Chương 27: Cuộc sống mới của cặp song sinh

Trans, edit và beta : Phong Linh

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Mặc dù mấy ngày nay tôi tăng cân vì ăn ngon ngủ tốt, nhưng cơ thể không hề lớn hơn. Tôi có nên nói rằng tôi có cơ thể của một đứa trẻ ba tuổi không? Khi tôi sinh ra, tôi lớn lên ổn định, nhưng khi tôi ba tuổi, tôi không được ăn nhiều và không phát triển.

"Điều này có thật không... ..?"

Hình bóng trong gương vẫn còn là một đứa trẻ, nhưng nó giống như một đứa trẻ năm tuổi bình thường. Không có sẹo trên cơ thể và làn da trăng trẻo bóng loáng. Mặc dù việc phát âm những từ bật ra khỏi miệng của tôi còn yếu, nhưng âm lượng lại tăng lên.

Mặc dù tôi có một giọng nói nhỏ và cơ thể của một đứa trẻ 5 tuổi, nhưng so với những cư thể như một đứa trẻ 3 tuổi, ít nhất nó vẫn tốt hơn nhiều.

"Tại sao?"

Tôi tiến lên một bước để ra khỏi giường. Tôi trong gương chuyển động và mái tóc mềm mượt đung đưa mà không hề rối. Tôi đến gần chiếc gương và chạm vào bề mặt nhẵn bằng cả hai tay. Có dấu vân tay trên gương, nhưng tôi không quan tâm.

Haha ~ Tôi cười ngượng nghịu.

"... ..Arien?"

Sau hình ảnh phản chiếu của tôi trong gương, Argen lúng túng đứng dậy và gọi tôi. Tôi quay đầu với đôi mắt run rẩy để giao tiếp bằng mắt. Argen không hiểu được tình hình, anh ấy nhìn xung quanh vài lần với đôi mắt run rẩy và vùi mặt vào tay mình. Cơ thể của chúng tôi trở nên lớn hơn. Đó là một cơ thể từ ba đến năm tuổi, giống như cơ thể mà chúng ta nên có.

"...... ha hả?"

Argen giật mình đứng dậy nhưng lại ngã xuống. Tôi đã từng cảm thấy cơ thể của mình như không phải là cơ thể của mình, vì vậy khi tôi nhìn anh ấy với ánh mắt của một người đi trước, Argen nhăn mày và chỉ vào tôi.

"Đó là cái gì?"

"...... Anh đang nói về chiều cao hay mái tóc của e?"

"Cả hai."

"Anh sẽ biết khi anh nhìn thấy nó."

Khi Argen hỏi tôi, anh ấy nắm tóc và cố giật nó ra. Nhìn chằm chằm vào mái tóc vàng dài, anh ấy mở to mắt.

"...... Cái này là cái gì?"

Argen nhận ra mái tóc vàng dài trên sàn là tóc của mình, anh ấy hỏi với giọng bối rối. Nhưng nếu tôi biết, tôi đã không hành động như thế này. Argen hẳn biết rằng đó là một câu hỏi vô nghĩa, vì vậy anh ấy từ từ đứng dậy sau vài lần xoa chân.

"Ư ......."

Không giống như tôi, anh ấy cảm thấy rất đau ở chỗ này và chỗ kia, và thay vì đứng dậy, anh ấy lại chạm vào lưng và phát ra tiếng động. Xem xét sự đau đớn của Argen ngay trước khi anh ấy bất tỉnh, tôi hiểu nỗi đau của anh ấy. Tôi đã nghĩ đến việc đi giúp anh ấy, nhưng với mái tóc dài như Rapunzel quấn khắp người, tôi chỉ đợi Argen trong khi dựa vào gương Với bộ đồ ngủ bằng vải lanh bó sát như của tôi, Argen đứng trước gương, đảo mắt qua lại giữa tôi và anh trong gương.

"...... Anh nghĩ mình lớn hơn."

" Không phải là nghĩ, mà thực sự là đúng như vậy ......."

Sau khi được tôi xác nhận, Argen nhìn mình trong gương với đôi mắt đầy mãn nguyện. Đôi mắt đỏ tươi của anh sáng lấp lánh.

"Điều này....."

"Điều này?"

" Đây không là 'bộc phát', phải không?"

Nhận xét rất hợp lý, vì vậy tôi đã lắc đầu ngay sau khi mở rộng đồng tử của mình.

"Người ta nói rằng các Hoàng tử khác 'bộc phát' vào khoảng 8 đến 10 tuổi. Và mọi người đều 'bộc phát' ở hình dạng có độ tuổi trưởng thành."

"....... Ừm. "

"Và chúng ta......."

Chúng tôi cũng là những đứa con ngoài giá thú không thể lộ diện. Tôi nuốt những lời đó vào trong. Tuy nhiên, Argen, người chắc đã hiểu đủ, lại nhìn vào gương với vẻ mặt đầy thuyết phục.

"Nhưng hương hoa này là gì? Hoa hồng? Nó có mùi như mật ong....? "

Có lẽ anh ấy muốn đổi chủ đề và chỉ ra mùi hương ngọt ngào đang tỏa ra khắp phòng. Lời nói đó khiến tôi băn khoăn, vì vậy tôi nhắm mắt lại và ngửi mùi hương xung quanh.

"Em không biết nó là mùi hương gì, nhưng nó có mùi rất ngọt."

"Và tại sao cơ thể của chúng ta đột nhiên trở nên lớn hơn?"

Ngay cả một cử động nhỏ cũng kéo theo mái tóc. Argen vấp phải mái tóc của mình và ngã khi cố gắng đến gần cửa. Tất nhiên, anh ấy không bị thương vì tấm thảm mềm trải trên sàn.

Anh ta nhún vai trong khi đầy nghi ngờ.

"Ồ, vết sẹo của chúng ta cũng biến mất."

"...... Có thật không?"

"Thật"

Argen nhanh chóng cởi cúc áo và cởi bỏ áo trên thay vì đứng dậy. Phần trên cơ thể lộ ra có màu trắng nõn. Tôi đã kiểm tra một lần rồi, vì vậy tôi có thể thông cảm cho sự bất ngờ nàu.

"Tại sao đột nhiên...?"

"Em không biết......."

Trước khi nói xong, cánh cửa bật mở, một người đàn ông bước vào. Argen đột nhiên nín thở, và tôi nhanh chóng nới lỏng nắm tóc.

"Đã một tuần hoặc lâu hơn..."

"Đúng vậy, giống như là Nhị hoàng tử điện hạ."


Hoàng đế bước vào. Sau đó, một số người hầu và cung nữ bước vào. Hoàng đế nhìn xuống chúng tôi trong khi lẩm bẩm những lời gì đó, và thị vệ gật đầu đáp lại. Trong khi đó, khuôn mặt của người phục vụ nhìn chúng tôi có sự ngạc nhiên.

"Tắm rửa sạch sẽ và đưa chúng xuống lầu."

Như mọi khi, ông ta nói một cách thô lỗ. Ông ta quay lại như thể không quan trọng đối với ông ta nếu chúng tôi hiểu tình hình hay không. Khi ông ta rời đi, những người hầu và người giúp việc sẽ phụ trách chúng tôi.

Họ không quan tâm đến những gì chúng tôi nói hay hỏi và hành động như thể lệnh của Hoàng đế. Họ cắt tóc cho tôi theo chiều dài như trước và mặc cho tôi những bộ quần áo mới vừa vặn với cơ thể. Tôi lặng lẽ cắn môi và chịu đựng quá trình rửa và lau khô cơ thể không sẹo của mình.

Tại sao ông ta không nghĩ rằng chúng ta sẽ ngạc nhiên hoặc sợ hãi sau khi chúng ta lớn hơn qua một đêm? Tôi khá không hài lòng với cách các bác sĩ đối xử với chúng tôi như những con búp bê mà không thắc mắc theo lệnh của Hoàng đế. Từ lúc đó, Argen luôn im lặng.

' Anh có ổn không?'

'.......'

Rất lâu sau đó mới có câu trả lời. Mặc bộ đồng phục ngắn tay màu be trên thân hình nhỏ bé của mình, Argen càu nhàu với giọng đầy phàn nàn.

' Không thể nào ổn được.'

'...... Đúng......'

' Ta không biết tại sao mình lại lớn như vậy, .......'

' Em không biết tại sao cơ thể của em lại phát triển... ..'

Argen lẩm bẩm, lặp lại những suy nghĩ giống như tôi.


. Nơi mà người phục vụ dẫn chúng tôi là sảnh ăn tối trong cung điện của Hoàng đế. Khi cánh cửa mở ra, tôi ngửi thấy mùi thức ăn ngon và tôi nhìn thấy người đàn ông với mái tóc vàng - đặc trưng của hoàng gia. Argen nắm lấy cổ tay tôi và tiến đến chiếc ghế mà người phục vụ sẽ cho chúng tôi ngồi.

Hoàng đế ngồi ở ghế đầu, hai bên trái phải ngồi là Thái tử và Nhị hoàng tử, bên cạnh Nhị hoàng tử là Tam hoàng tử. Người hầu cận ôm chầm lấy tôi và cho tôi ngồi cạnh Thái tử, trong khi Argen ngồi cạnh Nhị hoàng tử. Một lúc lâu sau, Tam hoàng tử phấn khích ra lệnh cho một cô hầu gái tặng một hộp quà kỳ lạ cho Argen.

Có vẻ như anh ấy cũng muốn đưa nó cho tôi, nhưng anh ấy nhanh chóng lắng xuống khi Hoàng đế khẽ gọi tên anh ấy. Tôi chớp chớp mắt khi cô hầu gái nhẹ nhàng buộc chiếc yếm quanh mình. Khi mắt tôi chạm với mắt của Nhị hoàng tử, người ngồi chéo đối diện với tôi, tôi bắt đầu nấc lên.

Anh ấy nhìn tôi với ánh mắt ngọt ngào, nhưng tôi lén tránh ánh mắt của anh ấy. Hoàng đế nhìn chúng tôi mà không nói gì và chậm rãi mở miệng.

"Các con không lớn lắm."

"....... ??"

".. ...... .."

Cả tôi và Argen đều không hiểu ý nghĩa đằng sau những lời đó, vì vậy chúng tôi im lặng. Sau đó, Nhị hoàng tử nói như thể anh ta đang thêm một lời giải thích.

" Chúc mừng các em đã phát triển."

"Ư... .. Ừm... .."

"Không, chúc mừng các em đã 'bộc phát'."

Đó là 'bộc phát', đầu tôi quay cuồng. Tôi lặng lẽ trao đổi ánh mắt với Argen.

" Không có bất kỳ vết sẹo nào trên cơ thể của các em?"

"...... Vâng."

"Vết sẹo trên cơ thể của các em đã được chữa lành bởi cha."

"...... Vâng?"

Tôi chỉ có thể trả lời 'vâng' cho các câu hỏi. Tôi hy vọng rằng anh ấy sẽ tiếp tục nhanh chóng giải thích, tôi bồn chồn di chuyển đôi chân của mình thậm chí không thể chạm vào sàn nhà. Sau đó Hoàng đế đột nhiên đối với Nhị hoàng tử mà nói.

"Hoa Lospere."

"......?"

" Hoa được tạo ra bằng máu Rồng."

Hoàng đế uống cà phê và không nói thêm nữa như thể đó là sự kết thúc của lời giải thích. Mùi cà phê rất đậm đà lan tỏa nhẹ nhàng. Sau đó, Nhị hoàng tử mới có cơ hội nhanh chóng tiếp tục giải thích.

" Hoàng gia có khả năng phục hồi và chữa bệnh tuyệt vời, nhưng các em thì không như vậy. Cha đa sử dụng hoa Lospere để xóa sẹo và chữa lành chúng. Mười bông hoa Lospere có giá trị bằng một đất nước nhỏ".

Nhị hoàng tử uể oải cười. Tôi cúi xuống nhìn làm da của mình. Cảm giác thật kỳ lạ khi nhìn xuống làn da đã trở nên sạch sẽ của tôi.

" Vì lợi ích của các em, cha đã sử dụng khoảng một trăm bông hoa."

Argen hít một hơi và bất giác ho.

" Em có ngạc nhiên không?"

Nhị hoàng tử ân cần hỏi. Tôi thận trọng gật đầu. Tôi ngạc nhiên đến mức kinh ngạc. Tôi đã nghĩ đó là những vết sẹo mà tôi phải mang theo mình mãi mãi.....Nhị hoàng tử lại nở nụ cười.Tôi đã tự hỏi tại sao ....... Nụ cười của anh ấy luôn có một khía cạnh kép. Mặc dù anh ấy dường như che giấu cảm xúc bên trong của mình, nhưng anh ấy luôn tiết lộ thông tin cho chúng tôi và không đánh đập chúng tôi. Ngay cả bây giờ, anh ấy đã thêm những từ 'vì lợi ích của các em.'

Nhị hoàng tử dường như đang cư xử như một người anh em tốt với chúng tôi. Cứ như thể anh ấy đang hành động để cho chúng tôi biết anh ấy không phải là người xấu. Nếu đó là Tam hoàng tử, Eiji, liệu anh ấy có nói như vậy không? ...... Tôi có thể cá là hoàn toàn không. Nhị hoàng tử nâng ly rượu trước mặt, xoay tròn chất lỏng. Tôi vừa giữ chặt váy vừa nhìn anh ta và cẩn thận hỏi.

"...... Cuộc nói chuyện lúc nãy là gì ...... ạ?"

Một cách cẩn thận và tế nhị, tôi đã làm một cử chỉ mà nếu thấy phiền thì bạn không cần phải trả lời. Khi được hỏi câu hỏi không đúng lúc, Nhị hoàng tử nhướng mắt thành nửa vầng trăng khiến tôi rùng mình sợ hãi. Sau đó Nhị hoàng tử nhìn ta nhăn trán, nhưng ngay sau đó lại cười như không có chuyện gì xảy ra.

" 'Bộc phát' là một đặc ân và tài năng của Hoàng gia, đó là sự phát triển chứ không phải là có được một cơ thể mới. Có thể mất một tuần, một tháng hoặc thậm chí một năm để cơ thể phát triển trong khi ngủ ".

...... Phát triển từ một đứa trẻ 3 tuổi đến một đứa trẻ 5 tuổi...

'...... Vậy thì chúng ta đã không lớn lên, phải không?'

Tôi đồng ý với câu hỏi nghiêm túc của Argen.

' Vì chúng ta là những đứa trẻ 5 tuổi, những người lớn lên một cơ thể 5 tuổi, chúng ta đã không lớn lên với dạng trưởng thành.'

'...... Đúng.'

'...... Ừ .......'

Đương nhiên so với thân thể 3 tuổi tốt thì hơn nhiều, nhưng nếu là 'bộc phát' ....... Chúng ta không thể trở thành người lớn như những hoàng tử khác sao?