Chương 6: Tiểu Nhân! Cẩu Nô

"Cẩu nô, Sở mỗ đến lĩnh đan thuốc, cũng không phải một tên hạ nhân như ngươi có thể quản,một con chó thì nên an phận đứng ở một bên, chủ nhân ngươi chưa có lên tiếng, ngươi cũng dám cùng Sở mỗ nói chuyện? "

Sở Phong Miên liếc qua Lâm Cẩu,cười khẩy nói.

Trên mặt Lâm Cẩu bởi vì đã từng chiến đấu nên lưu lại vài đạo vết thương trên đó làm cho không ít làn da trên mặt hắn đều hoại tử hiện ra màu xanh, vì lẽ đó ở bên trong Lâm phủ không ít người sau lưng Lâm Cẩu gọi hắn là Cẩu nô.

Nhưng mọi người cũng chỉ dám gọi như vậy sau lưng hắn, nếu đối mặt Lâm Cẩu, bọn hắn cũng không có ai dám gọi như vậy, dù sao phía sau Lâm Cẩu là phó quản gia Lâm phủ ngoại phủ,là đệ nhất nhân chân chính của Lâm phủ ngoại phủ nếu đắc tội hắn tuyệt đối không phải là một chuyện tốt.

"Tên Sở Phong Miên này hôm nay có phải đã uống nhằm thuốc nên đầu óc có vấn đề? Vậy mà trực tiếp chửi thẳng Lâm Cẩu? "

Xung quanh không ít đệ tử Lâm phủ ngoại phủ thấy cảnh này đều giật mình.

Theo tác phong bình thường của Sở Phong Miên nếu là thời điểm đối mặt với Lâm Cẩu thì ngay cả nói chuyện cũng không dám lớn tiếng, nhưng mà hôm nay Sở Phong Miên vừa tới vậy mà đã trực tiếp mắng Lâm Cẩu.

Phải biết Lâm Cẩu thống hận nhất, chính là hai chữ này.

Quả nhiên thời điểm khi nghe hai chữ "Cẩu nô ",sắc mặt Lâm Cẩu trong nháy mắt trở nên biến sắc, một cỗ tức giận xông lên tới đầu.

Nếu nơi này không phải là ở bên trong Lâm phủ, chỉ sợ là Lâm Cẩu lập tức muốn động thủ.

"Làm sao? Sở mỗ bảo ngươi làm chó, ngươi cũng chỉ có thể ngoan ngoãn phục tùng, Sở mỗ là đại quản gia bên ngoài phủ, bảo ngươi làm chó cũng đã là ban ân đối với ngươi. "

Thời điểm Sở Phong Miên nhìn thấy sắc mặt Lâm Cẩu kịch liệt biến hóa,liên tục cười lạnh nói.

Nói xong, Sở Phong Miên nhanh chân hơn trực tiếp đi tới trước mặt Lâm Cẩu.

"Còn không mau cút ra, Linh Dược Điện ngươi không có tư cách đi vào. "

Vừa đến, chính là dự định để Lâm Cẩu này nhường đường.

"Sở Phong Miên, ngươi còn thật sự cho rằng ngươi là đại quản gia Lâm phủ ngoại phủ không bằng? Còn muốn để cho ta nhường đường cho ngươi? "

Lâm Cẩu nhìn Sở Phong Miên tức giận nói.

Hắn cũng có chút không hiểu rõ được, Sở Phong Miên đến cùng là có chuyện gì xảy ra, nhưng hôm nay nếu hắn nhường đường cho một cái phế vật như Sở Phong Miên vậy Lâm Cẩu hắn bên trong Lâm phủ cũng không cần tiếp tục lăn lộn nữa rồi.

"Ta hôm nay ở ngay chỗ này, ta muốn nhìn ngươi có bản lãnh gì, có thể cho ta tránh ra! "

Lâm Cẩu cười lạnh đứng ở trước mặt Sở Phong Miên.

Ở bên trong Lâm phủ, thật sự là hắn không cách nào chủ động ra tay đối phó Sở Phong Miên, bất quá hắn liền đứng ở chỗ này, là cảnh giới Tôi Cốt Cảnh tứ trọng hắn ngược lại muốn nhìn Sở Phong Miên có thể làm sao.

"Đây chính là ngươi nói, muốn ăn đòn? "

Ánh mắt Sở Phong Miên nhất động,thân hình bỗng nhiên vọt tới trong nháy mắt đã tới trước mặt Lâm Cẩu.

"Cái gì? "

Tốc độ này rất nhanh, ngay cả Lâm Cẩu cũng không kịp phản ứng.

Bàn tay Sở Phong Miên đã là bắt lấy quần áo Lâm Cẩu đồng thời cố sức ném Lâm Cẩu ra ngoài điện,hung hăng đập vào trên sàn nhà vỡ cả mấy khối gạch đá.

"Hỗn láo, Sở mỗ thân là đại quản gia Lâm phủ ngoại phủ, cũng nên thay Lâm phủ giáo huấn từng người. "

Sở Phong Miên nhìn thoáng qua Lâm Cẩu, lạnh giọng nói ra.

"Tốc độ thật nhanh! "

"Sở Phong Miên này? Loại tốc độ này ngay cả Tôi Cốt Cảnh ngũ trọng cũng chưa chắc làm được a"

"Hơn nữa các ngươi nhìn,lực lượng Sở Phong Miên này có thể đem Lâm Cẩu vứt đi, ít nhất cũng phải lực lượng Tôi Cốt Cảnh tam trọng mới đúng, Sở Phong Miên lúc nào có lực lượng bực này. "

"Chẳng lẽ là nói Sở Phong Miên ngày thường chỉ là ẩn tàng thực lực? Hiện tại hắn cuối cùng đã bạo phát ra? "

Không ít đệ tử Lâm phủ ngoại phủ nhìn một màn này đều có chút không dám tin tưởng,thực lực Sở Phong Miên lúc nào đã khủng bố đến mức như vậy.

Trước đó nghe đồn Sở Phong Miên đánh bại Tào Đại Hải , bọn hắn còn có chút xem thường,

Dù sao với thực lực Tào Đại Hải, tùy tiện một tên đệ tử Lâm phủ cũng có thể đánh bại dễ dàng.

Sở Phong Miên có thể đánh bại Tào Đại Hải, cũng coi như bình thường, nhưng bây giờ Lâm Cẩu này chân chính là đệ tử Lâm phủ ngoại phủ, ở bên trong Lâm phủ ngoại phủ cũng coi như là trung du.

Ngay cả phản kháng đều không có phản kháng, liền bị Sở Phong Miên trực tiếp ném ra khỏi Linh Dược Điện, đây quả thực không thể tưởng tượng nổi.

"Đáng chết! Sở Phong Miên, ngươi có dám hay không chân chính cùng ta đánh một, không cần đánh lén! "

Lâm Cẩu từ dưới đất bò dậy, thân là võ giả, nên một ném này không bị thương tích gì chỉ là mặt mày xám xịt làm hắn nhìn cực kỳ chật vật.

Ở trước mặt nhiều đệ tử Lâm phủ như thế, bị Sở Phong Miên ném ra khỏi Linh Dược Điện đây đối với Lâm Cẩu mà nói tuyệt đối là một loại sỉ nhục.

"Nha? Xem ra dạy dỗ ngươi còn chưa đủ. "

Sở Phong Miên ánh mắt liếc qua Lâm Cẩu, trong ánh mắt lộ ra mấy phần sát ý.

Tên Lâm Cẩu này là Lâm phủ ngoại phủ xem như một cái chó săn để nhằm vào Sở Phong Miên , hôm nay Sở Phong Miên chính là phế đi đầu này chó săn này, để những người Lâm phủ ngoại phủ hiểu rằng, hiện tại Sở Phong Miên đã không còn là Sở Phong Miên.

"Lâm phủ, người phạm thượng, chết! "

Sở Phong Miên trong miệng băng lãnh phun ra mấy chữ.

SởSở Phong Miên thân hình lần nữa khẽ động,trong nháy mắt bỏ qua khoảng cách mười mấy thước tới trước mặt Lâm Cẩu.

Mà lần này, Lâm Cẩu đã là có chuẩn bị, hắn đã liệu đến tốc độ của Sở Phong Miên, ngay tại thời điểm Sở Phong Miên xuất thủ,trong nháy mắt Lâm Cẩu đã xuất ra một quyền hướng Sở Phong Miên oanh kích mà đến.

Lâm phủ võ kỹ hoàng cấp trung phẩm, Lâm Bá Quyền.

Lâm Cẩu đi theo phó quản gia bên ngoài phủ đạt được không ít chỗ tốt,võ kỹ hoàng cấp trung phẩm thế nhưng là chỉ có Tôi Cốt Cảnh ngũ trọng trở lên võ giả mới có thể tu luyện.

Hiện tại Lâm Cẩu là Tôi Cốt Cảnh tứ trọng đã học được hiển nhiên cùng phó quản gia Lâm phủ ngoại phủ không thoát khỏi quan hệ.

Một quyền này cực kỳ bá đạo chính là một quyền lực lượng thuần túy cực hạn hướng Sở Phong Miên hùng hậu đánh giết tới, nếu như bị đập trúng, chỉ sợ là không chết cũng chỉ còn nửa cái mạng.

"Sở Phong Miên, chết đi! Dù ngươi bây giờ đã đả thông linh mạch thì như thế nào? Cảnh giới Tôi Cốt Cảnh tam trọng cùng Tôi Cốt Cảnh tứ trọng, cũng không phải ngươi có thể vượt qua! "

"Ngươi vẫn là ngoan ngoãn làm một tên phế nhân a! "

Lâm Cẩu khóe miệng lộ ra mấy phần cuồng vọng nụ cười nói.

Một quyền này, nếu như đánh trúng người Sở Phong Miên, Sở Phong Miên chí ít linh mạch đều sẽ tổn hại, đợi đến lúc Sở Phong Miên khôi phục linh lực, cũng chính là sẽ thất bại trong gang tấc.

"Vậy sao? "

Sở Phong Miên khóe miệng cười một tiếng.

Thời điểm một quyền kia đập trúng thân thể Sở Phong Miên,thân thể Sở Phong Miên bất thình lình vỡ ra.

Hư ảnh!

Thứ Lâm Cẩu vừa mới đánh trúng cũng chỉ là cái bóng mờ Sở Phong Miên.

"Cái gì? "

Bất thình lình biến hóa, làm cho Lâm Cẩu có chút không thể nào thích ứng, cơ hồ cũng ngay lúc đó, Sở Phong Miên một cước hướng về phía Lâm Cẩu đá tới.

"Đùng! "

Một cước này, Sở Phong Miên cũng không có bất kỳ lưu thủ, lập tức thân thể Lâm Cẩu bị đánh bay đập vào trên vách tường chỗ sân nhỏ.

Ngã trên mặt đất Lâm Cẩu trong miệng phun ra một ngụm máu lớn sắp ngất đi.

"Tên Sở Phong Miên này là muốn làm gì? "

Không ít người trông thấy Sở Phong Miên hướng về Lâm Cẩu đang nằm trên mặt đất đi tới.

Ở bên trong mắt kinh dị của mọi người lại nhìn thấy chân Sở Phong Miên đã giẫm lên cánh tay của Lâm Cẩu.

"Ngươi không phải là muốn phế đi Sở mỗ sao? Hôm nay Sở mỗ trước tiên phế bỏ ngươi! "

Nói xong, Sở Phong Miên một cước bỗng nhiên đạp xuống.

Lạch cạch.

Một tiếng thanh thúy tiếng vang, cánh tay phải Lâm Cẩu đã bị giẫm nát.

"A! "

Lâm Cẩu kêu lên thảm thiết làm cho tất cả đệ tử Lâm phủ xung quanh vì đó mà trái tim lạnh băng.

Lúc nào Sở Phong Miên có thủ đoạn như vậy.

Không chỉ là cánh tay phải, tiếp đó,cánh tay trái, hai chân, cũng là bị Sở Phong Miên ngạnh sinh đạp gãy.

Một mực chờ đến Lâm Cẩu hôn mê bất tỉnh, Sở Phong Miên mới một cước đá bay Lâm Cẩu ,nơi xa hai tên đệ tử ngoại phủ chạy tới, vội vàng mang theo Lâm Cẩu rời đi.

"Hung ác, thật hung ác. "

"Lâm phủ ngoại phủ, xem ra là sắp biến đổi, Sở Phong Miên vậy mà chân chính trưởng thành. "

"Sở Phong Miên cũng không hổ là có huyết mạch Phủ chủ đời trước,quả nhiên hổ phụ không sinh khuyển tử. "

Tất cả đệ tử Lâm phủ đều tràn đầy kinh ngạc,kính sợ, nhìn xem Sở Phong Miên đi vào trong điện Linh Dược.