Ở bên trong Lâm phủ, thực lực chính là tiền đề quyết định tất cả địa vị,Sở Phong Miên có thân phận là đại quản gia Lâm phủ ngoại phủ, nhưng bởi vì không có thực lực nên bất luận một vị đệ tử phổ thông nào của Lâm phủ đều đối với Sở Phong Miên không có thành ý.
Lần này thời điểm mình thể hiện ra thực lực mới thật sự có thân phận, địa vị.
Mà lần này, rốt cuộc không có bất luận một vị đệ tử Lâm phủ nào dám đến ngăn cản Sở Phong Miên, đều chủ động tránh ra nhường đường để Sở Phong Miên đi vào trong đó.
"Bổng lộc tháng này, lấy ra a. "
Người phát bổng lộc ở Linh Dược Điện cũng chỉ là một vị đệ tử Lâm phủ ngoại phủ bình thường.
Nhìn thấy Sở Phong Miên đi tới, sắc mặt của hắn trở nên cực kỳ bối rối, nghe được Sở Phong Miên hỏi thăm, ấp úng nửa ngày, mới mở miệng nói.
"Sở đại quản gia, bổng lộc tháng này của người đã bị người khác thay mặt lĩnh đi. "
"Thay mặt lĩnh? "
Sở Phong Miên trong ánh mắt lộ ra mấy phần hàn ý.
Ở bên trong Lâm phủ này, còn chưa bao giờ nói chuyện thay mặt lĩnh bổng lộc , trước đó chỉ là bởi vì Sở Phong Miên thực lực không đủ, bổng lộc của hắn mới bị người khác lĩnh đi.
Mà lần này, lại còn có người đến lĩnh bổng lộc.
"Đại quản gia thứ tội, là tiểu nhân sai. . . "
Tên ngoại phủ đệ tử kia vội vàng cúi đầu chịu tội nói.
Lúc đầu hắn cũng không có xem Sở Phong Miên là đại quản gia bên ngoài phủ nên vừa rồi có người đến lĩnh bổng lộc Sở Phong Miên hắn tự nhiên liền đem bổng lộc đưa cho những người kia, dù sao từ trước đến giờ Sở Phong Miên đều không có truy cứu qua.
Thế nhưng lần này, Sở Phong Miên vậy mà là đích thân đến.
Thời điểm Sở Phong Miên giáo huấn Lâm Cẩu đệ tử ngoại phủ cũng có để mắt đến, hắn cũng rõ ràng hiện tại Sở Phong Miên sớm đã không còn là Sở Phong Miên.
Hắn không muốn có kết cục giống Lâm Cẩu bị đạp gãy tứ chi nên hắn chỉ có thể là ngoan ngoãn chịu tội.
"Nói đi, là ai lĩnh đi. "
Sở Phong Miên nhìn thoáng qua tên đệ tử ngoại phủ kia, lạnh giọng mở miệng nói.
"Là hai người Lâm Mạc, Lâm Diệp. "
Ngoại phủ đệ tử cung kính hồi đáp.
"Quả nhiên. "
Nghe được hai cái danh tự này, Sở Phong Miên trong ánh mắt lộ ra mấy phần sát ý.
Sở Phong Miên đã từng bị hai người này đánh chết tươi, xem ra lần này Sở Phong Miên hắn cũng nên đi tìm công đạo.
"Bổng lộc Lâm Cẩu kia, lấy ra a. "
Sở Phong Miên nhìn thoáng qua đệ tử ngoại phủ lạnh giọng nói ra.
"Cái này. . . "
Nghe được Sở Phong Miên nói tên ngoại phủ đệ tử có chút khó khăn nói ra, thế nhưng về sau khi thấy ánh mắt lạnh băng của Sở Phong Miên,hắn cũng không chút do dự lấy ra một bình đan thuốc đến đưa cho Sở Phong Miên.
Lâm Cẩu hiện tại đã là một người phế nhân nếu như muốn muốn trả thù, cũng cần thời gian mấy tháng, nhưng bây giờ đắc tội Sở Phong Miên chỉ sợ là sẽ biến thành Lâm Cẩu thứ hai.
"Cái này là bổng lộc tháng này của Lâm Cẩu. "
"Về sau bổng lộc mỗi tháng đều chủ động đưa đến cho ta, nếu thiếu đi nửa điểm, ngươi cùng tên Lâm Cẩu kia sẽ có kết cục giống nhau. "
Sở Phong Miên nhìn thoáng qua đệ tử ngoại phủ đệ tử, bình tĩnh nói.
"Là, là. "
Tên đệ tử ngoại phủ kia vội vàng nhẹ gật đầu, Sở Phong Miên tiếp nhận bình ngọc rồi chân rời khỏi Linh Dược Điện.
Một mực chờ đến khi Sở Phong Miên rời đi, tên ngoại phủ đệ tử mới nhẹ nhàng thở ra.
"Sở Phong Miên này thực lực làm sao lại như thế, không được,phải đi bẩm báo phó quản gia một tiếng."
Tên ngoại phủ đệ tử nói một mình vài tiếng, rồi sau đó đổi một người đến phát bổng lộc, hắn tự mình một mình rời đi.
Một chỗ rộng lớn trong sân bên trong Lâm phủ ngoại phủ, hai tên cường trán đang ngồi ở trước bàn đá, ở trước mặt bọn họ bày bày ra số bình ngọc.
Trong đó bên trong mỗi một cái bình ngọc, đều sáng loáng vô số linh đan.
"Lâm Diệp, ngươi nói tên Sở Phong Miên này làm sao lại về tới Lâm phủ? "
Lâm Mạc nhìn lên mặt Lâm Diệp, hơi nghi hoặc một chút nói.
"Hơn nữa nghe nói hắn dường như đã là ngưng tụ linh mạch,
Trở thành võ giả, còn đánh bại Tào Đại Hải? "
"Xem ra tiểu tử này vẫn là mệnh lớn, như thế còn không chết. "
Lâm Diệp ở một bên cười lạnh nói.
"Cho dù hắn trở thành võ giả thì như thế nào, cũng bất quá là một cái linh mạch phế vật thôi, hai ngày nữa chúng ta đi đưa cho hắn chút bổng lộc xem hắn đến cùng là người hay quỷ. "
"Bổng lộc tên Sở Phong Miên này thật đúng là cao kinh người a, một tháng một trăm viên Tôi Cốt Đan, vẫn là mười cái Đoán Thể đan. "
Lâm Mạc nhìn số đan thuốc để trên bàn đá trước mặt, trên mặt cũng là lộ ra mấy phần tham lam.
Bổng lộc ực này, đủ để là bọn hắn góp nhặt nửa năm.
"Những bổng lộc này, về sau chính là của hai người chúng ta,nếu cho Sở Phong Miên phế vật kia cũng là uổng phí hết, nói ra chúng ta còn muốn cảm tạ tên phế vật kia một chút,nếu không nhờ hắn cảnh giới của chúng ta làm sao có thể tiến bộ nhanh như vậy. "
Lâm Diệp cười to nói.
Hai người bọn họ bởi vì cướp đoạt bổng lộc của Sở Phong Miên mới song song đột phá Tôi Cốt Cảnh ngũ trọng, ở bên trong Lâm phủ ngoại phủ cũng coi như là nhân vật có tên tuổi.
"Đùng! "
Thời khắc hai người bọn họ cười to đột nhiên một tiếng vang thật lớn, theo bên ngoài đình viện truyền đến.
Lâm Mạc, Lâm Diệp hai người vội vàng chạy tới, chỉ gặp cửa gỗ đình viện đã là bị người ta đá một cái bay ra ngoài.
"Là ai? "
"Thật kia không có mắt, dám đến chỗ hai người chúng ta làm càn! "
Lâm Mạc, Lâm Diệp hai người đồng thời giận dữ hét.
Ở bên trong Lâm phủ ngoại phủ này không người nào dám cùng hai người bọn họ đối nghịch.
"Sở Phong Miên? "
Nhìn thấy bóng người từ bên ngoài đi tới, Lâm Mạc trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó chính là cười lạnh nói.
"Sở Phong Miên, không nghĩ tới ngươi còn có thể sống được trở lại Lâm phủ, mạng nhỏ vẫn là rất cứng rắn. "
Nhìn thấy Sở Phong Miên, Lâm Mạc không chút khách khí mở miệng châm chọc nói.
"Hai người chúng ta vừa muốn nhìn ngươi một chút đến cùng là người hay quỷ, không nghĩ tới ngươi còn đưa mình tới cửa. "
"Nghe nói ngươi đã đả thông linh mạch, trở thành võ giả? Bất quá phế vật chung quy vẫn là phế vật, một cái linh mạch phế vật ở bên trong Lâm phủ cũng bất quá là nô lệ thôi. "
Lâm Diệp cũng là um tùm mở miệng nói, trong ánh mắt thấy rõ sự khinh miệt.
Theo bọn hắn nghĩ, cho dù Sở Phong Miên ngưng tụ linh mạch thành công, trở thành võ giả lại có thể thế nào? Thực lực cũng không phải trong vòng một ngày có thể trưởng thành, vừa mới đột phá võ giả đối với hai người bọn họ bất quá chỉ là giống như sâu kiến.
Sở Phong Miên không có nói nhảm, chỉ là trong miệng băng lãnh mở miệng nói.
"Đem bổng lộc tháng này giao ra. "
"Bổng lộc? "
Nghe được Sở Phong Miên, Lâm Mạc, Lâm Diệp hai người đều là đồng loạt cười ha hả.
"Sở Phong Miên, xem ra đầu óc ngươi có vấn đề,dám tới cùng chúng ta đến muốn bổng lộc. "
Lâm Mạc trên mặt lộ ra nụ cười mỉa mai nói.
"Chúng ta đã nói qua,mỗi tháng bổng lộc của ngươi về sau sẽ là của hai người chúng ta, có lẽ dạy dỗ ngươi còn chưa đủ đúng không. "
"Lâm Mạc, để cho ta tới đối phó hắn! "
Lâm Diệp bên cạnh một bước hướng về phía trước, âm trầm mở miệng nói.
"Tiểu tử này lần trước đánh nát cái răng cửa ta, hôm nay ta liền là muốn đem tất cả răng của hắn đều đánh nát! "