Một vùng đất rộng lớn thuộc Hoa Tây Nam gần Yêu Giới. Với tên gọi Thiên Khiêu Nhai.
Nơi đây tồn tại những quần thể núi cùng thung lủng phải nói là lớn nhất Nhân giới lúc này.
Đồng thời cũng là nơi sinh sống của rất nhiều tiểu yêu, vì nơi đây rất dồi dào linh khí từ động vật cho đến thực vật đều cực kỳ đa dạng về chủng loài và kích thước.
Tuy nhiên vào một ngày không báo trước. Một chuyện kinh khủng đã xảy ra.
Độ chừng giữa trưa.
Một âm thanh nổ đinh tai nhức óc phát ra từ phía những ngọn núi lớn. Đồng thời nó đã sản sinh ra một số lượng lớn khói cùng cuồng phong. Đập tan đi cái bầu không khí vốn đã tĩnh lặng bấy lâu nay của nơi này.
Chỉ trong một khoảng khắc ngắn ngủi những tiểu yêu đồng loạt nháo nhào cả lên. Mà di chuyển khỏi tâm của sự kiện dang diễn ra đó.
Nhưng với tốc độ cùng sức sát thương quá lớn khiến không ít những tiểu yêu đã phải bỏ mạng lại trong phạm vi ảnh hưởng mà trở về với cát bụi. Còn những kẻ may mắn thì không dám ngoảnh đầu nhìn lại mà nhanh chóng chạy đi thật xa nhằm bảo toàn mạng sống.
Mặc dù trước đó đã có những dấu hiệu cảnh báo từ trước trên bầu trời như sấm cùng những đạo quang kỳ lạ, nhưng thời gian quá hạn hẹp không cho phép những sinh linh vô tội kia kịp phản ứng.
Gió và âm thanh không phải là tất cả mà còn có một trận cháy rừng lớn đang lan rộng ra từng giây từng phút.
Trận cháy rừng này chính là do những đợt sấm đã đánh xuống khu rừng trước khi có vụ nổ lớn diễn ra.
Vụ nổ có sức phá hủy nhanh nhưng không day dẳn, nhưng cháy rừng thì có.
Điều đó khiến phạm vi tàn phá nhất thời được đẩy ra xa hơn dự tính ban đầu buộc những sinh linh phải di chuyển ra xa hơn nữa nhằm bảo đảm an toàn.
May thay nơi đây thuộc về Yêu giới luôn có những tiểu yêu với linh lực yếu có thể giải quyết vấn đề ấy.
Một nhóm yêu tộc thuộc Thủy hệ. Sinh sống trong một hồ nước lớn gần đó đã ngay lập tức nhận ra sự kiện bất thường kia.
Dường như là ngay lập tức toàn bộ yêu tộc dưới hồ liền hóa thân thành nhân dạng và lên bờ. Với tổng số yêu nhân nhìn sơ có gần 200.
Bọn họ đã nhận ra đám cháy đang không ngừng bành trướng. Liền đồng loạt đưa tay ra làm phép.
Trước và trên bàn tay của họ liền xuất hiện hai vòng ma pháp xanh,
Từ bên trong vòng ma pháp phun ra những vòi rồng bằng nước nhanh chóng dập tắc đám cháy.
Sau đó bọn họ chia người ra đi khắp khu rừng nhằm ứng cứu đồng loại đồng thời dùng pháp lực không chế và dập tắc đám lửa hung hãn đang không ngừng lan rộng.
Nhằm cứu lấy nơi sinh sống của tất cả yêu tộc đang cự ngụ ở đây.
Sau khi vụ nổ diễn ra bầu trời ở nơi ấy bị chia cắt ra làm hai, và những tảng mấy trôi trên không trung nhất thời bị biến thành một màu đỏ thẩm. Bụi khói từ sau vụ nổ cuồn cuộn như một quái vật sống không dễ dàng gì tan biến đi.
Mặt đất bên dưới vụ nổ kia đã trống trơn không một vật chất vì còn tồn tại như thể trở về thời kỳ hồng hoang chi địa.
Quang cảnh quái dị như vậy thật khiến ai chứng kiến đều phải mang theo một bụng thắc mắc là chuyện gì đang xảy ra kia.
Dẫn đầu thủy yêu dưới hồ là một tiểu yêu nhìn như một thiếu nữ trong y phục hồng nhạt. Cùng với mái tóc màu đen và hai bên tóc thay thế cho lỗ tai là hai vải cá chép. Nàng hướng về nơi kia mà nói:
"Hai cường giả đứng đầu thế giới giao chiến sao? Chuyện này thật là một sự kiện kinh thiên động địa."
Nói đoạn nàng xoay sang nói với những yêu tinh khác:
"Nhanh lên đưa những đồng loại của chúng ta đến Thiên Khải Phong nếu không sẽ không còn kịp."
Nhận lệnh những tiểu yêu đồng loạt khẩn trương trong việc sơ tán đồng loại của mình.
Sau câu nói đó là hàng trăm hàng triệu động vật từ cánh rừng di chuyển ra ngoài khỏi nơi ẩn nấp và thực vật thì biến ra những đôi chân mà cử động như thú chúng hòa mình vào dòng nhân yêu đồng loạt rời khỏi khu rừng kia. Như một đội quân yêu giới hùng hậu hướng về phía Tây Tây Nam mà di chuyển đến Thiên Khải Phong vùng đất dành cho yêu giới.
Thiếu nữ hồng y mọc ra đôi cánh hồng cùng nhóm tiểu yêu dưới hồ bay trước dẫn đường.
Đột nhiên một âm thanh thanh thúy vang lên. Một bóng người như một mũi tên bay xuyên qua từng dãy núi cao. Khiến đất đá rơi xuống như mưa chặn mất lối đi của tất cả.
Khi bọn họ còn chưa biết chuyện gì đang xảy ra thì từ trên cao có hai bóng người đang dần đi lại phía đoàn quân.
Khí tức mà hai kẻ đó tỏa ra khiến các tiểu yêu bị ngộp, thần sắc trên gương mặt đều chuyển biến xấu đi vì lo sợ.
Đoàn quân do thiếu nữ hồng y buộc phải dừng lại trước sự xuất hiện của những kẻ nắm trong tay quyền sinh quyền sát trên thế giới này.
Ánh mắt của thiếu nữ hồng y nhìn nhanh qua các cường giả đang tới gần thì bất chợt thất kinh. Liền thu cánh lại đáp xuống đất và gập đầu xuống.
Những tiểu yêu khác cũng đồng loạt làm theo mặc dù họ không hiểu chuyện gì. Nhưng với cường giả siêu cường thì một cái búng tay cũng đã đủ khiến đoàn quân tạp nham này bay màu. Quỳ xuống cũng là điều dễ hiểu.
Thiếu nữ hồng y, với chất giọng sợ hãi cùng biểu cảm run sợ mà hô lớn.
"Thánh thượng vạn phúc."
Đồng loạt những động thực vật cũng quỳ xuống mà cúi chào chủ nhân của yêu giới
" Thánh thượng vạn phúc."
Kẻ đó không ai khác chính là "Bạch Hổ".
Hàng ngàn lời nói đồng thanh, đồng loạt vang lên khiến con người ta cảm thấy thống khoái. Nhưng nó không dành cho Lưu Nghị Thành nên hắn nhếch môi khinh khi nói:
"Chà. Xem ra rác của yêu giới ngươi cũng đông và hùng hậu quá đấy chứ hả."
Tiêu Chính Nam từ xa đã nhìn ra thần dân của yêu tộc. Nên đã nhanh chóng bay xuyên qua Lưu Nghị Thành và mặt cho lời nói có ý khiêu khích kia mà đến gần với đoàn quân hỗn tạp giữa động và thực vật.
Dùng ánh mắt của mình lướt qua từng tiểu yêu. Có con thì bị thương vẫn chưa lành, con thì sợ hãi và mệt mỏi. Bọn chúng đều đang lo lắng cho tính mạng của mình khiến một bậc đế vương như hắn cũng có chút gì đó dao động.
"Các ngươi. Đang đi đâu."
Thiếu nữ hồng y mặt cúi sát xuống đất, cơ thể không thể nào tự chủ được mà run lên bần bậc. Run rẩy đáp lại:
"Thưa thánh thượng, Thiên Khải Phong."
Nhận được câu trả lời Bạch Hổ trừng nhẹ mắt về hướng đất đà bít kín lối đi kia. Ngay lập tức chúng đã biến mất không một dấu vết. Sau đó Bạch Hổ để tay ra sau lưng, ngực nhẹ nhàng ưởn lên. Ngẩng cao đầu rồi nói:
"Ngươi tên họ là gì, thuộc tộc nào."
Thiếu nữ hồng y hãy vẫn còn run vọng có hơi lắp bắp:
"Tiểu yêu Tiêu Ân Nhi. thuộc Thủy Linh Tộc."
"Được Tiêu Ân Nhi, sau khi ngươi đưa những kẻ kia đến nơi an toàn hãy đến Hổ Tiếu Thánh Cung gặp ta."
Vừa nghe đến Hổ Tiếu Thánh Cung, Tiêu Ân Nhi liền thay đổi sắc mặt. Niềm vui đến bất ngờ khiến thiếu nữ kia liền gập đầu xuống đất liên tục.
"Đa tạ chúa công ban thưởng."
"Này, ta không có nhu cầu xem cảnh chủ tớ các ngươi đâu đấy. Nhanh lên cho ta nhờ." Lưu Nghị Thành nghe những lời đó thì chán ngán đưa ngón tay lên ngoái vào mãn nhĩ tỏ vẻ xem thường.
"Đi.. đi." Tiêu Chính Nam phẫy tay ra dấu.
"Tuân lệnh thánh thượng."
Tiêu Ân Nhi dập đầu ba cái nữa liền đứng dậy. Tiếp tục dẫn đầu đoàn yêu giới rời khỏi khu rừng này.
Khi nhóm tộc nhân đã rời đi Tiêu Chính Nam xoay ngang nói với kẻ hắn coi là đồng minh. Với ánh mắt cùng gương mặt cực kỳ nghiêm túc.
"Ta làm tất cả vì Yêu tộc của ta. Nếu ai động đến một giọt máu của đồng loại ta thì dù là đồng minh ta cũng không khoan nhượng."
"Haha. Ta không có hứng thú với mấy con thú nhồi rơm kia đâu." Lưu Nghị Thành phẫy tay thoái thác.