẩm gì tuyệt vời mặc dù nằm ở căn phòng cuối cùng.

Ngay ban đầu Frey tạo ra chúng chỉ để giết thời gian, nhưng anh tặng chúng cho Schweiser sau khi ông ta nói rằng ông ta thích chúng vì vài lý do.

Tuy nhiên, Frey nâng niu đôi bông tai như chúng là một kho báu vô giá.

‘Tôi không thể tin rằng ông để lại thứ này ở căn phòng cuối cùng.’

Frey mỉm cười và rồi nhìn vào chiếc vòng tay.

Đây là một thứ siêu việt hơn tất cả những món vật phẩm ma thuật mà anh từng thấy từ trước đến giờ.

“Quyền Trượng của Đại Hiền Nhân.”

Mặc dù nó trong hình dạng của một chiếc vòng tay ngay bây giờ, nhưng nó là cây quyền trượng mà Schweiser yêu quý vô cùng.

Nó cũng là biểu tượng của ông ta.

Nó giúp cho Mana của bạn trở nên tinh khiết hơn và tập trung lại đến mức tối đa, nhằm tăng sức mạnh ma thuật của bạn lên gấp nhiều lần.

Nó còn có tác dụng lưu trữ 5 phép thuật mà có thể sử dụng trong trường hợp khẩn cấp.

Frey không sử dụng các vật phẩm ma thuật, nhưng giờ anh quyết định thay đổi quyết định đó.

Vì trên hết, một vật phẩm thuộc về Schweiser nên anh muốn dùng nó.

Frey ngay lập tức đeo bông tai và mang vòng tay vào.

Rồi anh nhặt viên ngọc màu đỏ lên.

‘Đây...là lõi của một con Golem…’

Anh khá là không hiểu.

Schweiser là một pháp sư xuất sắc nhưng ông cũng có một sở thích là chế tạo ra các mô hình.

Chỉ với việc nhìn vào có bao nhiêu Mana được tích trữ bên trong lõi này, thì anh có thể hiểu được đã phải tốn bao nhiêu công sức để tạo ra được thứ này.

Cuối cùng, anh nhìn đến cái bàn.

Nó vẫn còn ấm như thể ai đó vừa mới dùng nó vài giây trước. Thực tế là ở đó có một ngọn nến trông như vừa được thắp sáng.

Thứ anh tìm thấy trên bàn là một quyển sách.

Đó là một cuốn nhật ký sao?

Anh mở ra và đọc.

[Lucas mất tích.]

Đây chỉ mới là dòng đầu tiên, nhưng ngực của Frey đã cảm thấy nặng nề.

Nét chữ tao nhã mà ông đã từng dùng giờ hoàn toàn rối rắm, như thể người viết không thể kiềm chế được cảm xúc được nữa.

[Rõ ràng đây là do tên Bạo Chúa gây ra. Không ai khác có thể khiến ông ta biến mất mà không để lại một dấu vết nào.]

Phán đoán của ông ta đã đúng.

Chính là tên Bạo Chúa mà Schweiser đề cập đã ném Lucas vào hư vô.

[Lucas là một người hòa giải (hoặc mang lại hòa bình). Đó là vai trò duy nhất mà ông ta có thể đảm nhận và là một công việc mà không ai khác có thể đảm đương được. Tôi đã cố đảm nhận gánh nặng của ông, nhưng chưa hề có một khoảnh khắc nào mà tôi cảm thấy tôi hoàn thành được vai trò đó. Tôi xin lỗi. Tôi thành thật xin lỗi. Lucas, việc đó là bất khả thi đối với tôi.]

Những lời nói trong cuốn sách kết thúc ở đó.

Không, dường như vẫn còn một đoạn cuối.

[Nếu bất kỳ ai thấy thứ này, xin hãy hoàn thành Anastasia. Tất cả bằng chứng nằm trong đó...ở trong tuyệt tác vĩ đại nhất của tôi...Anastasia.]

Frey nhìn lại viên ngọc lần nữa.

Khi anh nhìn nó một cách cẩn thận, anh có thể thấy ký tự được khắc trên viên ngọc.

Chúng tạo thành một từ.

[Anastasia]


“Hiểu rồi. Vậy đây là một Golem được tạo ra bởi Schweiser.”

Có lẽ ông ta tạo ra thứ này sau khi anh biến mất.

Frey khá tò mò.

Từ những gì anh có thể nhớ, Schweiser đã đạt đến đỉnh cao nhất của việc chế tạo mô hình (con rối - búp bê).

Ông ta cũng yêu quý mọi con Golem mà ông tạo ra.

Nhưng ông chưa bao giờ thể hiện một sự tự tin như thế trong bất kỳ con Golem nào của ông.

‘Một con Golem mà Schweiser có thể gọi là tuyệt tác ư.’

Nó sở hữu sức mạnh đến mức nào?

“...”

Frey lắc đầu và anh đặt lõi Golem đó vào trong túi của anh.

Đó về cơ bản là phần trung tâm. Nó là phần thiết yếu nhất, nhưng vẫn chưa đủ để tạo ra một con Golem.

Anh gần như không biết gì về việc chế tạo Golem. Golem mà anh tạo ra lúc rảnh rỗi thảm hại đến mức mà nó khiến Schweiser nổi điên lên.

Schweiser thậm chí còn bật cười lớn tiếng.

‘Đừng bao giờ thử làm một con Golem một lần nào nữa!’

Anh nhớ rõ ông ta đã cười dữ dội đến mức chảy nước mắt và cho đến khi ông ta bị trúng ngay vào mặt một quả cầu lửa.

Dù gì, anh vẫn chưa có bất kỳ vật liệu nào và anh không biết làm cách nào. Nên anh sẽ cần tìm kiếm một người chế tạo mô hình tài năng để tạo ra nó cho anh sau.

‘Nếu mình tạo ra được con Golem đó thì mình sẽ có một cái nhìn tổng quát rõ ràng về những chuyện đã xảy ra sau khi mình biến mất.’

Thông tin trong quyển sách là quá rải rác.

Nó gần hơn với việc Schweiser ghi nhận lại tình hình của ông vào một thời điểm.

Hầu hết các thông tin mà Schweiser đã để lại có thể nằm ở Anastasia.

Frey nhìn xung quanh phòng.

Có một cánh cửa nữa trông như cửa ra.

Anh nhìn quanh căn phòng một lần nữa để chắc chắn rằng anh đã lấy tất cả mọi thứ anh cần.

Frey chần chừ một lúc trước khi đặt quyển sách và cây bút ở trên bàn vào trong túi và rời đi.

Krrrr…

Ngay sau khi Frey rời khỏi căn phòng, cánh cửa đóng lại.

Keng.

Ma Thuật Phòng Ngự cũng xuất hiện để bảo vệ căn phòng, điều này có nghĩa anh không thể vào lại căn phòng sau khi đã rời khỏi.

Dĩ nhiên, điều này không thành vấn đề vì anh đã có được thứ anh muốn.

Frey bước qua một hang động tối tâm và khi anh chỉ còn cách vài bước với lối ra, anh dừng lại, biểu cảm của anh trở nên căng thẳng.

“...”

Anh nhìn lại.

Hang động mà anh đang ở trong đó là một ngõ cụt nên anh không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đi ra bên ngoài.

Anh chắc rằng anh biết con quái vật này và nó đang đợi anh ở bên ngoài.

Hít một hơi thật sâu, Frey rời khỏi hang động.

[...]

Đó một con Drake.

Kích cỡ lớn gấp hàng chục lần so với một con Drake thông thường, nhìn thẳng vào Frey với đôi mắt đỏ dữ tợn của nó.

Mỗi một cái tăng sắc nhọn của nó gần bằng với kích thước của Frey.

- Vua Drake.

Nó là kẻ thống trị của dãy núi mà Frey không hề muốn đụng độ.

Và không chỉ có một mình nó.

Như thể bảo vệ cho nhà vua, có đến hàng chục con Drake bay gần đó.

Frey nhìn xung quanh.

‘Đây là vị trí tệ nhất.’

Đó là một vách núi dựng đứng, mà không có nơi nào thích hợp để anh bước đi.

Đối thủ lại là một loài quái vật có thể bay và có lớp da cứng cáp mà ma thuật sẽ khó có thể chống lại được.

Frey thở dài và mở miệng ra.

“Mày đang đợi tao à?”

[...]

Đôi mắt rực sáng của con Vua Drake cứ liên tục nhìn chầm chầm vào Frey.

Frey tiếp tục nói một cách điềm tĩnh.

“Tao biết mày có trí tuệ thông minh. Trả lời đi. Mày đang đợi tao à?”

[Kukuku.]

Vua Drake cười lớn. Những con Drake ở xung quanh cũng kêu lên như thể chúng đang trả lời.

[Ngươi là một tên khá ấn tượng đấy. Yeah, ta đang đợi ngươi. Ta đang đợi cho loài người nào mà tiến vào dãy núi của Torkunta mà không hề sợ hãi.]

Vua Drake, Torkunta, lại nở một nụ cười nữa.

[Ngươi ở đây để có được sức mạnh mà ẩn giấu bên trong ngọn núi này.]

“...mày biết về sự tồn tại của hầm ngục này ư.”

[Oh oh. Dĩ nhiên. Đã hơn một ngàn năm kể từ khi ta thống trị nơi này. Sao mà ta không biết về nơi đó chứ?]

Một ngàn năm.

Frey cau mày.

Anh đã cảm thấy điều đó từ khoảnh khắc anh thấy nó, nhưng sau khi nghe những lời này từ chính con Drake, anh chắc chắn.

‘Nó đã vượt quá giới hạn trong chủng loài của nó.’

Kích thước đến mức vô lý, trí tuệ như con người và trường thọ.

Nó chắc hẳn phải chiếm được rất nhiều thứ.

Con đột biến đã nổi bật từ khoảnh khắc nó được sinh ra, với trí tuệ siêu việt so với những con khác trong chủng loài của nó và may mắn ăn được nhiều thảo mộc hoặc vật phẩm ma thuật.

Nếu bạn so sánh nó với một con Drake thông thường thì sự tồn tại của Torkunta chỉ có thể quy kết được từ nhiều kỳ tích chồng chất lên nhau mà khó có được trường hợp thứ hai.

Frey nhận ra điều đó một lần nữa.

Con quái vật trước mắt anh là con đầu tiên mà anh gặp kể từ khi anh tái xuất mà có được khả năng để giết chết anh.

[Ban đầu ta tự hỏi tại sao loài người chẳng biết từ đâu mà cứ đến đây. Ta tò mò về thứ chúng mong muốn là gì, nên ta để chúng muốn làm gì thì làm trong một lúc.]

Những người đến đây trước Frey có thể đang tìm kiếm những gì còn sót lại của Schweiser.

[Ta đã tìm kiếm nhiều nơi trước khi ta nhận ra ngọn núi này. Nó cũng khá dễ nhận ra. Ta cũng biết rằng có một không gian ẩn bên trong…]

Torkunta nói theo cách hơi sỉ nhục.

[Nhưng...Ta không thể vào trong đó được. Ta thậm chí không thể phá vỡ nó được.]

Dĩ nhiên tình hình phải là như thế này.

Bất kể Torkunta có thông minh đến cỡ nào khi so sánh với những con Drake thông thường thì chẳng có cách nào để nó cạnh tranh được với một Hiền Nhân loài người Schweiser Straw mà đã tạo ra hầm ngục đó trên ngọn núi này.

Nó không thể nào giải quyết được ngọn núi này trừ khi có một con Rồng chịu giúp nó một tay.

[Nên ta chờ đợi. Ta quan sát việc loài người đang làm. Chúng hoặc là có được một món vũ khí nào đó từ không gian ẩn kia hoặc trực tiếp trở nên mạnh mẽ hơn khi bước ra bên ngoài. Ngay chính từ cái hang mà ngươi vừa bước ra đó.]

Đôi mắt của Torkunta cong lên hình bán nguyệt.

[Dĩ nhiên vì chúng là con người. Nên hầu hết chúng đều trở thành con mồi của ta.]

Vào khoảnh khắc đó một xíu sự không hài lòng hiện lên trên gương mặt của Torkunta.

Đó là vì nó nhớ lại một người phụ nữ đã thoát khỏi sự truy bắt của nó.

Cô ta có mái tóc màu tím và ánh nhìn lạnh như băng.

Torkunta tiếp tục nói để xua tan đi những ký ức xấu hổ đó.

[Điều đó khiến ta cực kỳ hạnh phúc. Vài tên trong số chúng có những món vũ khí mà đến cả ta cũng không thể phá vỡ. Chúng quá phiền toái để xử lý nên ta tiêu diệt hết. Nhưng thứ ta chú ý nhiều nhất không phải là những tên đi ra bên ngoài với những món vũ khí.]

Torkunta cười nhẹ.

[Những tên mà lấy đi thần dược, tiên dược,... chúng toát lên mùi cực kỳ ngon lành. Và khi ta ăn chúng, ta trở nên mạnh mẽ hơn nữa. Từ đó trở đi ta đợi chờ những tên con người như ngươi đến.]

Torkunta trông khá vui vẻ.

Frey giờ đã hiểu làm cách nào mà Torkunta lại có thể sở hữu một sức sống và tuổi thọ tuyệt vời đến thế.

‘Khi nó ăn những người mà lựa chọn lấy thần dược, nó cũng ăn luôn thần dược đó mà thuộc sở hữu của họ.’

Hoặc nó đã ăn những người đã tiêu thụ thần dược đó. Dù cách nào thì cũng mang đến một kết quả tương tự.

Torkunta đang câu người theo cách này.

Nó không thể vào được hầm ngục, nên nó đợi cho những người đến vào trong hầm ngục và lấy thần dược rồi nó giết và ăn thịt họ.

Frey trở nên tức giận.

Mái tóc của anh gần như trở nên trắng toái từ cơn giận dữ.

Con quái vật bẩn thỉu này đang sử dụng hầm ngục quý giá của người bạn tốt nhất của anh như một mồi nhử.

Đó là một sự sỉ nhục đối với Schweiser người xem hầm ngục này giống như đứa con của ông.

Cùng lúc đó anh cần thiết phải giữ được sự bình tĩnh vào lúc này. Anh nhanh chóng phân tích tình hình hiện tại của mình.

‘Các phép thuật của mình không thể giết được Torkunta.’

Anh không thể đánh bại nó được.

Đó tương tự như cách mà một pháp sư 6 sao không bao giờ có thể đánh bại được một pháp sư 7 sao.

Ngay cả khi anh có sử dụng những phép mạnh nhất của mình, anh vẫn không thể giết được nó.

Sử dụng cây Quyền Trượng của Đại Hiền Nhân cũng chẳng giúp được gì trong trường hợp của anh.

‘Khốn kiếp.’

Frey cố hết sức để không bộc lộ ra bất kỳ cảm xúc nào trên gương mặt, nhưng sự hiện diện của Torkunta cực kỳ áp đảo.

Từ góc nhìn của loài người, sinh vật này sở hữu sức mạnh siêu việt và đặc biệt không hề nóng nảy.

Sự gian xảo của nó tương ứng với độ tuổi của nó khi nó không hề vội vàng trước bữa ăn của mình.

Pfft.

[Đôi mắt của ngươi khá tàn bạo đấy. Nhưng đó là tất cả những gì ngươi có thể làm. Đến đây...ngươi sẽ thực phẩm của ta.]

Torkunta mở miệng ra và một dòng dung nham như ngọn lửa có thể cảm nhận được đang trào lên cổ họng của nó.

Frey truyền Mana của anh vào chiếc vòng tay.

Khoảnh khắc cây Quyền Trượng của Đại Hiền Nhân được vật chất hóa trong tay anh và anh sử dụng một trong những phép thuật được tích trữ mà không chút chần chừ.

“Tường Đất.”

Krrrr.

Đó là một phép thuật đơn giản mà nâng mặt đất phía trước người niệm phép lên và tạo ra một bức tường, nhưng Frey đang điều khiển địa hình.

Anh sử dụng một góc của vách núi dựng đứng để đâm thẳng vào cổ của Torkunta như một ngọn giáo.

Nó quá mạnh mà không còn được xem như Tường Đất nữa.

Kwajik.

Nhưng nó không hiệu quả.

Ngọn giáo như Tường Đất, thứ đáng lẽ ra phải mạnh hơn cả một ngọn giáo thép, thậm chí không thể để lại một vết xước trên cổ của Torkunta.

Giờ đến lượt của Torkunta và hơi thở của nó đang đến.

Ngay cả vách núi cũng tan chảy ra như băng đá trên sa mạc dưới hơi thở của nó.

Frey nhảy vào không trung và kích hoạt ma thuật bay.

Hooook.

Rồi anh cảm nhận một thứ gì đó nóng hổi bay đến lưng của anh. Nhưng Frey không tập trung quá nhiều vào nó.

“Kueeek!”

Bầy Drake đang chứng kiến trên không trung tất cả bắt đầu bay xuống.

Frey cắn môi và bắt đầu niệm các phép thuật với cả hai tay.

“Giáo Băng. Bão Gió.”

Những ngọn Giáo Băng xuất hiện trên bầu trời và được tăng sức mạnh bởi bão gió, bay đi với sức mạnh khủng khiếp thẳng đến bầy Drake.

Những ngọn giáo xé rách lớp da dày của lũ Drake như một tờ giấy.

Frey giờ đã có thể niệm ba phép một lúc, nhưng anh không có thời gian để làm thế.

‘Chúng quá đông.’

Krrrk.

Rào chắn của anh đã bị cào cấu. Nó được hình thành từ đôi Bông Tai Bão Tố của anh.

Nếu không có rào chắn đó, anh đã được phải niệm một phép phòng thủ.

Anh không muốn lãng phí thời gian tập trung vào những con lính lác nhỏ bé này.

Trừ khi anh làm được gì đó với Torkunta kẻ đang là cốt lõi, thì bầy Drake sẽ cứ tấn công liên tục mà không có điểm dừng.

Frey nhìn xung quanh đầy tức giận trong khi giết những con Drake mà ở gần.

‘Liệu mình có thể gây ra một vụ nổ bên trong cơ thể của nó hay không? Nếu mình kết hợp hoàn hảo thì mình sẽ có thể làm được. Có lẽ mình nên chặn tầm nhìn của nó với khói hoặc sương mù... không. Chỉ một cú quạt cánh là đủ để loại bỏ tiểu xảo đơn giản như thế.’

Ngoài ra, ngay cả khi anh có thể gây ra một vụ nổ bên trong cơ thể, anh cũng không gây ra đủ sát thương để đánh hạ nó khỏi bầu trời.

Torkunta to lớn quá mức so với một vụ nổ như thế.

Anh cần trốn thoát, nhưng khoảnh khắc anh nghĩ về điều đó, anh biết việc đó là không thể đối với anh.

Chúng sẽ không bao giờ để anh thoát được và anh vẫn chưa giai đoạn mà có thể sử dụng phép dịch chuyển.

Không, ngay cả khi anh có thể dùng nó, thì anh vẫn cần 10 phút để kích hoạt nó.

‘Ma thuật sẽ không hoạt động. Nếu không thì những người khác mà nó đã săn đã không bị ăn thịt rồi. Thế này thì…’

Đó là một cuộc khủng hoảng tuyệt đối.

Để đánh hạ Torkunta, anh sẽ cần một phép thuật thật sự mạnh mẽ, không phải nhiều phép nhỏ và yếu.

Nhưng vào khoảnh khắc này, Frey không thể sử dụng bất kỳ ma thuật nào như thế cả.

‘Nếu muốn dùng được phép đó, thì mình cần sử dụng Sông Băng…’

Nhưng sẽ mất ít nhất một tuần để Sông Băng ổn định.

Anh buộc phải đi ra bên ngoài vì anh sẽ chết nếu anh không có thức ăn và nước uống.

‘Mình không còn lựa chọn nào.’

Frey quyết tâm. Anh không biết mức độ ổn định của nó.

Nếu anh chỉ cần phạm một sai lầm duy nhất, thì cơ thể anh sẽ bị tổn thương dữ dội, nhưng bất kể thế nào thì vẫn tốt hơn là chết tại đây.

Với suy nghĩ đó, Frey lấy Sông Băng ra khỏi túi.

“Kiieeek!”

Từ khoảng cách xa, một thứ gì đó bay đến với một tiếng kêu.

Tất cả những con Drake, bao gồm cả Torkunta, chuyển sự tập trung trong ánh nhìn sang sự hiện diện mà đang đến.

Frey không khỏi lẩm bẩm khi anh thấy bóng hình của sinh vật đó.

“Mày…”

Đó là con Phượng Hoàng.

Chính là con mà Frey đã chữa trị bằng cách sử dụng Mana của anh mà giờ lại đang gào thét vào mặt con Torkunta trong khi tỏa nhiệt được tiếp thêm sức mạnh bởi cơn tức giận cực độ.

---

Team Just T