Quả cầu nước chứa tàu của Trương gia không khác gì một chiếc tàu ngầm lặn sâu xuống nước mà không có chút hề hấn gì, những cá nhân bên trong đều có thể hô hấp một cánh bình thường.
Bấy giờ, xung quanh tàu, quân lính Thủy tộc di chuyển theo tàu tạo nên một khung cảnh đầy mông mơ không khác gì đang đi dạo dưới long cung.
Không hề thiếu những sinh vật thuở sơ khai của Đại Lục Liên Hoa sống tại nơi đây cùng những quái vật biển cực kỳ to lớn và áp đảo khiến ai nấy choáng ngợp.
Trương Vệ đứng trên sàn lộ thiên ngắm nhìn tấm lưng đẹp không một chút tì vết của mỹ nhân ngư thì lòng nhớ về những khoảnh khắc bên trong thủy ngục.
Thực tế nó chẳng đơn giản như cái dáng vẻ bề ngoài.
Nước trong thủy ngục là nước biển, hơn nữa lại là nước phép giống như lúc chàng ở dưới U Vân Địa Cung trước kia, khiến chàng muốn vận khí cũng không thể mà dần bị nước nhấn chìm.
Tuy nhiên lần này chàng đã không còn yếu đuối như trước nữa. Chàng đã dùng đến Quy Tức Công mà bản thân đã tu luyện được. Lúc đó, thân thể chàng nhẹ nhàng duỗi thẳng ra, hơi thở còn lưu trong phổi được chàng phân phối đi khắp các bộ phận cơ thể, một cái chậm rãi như loài rùa.
Chàng đã học được kỹ năng này thông qua quảng thời gian cực khổ tu luyện dưới dòng suối ở Ẩn Quỷ Cốc.
Đương nhiên quảng thời gian đầu ấy vốn đã là một thử thách cực đại, chàng không sao có thể tham ngộ được ẩn ý của cách tu luyện này. Nên vào một bữa cơm chàng đã tò mò mà đặt câu hỏi với Kinh Như Tuyết:
"Thứ lỗi cho đệ nông cạn, đệ quả thật không thể tu luyện được dưới nước là vì do đâu."
Kinh Như Tuyết lãnh đạm suy xét, cười nhẹ nhàng rồi đáp:
"Là do đệ vẫn chưa tham ngộ được căn nguyên của nó mà thôi, khi mọi sự thông suốt việc tu hành ắt sẽ thăng tiến một cách nhanh chóng." Nói đoan hắn tiến lại gần, ngồi xuống bên cạnh."Ta cho đệ luyện ắt là có nguyên do, không phải ngẫu nhiên mà cho đệ luyện đến mức bán sống, bán chết như vậy đâu. Khi đệ chiến đấu, không tránh khỏi những lúc đầu rơi máu chảy. Thậm chí còn có thể bị đối phương làm cho không thể hô hấp một cách thông thường. Chả nhẽ lúc đối diện với điều đó đệ lại cảm tâm chịu chết hay sao.
Thứ mà ta dạy đệ là Quy Tức Công học theo cách thở của loài rùa. Kỹ năng này không phải thuật thức hay võ kỹ, mà chỉ là một kỹ năng sống còn. Mà đã là kỹ năng thì phải qua thời gian chửi rèn mới có thể gặt hái được quả ngọt."
"Tỷ nói thế, nhưng đệ vẫn không thể."
"Vốn dĩ nước là căn nguyên của mọi thứ, con người dó Nữ Oa nặn theo hình hài mà thành, vốn dĩ bà ta là một con rắn. Vậy nên tộc Nữ Òa vốn có khả năng sinh tồn rất cao, con người thì không thể được như thế, nhưng khi trải qua ngàn năm bị chèn ép, con người đã sớm bị lai tạp với nhiều chủng tộc khác nhau, không đơn thuần chỉ là một cục đất bị phả vào lĩnh khí nữa.
Vỉ vẫy khả năng con người có thể đạt đến trình độ vô hạn là điều bình thường quan trọng là có biết được cách tu hành hay không.
Thế nên không phải là không thể chẳng qua là đệ còn chưa đạt đến trình độ thức tỉnh mà thôi.
Ta sẽ cho đệ một lơig khuyên thế này. Thái cực sinh lưỡng nghĩ, trong nhu có cương và ngược lại.
Nước nhìn có vẻ là nhu, nhưng khi bị tác động bởi dòng chảy thoáng chốc trở nên cường hãn.
Thân thể con người thoạt nhìn là một khối vững chắc, nhưng chúng quy bảy phần cũng chỉ là nước. Vậy nên đệ chỉ cần nương theo nó, thả linh hồn theo đừng có ý chống cự thì sẽ được thôi. Hoà vào nước đệ sẽ thấy được căn nguyên."
Dứt lời, Kinh Như Tuyết thở nhẹ một hơi nói thêm:
"Thật ra ta cho đệ luyện tập dưới thác ngoài việc tu luyện còn có một lý do khác nữa. Đệ có từng nghe đến Quy Tức Công chưa."
Nghe vậy, Trương Vệ lắc đầu không biết nên hắn nói luôn.
"Loài rùa có thể sống rất lâu nhờ cách hô hấp đặt biệt của bản thân, đệ cũng sẽ như vậy nếu như chịu khó luyện tập kiên trì theo lộ trình của ta."
Trương Vệ khi lắng nghe những điều đó, thoạt đầu vốn không hề thông suốt cho đến dạo gần đây, chàng mới có thể nắm rõ được căn nguyên. Nhờ có thứ công pháp quỷ dị được học chàng đã vượt qua những rào cản tưởng chừng như khó khăn nhất.
Bây giờ, đứng trước mặt chàng chính là Thủy Cung nơi cư ngụ của một trong Tứ Linh Thánh Thú, Huyền Vũ "Kinh Hồng".
Trương Vệ cũng đã sớm có sự chuẩn bị để đối diện với một trong những kẻ nguy hiểm nhất, và cũng có rất nhiều khả năng là kẻ thù trong tương lai.
Sinh mệnh của cả gia tộc họ Trương cùng sự thành bại của cuộc viễn chinh sắp tới đều nằm lại hết ở lần viếng thêm Thủy Cung lần này.
Chàng nhìn xuống mái vòm nơi thành phố xa hoa nằm dưới đáy biến với một nụ cười của kẻ chiến thắng.