Trans, edit và beta : Phong Linh
---------------------------------------------------------------------------------
' Oa !'
' Đổi vị trí cho anh.'
' Không công bằng.'
Argen đè sát cơ thể vào tôi. Bị ép giữa Argen và cửa sở khiién tôi rên rỉ. Con ngựa chạy và cỗ xe di chuyển khiến cảnh vật bên ngài hiện ra.
" Vậy chúng ta sẽ đi chơi trong bao lâu ạ ?"
".........Khoảng một tuần."
" Một tuần ? "
Chúng tôi có theẻ ra ngàitận một tuần. Có vẻ đây là hiệu ứng mà Argen đã gọi ông ấy là bố vào tối hôm qua. Như thể Argen đang hân hoan, anh ấy cúi đầu. Cuối cùng tôi nhường cửa sổ cho Argen, kếo người sang một bên, ngồi xuống ghế một lần nữa và nghe Hoàng đế giải thích.
" Đồ của chúng ta sẽ để những người hầu lo.....Sẽ mất khá lâu để đến đó nên chúng ta nghỉ tại dinh thự của Hầu tước Bessen đêm nay."
" Bessen ?"
Hoàng đế gật đầu và tiếp tục giải thích.
" Hầu tước Bessen có thể giao tiếp với thiên nhiên nên có thể giúp ích cho các con."
Giao tiếp với thiên nhiên ?
" Giao tiếp với thiên nhiên nghĩa là giao lưu với các chủng tộc khác nhau. Trong số các quý tộc hiện nay, ông ta là người duy nhất nhận được sự tin tưởng và trao đổi với các chủng tộc đến tận bây giờ."
Chủng tộc khác duy nhất mà tôi biết là Rulahel, một Hebi. Vì chúng ta thừa kế dòng máu của Rulahel, một chủng tộc khác, nên chúng ta cũng là một chủng tộc khác ? Argen biết tôi đang nghĩ gì.
' Chúng ta là Harp.'
'.......Em đã được học.....Một nửa và một phần tư.....'
' Harp là chủng tộc pha trộn dòng máu các chủng tộc khác nhau, một nửa của tộc này và một phần tư của tộc kia.'
' À, em nhớ ra rồi.'
Không biết có phải do xuất xứ không, nhưng những chủng tộc sở hữu dòng máu của con người đều nổi tiếng về vẻ đẹp truyền từ từ đời này sang đời khác. Nếu có cơ hội, tôi muốn gặp họ một lần.
' Nếu cơ hội, em muốn nhìn thấy các chủng tộc khác nhau.'
' Không biết chúng ta có thể gặp được họ ở dinh thự của Hầu tước Bessen không ?'
' Chắc không dễ dàng như thế đâu.'
' Ukm....Đúng vậy.'
Khi cỗ xe ngựa từ từ ra khỏi Hoàng cung, tôi ngừng nói chuyện với Argen. Tôi tập trung nhìn ra cửa sổ mà không để ý đến ánh mắt của Hoàng đé. Tôi không thể tin được là khung cảnh mà chúng tôi luôn nhìn ở trên cây, bây giờ đã dược nhìn thấy tận mắt. Sau khi bánh xe lăn bánh không lâu, tôi bắt đầu nhìn thấy mọi người. Họ không mặc những bộ đồ xinh đẹp và sặc sỡ như chúng tôi. Đó là những bộ đò giản dị, không có những đồ lặt vặt xa hoa và họ đang chăm chỉ làm việc của mình. Trong khi chúng tôi đang háo hức nhìn, một người phụ nữ quỳ xuống.
............???
Rồi sau đó tôi không hiêu tại sao số người quỳ xuống ngày càng nhiều. Lúc đó, chúng tôi nhận ra là minh đang ngồi trnn một chiếc xe không bình thường. Chiếc xe có khắc biểu tượng của Hoàng gia, phía sau còn có cỗ xe của những người hầu và hầu gái đi theo phục vụ chúng tôi. Không những vậy, còn có hàng dài những hiệp sĩ cưỡi ngựa đi phía sau. Tôi đã rất phấn khích vì được ra ngoài nên quên mất điều này.
" B....Bố."
Chúng tôi chỉ muốn xem khung cảnh bên ngoài một cách tự nhiên, nhưng khi nhìn thấy cảnh này, tôi cảm tháy thật hụt hẫng. Khi tôi đầu nhìn Hoàng đế, khuôn mặt ông ấy biểu lộ ngạc nhiên. Đồng thời khuôn mặt đó cũng có vẻ dịu dàng của một người cha.
" .....Chúng ta cứ tiếp tục với hiện trạng như thế này ạ ?"
" Ý con là sao ?"
" Chỉ là....Con và Argen ......Không muốn nhìn thấy mọi người......cúi đầu....."
Và sao đó, Hoàng đế, người đang nhìn chúng tôi, hướng ánh mắt của mình vào trong xe ngựa và thở dài.
" Thôi được rồi."
Tôi nghĩ nó sẽ rất khó khăn, nhưng ông ấy đòng ý với chúng tôi. Khi xe ngựa đi vào bãi cỏ một nữa, Hoàng đế búng ngón tay. Một tiếng nổ lách tách đập vào mắt tôi. Tôi kiểm tra xem có gì thay đổi, nhưng dường như không có gì thay đổi lớn.
" Đây là phép thuật tàng hình. Không chỉ những toa xe mà tất cả nững người theo sau cũng biến mất."
Chúng tôi nhìn Hoàng đế với con mắt ngưỡng mộ lấp lánh, ông ấy mỉm cười. Nhìn ánh mắt lấp lánh đó, tôi thấy nhồn nhột. Nhờ vào phép thuật của Hoàng đế, chúng tôi có thể thoải mái quan sái mọi thứ bên ngoài mà không cần phải để ý đến ánh mắt của người khác. Tôi nhìn những mái tóc đủ loại màu sắc đi lại và nuốt nước miếng khi nhìn thấy những xiên thịt cừu nướng trên phố. Hoàng đế bảo rằng chúng tôi sẽ ăn thịt cừu nướng vào bữa tối. Không say xe, không gặp trở ngại, Argen và tôi đến Dinh thự của hầu tước Bessen vào hoàng hôn. Dù chuyến đi rất dfi, chúng tôi vẫn rất hào hứng nói chuyện.
" Hãy nói về sòng bạc ! "
" Anh nghe nói là một người phụ nữ tóc xanh đx chiến thắng."
"Không không......Em nghe nói đó là một người đàn ông tóc bạc."
" Không, là người phụ nữ tóc xanh."
".........Em không nghĩ vậy."
Vì vậy khi phép thuật tàng hình được hóa giải, tôi và Argen vẫn đang thảo luận hăng say. Hoàng đế nhìn chúng tôi hăng say nói chuyện cờ bạc.
" Chúng ta đến nơi rồi."
Cỗ xe dừng lại. Chúng tôi nhìn ra ngoài cửa sổ. Liệu Hoàng đế có biết cảm giác khi được tận mắt nhìn thế giới mà chỉ được thấy trong sách vở của chúng tôi bây giờ không ? Tôi hơi biết ơn ông ấy vì đã đưa chúng tôi ra ngoài chơi như thế này.Tôi muốn xuống xe nhanh chóng, nhưng chúng tôi bị Hoàng đế cản lại.
" Hãy cẩn thận khi tới gần cánh cửa."
" Vâng."
" Vâng ạ."
Chúng tôi lặng lẽ đáp lại và chờ đợi csnh cửa mở ra. Ngay sau đó, người hầu ở xe phía sau đã mở cửa.
" Đã đến nơi rồi. Xin mời Bệ hạ, Tứ hoàng tử điện hạ, Công chúa điện hạ xuống xe."
Tôi ngạc nhiên vì màn chào hỏi tuyệt vời này. Sau khi cánh cửa mở ra, một người đàn ông tóc xanh đang đứng chờ. Chắc đó là Hầu tước Bessen mà Hoàng đế nói với tôi. Bện cạnh ông ta là một người phụ nữ tóc cam, và dưới chân họ là hài người con trai. Họ trông lớn hơn chúng tôi, khoảng 10 tuổi, ăn mặc sang trọng, có vẻ họ là con trai của Hầu tước. Thị vệ định ôm chúng tôi xuống, nhưng Hoàng đế từ chối. Họ có vẻ khó hiểu nhưng vẫn lui xuống. Chiếc xe ngựa quá lớn và nhũng bánh xe còn cao hơn chúng tôi nhiều, nhưng Hoàng đế dã xuống xe và đưa tay về phía chúnng tôi. Những người hầu của Hoàng cung thì đã quen với cảnh này, nhưng những người hầu của Hầu tước Bessen thì không. Có vẻ như họ không hài lòng với việc phải phục vụ những đứa con ngoài giá thú. Với cảm giác đó, tôi vương tay để Hoàng đế ôm vào lòng và xuống xe. Argen cũng như vậy, không từ chối bàn tay của Hoàng đế.
" Hầu tước Bessen, đã lâu không gặp."
" Xin kính chào Hoàng đế Bệ hạ. Đã lâu rồi không gặp Người."
Hầu tước chào Hoàng đế, ông ấy chỉ gật đầu mà không nói gì. Trong trường hợp này, giáo viên nghi thức đã dạy rằng chúng tôi nên đợi họ chào hỏi trước. Trí nhớ của tôi không tệ, tôi nhớ ại phép xã giao mà tôi đã học, và yên lặng ngồi ở chỗ của mình. Bộ đồ tôi đang mặc không hào nhoáng như buổi sáng, nhưng nó phù hợp với ' giới thượng lưu '. Tôi nhìn chiếc váy hồng, rồi lại nhìn Argen. Anh ấy cũng không hào nhoáng đến thế, nhưng ít nhất cũng không tệ so với những đứa con của Hầu tước Bessen đang đứng ở đó.
" Arien, Argen, lại đây."
Hoàng đế vươn tay và chúng tôi bám theo ông ấy như những con vịt con theo mẹ. Tôi chỉ đứng cạnh ông ấy và nhìn Hầu tước Bessen.
' Qúy tộc rất ghét chúng ta.'
' Phải...không ? '
Những lời của Argen nhắc tôi nhớ lại những gì đã xảy ra khi chúng tôi gặp Eiji. Họ căm ghét, nhục mạ và đòi giết chúng tôi...... Trí nhớ tốt quá cũng không được. Rồi Hầu tước Bessen khuỵu gối. Ông ấy nhìn chúng tôi và mỉm cười.
" Xin kính chào các vị Điện hạ. Chào mừng đến với điền trang của Hầu tước Bessen. Tên tôi là Monde Bessen."
Ông ấy chào hỏi một cách lịch sự. Argen và tôi, những người đột ngột được chào đón, sững sờ một chút rồi gật đầu. Tôi không nghĩ là chúng tôi sẽ được chào đón.
'.......Anh nghĩ chúng ta sẽ ghét nó.'
'......Sẽ lạ nếu anh thích nó ? '
Argen nắm chặt áo của Hoàng đế và dừng chân.
'.........'
' Chúng ta nên chào chứ không phải gật đầu.'
Tôi thả cái tay đang nắm áo của Hoàng đế và nắm lấy váy của mình. Tôi chào với lễ nghi mà tôi đã phải học tới mức chân sưng lên. Tôi cúi đầu và nói với giọng nhẹ nhàng nhát mà tôi có thể nói.
" Ta là Arien Beatrice Yurina."
" Đây là Argen Isilben Yurina".
Đây là lần đầu tôi phải chào ai đó bằng lễ nghi dành cho Hoàng tộc mà tôi đã học ở Hoàng cung. Hầu tước Bessen từ từ đứng dậy sau khi nhân được lời chào từ chúng tôi.