Chương 516: Nói với ba con, giết chết bọn họ đi.

Nhóm dịch: Quan Trường

Nguồn: Mê Truyện

Đường Sinh cùng Cung Vĩnh Xuân đi ra cục thành phố, hóa ra cô dẫn Nhị Thế Tổ đi gặp Cục trưởng Lý, kết quả là ngồi tại phòng của Cục trưởng Lý tới nửa buổi chiều, xam ra Lý Chấn Bân là Phó Chủ tịch thành phố, bình thường ông ấy thường làm việc ngay tại Cục, ít khi ông ta ở văn phòng Uỷ ban nhân dân thành phố.

Có thể tiếp xúc với vị Đường Sinh được đồn đại rất có gia cảnh này, Lý Chấn Bân cũng có một chút kích động, với tuổi tác và địa vị của ông ta mà nói dường như không nên thể hiện ra cảm xúc như vậy, nhưng mỗi một lần Chủ tịch thành phố Vinh Đại nhắc tới tên Đường Sinh này là vẻ mặt thay đổi, bởi vậy có thể thấy được Đường Sinh này hẳn không tầm thường, cho nên mới muốn Cung Vĩnh Xuân mời hắn đến đây ngồi coi như là trực tiếp tiến hành kết giao một lần.

Vĩnh Xuân cũng nhìn ra tâm tư của Cục trưởng Lý, nói gia cảnh của người này ai mà không nghĩ muốn tiếp xúc chứ? Như vậy đối với bản thân mà nói là có lợi.

Lúc gần tới 5 giờ, Cung Vĩnh Xuân mới cùng Đường Sinh ra khỏi Cục thành phố:

- Cục trưởng Lý sẽ giới thiệu tôi với Sở tỉnh, sau một thời gian nữa.

- Ừ, đến lúc đó cậu gọi điện thoại cho tôi, chuyện khác tôi sẽ sắp xếp, cậu đó, trước đây cũng đã từng ở cùng một chỗ với Tôn Dung phải không?

- Tiết kiệm cho tôi một người, may mà có thể ở cùng nhau, nếu không cô ấy ở bên này cũng xong đời, ngày hôm qua người nhà Lưu Gia tìm cô ấy, làm ầm ĩ một trận, tâm trạng cô ấy không được tốt, hôm nay không đi làm, ở nhà trốn tránh nghỉ ngơi, tôi nghe nói bên Sở tỉnh mở lớp bổ túc pháp y, có cách nào giúp cô ấy có được một chỉ tiêu không? Dứt khoát để cho cô ấy qua đó trước tiên, đỡ phải ở lại chỗ này làm một số chuyện lộn xộn gây phiền lòng.

Đường Sinh gật gật đầu, cũng chưa gọi điện thoại cho Chung Hoài Nhân, nói chuyện nhỏ như vậy với thư ký lớn thì rất buồn cười, hắn gọi điện thoại cho Cố Tiểu Trung, để cho anh ta xử lý việc nhỏ này, anh ta là con trai của Cố Chủ tịch, xử lý việc này với anh ta mà nói không có vấn đề gì?

Hoa Anh Hùng vừa xuống máy bay liền đi taxi tới khách sạn, phòng bên này cũng được đặt trước thật tốt quá, vừa bước vào mới nhớ tới phải có chứng minh thư mới có thể vào ở, lúc anh ta đi vào phòng của Sắc Sắc và Cẩn Du thì Đường Sinh còn đang trên đường quay về khách sạn, chờ hắn lên lầu, bên này cũng nói không ít chuyện, Hoa Anh Hùng cũng hiểu công việc của mình ở Khánh Châu, trong lòng thực sự hưng phấn, rốt cục đã được đi ra khỏi Giang Lăng, muốn được thể hiện bản lĩnh.

Lúc trước anh em Bạch Vũ Sanh đi Tây Kỳ, nghe nói là vào Tập đoàn Sở Đại, trong lòng hắn cũng có chút hâm mộ, lúc này đúng là Tập đoàn Sở Đại ở tỉnh Giang Trung đang ở thời diểm oai phong một cõi. Nhưng thực ra cũng mang Tập đoàn Cẩn Sinh qua đây làm mũi nhọn, đây cũng là mục đích của Đường Sinh, đỡ phải ngày nào cũng phải nghe báo cáo thông tin về Tập đoàn Cẩn Sinh, như vậy cũng không có lợi, chỉ bị người ta lên án càng nhiều, sẽ khiến cho một số vấn đề tiêu cực xảy ra.

Làm cho Quốc vụ viện chú ý quá sớm tới Tập đoàn Giang Trung Cẩn Sinh cũng không phải tốt, phát triển đến tầm này sang năm cũng sẽ không sợ.

Sau bữa ăn đêm, bốn người đi vào câu lạc bộ đêm trong khách sạn ngồi một lát, lúc chuẩn bị đi thì xảy ra tình huống mới.

Ba bốn công tử trẻ tuổi vội vàng tiến vào, khi hai bên đi cạnh nhau, có một tên lại cố ý giẫm lên chân Sắc Sắc.

Sắc Sắc đi giày xăng – đan, ngón chân trắng như tuyết lộ ở bên ngoài, khi bị giẫm lập tức chà xát lên da, vết máu cũng xuất hiện, lúc cô đau đớn hô lên, Đường Sinh liền nổi giận, nào biết tên kia còn đứng lên trêu trọc,

- Này, này, này… Thật ngại quá, đến đây, tôi đỡ cô qua bên kia ngồi, xem có sao không? Tôi xoa bóp cho cô nhé?

Mấy tên khác cùng anh ta liền mỉm cười, đúng là cố ý mà.

- Cút đi.

Sắc Sắc trừng mắt, sát khí hầm hập, nhưng cô sợ Nhị Thế Tổ không nhịn được muốn ra tay, liền chắn ở phía trước hắn.

Cẩn Du lúc này cũng cảnh giác trước tiên, chạy nhanh tới nắm lấy cánh tay phải của Đường Sinh ôm trong lòng, thấp giọng nói:

- Đừng!

Đường Sinh nghiến răng đè nén xuống, mạnh mẽ nhẫn nhịn, cánh tay trái liền khoát lên eo nhỏ nhắn của Sắc Sắc, bất cứ lúc nào cũng muốn làm giá đỡ phái trước người cho cô ấy.

- Này, mặt mày không biết xấu hổ sao? Ở Khánh Châu mày cũng không nghe xem ông mày là ai sao? Đồ đê tiện, mày không có mắt à?

Sắc Sắc đúng là so với Đường Sinh còn ra tay trước, ồ không, là ra chân trước, một cú đạp chân, vừa chuẩn vừa ngoan.

Hoa Anh Hùng ở bên cạnh cô cũng không phải ngồi không:

- Cái gì vậy chứ? Dám bắt nạt phải không? Ông mày sẽ hầu tiếp mày.

Một nắm đấm liền bay tới.

Khỏi phải nói, cặp đùi trắng như tuyết của chị Sắc Sắc của chúng ta thật là có sức sống, không ngờ bỗng nhiên phát hỏa lên khiến đối phương trợn mắt ngã ngửa, đó là do thể chất của Sắc Sắc cũng đã sớm thay đổi mạnh mẽ, cứ năm ngày ba bận lại tiêu hóa dịch của tên bại hoại kia, không thay đổi mới là lạ đấy, có thể không có sức lực sao?

Đường Sinh sau khi ra chân thì cánh tay trái khỏe mạnh ôm nửa người cô, đối phương có một tên phản ứng mau lẹ, Sắc Sắc vừa ra chân anh ta liền bổ nhào lại, nhưng đã muộn rồi, Hoa Anh Hùng lại ra một nắm đấm kẹp chân của tên đó ở giữa, Đường Sinh đã đứng ở vị trí của Sắc Sắc, hai tay hắn đều đã sử dụng cả, một bên ôm Sắc Sắc, một bên ôm Cẩn Du, chỉ có thể là ra chân thôi, rầm.

Mở đùi ra làm cho tên kia ngã nhào, còn giúp hắn hét lên một tiếng thảm hại, tình hình ở đây một loáng đã trở nên hỗn loạn, khi bảo vệ ở cửa chạy tới can ngăn, đối phương toàn bộ bốn người đòi giải quyết công bằng, hai tên phía sau cũng đánh ngã Hoa Anh Hùng, thân thủ hắn vốn là bình thường nhưng khi học đại học cũng có vào hội võ thuật, bình thường ba bốn người với khả năng này thì tha hồ xử lý, không cần tốn nhiều sức.

- Báo cảnh sát, báo cảnh sát… Từ Đại công tử bị đánh, mấy tên sức sinh này, đến công tử nhà Thư ký Thành ủy cũng dám đuổi đánh sao?

- Ấy, không thể trùng hợp như vậy chứ? Không ngờ lại đánh ngã con trai của lão Từ Thư ký Thành ủy? Đúng là do số mệnh đó.

Đường Sinh cũng liền rút di động gọi cho Cung Vĩnh Xuân nói bên này đang có chuyện, Cung Vĩnh Xuân vốn đang ở nhà của Tôn Dung nói chuyện giải sầu với cô, nghe được việc này liền đứng dậy, một bên ra khỏi cửa, một bên gọi điện thoại cho phòng Hình sự, khiến cho trung đội trưởng của đội trực ban lập tức tập hợp mọi người đi tới khách sạn…

Không nghi ngờ gì nữa, đây là một trận gió lốc nổi lên, nhưng Đường Sinh mà phải sợ sao? Sợ cái gì chứ, bên này có Vinh Quốc Hoa và Lý Chấn Bân là đủ rồi, thực hiện quyền thực hiện pháp luật đang nằm trong tay Cục trưởng Lý, hắn nếu không qua mặt Thư ký Từ, hắn cũng không có biện pháp gì.

- Cái gì cái gì? Từ Quân bị đánh phải vào bệnh viện sao? Tôi không có nghe sai chứ?

Lão Từ còn đang ở biệt thự, ông ta cùng vài người chơi mạt chược, nói là giải trí nhưng thực ra là nhận hối lộ, bài một đống nhưng thực ra chính là thắng thua mấy chục nghìn, không tới một giờ ông ta đã thu nhập được hơn ba trăm nghìn, mỗi tuần cũng có hai ngày như vậy, ít nhất là thu được bảy tám trăm nghìn, loại hối lộ này đã phổ biến nhiều năm, lâu rồi không có giảm.

Thiếu phụ xinh đẹp liền nhào đến bên cạnh Thư ký Từ, cô chính là chủ nhân của biệt thự này, kỳ thật chính là tình nhân của Thư ký Từ.

Cùng nhau ngồi có vài người giàu có ở Khánh Châu hoặc người đứng đầu các xí nghiệp vừa nghe Từ Quân bị người ta đánh đến mức phải vào bệnh viện, trong đầu nghĩ lại có trò hay để xem rồi.

- Ừ, tôi biết rồi, tôi tới bệnh viện…

Lão Từ nghiêm nét mặt,

- Hôm nay tôi không chơi tiếp được, để Kiều Kiều chơi với các anh.

- Các anh cứ ngồi tiếp đi, tôi đi tiễn Thư ký Từ…

Kiều Kiều chính là một thiếu phụ xinh đẹp, cầm áo của Thư ký Từ đưa tới cửa, giọng nói còn ẩn chứa giận hờn:

- Một tuần đến một lần, lại còn có chuyện nữa, thực là mất hứng.

Thiếu phụ xinh đẹp cố tình trách móc, thể hiện bộ dạng giận dỗi.

Với vẻ mặt này đối với đàn ông có thể chinh phục dục vọng từ sâu trong đáy lòng của bọn họ, hận không thể ở lại để cùng điên cuồng bùng nổ.

- Sáng mai anh lại đến, cục cưng à, số tiền đó em thu nhận hết đi, đừng chơi nữa đã muộn rồi, như vậy là được rồi, anh đi một chuyến xem.

Con trai bị người ta đánh phải vào bệnh viện, làm trong lòng ông ta có thể yên ngồi xuống tiếp sao? Chuyện tày trời cũng không bằng chuyện lớn của con trai.

Ông ta vừa bước đi, Kiều Kiều liền giải tán hội chơi, còn lại ba người thì đuổi hai, liền ở lại giả bộ nói chuyện nhưng kỳ thật đâu có như vậy, trực tiếp đi tới phòng ngủ lăn trên giường, ồ, nhân tình được Thư ký Thành ủy nuôi dưỡng này cũng âm thầm cấu kết với người đàn ông khác sao?

- Này, thích không? So với lão Thư ký Từ thì mạnh mẽ hơn chứ?

Quần vẫn còn ở trên đùi, anh ta liền vội vàng không thể chờ được nữa liền cho cái của mình vào:

- Này, Lão Từ của em có một đống tiền, ngủ với Thư ký Từ đó em cũng không thiệt thòi, nhưng thật ra là em kêu hả?

- Em kêu cái gì chứ? Khẩn trương làm nhanh lên xong xuôi rồi đi đi, để cho ông ta phát hiện, chúng ta liền xong đời.

Cô rên rỉ liền đứng lên.

- Còn có việc quan trọng phải nói, đừng lằng nhằng, đừng tán gẫu nữa.Việc ông chủ An, đó là nhân vật lớn, em giới thiệu ông ta cho anh, chúng ta trực tiếp cắt bớt đi được một tầng lợi ích của lão Từ này, anh rể anh nói, có thể trực tiếp tiến hành tiếp xúc là tốt nhất, dù sao ở bên trong cũng không có chuyện gì.

Người phụ nữ nói:

- Em đã thăm dò qua, tên họ An kia không dễ đối phó. Một đêm ba lần đưa mắt quyến rũ ông ta cũng không có phản ứng, như một hàng hóa chết vậy.

- Không thể nào? Người đàn ông đó mà em cũng không thể thông đồng được sao?

Anh ta dùng lực cho sâu vào khiến người phụ nữ đang chống đối kêu a a.

- Anh, anh biết cái gì chứ, cũng có đàn ông không thích, đúng không? Này, nhẹ thôi, muốn giết lão nương ta sao…

- Em biết không? Tên họ An kia chính là Chủ tịch Tập đoàn điện năng Trung Hoa, Tập đoàn điện năng Trung Hoa đó, chị ạ, là xí nghiệp sản xuất tư nhân lớn, vốn lên tới hàng trăm tỷ, hợp tác nho nhỏ một chút chúng ta cũng sẽ phát đạt, em nắm bắt cơ hội đó, trực tiếp nói với ông ta là Phó Cục trưởng ở Khánh Châu là anh rể em, xem ông ta phản ứng thế nào?

Hai người ở bên cạnh bí mật tính mưu với lão An của Tập đoàn điện năng Trung Hoa, Thư ký Từ cũng đã tới bệnh viện, vừa nghe bác sĩ nói tình trạng vết thương, đã nổi trận lôi đình, trên đường đi liền gọi điện thoại cho Lý Chấn Bân, ông ta vừa gọi đến lão Lý cũng nói ra:

- Thế này là chuyện gì vậy? Lý Chấn Bân ông cũng bất tài vậy sao?

- Thư ký Từ, tôi là Cục trưởng, tôi không phải cảnh sát tuần tra, cho dù tôi là cảnh sát tuần tra cũng sẽ không đi tới câu lạc bộ đêm trong khách sạn để tuần tra.

Từ Định Tuyên đột nhiên cảm giác được cảm xúc của Lý Chấn Bân cũng đang bị mâu thuẫn, nghĩ đến Lưu Uyên Minh vừa mới xảy ra chuyện, mình có điểm cũng phê bình ông ta, trong lòng liền kìm nén sự phẫn nộ, giận dữ nói:

- Chấn Bân à, an ninh trật tự xã hội thật không ổn chút nào, cứ thế này mãi là sai lầm đấy.

Giở giọng gì vậy? Lý Chấn Bân trước đó cũng đã gọi điện thoại cho Cung Vĩnh Xuân, mới biết được là bọn Đường Sinh đánh người, sau đó nghe Cung Vĩnh Xuân hiến kế, hiện tại tính trước kỹ càng, hạ thấp giọng nói:

- Thư ký Từ, tôi biết anh tâm trạng không tốt. Mặt khác có một số tình hình tôi và anh nói chuyện một chút. Cùng Từ Quân xảy ra xung đột là một người có tiếng tăm ở thành phố bên cạnh, Chủ tịch Cẩn Sinh Giang Lăng - La Sắc Sắc, Từ Quân cố ý giẫm lên chân làm người ta bị thương, lại nói lời khó nghe, kết quả liền xảy ra chuyện, không biết ai ra tay trước, đối phương gồm hai người đứng đầu Thành ủy Giang Lăng là con trai Đường Thiên Tắc và công tử nhàHoa Tuấn Minh, buổi sáng bọn họ còn cùng Chủ tịch Vinh nói chuyện về việc chỉnh đốn ba mươi xí nghiệp cỡ trung ở Khánh Châu, anh cũng đã biết Giang Lăng Cẩn Sinh và Tập đoàn Cẩn Sinh có mối quan hệ vô cùng phức tạp, nếu chẳng may gây ra sự việc không hay cho bọn họ, Tập đoàn Cẩn Sinh còn có thể tới Khánh Châu sao?

Từ Định Tuyên trợn tròn mắt, ông ta hiểu rõ được sau khi Tập đoàn Cẩn Sinh vào Khánh Châu cục diện sẽ thay đổi như thế nào, mặc dù Vinh Quốc Hoa có công, nhưng một tay là do mình, công lao hào quang lớn đều do Thư ký Thành ủy làm nên, làm sao có thể chứ? Con mình bị như vậy rõ ràng là chịu thiệt rồi?

Lý Chấn Bân lại nói:

- Còn có một chuyện nữa, Từ Quân có chút việc tôi sợ cũng không che đỡ được, dường như là ở Sở tỉnh muốn truy xét nó!

- Cái gì?

Từ Định Tuyên lại lặng đi, sao Sở tỉnh lại muốn truy xét Từ Quân? Tiểu tử này đã làm ra chuyện gì rồi? Ông ta không biết là Lý Chấn Bân hù dọa ông ta, đây cũng là chủ ý của Cung Vĩnh Xuân, như vậy có thể nói thực là hù dọa Từ Định Tuyên, nếu ở Khánh châu, mình còn có thể cùng Lý Chấn Bân nói một chút đem vấn đề này chậm rãi giải quyết, nếu ở Sở tỉnh thì nói thế nào đây? Thật là muốn ném chuột sợ vỡ đồ, giọng không khỏi buồn bực từ cổ họng không phát ra được.

Ở phòng bệnh Từ Quân đã sớm tỉnh, vết thương cũng không nghiêm trọng, bị trúng một lúc một cú đá và một nắm đấm, phía dưới bị xưng lên, bác sĩ nói vấn đề không nghiêm trọng, một nắm đấm khiến trên mặt bầm tím, vấn đề giống nhau là đều không sao, chỉ là anh ta nuốt không được nỗi bực tức này.

- Mẹ, nói với bố con, giết chết bọn họ đi.

Cực Phẩm Thái Tử Gia

Tác Giả: Phù Trầm

Quyển 3: An Lập Hoa Niên