Chương 515: Yêu tinh Sắc Sắc, cô thật xấu xa.

Nhóm dịch: Quan Trường

Nguồn: Mê Truyện

Cũng trong buổi chiều hôm ấy, Sắc Sắc và anh hùng Trung Hoa- Giang Lăng tiến hành đối thoại, sau đó nói lại đôi chút tình hìnhvới Đường Sinh, vị anh hùng trung hoa này không hợp sống ở đất Giang Lăng này nữa rồi, công việc của tập đoàn Cẩn Sinh ở Giang Lăng cũng không cần hắn động tay vào nữa rồi, ai bảo hắn ta là chủ tịch thành phố Giang Lăng cơ chứ?

- Gọi anh hùng trung hoa đến Khánh Châu đi, chuyển hắn đến tập đoàn tài chính Cẩn sinh, cũng là lúc cần phải tự đối mặt rồi, không thể cứ o ép không cho người ta làm việc, cần cho người ta cơ hội rèn luyện và cơ hội thực tiễn.

Đường Sinh phát biểu ý kiến xong, Sắc Sắc liền gọi điện ngay cho anh hùng trung hoa.

Chỉ một câu nói của Đường Sinh mà Giang Lăng được chuyển đến Tài Chính Cẩn Sinh ở Mai Chước, Sắc Sắc gọi cho Mai Chước cuộc điện thoại là coi như mọi việc đã được giải quyết, dù sao thì bạn gái của anh hùng trung hoa cũng đang làm việc tại Tài Chính Cẩn Sinh, cũng coi như là cho cặp tình nhân này được đoàn viên.

Tình hình ở Khánh Châu thay đổi chỉ trong một đêm,tin tức phó chủ tịch thành phố Lưu Uyên Minh bị ủy ban kỷ luật không cánh mà bay, còn chưa xác định là có phải bị bắt giam hay không, hắn là ủy viên thường trực của Ủy Ban Nhân Dân thành phố, muốn bắt giam hắn cũng phải có ý kiến của tỉnh ủy mới được, Ủy Ban kỷ luật cũng phải phái người xuống.

An Lục Dân vừa mới kết tình thân giao với Lưu Uyên Minh, là bởi vì sự rủi ro của hắn đã kết thúc, điều này có nghĩa là gì? Cán bộ địa phương còn không nghiêm chỉnh, anh lại làm linh tinh gì chứ? Một chút tinh thần trách nhiệm cũng không có sao? Không phải là không bảo anh đi hưởng thụ, nhưng ngươi cũng phải làm tốt công việc cơ bản rồi mới nghĩ đến vấn đề hưởng thụ chứ? Đúng vậy, An Lục Dân rất khinh thường và cũng rất ghét loại người này.

Việc chính thì một tẹo cũng không làm, lại chuyên đi chỉnh đốn sai lệch, nhà nước và chính phủ đào tạo anh ra là để anh sống xa xỉ cực độ sao?

Nhưng sau khi gặp Vinh Quốc Hoa một lần, hắn có cảm tình ngay, nói đến việc quy hoạch của một số doanh nghiệp và hướng phát triển trong tương lại, An Lục Dân cũng lặng lẽ gật đầu, cái tên chủ tịch thành phố họ Vinh này cũng là người có trình độ tương đối, so với bí thư Từ thì vị bí thư này giỏi hơn nhiều, là dân chơi đấy!

Đêm hôm trước, thư ký Từ đã mời An Lục Dân đi tắm và chơi bài, còn nói về mối quan hệ của hắn với một số lãnh đạo trong cục cảnh sát Khánh Châu, nhưng hai ngày liền cũng không thấy quan chức nào của cục cảnh sát Khánh Châu có ý định đến tiếp kiến làm quen với hắn.

Nếu như nói lấy thân phận của An Lục Dân, tự tìm đến cục cảnh sát Khánh Châu cũng sẽ được đón tiếp long trọng, chỉ có điều là dưới tình hình mới thay đổi cục diện ở tỉnh Giang Trung, cục cảnh sát Khánh Châu cũng không thể làm mất sĩ diện của chủ tịch , chỉ là ngang nhiên lộ mặt, thủ tục này không phù hợp

Tập đoàn Sở Đại tỉnh Giang Trung đang bước đầu mạnh mẽ triển khai chỉnh đốn ngành than đá, trong 8 cục của Giang Trung thì Khánh Châu là nơi đến đầu tiên của chủ tịch Hoa,tin truyền đi liền có người nghĩ rằng, ông Hoa muốn đến cướp tận cửa rồi sao? Tay vươn dài quá nhỉ? Đó là cách nghĩ của Uỷ Ban tỉnh Giang Trung

Bởi vì Lưu Uyên Minh bị đình chỉ công tác, công việc của hắn ở doanh nghiệp than đá cũng rơi vào tay chủ tịch thành phố Vinh Đại, tạm thời không chia ra nữa, buổi chiều ngày hôm sau, Vinh Quốc Hoa mở cuộc họp cổ đông của tập đoàn than để bàn về tình hình trước mắt và hướng phát triển trong tương lai,

Còn về phần Đường Sinh, thì đến sân bay Khánh Châu đón Quan Cẩn Du, cô bay thẳng từ kinh thành đến Khánh Châu, sân bay Khánh Châu được xây dựng hoàn thành từ năm 2002, quy mô của sân bay rất nhỏ, từ Kinh đô bay đến đây 3 ngày mới có một chuyến bay, hơn nữa còn là loại máy bay nhỏ, Quan Cẩn Du lên xe rồi vẫn còn thấy sợ.

- Sau này sẽ không dám ngồi máy bay nhỏ nữa, cứ gặp phải luồng khí lầ rung lắc liên hồi, tiếng kêu nghe thấy rõ, làm tôi sợ đến toát mồ hôi.

- Ha ha……...không sao đâu, máy bay dù nhỏ đến đâu đi nữa cũng không dễ xảy ra tai nạn đâu, chỉ là chơi trò diễn xiếc trên không trung làm cho người ta thấy bất an mà thôi.

- Lại chẳng không à, thời gian trước có tin máy bay ở nước nào đó xảy ra tai nan, không có người nào sống xót, tôi lại nghĩ dại, giờ mà rơi xuống thì làm thế nào?

Đường Sinh lại cười:

- Không sao đâu, gọi điện cho tôi nói cho tôi biết cô dơi ở đâu, tôi sẽ đến đón cô, cùng lắm thì dì bé ấn tôi vào quả địa cầu chứ gì!

Phù, Cẩn Du và Sắc Sắc đều bật cười, người trước lườm hắn một cái

- Không có chút đứng đắn gì, đúng rồi, An Lục Dân đã liên hệ với cục Khánh Châu chưa? Cô vẫn quan tâm đến chuyện chuyện chính

Con người này quả là to gan, lại không sợ tỉnh ủy Giang Trung có thái độ với Hoa Năng sao?

- Ấy, là hắn vụng trộm đến, lại phong tỏa tin túc bên ngoài, tôi liền gọi cho Vương Tĩnh tung tin trong tỉnh về hành tung của hắn.

- Anh thật là xấu tính quá đấy, cẩn thận không An Lục Dân lại coi Vương Tĩnh như cái gai trong mắt, mà nghe nói bản lĩnh của vị tổng giám đốc cũ Hoa Năng này không nhỏ đâu nhé

- Ấy..., sở thích lớn nhất của Vương Tĩnh chính là vạch trần điểm yếu của người khác, An Lục dân có thể giở trò với cô ta sao? Tôi là bù nhìn chắc?

Quả thế thật, có anh chống đỡ đằng sau, cô còn sợ ai nữa chứ? Bí thư tỉnh ủy sợ cô ấy không tung tin ra thì phải? Điều này khó nói đấy.

Trên đường đi vừa nói vừa cười mà đã đến khách sạn từ lúc nào, ô tô họ vừa đi là do Khâu Côn Sơn dàn xếp, được biết là xe của một doanh nhân, hiệu Mercedes Benz, phải nói là rất ghen tị, chỉ dựa vào chức vị và thân phận hiện tại của Cẩn Du cũng không thể hơn thế.

Check in phòng xong, Sắc Sắc nói nhỏ với Đường Sinh:

- Có cần tôi kiếm cớ đi ra ngoài một lúc không? Cho anh và……..

Nói chưa dứt lời thì đã bị Đường Sinh véo một cái, Sắc Sắc há hốc miệng không dám kêu lên thành tiếng, đau đến mức suýt chút nữa thì nước mắt chảy ra mất.

Vốn dĩ là quan hệ hiện tại với Cẩn Du không công khai, dù Sắc Sắc, Mai Chước, Ninh Hân, Sở Thanh đã nhìn thấy rõ rồi.

Nhưng Sắc Sắc vẫn nói muốn đi đặt mấy món ăn ngon mang đến phòng ăn để ăn, rồi liền quay cặp đùi đẹp gợi cảm đi ra ngoài.

Đường Sinh liếc nhìn đồng hồ, vẫn chưa đến 11h mà đã đi đặt món rồi sao? Đây không phải là cố ý tạo cơ hội cho mình đây mà, sợ thật.

Cẩn Du cũng cảm thấy có gì đó không bình thường, nhưng vẫn ngồi vào ghê sô pha, Đường Sinh liền ngồi cùng cô, nào ngờ bị Cẩn Du đập một cái vào đùi:

Đi…. Ngồi ra chỗ khác, cô có vẻ hơi ngượng, tuy bây giờ cô ăn mặc giản dị, nhưng so với lúc làm chủ tịch thành phố thì được cải thiện nhiều rồi, và cũng có chút mới mẻ, những thứ mốt thời thượng cô không mặc nổi, đây là thói quen được luyện thành từ bao nhiêu năm nay rồi.

Đường Sinh nhìn cô, nhớ lại cái đêm ở hồ lần trước, tự nhiên thấy trong lòng như nóng lên, có thể gọi người đẹp này là hồn bay, lần đó, cũng là đêm 2 người phá vỡ gông xiềng của lễ giáo, sau lần đó những điều lo lắng trong lòng của Cẩn Du cũng biến mất, chúng không còn ý nghĩa nữa rồi.

Có một số việc cũng dần dần nghĩ ra, ai chẳng có cái muốn giữ bí mật cho riêng mình cơ chứ? Tất cả đều như vậy, tôi còn có thể làm gì khác được chứ? chẳng nhẽ đi nhảy lầu à? ôi!

Lúc hai người ở một mình với nhau cô lại thấy ngượng ngùng, dù đêm đó còn ngượng hơn….

Đường Sinh vẫn cứ ngồi xuống cạnh cô.

Anh thật muốn chết vì em rồi Cẩn Du ạ, đến tận bây giờ rồi mà ngồi cạnh nhau cũng không được sao? Lẽ nào chủ tịch Cẩn Du chỉ quan tâm đến công việc không màng đến đàn ông hay sao?

- Tôi không them…

Cẩn Du hơi đỏ mặt, véo đùi hắn, nhưng lại kéo hắn vào lòng

- Nói nói là xử lý chuyện bản gốc không được sao?

Từ đầu đến cuối cô đều tỏ ra xấu hổ, vẫn có chút chưa thể thoát ra ngoài vỏ bọc, tuổi tác cũng là một trở ngại lớn, luôn cảm thấy mình không thể dịu dàng trước mặt hắn, hắn trẻ như vậy, nhưng mà khi cho hắn trên lầu, trong lòng lại yếu mềm.

Đường Sinh cười nói:

- Tôi cũng không định làm chuyện sai trái đâu!

Ý nghĩ đó là do cô nghĩ sai lệch đấy chứ?

Cẩn Du vừa xấu hổ vừa tức:

- Tôi đánh chết anh này!

Tuy là giơ tay lên, nhưng dáng vẻ xinh đẹp tao nhã pha chút xấu hổ lại như có phần giận giữlại vô cùng quyến rũ, làm cho người ta say đắm.

Gì kia, những lúc thế này không nói thì không thể chịu nổi, người đẹp thì ở trong lòng, nhấp miệng uống lấy cái hương thơm dịu dàng này đi.

Sau đó, lúc mà bên này đang nóng rừng rực thì cửa phòng lại bị mở ra, Sắc Sắc bước vào, hai người trên ghế sô pha lung túng vội tách rời nhau ra,

- Ối, tôi, tôi quên cầm điện thoại… xin lỗi nhé!

Sắc Sắc cũng không đi vào trong nữa, vừa cười tủm vừa quay người đi ra ngoài.

Oái, Sắc yêu tinh, cô định đùa giỡn thiếu gia của cô đấy phải không? Đường Sinh phản ứng lại, bị con yêu tinh nay nay chơi đểu rồi, được lắm!

Cẩn Du cũng choáng váng, ngây người ra…. Rất lâu sau mới phản ứng lại được, môi lắp bắp không nói được gì.

Quả thật là như sấm đánh bên tai vậy, cảnh mình và Đường Sinh hôn nhau bị Sắc Sắc nhìn thấy rồi sao? Trời ơi, mình phải sống thế nào đây?

Sự xấu hổ và sợ hãi đó khiến cô hận là không thể biến mất khỏi căn phòng này ngay tức khắc.

Ôi, làm thế nào đây? Ôi… anh nói gì đi chứ,

- Tôi… tôi… tôi…

Đường Sinh cũng khóc dở mếu dở, nhưng sau đó cũng an ủi cô:

Không, không sao đâu, Sắc sắc cũng biết từ lâu rồi, cô…..

- Thôi đi, bây giờ bị cô ta nhìn thấy rồi còn gì, tôi còn có mặt mũi nào gặp người ta nữa chứ? Anh, anh đừng có cản tôi, tôi, tôi sẽ nhảy từ đây xuống!

- Cái gì cơ……

Đường Sinh trợn tròn mắt, vừa ôm chặt vừa hôn lấy cô một lúc.

- Dù sao thì sớm muộn gì cũng biết, chúng ta như nhau mà, mèo chê mèo dài đuôi mà, ái dà….

Bị Cẩn Du véo một cái thật đau, đau đến độ rắng của hắn cắn chặt vào miệng.

- Bị anh hại chết rồi.

- Là Sắc Sắc cố tình đấy, sau này chúng ta sẽ xử lý cô ta, cô ta rất tinh,

- Có cách gì được chứ?

- Ôi, tôi…….

Thân thể cứng nhắc của Cẩn Du cũng mềm nhũn ra rồi, dựa vào lòng hắn, chớp chớp đôi mặt đẹp

- Dù sao tôi cũng bị dính vào chuyện xấu này rồi, cái cô La Sắc Sắc này tệ thật, rắp tâm để tôi sống không chỗ dung thân phải không? Anh, anh xử lý cô ta đi, tức chết lên được!

- Ừ, nhất định sẽ xử lý, nhất định sẽ xử lý, tôi biết cô ta đang đáng bị xử lý, tối này cô giúp tôi giữ cô ta, tôi sẽ làm cho bó hoa cúc này phải tàn mới được.

Phù, Cẩn Du đưa đôi bàn tay trắng ngần ra, thổi sáo một tiếng, mặt đỏ rực

- Tối nay tôi ngủ cùng Sắc Sắc, anh tự thuê phòng ở đi.

Như thế thì không được, các người đẹp ở cùng nhau dễ gây lên khuynh hướng tự an ủi lẫn nhau, về lâu về dài, tôi chẳng phải trở thành vô dụng hay sao?

Cẩn Du trợn mắt, không nhịn được đấm hắn, vừa cười nói:

- Chúng tôi vô vị như vậy à? tôi chỉ muốn nói chuyện với cô ta thôi….

Buổi trưa, Cung Vĩnh Xuân cũng chạy đến kịp, Sắc Sắc giới thiệu cô với Cẩn Du rồi nhẹ nhàng nói với cô,

- Kẻ phụ tình đồi bại

Sau đó , kẻ đồi bại đáng thương đó bị Cẩn Du véo cho một cái ở dưới, giữa khoảng thời gian ấy, nhân tiện lúc Sắc Sắc ra nhà vệ sinh, Đường Sinh liền đi theo nhốt cô ở bên trong, Sắc Sắc biết hắn muốn tính sổ với mình, liều giơ hai tay lên trước, sợ hãi nói:

- Người ta không phải là cố ý đâu.

- Sao tôi phải tin cô chứ? cô là một con yêu tinh cô có biết không? Cẩn Du bị trở ngại tâm lý, sao cô lại phá vỡ tình cảm của cô ấy?

- Đó chỉ là chuyện vặt thôi mà, nếu đã làm thì sợ gì chứ, ai có thể dấu diếm ai chứ? không sớm thì muộn cũng bị lộ, lột được cái mặt lạ của cô ta, sau này càng dễ sống với nhau hơn, tôi thừa nhận là tôi cố tình, tôi muốn nhìn thấy con người điềm đạm thanh cao ấy lúc xấu hổ thì sẽ như thế nào.

- Tôi thật phục cô rồi, cô nói chuyện tử tế với cô ta, buổi chiều tôi với Xuân tỷ ra ngoài một chuyến, ai nhỉ, à Hoa Anh Hùng vẫn chưa đến đúng không?

- Ồ, có thể là chiều nay hắn đến nơi, đặt phòng trước cho hắn, vừa may cô với hắn tối nay ngủ một phòng.

- Tôi từ trước đến giờ không ngủ cùng phòng với đàn ông, tôi, không chịu đâu!

Đường Sinh lại véo vào đôi má trắng như tuyết của Sắc Sắc một cái rồi mới chịu bỏ đi.

Lúc ra ngoài với Cung Vĩnh Xuân đã là hơn 2h, hắn đoán là Cung Vĩnh Xuân có chuyện gì đó, lúc xe lăn bánh hắn mới hỏi cô:

- Có chuyện gì vậy?

- Trưa nay, cái tay họ Lưu kia muốn tự sát trong phòng giám sát kỷ luật của UB kỷ luật, đã được đưa đi bệnh việc cấp cứu rồi, xem ra nội tình bên trong có chút phức tạp

- Tự sát á? Hắn chết được trong phòng giám sát kỷ luật sao? Thật chẳng hiểu ra làm sao, đến mức độ phải lấy cái chết ra để đe dọa à? Có vẻ như hắn rất biết sĩ diện thì phải?

- Nhìn chung là hắn biết rõ tình trạng của hắn rất nghiêm trọng, sợ tội nên tự sát chăng, hay là muốn trốn tránh gì đó nhỉ? Là thể diện sao?

Đường Sinh lắc lắc đầu,

- Người muốn giữ thể diện lại có thể làm những chuyện như thế sao?Cái này, chắc là có nghi vấn khác?

- Điều này thì tôi không rõ, trong tài liệu có liên quan tới hắn chỉ có chứng cứ về đời sống sinh hoạt thối nát của hắn và việc tham ô hối lộ mà thôi…..

Cực Phẩm Thái Tử Gia

Tác Giả: Phù Trầm

Quyển 3: An Lập Hoa Niên