Chương 202: Quan Cẩn Du

Nhóm dịch: Quan Trường

Nguồn: Mê Truyện

Sau giờ tự học thứ hai, Đường Sinh nằm bò trên bàn mấy thứ, là thư xin vay tiền gửi ngân hàng Nam Hối chi nhánh ở Giang Lăng, có trung tâm thương mại Giang Lăng làm thế chấp, lại có mối quan hệ, nhiều thì không dám nói, chứ ba trăm triệu thì không thành vấn đề.

Chi nhánh ngân hàng Nam Hối ở Giang Lăng có giới hạn cho vay lớn nhất cũng chính là 300 triệu, lớn hơn phải báo cấp trên xét duyệt.

Vì tiền, Đường Sinh đã dùng hết sức để bày mưu tính kế, cũng đã từng muốn tham gia thị trường chứng khoán, thế nhưng hiện tại thị trường chứng khoán đang đi xuống, bắt đầu từ giữa năm 2001 đã tiến vào giai đoạn sụt giá, hình như là đến tháng sáu năm 2005 cổ phiếu lại tăng giá, nhưng việc này Đường Sinh chỉ nhớ mơ hồ, dù gì thì cách xa lâu ngày nên nhớ không rõ lắm. Chưa từng tham gia thị trường chứng khoán, nên cũng muốn thử xem sao.

Một thiếu niên mười bảy tuổi, bạn có tin rằng đang ngồi trong một trường cấp ba để ghế viết đơn xin vay ba trăm triệu? Ăn nói lung tung!

Có một vài chuyện đã rất cấp bách, ví dụ như việc thay đổi chế độ xã hội sắp tới của Tập đoàn Giang Xỉ, việc một đống những lãnh đạo cấp cao của Giang Xỉ sắp bị bắt, sự xung đột của Phó chủ tịch thành phố Quan Cẩn Du và Phó chủ tịch thành phố La Kiên, vô hình trung đã gây ra một trận phong ba nhỏ ở Giang Lăng Nhân, ai nghĩ chính Đường Sinh là người khiến hai Phó chủ tịch thành phố mâu thuẫn, không ai nghĩ tới, sau này Vương Tĩnh mới nghĩ đến.

Lúc đó Đường Sinh hét lớn Quan Quan là cháu bên ngoại của Phó chủ tịch thành phố Quan, không phải hắn quá qua quýt, chỉ vì hắn không để tâm, bởi vì hắn thấy Uông Triệu Quân cũng có liên quan đến chuyện này, nên liên tưởng đến Uông Sở Tình, lại liên tưởng đến La Kha, sau đó từ La Kha liên tưởng đến Phó chủ tịch thành phố La Kiên.

Đây là Đường Sinh chứ nếu đổi lại là người khác thì không có phản ứng nhanh vậy, chỉ là con của Từ Nguyên Long của cục thuế cùng Hồng Ca, sự đào hoa của hắn thì khỏi phải nói, Đường Sinh cũng chẳng buồn xem xét đến cậu ta, Đường Sinh cho rằng người có giá trị lợi dụng chính là Tiểu Uông.

Cũng ngày hôm nay, báo buổi chiều đã đăng sự kiện ở Giang Lăng Nhân ngày hôm qua, người viết là Vương Tĩnh, chuyên mục cuộc sống là do cô chủ biên, cô hiện giờ là Phó tổng biên tập của báo chiều. Cái đầu ngu dốt của chủ biên không được cô kính trọng.

Đường Sinh đã bảo Vương Tĩnh mục đích của việc đưa tin về trận phong ba này là làm cho mối quan hệ giữa hai vị quan này phân hóa thêm một bước, có lợi cho việc hắn làm lung lạc Quan Cẩn Du, kiếp trước Đường Sinh không có ấn tượng mấy đối với Quan Cẩn Du, chỉ là chơi bời mà không quan tâm đến chính trị.

Kiếp này thì khác, đặc biệt là nghe nói Quan Cẩn Du mới ba mươi ba tuổi, thì đoán là cô có một hậu phương rất mạnh. Một người phụ nữ ba mươi ba tuổi đã là cán bộ cấp thành phó Phó giám đốc Sở, nếu như không phải cô có một hậu phương vững chắc, bạn có tin cô ta có thể làm chức Phó chủ tịch thành phố?

Đường Sinh vừa viết vừa nghĩ, Quan Cẩn Du ơi là Quan Cẩn Du, tốt nhất cô nên là một quả phụ, là một gái già, là người theo chủ nghĩa độc thân, vẻ ngoài thì không dám hi vọng, chỉ cần có có được tám phần sắc đẹp thì tôi chắc chắc sẽ đến làm quen với cô, nếu md không phải là người, thì sét đánh chết tôi.

Tùng tùng… cái mặt bàn vang lên tiếng động.

Tan học, rất nhiều học sinh đều đi ra ngoài, Đường Cẩn gọi Ninh Manh ra ngoài, không biết nói chuyện gì, người đến quấy nhiễu con người chăm chỉ học tập ds là Quan Thế Âm hoa khôi của trường, Đường Sinh hơi ngạc nhiên.

- Ai, Quan Quan, sao Cẩn Cận nhà tôi không để ý tới cậu? Không ngờ cậu có cơ hội này để nói chuyện với tôi, ha ha mời ngồi

- Miệng chó của cậu không noid được lời hay ho nào à.

Quan Quan nhớ đến hình ảnh khi dạo vườn trường tiết trước thì cảm thấy căm phẫn, đồng thời cũng cảm thấy là lạ, thật sự khâm phục sự to gan của tên tiểu tử này, sự buông thả của hắn dành cho những người ở cùng mà bản thân cô đã từng ở lại vài ngày, tai nghe mắt nhìn, mỗi ngày đều chơi cờ vui vẻ, cười đùa, mỗi lần nghĩ tới, trong lòng lại thấy ấm áp.

- Cậu viết cái gì thế? Rất ít khi thấy cậu thật sự chăm chỉ học tập như vậy, có phải từ sau lần nói chuyện với Thầy Trương đã muốn sửa đổi rồi?

Đường Sinh bĩu môi:

- Giang sơn dễ đổi bản tính khó rời, cậu tin là tớ sẽ thay đổi sao? Cái này giá trị ba trăm triệu đấy!

Quan Quan đưa mắt nhìn hắn một cái, thuận tay đưa tờ giấy lên xem, nhưng rất nhanh đã đặt xuống, ánh mắt kinh ngạc

- Tớ đọc không hiểu, rất thâm thúy, tuy nhiên hình như là trình bày về một dự án gì đấy? Là cậu thay chị La Sắc Sắc hay Chước Tỷ viết sao?

Quan Quan ngồi xuống trước mặt Đường Sinh, nhìn cô thanh tú như làn nước, giọng nói dịu dàng, rất hiếm khi thấy cô nói chuyện dịu dàng với nam sinh như vậy, càng ít thấy cô chủ động ngồi trước mặt con trai, các học sinh còn lại trong lớp thì thầm.

Hiện giờ Quan Quan không quan tâm đến việc này, trước đó đã giúp Đường Cẩn trừng trị Đường Sinh, thậm chí còn cưỡi lên lưng hắn giúp Đường Cẩn đè hắn xuống , sau đó giúp Đường Cẩn xử lí hắn, đây là kiểu đãi ngộ đặc biệt cho ai đó mỗi lần chơi cờ vua.

Trải nghiệm nhiều như vậy, giờ ngồi đối diện nói chuyện với Đường Sinh, có việc gì đâu, cho nên cô rất thoải mái.

- Cậu xem có hiểu hay không không quan trọng, người của ngân hàng hiểu mới là quan trọng. Đúng rồi Quan Quan, phải nhờ cậu một chuyện, được không?

- Chuyện gì thế? Chỉ cần không quá đáng, mình sẽ cố gắng giúp cậu?

Quan Quan có vẻ lo lắng, có thể nhìn thấy từ mắt đồ tồi này một sự kì bí gì đó rất lạ, không biết hắn có ý định quỷ quái gì?

- Cẩn Cẩn nhà tôi cũng đồng ý để mình giả làm bạn trai của cậu, cậu đồng ý đi, có thân phận này, mình sẽ dễ dàng tiếp cận với dì cậu.

- Hứ, cậu đừng có nằm mơ,

Quan Quan đỏ mặt, lườm hắn một cái nói:

- Cậu tiếp cận dì mình làm gì?

- Trời đừng hiểu lầm, bạn Quan Quan, cậu biết mình giúp chị La Sắc Sắc và Mai Chước chuyện Lô hồ và Giang Xỉ mà, những việc này đều có liên quan đến lãnh đạo thành phố, dì của cậu sắp tới đi thị sát công việc ở Giang Xỉ, mình có chút ý kiến muốn nói chuyện với cô ấy.

- Này cậu, cậu cho cậu là ai? Có thể cùng dì mình ngồi bàn chuyện kinh tế chính trị? Cậu chẳng lớn hơn mình đâu, tiểu tử thối tha

Đường Sinh trợn mắt, sao với ai mình cũng là cậu nhóc thế? Chắc chắc là Đường Cẩn và Quan Quan đã nói với nhau về ngày sinh của mình, thực rối rắm.

- Bạn Quan, cậu chỉ lớn hơn tôi mấy tháng? Chúng ta đều là đám, hiểu không?

Quan Quan bật cười, trừng mắt với hắn.

- Hơn ba ngày cũng là hơn đúng không? Muốn quen biết dì tôi không phải là không thể được, nhưng việc giả làm bạn trai thì không dám chắc, dì mình biết sẽ đập vỡ biển hiệu trên cầu, dì ấy vốn rất dữ.

- Ồ, tính cách này thì tốt rồi, tôi thích ngược đãi mẫu phụ nữ mạnh mẽ như thế, được không? Oa, thật đáng yêu!

Quan Quan giơ tay, đập vào trán hắn, nói:

- Buồn nôn, để tối tôi và Đường Cẩn cho cậu một trận nữa nhé

- Được, nói thẳng ra, Quan Quan, bạn đồng ý để mình làm bạn trai giả của cậu đi, đến lúc bạn tìm được người thật sự thì mình sẽ rút lui.

Đường Sinh có sự tính toán của hắn, ngay từ đầu hắn đã để lại thiện cảm với Quan Thế Âm, một người con gái đẹp lạnh lung tinh khiết, cho nên mặc dù giận bạn Trương, nhưng vẫn giúp cô sửa xe đạp, hôm qua, Đường Sinh hạ quyết tâm phải làm bạn trai giả của cô, cần phải mạnh dạn trêu đùa cô ta, sau đó lén lút xóa chữ giả đó đi.

Cái gọi là bạn trai giả là mượn cớ, là để có thể tiếp cận với một cái cớ cao minh hơn, nếu Quan Quan không ngốc, trong lòng sẽ hiểu trọng lượng của bạn trai giả.

Nói về thế giới nội tâm của cô, thật sự cô không ghét Đường Sinh, thậm chí yêu thích hắn, thời gian tiếp xúc gần đây, đã có những hiểu biết rất sâu sắc về con người Đường Sinh. Thậm chí đang dò đoán thân thế của hắn, cũng từng hỏi qua Đường Cẩn nhưng Đường Cẩn cũng không biết.

Đường Cẩn không phải là người hay nói, mặc dù Quan Quan đã nài nỉ nhưng cũng không tiết lộ bí mật.

Nghe miệng Đường Sinh nói mấy lời quỷ quái nếu cậu tìm được người tốt mình sẽ rút lui, Quan Quan càng không tin, “chỉ sợ mình chưa tìm được người yêu thực sự, đã bị cậu bạn trai giả này bắt nạt thê thảm rồi. Ngay trước mặt Đường Cẩn dám phát vào mông người ta, có thể thấy cậu ta to gan thế nào? Tuy nhiên đứng ở một góc độ khác mà nói, thật sự là Đường Sinh là người can đảm.” Khiến thiếu nữ đang ở tuổi này Quan Quan không kháng cự được, tình xuân. Cũng không thể chắc chắn rằng, trong tận đáy lòng cô có khát vọng này không, nếu bị bạn Tiểu Bàn và bạn Lục Tú Tú kích thích, cô sẽ không có ý nghĩ này chứ?

Đường Cẩn đồng ý để Đường Sinh làm bạn trai giả của mình, thật ra có thể suy nghĩ, mặc dù là đùa giỡn, cũng phải vừa mắt mình, nam sinh cô yêu trong lòng đứng ra làm bạn trai giả, thậm chí bị hắn đùa giỡn cũng không có cảm giác tức giận.

- Nói sau đi, mình không nói chuyện với cậu, các bạn khác sẽ bàn tán, không giữ được bí mật thì lại truyền đi tin tức hai Đường thêm Quan là mối tình tay ba.

- Được, như vậy mới chứng tỏ chúng ta rất được chú ý, hai Đường thêm Quan mối tình tay ba, tiêu đề này rất thu hút.

Tốt thì không có gì, xấu thì rất chuẩn, tin tồn mối tình tay ba Đường Đường Quan, đã âm thầm truyền đi.

Quan Thế Âm từ lúc tới Giang Lăng đến nay vẫn ở cùng dì là Quan Cẩn Du, hôm nay vì tạo điều kiện thuận lợi cho Đường Sinh hành động, giả bộ dẫn bạn trai giả về nhà, hơn nữa lúc vào cửa, diễn càng giống như thật, Đường Sinh cõng Quan Quan trên lưng.

Nhà của cán bộ thành ủy người bình thường không vào được, Đường Thiên Tắc không ở nơi này, vốn dĩ ông ta cũng có thể được phân một căn nhà tại đây, nhưng bà xã không ở Giang Lăng, một mình ông ta ở cũng không có ý nghĩa, nên kiên quyết không đến ở tòa nhà Thành ủy mà ở trong nhà khách Thành ủy. Quan Cẩn Du một mình đến Giang Lăng nhậm chức, thế nhưng cô đưa cháu ngoại Quan Thế Âm đến, cho nên khi Thành ủy phân phòng ở liền vào ở.

Khi mở cửa, nhìn Quan Quan đang trên lưng một thiếu niên, khuôn mặt lo lắng

- Làm sao vậy?

- Dì ạ, chân cháu bị trật, là Đường Sinh cõng cháu về, để bọn cháu vào đi nhanh chút nào, cổ chân cháu đau chết được!

Đây là lần đầu tiên Đường Sinh gặp Quan Cẩn Du, nếu hắn không phải là người điềm đạm, chắc chắn sẽ giật mình ngạc nhiên. Trước đó tưởng tưởng Quan Cẩn Du nhiều nhất cũng có tám phần sắc đẹp giống Quan Thế Âm, trong lòng hắn cho rằng cũng không tồi, nhưng lúc này gặp Quan Cẩn Du, trong lòng liền thay đổi, mĩ nhân này sao có thể lớn tuổi như vậy? Ba mươi ba tuổi, còn lớn hơn lão tử này mười sáu tuổi đấy, thật ngạc nhiên.

Nói thật, so với vẻ phóng khoáng, đoan trang xinh đẹp của Quan Cẩn Du cô bạn Quan Quan ngây ngô kia không thể bì được, là Quan Quan chỉ đạt được bảy tám phần sắc đẹp của cô ta mới đúng? Ừ, Quan Quan còn ngây ngô, còn có tiềm lực phát triển, tương lai sẽ không kém sắc.

Nhưng lúc này cô thật sự không ổn, kém Phó chủ tịch thành phố Quan một khoảng lớn, lấy ai để so sánh với người phụ nữ xinh đẹp này? Ninh Hân, La Sắc Sắc, Mai Chước. Vương Tĩnh, so với Quan Cẩn Du bọn họ cũng chẳng kém hơn, nhưng không giống, còn Bích Tú Hinh?

Đúng, khí chất của Bích Tú Hinh có thể cùng Quan Cẩn Du tranh giành cao thấp, các cô đều có khí tiết ung dung tao nhã, bọn họ đều giống như không tồn tại trong cuộc sống mà chỉ tồn tại trong hư vô, làm cho người thường cảm giác như ảo ảnh, không có thật.

Thật ra, cũng không phải các cô vượt xa Ninh Hân, Mai Chước và La Sắc Sắc, điều đó có mối quan hệ rất sâu sắc với tuổi tác, địa vị xã hôi và sự kiềm chế bản thân của các cô sô với người trong thế tục đã tạo ra một khoảng cách không thể vượt qua, tạo cho bạn cảm giác không thể nhìn thấu họ, cũng như có thể nghiền ngẫm được.

Cực Phẩm Thái Tử Gia

Tác Giả: Phù Trầm

Quyển 1: Năm 17 tuổi