Chương 5: Trước Linh Dược Điện

Một ngày Ngắn ngủi, đả thông hai đầu linh mạch, cái này nếu nói là tu chỉ sợ là người người đều sẽ coi Sở Phong Miên là cái quái vật.

Muốn vẻn vẹn tựa vào lực lượng của mình để đả thông một cái linh mạch là muôn vàn khó khăn, huống chi là trong vòng một ngày đả thông hai đầu.

"Đoạn Cốt Trọng Sinh Quyết này, quả nhiên không hổ là pháp quyết số một. "

Sở Phong Miên trong lòng thầm than một tiếng, bất quá cũng chỉ có người dạng như Sở Phong Miên tâm chí kiên định mới có thể tu luyện Đoạn Cốt Trọng Sinh Quyết mở mang linh mạch.

Đối với Linh Sư bình thường mà nói, vô số lần vỡ vụn tái tạo linh mạch, đủ để bọn hắn đau ngất đi,chỉ có một con đường chết.

Nguyên nhân chính là như thế nên có thể tu luyện cái Đoạn Cốt Trọng Sinh Quyết này lác đác không có mấy người

Kiếp trước Sở Phong Miên không biết chịu qua bao nhiêu thống khổ, cũng vô pháp tu luyện, lần này cuối cùng có cơ hội tu luyện, Sở Phong Miên lại làm sao có thể từ bỏ.

Đang đả thông đầu linh mạch thứ hai đồng thời Sở Phong Miên cũng phát hiện, lực lượng của thân thể hắn so với trước đó muốn mạnh hơn không chỉ mấy lần.

Bàn về lực lượng mà nói, đã gấp hơn mười lần.

"Tôi Cốt Cảnh tam trọng. "

Sở Phong Miên cảm giác một chút, quả nhiên cảnh giới của hắn, đồng dạng bởi vì linh mạch đả thông, bước vào cảnh giới Tôi Cốt Cảnh tam trọng.

Ba mươi lăm viên Tôi Cốt Đan, trên lý luận mà nói là đủ để võ giả Tôi Cốt Cảnh nhất trọng bước vào Tôi Cốt Cảnh nhị trọng.

Bất quá đây chỉ là đối với võ giả tầm thường mà nói, võ giả tầm thường luyện hóa đan thuốc có thể thôn phệ trong đó năm thành linh lực đã là cực kỳ không dễ, mà Sở Phong Miên lại thu hết mười thành, cơ hồ không có chút nào hao tổn, nguyên nhân chính là như thế hắn mới đủ ỷ lại người ba mươi năm không có Tôi Cốt Đan, nhất cử bước vào đến Tôi Cốt Cảnh tam trọng.

Sở Phong Miên đứng dậy, âm thầm thôi động khởi mị ảnh thân pháp, lập tức thân hình Sở Phong Miên trong gian phòng di chuyển mau kinh người.

Ở trong gian phòng đó,có chừng ba đạo thân ảnh Sở Phong Miên trong đó hai đạo, chính bởi vì tốc độ mà sinh ra hư ảnh.

Bây giờ bước vào Tôi Cốt Cảnh tam trọng, Sở Phong Miên cũng rốt cục có thể thôi động mị ảnh thân pháp, nhưng chỉ có thể như xuất hiện hai đạo hư ảnh, chứ cũng không có đi đến cấp độ ngàn vạn hư ảnh như trong truyền thuyết, nhưng tối thiểu đối phó võ giả phía dưới Tôi Cốt Cảnh ngũ trọng, Sở Phong Miên có tự tin.

"Đi, tu luyện một chút. "

Sở Phong Miên đẩy cửa phòng ra, nhìn lên bầu trời đêm, thân thể của hắn ở trong sân không ngừng di chuyển lặp lại ngưng tụ hư ảnh, đang quen thuộc mị ảnh thân pháp.

Đợi đến lúc Sở Phong Miên nghỉ ngơi thì sắc trời đã sáng lên.

Một đêm không ngủ, Sở Phong Miên cũng không buồn ngủ,tinh thần hắn lại cực kỳ tỉnh táo, đối với võ giả tu luyện so với đi ngủ còn muốn nhiều hơn, giống như là rất nhiều cường giả võ đạo cơ hồ đủ để bảo trì mấy chục năm mấy trăm năm không ngủ, tùy thời tùy khắc đều tu luyện võ đạo.

Bằng vào thời gian đêm nay, Sở Phong Miên cuối cùng cũng quen mị ảnh thân pháp, tu luyện đến chút thành tựu cấp độ.

Sở Phong Miên vốn là người thiên tư cực cao, đời trước của hắn chỉ không cách nào thôi động linh lực, tự nhiên không cách nào tu luyện, mà lần này trong một đêm, Sở Phong Miên đã lĩnh ngộ được chút thành tựu cấp độ mị ảnh thân pháp.

Cứ như vậy, nếu như giao đấu với võ giả Tôi Cốt Cảnh thất trọng, mặc dù không đủ để là đánh bại, nhưng là cũng đủ để đứng ở thế bất bại.

"Hôm nay, chính là thời gian cấp cho bổng lộc a. "

Sở Phong Miên cúi đầu suy tư một chút, hôm nay chính là giữa tháng, là thời điểm Lâm phủ mỗi tháng cấp cho bổng lộc.

Bình thường bổng lộc của Sở Phong Miên là do đệ tử Lâm phủ bên ngoài phủ đi nhận, thời điểm đến tay Sở Phong Miên đã không biết bị cắt xén bao nhiêu lần.

Khi đó Sở Phong Miên có giận cũng không dám nói, dù sao không có thực lực, tất cả cũng là nói suông.

Mà lần này lại khác biệt, Sở Phong Miên bước vào đến Tôi Cốt Cảnh tam trọng, ở bên trong Lâm phủ bên ngoài phủ đã có một chỗ cắm dùi.

Lần này, Sở Phong Miên cũng nên chính mình đi nhận.

Sở Phong Miên khóe miệng lộ ra mấy phần tiếu dung,

Chính là nhanh chân đi về hướng Linh Dược Điện bên ngoài phủ.

Linh Dược Điện, là địa phương ngoại phủ mỗi tháng cấp cho bổng lộc, đối với võ giả mà nói, bổng lộc tốt nhất chính là đan thuốc vì lẽ đó đệ tử Lâm phủ mỗi tháng nhận lấy số lượng đan thuốc cũng là không giống.

Sở Phong Miên đi ở bên trong Lâm phủ bên ngoài phủ.Trong đó không ít đệ tử ngoại phủ cũng đều dậy thật sớm, dự định muốn đi nhận lấy đan thuốc, trông thấy Sở Phong Miên từng cái ánh mắt bọn lộ ra mấy phần dị dạng.

Ngày bình thường đều do người khác dẫn đầu không có Sở Phong Miên,nhưng cho tới bây giờ thì tự mình đi nhận lấy đan thuốc, lần này lại là thế nào.

Nhất là bây giờ đã có không ít người chú ý tới, hiện tại Sở Phong Miên khí chất trên người đã khác, dáng vẻ ngẩng đầu ưỡn ngực,so với Sở Phong Miên trước đó hoàn toàn khác biệt, nhìn hoàn toàn giống như là đổi một người.

"Chẳng lẽ Sở Phong Miên thật sự là có thể tu luyện? Bước vào Tôi Cốt Cảnh? "

Một số ngoại phủ đệ tử nhao nhao nói chuyện với nhau nói, trước đó sự tình Sở Phong Miên đánh bại Tào Đại Hải đã truyền khắp toàn bộ Lâm phủ bên ngoài phủ.

Dù sao Sở Phong Miên người người đều biết là một phế vật, bây giờ bất thình lình ra tay đánh bại Tào Đại Hải, từng người bọn hắn cũng đều cực kỳ ngạc nhiên.

"Cho dù bước vào Tôi Cốt Cảnh thì như thế nào? Một võ giả chỉ có một cái linh mạch suy cho cùng vẫn là phế vật. "

Một tên ngoại phủ đệ tử khinh thường nói.

Võ giả chỉ có một cái linh mạch đích thật là cùng phế vật không có khác biệt gì, cố gắng cả đời đều khó mà bước vào đến Đoán Thể Cảnh, chỉ có thể nói là so với người bình thường hơi đỡ hơn một ít thôi.

"Nhìn xem tiểu tử đó muốn đi Linh Dược Điện nhận lấy đan dược, đi mau, chúng ta đi xem một chút. "

Một tên đệ tử bên ngoài phủ cười nói, lôi kéo mấy tên đệ tử ngoại phủ bên cạnh bước nhanh đi về phía Linh Dược Điện, dự định đi xem trò cười Sở Phong Miên một chút.

Trong mắt những người này đều thấy rõ sự mỉa mai khinh thường Sở Phong Miên.

Bất quá đối phó những tiểu nhân này, Sở Phong Miên cũng không có hứng thú ra tay.

Đánh bại Tào Đại Hải, chỉ là bước đầu tiên của Sở Phong Miên, kế tiếp chuyện hắn muốn làm chính là trở thành Lâm phủ Chi Chủ.

Linh dược điện, sáng sớm người người xếp thành hàng dài nhưng đây chỉ có những ngoại phủ mới phải xếp hàng, còn mấy võ giả chân chính bên ngoài phủ có địa vị không cần xếp hàng, chỉ cần đi đến sẽ có người chủ động tránh ra.

"Nha? Đây không phải Sở đại quản gia sao? Hôm nay làm sao tự mình đến lĩnh đan thuốc? "

Sở Phong Miên vừa tới cửa đại điện Linh Dược bỗng một âm thanh không được thoải mái vang lên.

Một tên nam tử trên mặt mang theo một đạo vết thương đang đứng ở cửa đại điện Linh Dược cười lạnh nhìn xem Sở Phong Miên.

Vừa nãy đúng là hắn mở miệng mỉa mai Sở Phong Miên.

"Ừ? "

Sở Phong Miên ngẩng đầu, nhìn về phía nam tử này mở miệng.

Nam tử này tên là Lâm Cẩu, là một tên đệ tử Lâm phủ ngoại phủ mặc dù tư chất không cao, bây giờ chỉ có cảnh giới Tôi Cốt Cảnh tứ trọng bởi vì hắn bình thường rất biết nịnh hót là trợ thủ đắc lực dưới tay phó quản gia Lâm phủ bên ngoài phủ nên bên trong Lâm phủ có mấy phần địa vị.

Ngày bình thường Lâm Cẩu cũng không ít nhằm vào Sở Phong Miên, bất quá trước kia Sở Phong Miên thực lực thấp, cũng vô pháp đối phó Lâm Cẩu.

Sở Phong Miên khóe miệng lộ ra mấy phần cười lạnh.

Hắn vừa mới đem mị ảnh thân pháp tu luyện đến chút thành tựu cấp độ, chính là cần tìm người đi thử một chút, vừa hay tên Lâm Cẩu này tự đưa mình tới cửa.