Nhóm dịch: Quan Trường
Nguồn: Mê Truyện
Tắm rượu vang đỏ là một loại hưởng thụ vô cùng cao cấp, được rất nhiều người yêu thích, bởi nó có tác dụng làm đẹp dưỡng da diệu kỳ.
Cho rượu vang đỏ vào trong nước có nhiệt độ thích hợp, ngâm ở bên trong khiến rượu thẩm thấu trực tiếp vào da, như thế so với trực tiếp uống rượu là khác nhau. Sau khi ngâm phải kịp thời bôi kem dưỡng da để giữ ẩm, nếu không sẽ phản tác dụng.
Đường Sinh cùng Ngũ cư sĩ vừa tắm hơi vừa tán gẫu, Lữ Hồng thì cùng Cẩn Du hưởng thụ xa xỉ tắm rượu vang đỏ.
- Nói chuyện này xa xỉ thực ra là nói tầng lớp dân chúng thấp nhất, chứ hiện giờ phần lớn trung tâm tắm hơi đều có dịch vụ này, chỉ có điều giá hơi đắt một chút, cộng thêm một số phí phục vụ thôi, chính tôi ở nhà cũng có thêm rượu vang đỏ vào nước tắm, rất có ích lợi thực tế, không thể nói là xa xỉ được.
Nhưng mà rượu vang đỏ giá cả rất đắt, người bình thường mỗi lần chỉ dám uống một chút, lấy nó đi tắm đúng là quá xa xỉ, tầng lớp làm công ăn lương, có mấy ai có thể lấy rượu vang đỏ để tắm chứ? Cẩn Du cũng không phải người có quan niệm đặc biệt bảo thủ, ưu điểm của cô là nếu không trái với nguyên tắc bản thân, thì cô cũng thuận theo dòng nước, đây chính là kinh nghiệm lăn lộn trong quan trường nhiều năm qua của cô, nên trung hòa thì phải trung hòa.
Muốn giữ vững chức quan, trung hòa là biện pháp tốt nhất, không nghiên cứu đạo trung hòa, không thể tồn tại trong sự nghiệp quan trường ở Trung Quốc, người cùng một bọn không hợp nhau, cuối cùng bị gạt bỏ ra ngoài là rất bình thường, Cẩn Du làm việc vừa có sự uyển chuyển của phụ nữ vừa có sự quyết đoán của một người đàn ông, cô có thể mới 34 tuổi đã trở thành Ủy viên thường vụ Thành Ủy, Phó giám đốc sở, không phải chỉ dựa vào ảnh hưởng của gia đình mà còn dựa rất lớn vào cả phương pháp làm việc của cô.
Nguyên tắc tối trọng yếu là khi nào phải nhẫn thì phải nhẫn, điều này vô cùng quan trọng, người muốn thành công thì phải đặt đại cục lên trên hết.
Giống như Ngũ cư sĩ này vậy, Cẩn Du có thể hoàn toàn nhìn ra, y cắn bạn không được một miếng, y sẽ làm bạn chết ngạt.
Thế nhưng những người này rất khiến người khác phải đau đầu, mình có thể ngăn chặn họ ở Giang Lăng, nhưng họ có thể nói xấu mình ở nơi khác, mình có thể làm được gì? Cho nên có đôi khi phải ngồi xuống cùng giao lưu, để họ hiểu biết được ý đồ của mình, để họ không động chạm đến giới hạn cuối cùng của mình, như vậy đôi bên đều có thể an toàn.
Lời nói không có tội nhưng có thể giết được người, dư luận là một con dao hai lưỡi vô cùng sắc bén, có thể đưa người lên đỉnh cao danh vọng, cũng có thể đẩy người xuống tận cùng địa ngục. Hôm nay cùng Đường Sinh găp mặt Ngũ cư sĩ này, chính là muốn cho bọn họ biết ý đồ của mình: “Tình hình quyền lực ở Giang Lăng sắp có sự thay đổi” nhưng phương hướng phát triển chính là mang lại lợi ích cho toàn thể, lúc này không cần thiết phải bới móc chuyện của một số phần tử xấu, khiến cho các lãnh đạo cấp cao không vui.
Trưởng ban Quan không những mời bọn họ đến Tử Dạ Hiên còn đồng ý mời Lữ Hồng đi ngâm rượu vang đỏ xem như rất coi trọng bọn họ.
Đây là một loại quan hệ khác giữa quan với dân, tôi coi trọng anh, thì anh cũng phải nể mặt tôi một chút, đừng có mà làm khó tôi quá.
Lữ Hồng lại là người rất am hiểu luật đời, rất hiểu chuyện, nên lúc cùng tắm đã thay Ngũ cư sĩ nói tốt không ít, còn nói không lâu nữa sẽ rời khỏi tỉnh Giang Lăng, bắt đầu cuộc sống mới nơi khác, những lời linh tinh đã nói lúc trước mong Trưởng ban Quan đừng để trong lòng.
Cẩn Du cũng dặn dò, cho dù đi đến đâu, có chuyện gì thì đều phải tuân thủ một nguyên tắc: đừng làm người ta ghét, có những người trả thù sẽ không nhẹ nhàng như vậy đâu, nếu không có gia thế vững chắc, thì gặp phải tai họa cũng không có ai chống đỡ cho.
Từ Tử Dạ Hiên đi ra, dùng tốc độ chầm chậm chạy trên đường lớn sáng đèn của thành phố, cả người Cẩn Du có cảm giác khô nóng khó hiểu, tác dụng của việc tắm rượu vang đỏ giờ thật rõ ràng, rượu mạnh trực tiếp xâm nhập da thịt, thúc đẩy mạnh mẽ tuần hoàn máu, cũng tăng mạnh sự trao đổi chất, so với trực tiếp uống rượu lại càng có cảm giác mông lung hơn, làm cả người xúc cảm dâng trào, muốn tìm cách gì đó phát tiết.
Giờ cũng đã hơn nửa đêm, không biết Đường Sinh có mục đích gì, lại đề nghị đi đến hồ Lô, nói là đi dạo.
Cẩn Du tim đập thình thịch, vốn đang bị việc tắm rượu tra tấn gây cảm giác hưng phấn, nếu cùng người đàn ông không có ý tốt này đi dạo ở hồ Lô Hồ, trong đầu cô bỗng xuất hiện những ý tưởng khiến cô hoảng sợ, nhưng lại không thể từ chối trực tiếp, chỉ nói: :
- Như vậy trở về sẽ muộn lắm, không tốt đâu!
- Về muộn không tốt thì chúng ta không về, nghỉ một đêm trên xe thể hiện lãnh đạo vì công tác mà mất ăn mất ngủ ban đêm đi thị sát dự án hồ Lô không đúng sao? Tại bờ hồ xinh đẹp kia, chúng ta một nắng hai sương cống hiến vì chủ nghĩa xã hội khoa học kiến thiết không phân biệt ngày đêm…
Nghe hắn bốc phét, Cẩn Du liền nghiến răng lại, nói tôi đi kiểm tra còn nghe được, cậu kiểm tra cái gì? Định đem mục đích xấu xa hiểm ác lừa mỹ nhân dạo hồ cùng cậu phủ lên lý do cao cả nhỉ? Cậu dám động tôi? Tôi liền bóp chết cậu, biết chưa?
Ánh trăng như dát bạc, ở hồ Lô cách nội thành khoảng 20km, Đường Sinh và Cẩn Du dạo bước quanh hồ dưới bầu trời lấp lánh trăng sao, bọn họ cũng không đi tới gần công trường địa phương đang thi công, mà Đường Sinh cố ý đậu xe ở một nơi vắng vẻ.
Càng lúc càng cảm thấy người này có động cơ không trong sáng, trong lòng Cẩn Du cảm thấy lo lắng, xem xét xung quanh thì trước không nhà dân, sau không cửa hàng, cho dù bị hắn sàm sỡ thì gọi trời trời không thấu, gọi đất đất không hay.
- Tập đoàn Sở Đại nếu triển khai, tương lai có lẽ sẽ lớn hơn Cẩn Sinh rất nhiều đấy, tuy nhiên tập đoàn Cẩn Sinh lại đầu tư trên nhiều lĩnh vực hơn.
Để xóa bỏ cảm giác hoảng sợ, cô vội đề cập đến chuyện công ty, Đường Sinh đáp:
- Sở Đại còn đang muốn tuyển thêm nhân viên để phát triển ngành sản xuất, nhưng đối mặt với đối thủ cạnh tranh rất mạnh, có thể làm được hay không quả không nói trước được, chúng ta chỉ có thể cố gắng hết sức thôi. Tập đoàn Sở Đại cũng được sự ưu ái của tỉnh Giang Trung, nhưng không phải là tất cả. Tập đoàn Năng lượng Than Trung Quốc và Tập đoàn Năng lượng Điện Trung Hoa cũng đang muốn bắt tay với tám Cục của Tỉnh, nhưng Tỉnh ủy tỉnh Giang Trung đã có một quy định hạn chế vô hình, không được sự ủng hộ của Tỉnh uỷ mà muốn hợp tác có chiều sâu với tám Cục của Giang Trung cũng khó, các Cục đều có dã tâm. Tỉnh uỷ luôn lo lắng không để nguồn tài nguyên trong tỉnh bị thao túng bởi thế lực bên ngoài, đại đa số các cục cũng có ý nghĩ giống như vậy, nên ai cũng không muốn nhận, tám Cục của Giang Trung cũng không cam lòng.
- Đúng thế, cho dù chuyện này có đến Quốc vụ viện, thì bên trên cũng không thể thay đổi được, các quan chức lãnh đạo của Tỉnh cũng không phải dễ bắt nạt.
Quốc vụ viện muốn công bố thực thi một chính sách trọng đại nào đó, đều phải trưng cầu được ý kiến đồng ý của địa phương, cũng không phải dễ dàng, có đôi khi đích thân Thủ Tướng phải xuống tận nơi cùng các vị đứng đầu của Tỉnh trao đổi ý kiến, ngầm thuyết phục. Nếu không chiếm được sự tán thành của Tỉnh ủy, muốn ban bố chính sách khẳng định vô cùng khó khăn.
Tập đoàn Năng lượng Than Trung Quốc và Tập đoàn Năng lượng Điện Trung Hoa mặc dù đều là doanh nghiệp lớn trực thuộc Quốc vụ viện, nhưng nếu muốn phân chia lợi ích trong tỉnh, không phải dễ dàng.
Nhóm lãnh đạo cấp cao sẽ không để ý đến việc vớ vẩn này đâu, nếu thực có bản lĩnh phải tự mình đi làm, không làm được thì chứng tỏ bản thân vô dụng. Thủ tướng chỉ muốn mọi chuyện nhanh chóng giải quyết tốt, can thiệp vào đâu được ích lợi gì? Hơn nữa khi động đến ích lợi lớn thuộc sở hữu của các tỉnh, lãnh đạo Quốc vụ viện càng khó mở miệng, bọn họ không muốn gây bất hòa với những người cầm quyền tại các Tỉnh ủy, vậy sẽ ảnh hưởng không tốt tới mỗi cuộc tuyển cử.
Các nhân vật số một, số hai trong Tỉnh ủy đều là Ủy viên Trung Ương, làm thân với họ còn không kịp, nói gì tới gây bất hòa chứ?
- Nhưng tôi lại thấy Sở Đại rất có cơ hội phát triển, đã có địa lợi, nhân hòa rồi, chỉ còn chờ thiên thời thôi, mà cái này phải xem vận số của cậu.
- Phải, bản thiếu gia tôi đây cũng tràn đầy tin tưởng, nhưng nếu Tập đoàn Sở Đại thành lập, cũng sẽ trông đợi trở thành lệ thuộc trực tiếp vào Quốc vụ viện, như vậy không tránh được việc người đứng đầu tập đoàn Sở Đại không phải là người của chúng ta, nếu không phải là người tôi tin được, thì làm sao chúng ta có thể nắm giữ phương hướng cho ngành sản xuất phát triển? Cũng không thể không nghe chỉ thị của Quốc vụ viện, phải đem đại quyền của Sở Đại giao cho người ngoài, tôi không cam lòng a? Cho nên tuyển người cũng phải được sự tán thành của tôi, theo quy định Chủ Tịch Ương xí đều là do Giám đốc Sở đảm nhiệm, mà cô đã là Phó giám đốc Sở, khoảng cách rất gần, đúng không?
- Lại định lôi tôi vào? Ba cậu và tôi đã bàn qua, ý tứ là bảo tôi chỉ lo phát triển bên Đảng ủy, cậu đừng có mà gây rối.
Đường Sinh nhún nhún vai, không cho là đúng, cười nói:
- Đó là ba tôi sợ cô mệt, nghĩ làm công tác Đảng so với làm kinh tế thì sẽ dễ dàng hơn, nhưng phụ nữ bẩm sinh yếu đuối, cô lại tuổi còn trẻ, sau này nếu không lên làm Chủ tịch thành phố cũng sẽ là Bí thư, cô nghĩ kẻ dưới quyền sẽ phục tùng cô sao? Chỉ sợ xã hội sẽ lên án, nói cô là người tình được kẻ nào đó chống đỡ linh tinh, mà đây lại là loại phỉ báng tôi không muốn nghe nhất, nếu chuyển sang làm bên Xí nghiệp lớn thì sẽ không thu hút sự chú ý của mọi người nữa, nhưng sẽ khiến sự nghiệp quan trường của cô dừng lại, cô cho dù cô có ngồi vào vị trí Giám đốc sở kiêm Chủ tịch Ương xí, cũng sẽ không uy hiếp được người nào nữa.
Quan Cẩn Du cũng tự biết tình huống của mình rất đặc biệt, một phụ nữ leo đến vị trí cấp sở đã khó sắp xếp, độc chiếm một mặt khẳng định là rất chói mắt, đặt ở Vụ hay Cục cũng sẽ dẫn tới phỏng đoán bị người người lên án.Bản thân mình là phụ nữ xinh đẹp, xuất thân từ nhà quan, đủ mọi chuyện tụ lại một chỗ, đều khiến người khác không hài lòng, đứng ở Tỉnh ủy Giang Lăng thì còn bình thường, nhưng cũng chịu đủ loại khổ sở, mỗi một năm lại già đi một chút. Là người làm quan, đến váy cũng không dám mặc, thật sự cũng muốn chuyển đến xí nghiệp lớn nào đấy, vậy có thể sống thoải mái hơn.
Có đôi khi cô rất hâm mộ Sắc Sắc, Mai Chước. Trong chốn quan trường này nghi kỵ nhiều vô cùng, thể xác không mệt, nhưng tâm mệt vô cùng.
Đột nhiên bước hụt, Cẩn Du kinh hô một tiếng, thân mình ngã về bên phải, Đường Sinh chờ cơ hội này đã lâu, vội duỗi tay ôm cô vào lòng:
- Chú ý chút, nơi này gồ ghề, cổ chân có bị trật không?
Hắn là thật sự rất quan tâm chứ không phải giả vờ hỏi.
Cẩn Du ngã vào lồng ngực hắn, lập tức bị hơi thở mãnh liệt của đàn ông làm thể xác và tinh thần run lên. Vốn sau tắm rượu tinh thần cô rất hưng phấn, lúc này lại có tiếp xúc vô cùng thân mật khiến cô ngượng ngùng, hoảng hốt, chủ yếu cũng là do cô thiếu kinh nghiệm về mặt này. Khi nghe hắn hỏi cổ chân có làm sao, cô liền suy nghĩ có hay không nên giả vờ, để hắn ôm vào lòng, thân mình như nhũn ra, ôi!
- Dường như hơi đau!
Đau thì tốt, Đường Sinh không khách khi ôm cô vào trong lòng ngực, lúc trước cùng hắn hai lần tiếp xúc cảm giác cũng không khác lắm, lại nghĩ đến đoạn thời gian hai người cùng nhau trải qua, quan niệm trong lòng Cẩn Du cũng có thay đổi, nếu không có can đảm tiến lên thì vĩnh viễn không nếm được vị ngon này.
- Tôi biết ngay là cậu không có ý tốt mà, nửa đêm muốn đến cái hồ Lô này, chính là muốn chiếm tiện nghi của tôi, đúng không? Cẩn Du quở trách.
Hiện giờ để hắn ôm trong lòng, người này so với mình cao lớn hơn rất nhiều, thân hình cũng vô cùng cường tráng khiến cho những người đàn ông trưởng thành khác nhìn thấy cũng phải xấu hổ, nằm trong lòng hắn, cô nghĩ, xong rồi, mình trốn không được đoạn nghiệt duyên này rồi:
- Tay cậu, bỏ xuống…
Đường Sinh vẫn ôm người yêu trước ngực, cảm thấy vô cùng đắc ý, bỏ tay ra? Tôi muốn ôm từ lâu lắm rồi, cô lại bảo bỏ ra? Thực ra cô định chờ tôi buông ra để tát tôi chứ gì? Lần đầu chạm vào thân thể nở nang của Cẩn Du, cho dù tôi không uống chén rượu nào cũng còn lâu mới bỏ ra,
- Ha, dù thế nào cũng không bỏ? Lần trước tôi hôn cô, cô đã làm gì tôi? Nếu không cô hô cứu mạng đi?
Cẩn Du tức giận, không chỉ bị hắn ôm sát, tay của hắn lại còn dùng sức ve vuốt, xoa bóp, một cảm giác tê dại sung sướng lập tức dâng lên.
- Cậu lá gan cũng thật lớn đấy? Tôi…
Mới nói nửa câu, đã bị Đường Sinh đột nhiên cúi đầu hôn lên đôi cánh môi run run chặn lại.
Trơng lúc nhất thời trời đất quay cuồng, nhận mệnh đi, lần trước cũng bị hắn hôn, đã biết rằng cả đời này khó thoát khỏi vận mệnh này.
Đường Sinh đương nhiên không bỏ qua cơ hội tiến công tích cực này, vẫn đồng thời sờ mó, thiếu chút nữa đem Cẩn Du hôn đến ngất.
Trải qua khoái cảm sinh lý lần đầu tiên trong đời sau 34 năm, Cẩn Du ngã vào lồng ngực Đường Sinh, không còn tức giận, trên mặt có nước mắt.
Cực Phẩm Thái Tử Gia
Tác Giả: Phù Trầm
Quyển 2: Giang Trung Khởi Hoành Đồ