Chương 31: Hầm Ngục, Di Sản, Vua của Dãy Núi (5)

Đại Pháp Sư Tái Xuất Sau 4000 Năm - Chương 30 - Hầm Ngục, Di Sản, Vua của Dãy Núi (5)

Team Just T

Torkunta cười nhạo con Phượng Hoàng. Đó là sinh vật mà trước đó nó đã bắt không thành công.

Nó đã biết con đó là gì rồi.

Một sinh vật được gọi là sinh vật thần thoại.

[Mày lại đến nữa à? Bộ mày nghĩ tao không thể đốt chết mày bằng ngọn lửa của tao chỉ vì bộ lông của mày làm từ lửa à?]

Kooo.

Torkunta mở miệng ra một lần nữa và ngọn lửa của nó bay đến con Phượng Hoàng. Con Phượng Hoàng xoắn người trong đau đớn.

[Sao mày lại trở lại đây sau khi đã bỏ chạy trong sợ hãi? Tao chưa bao giờ để trượt con mồi hai lần đâu.]

Ăn một con Phượng Hoàng có thể trao phần sinh lực dồi dào kia cho bản thân nó.

Torkunta đã có được đặc tính đặc biệt của nhiều loại quái vật khác nhau theo cách này. Lần này, nó muốn việc đó lại xảy ra.

Tuk.

Đòn hơi thở rồng dừng lại và Torkunta nhìn xuống.

Nó hy vọng rằng nó không đốt cháy con Phượng Hoàng thành tro.

[Hoo…]

Tuy nhiên, nó dường như vẫn ổn. Thật kỳ lạ.

Torkunta hiểu rất rõ sức mạnh của bản thân, và cũng có thể đoán chừng được mức độ sức mạnh của kẻ thù.

Ban đầu, nó chỉ phải dùng hơi thở của nó và con Phượng Hoàng sẽ đuối sức và gần như không cầm cự nổi.

[Vậy là mày đang che giấu sức mạnh của bản thân à.]

Torkunta cười lên trong hạnh phúc.

[Tao có thể giẫm đạp lên nhiều tên con người. Tên vừa bỏ chạy dường như là một tài năng hiếm có, nhưng không như mày. Giỏi. Cùng chơi đùa chút nào.]


“Kuk…!”

Frey thốt ra tiếng kêu đau đớn.

Một cơn bão như hơi lạnh dường như đang bốc lên từ người anh ta.

Màn sương lạnh trắng buốt bám lấy gương mặt anh ta và anh trông thật nhợt nhạt. Có cả một làn hơi trắng bay ra từ miệng anh ta. Những đầu ngón tay thì nứt nẻ như đồ gốm và đôi môi thì tái xanh.

Nếu ai đó chạm vào cơ thể anh lúc này thì họ sẽ nghĩ họ đang chạm vào băng đá.

Cơ thể Frey lạnh đến mức mà cả nam cực và bắc cực cũng không thể so sánh với anh được.

Đây chính là Sông Băng.

Một loại thần dược cực lạnh.

Nếu Frey không đạt đến đẳng cấp 6 sao trước khi dùng nó, thì cơ thể anh đã từ từ biến thành một bức tượng băng và trái tim anh sẽ ngừng đập ngay tức khắc.

Không.

Sức mạnh của Sông Băng cũng đủ mạnh để ngay cả một Pháp Sư 6 sao cũng gặp đầy rắc rối khi xử lý nó sao cho hợp lý.

Nhưng Frey thì có thể.

Điều khiển Mana cực kỳ tỉ mỉ, cảm giác cân bằng mà không phạm phải chút sai lầm nào ngay cả khi chúng có dài như một sợi tóc và sức mạnh tinh thần mà không thể bị xao lãng bởi cơn đau mà đang xé toạc cơ thể của anh.

Ngay cả không có những thứ đó thì cơ thể anh cũng đã tan nát như một mảnh băng rồi.

Ban đầu anh đã định dùng loại thần dược này cùng với một Potion mà có một lượng lớn sức mạnh hệ lửa hoặc sau khi cơ thể anh đạt đến giai đoạn hoàn hảo.

Ngay cả vậy việc đó cũng sẽ tiêu tốn đến một tuần để hấp thụ hoàn toàn Sông Băng.

Nhưng giờ anh không thể nỗ lực làm thế được.

Jurk.

Máu chảy ra từ mũi anh.

Frey chẳng cảm nhận được gì ngoài cơn đau và cái lạnh chạy khắp người anh.

Cơn đau khủng khiếp như vậy sẽ khiến cho tâm trí của bất kỳ người nào khác náo động và xoắn lại nhưng tâm trí Frey vẫn giữ nguyên như thể chẳng có gì xảy ra.

‘Chừng này chẳng là gì.’

Cơn đau này, cái lạnh này, nó chẳng là gì.

Anh đã chịu đựng hơn cả thế này rất nhiều lần. Vấn đề là thời gian quá eo hẹp.

‘Chỉ một chút nữa… Chỉ một chút nữa thôi…!’

Không khí lạnh đang bao bọc lấy cơ thể của Frey bắt đầu tỏa ra xung quanh anh.

Rắc. Rắc.

Những tảng đá xung quanh anh trở nên trắng toát trước khi nứt và vỡ ra thành từng mảnh. Mặt đất cũng dẫn đóng băng.

Phạm vi đang dần mở rộng ra bên ngoài hang động.

[Hm?]

Điều này khiến cho Torkunta chú ý đến cái lạnh đó.

Vào lúc đó, nó cực kỳ thư giãn. Điều này là bởi con Phượng Hoàng không thể nào làm tổn thương được nó dù có cố cách mấy.

Chỉ với lớp da đơn giản của nó thôi đã đủ để chống chọi lại ngọn lửa.

Nhưng nó yếu với cái lạnh.

‘Đó là… cái quái quỷ gì thế?’

Torkunta cảm nhận một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng.

Nó ngay lập tức nhận ra sự hiện diện đó. Bản năng của nó báo động rằng cái lạnh đó có thể giết chết nó.

‘Mình phải đối phó với nó ngay.’

Ngay khi Torkunta vừa quay ánh nhìn đi.

“Kieeek!”

[Ack!]

Con Phượng Hoàng mổ vào mắt trái của Torkunta với cái mỏ của nó.

Torkunta quằng quại trong đau đớn dữ dội. Đối với nó đây là vết thương đầu tiên nó nhận phải suốt hàng thập kỷ qua.

[Mày, mày…! Sao mày dám!?]

Nó gầm lên trong giận dữ và đạp con Phượng Hoàng xuống đất. Ngay cả vậy nó cũng không thể trút hết được cơn giận đó và liên tục đạp lên con Phượng Hoàng.

Kwang! Kwang!

Khi cơ thể khổng lồ của Torkunta giẫm lên mặt đất, khu vực xung quanh rung chuyển như thể có một trận động đất lớn.

Chẳng mấy chốc việc giẫm đạp của Torkunta dừng lại.

“Kuk…”

Con Phượng Hoàng, với cơ thể như một mớ hỗn độn, phun đầy máu, nhưng nó vẫn cố buộc phải ngẩng đầu lên.

Vào khoảnh khắc mà ánh mắt của chúng gặp nhau nó lại khiêu khích sự giận dữ của Torkunta thêm lần nữa.

Nó cảm thấy như là con chim này đang cười nhạo và giễu cợt nó.

[Bố láo…!]

Vào khoảnh khắc đó.

Rắc! Rắc!

Băng tràn ra bên ngoài hang động đóng băng kia.

Băng giống như một cái cây phát triển ở một tốc độ khủng khiếp. Di chuyển như thể nó là một thể sống, nó liền xuyên qua cơ thể của tất cả những con Drake (Rồng) xung quanh Torkunta.

Điều này diễn ra ngay tức khắc.

[Cái gì thế?!]

Torkunta nhìn xung quanh.

Những đứa con của nó kêu gào và phun đầy máu.

“Kieek…!”

“Kuk…!”

Rắc.

Băng đá vỡ ra.

Máu và thịt của lũ Drake vỡ tan cùng với những mảnh băng.

Trong khi đó.

Frey bước về phía trước.

(TL: Cực kỳ khác so với truyện tranh nhưng những điểm chính vẫn tương tự.)

---

Team Just T