Nhóm dịch: Quan Trường
Nguồn: Mê Truyện
Trong phòng họp của công ty Cẩn Sinh, Mai Chước đang bàn bạc trao đổi với Sở Tú Vân và Lạc Minh Quang về thông báo tuyển nhân viên. Cô ta trình bày cụ thể cách nghĩ của mình dựa trên ý kiến của Đường Sinh, càng nhấn mạnh về phương hướng chính của lần tuyển dụng nhân tài này, mục tiêu là Tập đoàn Giang Xỉ, như vậy cần khai thác những người giỏi về lĩnh vực này, ví dụ như nhân tài quản lý, nhân tài kỹ thuật, tiêu thụ, nghiệp vụ, cố vấn pháp luật v.v...
Đang trao đổi ý kiến, cửa phòng mở, La Sắc Sắc và Đường Sinh bước vào, mọi người đều đứng lên:
- Chủ tịch và cố vấn đã đến.
- Chức Chủ tịch này của tôi không đúng nữa rồi, bây giờ đang làm công cho người ta, sau này các vị đừng gọi như vậy nữa.
La Sắc Sắc ngồi bên cạnh Mai Chước cười nói. Tâm trạng cô ta hôm nay rất tốt, quan hệ với Đường Sinh vì chuyện mảnh đất Thổ Khâu mà đột nhiên phát triển mạnh mẽ, lại nghe nói sang năm sẽ mở chi nhánh công ty bên Phượng Thành, sau này cô sẽ có cớ để về quê.
- Công ty Cẩn Sinh, sau này sẽ do Tổng giám đốc Mai lãnh đạo.
Mai Chước nói:
- Không được, cố vấn Đường phải là người nhanh nhẹn, tôi khó mà gánh vác được, Chủ tịch La, chức vị này để Đường Sinh làm đi?
- Tôi?
Đường Sinh lấy tay xoa mũi.
- Tôi chỉ đạo thế nào chứ? Tôi chỉ là cố vấn quèn, quản lý được ai chứ?
Thực ra Sở Tú Vân và Lạc Minh Quang đều nhận ra Đường Sinh không giống một cố vấn bình thường, lần trước La Sắc Sắc đã nói qua, hắn là cổ đông gì đó, vị trí cổ đông ở Ban giám sát của Tập đoàn Cẩn Sinh sẽ không thay đổi, chắc chắn sẽ là người chỉ đạo, Tổng giám đốc cũng là người làm công mà.
- Đúng vậy, cô sợ gì hắn chứ?
La Sắc Sắc tiếp lời.
- Tôi tuyên bố, Mai Chước hiện nay đang có 5% cổ phần trong công ty Cẩn Sinh, chức Tổng giám đốc thực ra cũng là một trong các cổ đông, ngoài ra Cẩn Sinh chuẩn bị đăng ký vốn mới vào 100 triệu.
Sở Tú Vân và Lạc Minh Quang đều mơ hồ, cái gì cơ? 100 triệu? Đăng ký công ty nhỏ với ba triệu tiền vốn thoáng cái đã biến thành công ty lớn với vốn 100 triệu? Lúc này hai người họ dường như thấy được tương lai tươi sáng ngay trước mắt, lưng, vai thẳng lên.
Nhất định phải có thái độ khiêm nhường và làm việc thật cẩn thận để sau này được vào hội đồng cấp cao, hai người họ là nhân viên cao cấp?
Cả Sở Tú Vân và Lạc Minh Quang, trong lòng họ đều có một niềm vui bất ngờ khó hiểu, nhìn về phía Đường Sinh, Mai Chước và La Sắc Sắc với ánh mắt kính nể. Lúc trước công ty Cẩn Sinh chỉ có ba triệu, không ngờ một ngày chăm chú vào Giang Xỉ, thật ra mấy người họ có trao đổi thảo luận, đây là ăn mày đòi xôi gấc mà, mặc dù Giang Xỉ tiêu điều đến nỗi không thể tiếp tục được nữa, nó vẫn là con quái vật to lớn.
- Hai vị xem như những người đầu tiên được tuyển vào công ty Cẩn Sinh, sau khi công ty phát triển có khởi sắc, sẽ có cổ phần để khích lệ, cá nhân tôi hy vọng hai vị có thể làm việc thật tốt, bằng tất cả tinh thần trách nhiệm và lòng chân thành đối với công ty Cẩn Sinh, không có vấn đề gì chứ?
- Không có, Chủ tịch, tôi vẫn luôn tin tưởng vào công ty.
Sở Tú Vân nói sau khi thấy Lạc Minh Quang bày tỏ thái độ.
La Sắc Sắc gật đầu:
- Việc của công ty Cẩn Sinh từ nay về sau sẽ do Tổng giám đốc Mai toàn quyền quyết định, tôi cũng có việc của tôi, không quan tâm được việc bên này nữa.
Hai người Sở Tú Vân và Lạc Minh Quang biết La Sắc Sắc đang bận việc bên hạng mục Lô Hồ, đó là vụ mua bán trị giá 30 triệu, 100 triệu tiền vốn được rót vào công ty Cẩn Sinh có quan hệ trực tiếp với sự triển khai của hạng mục Lô Hồ, về điều này thì phải cảm ơn Bích Tú Hinh, cô ta đã cung cấp khoản tiền đầu tiên vì sự phát triển của Cẩn Sinh.
Mặc dù khoản tiền này chứa đựng những nội dung mua bán rất phức tạp, nhưng không thể phủ nhận sự đầu tư thông minh của Bích Tú Hinh. Cô ta nhìn ra những mối quan hệ của Đường Sinh, từ việc bước đầu triển khai hạng mục Lô Hồ cần được thực hiện, một loạt các sự việc sau đó cho đến việc người nào đó vô tình qua đời vì đụng xe, cô ta đều thấy có bóng dáng của Đường Sinh. Hắn là một tên nhóc bí ẩn, chỉ có tiếp cận hắn mới có thể hiểu thêm về hắn.
Dù là nhà họ Bích hay là bất động sản Trọng Hiền, muốn tiến hành chiến lược phát triển quy mô lớn hơn ở Giang Lăng, nhất định phải được ủng hộ trong chốn quan trường, năng lực của Đường Sinh làm Bích Tú Hinh rung động, bắt đầu từ dự án phố thương mại Giang Giáo của Đường Dục, cô ta cho rằng tên nhóc đó đang giở trò ma mãnh.
Điều này có thể thấy được qua thái độ của La Sắc Sắc đối với hắn, sao có thể giấu được đôi mắt thông minh sắc sảo và độc ác của Bích Tú Hinh.
Vốn tích lũy bốn năm ở Pháp của Lý Trọng Hiền, có một nửa công lao là của Bích Tú Hinh, gia sản hùng hậu cả trăm triệu đô la Mỹ đó cũng là do cô ta gắng sức xây dựng, không thể phủ nhận cái nhìn chiến lược sáng suốt của ông Lý, nhưng nếu không có cô ta xuất sắc thực hiện thì cũng không được như ngày hôm nay.
Đường Sinh chọn hợp tác với Bích Tú Hinh là vô cùng sáng suốt. Người phụ nữ này có tiền lại có con mắt nhìn, có tấm lòng trác việt, cái cô ta nhìn là sự phát triển chứ không phải là lợi ích nhỏ nhặt, cô ta nhìn bản chất chứ không phải là biểu tượng, nếu đối đầu với cô ta, sẽ thấy cô ta rất đáng sợ.
Bích Tú Hinh làm Đường Sinh nhớ tới một người phụ nữ khác mấy ngày nữa sẽ về nước, Phương Huyên. Người phụ nữ này cũng là một đối thủ đáng gờm, chỉ không biết thân phận của cô ta khi trở về sẽ là gì? Hiệu ứng bươm bướm sẽ dẫn đến phản ứng dây chuyền, không chừng khi về cô ta mang theo gia tài đáng giá cả nghìn tỷ .
Đây là lý do hiện nay Đường Sinh đang tìm tất cả cơ hội phát triển, nhân lúc cha của hắn vẫn còn ở Giang Lăng, phải nhanh chóng tìm ra, đợi đến khi cha hắn điều đi rồi, các bước sẽ không được thanh thản nhanh nhẹn như bây giờ, sẽ bị quy định hạn chế ở mọi mặt. Song chỉ mong khi đó Công ty Cẩn Sinh đã đứng được lên, nắm được Giang Xỉ thì có thể đứng vững một cách hùng mạnh, mặc dù hiện tại có một trăm triệu tiền vốn, muốn thôn tính Tập đoàn Giang Xỉ cũng khó.
Mai Chước nói lại việc thông báo tuyển dụng với Đường Sinh, có vốn lớn thì đầu tiên sẽ là xây dựng hoàn chỉnh kết cấu công ty, khai thác được nhân tài ở mọi lĩnh vực.
- Tôi phác thảo cơ cấutổ chức của công ty mới, tỉ mỉ hơn dựa trên ý tưởng của Chủ tịch La. Hội đồng quản trị công ty là tầng cao nhất quyết định các chính sách, Tổng giám đốc sẽ phụ trách giúp đỡ Hội đồng quản trị, nghiêm chỉnh chấp hành tốt mọi phương châm lớn mà Hội đồng quản trị đề ra, xem xét tính hợp lý và thi hành cẩn thận các sách lược phát triển, đưa toàn bộ Tập đoàn phát triển, cơ cấu của công ty Cẩn Sinh sẽ được tổ chức như sau.
Mai Chước uống một ngụm nước, rồi nói tiếp:
- Tổng giám đốc, Phó tổng giám đốc, tiếp đó là hai bộ phận lớn, phòng Hành chính và phòng Giám sát hành chính. Phòng Hành chính gồm: ban sản xuất, ban tiêu thụ, ban thị trường, ban thương mại, ban truyền thông tuyên truyền quảng cáo, ban quan hệ xã hội; phòng Giám sát hành chính gồm: ban nhân sự, ban tài vụ, ban chính trị, ban văn kiện, ban giám sát chất lượng, ban an ninh, trung tâm đào tạo, và trung tâm quản lý và phát triển nhân tài.
- Dự tính ban đầu, số người trong lần tuyển dụng này có thể đến hai trăm người, văn phòng làm việc của công ty Cẩn Sinh hiện nay e rằng không đủ dùng.
Hiện tại công ty Cẩn Sinh chỉ có 12 tầng trong trung tâm thương vụ Giang Lăng, ngay lập tức để hơn hai trăm người vào hiển nhiên là không được.
Đường Sinh nghe xong liền nói:
- Đây chẳng qua chỉ là thông báo tuyển nhân viên quản lý thôi? Nếu tuyển cả nhân viên bình thường thì làm sao đủ?
Mai Chước trả lời:
- Hiện nay chưa triển khai làm việc gì cả, cứ để những người quản lý này làm nhân viên bình thường, sau đó đợi công ty phát triển nghiệp vụ, sẽ dần dần tuyển dụng thêm. Chính là hai trăm người được tuyển này, mỗi tháng dựa theo lương bình quân là một nghìn năm trăm tính ra cũng phải chi ra ba trăm nghìn. Đây chỉ là tính theo lương hiện tại của những nhân viên bình thýờng, mà ở Giang Lăng, mức lương này cũng không phải là thấp.
Cô ta nói đúng, Giang Lăng năm 2004, làm giáo viên lương cũng không được một nghìn năm trăm đồng, số tiền trong mơ.
- Ngoài ra còn có “ Ủy ban cố vấn” đặc biệt, không phải cổ đông của công ty thì không thể trở thành thành viên của ban này. Ban này có quyền đưa ra chất vấn về chiến lược phát triển của Hội đồng quản trị, bởi vì có một số cổ đông hoàn toàn không tham gia vào công tác quản lý hàng ngày của công ty, sau khi tham gia vào Ban cố vấn, thật ra bất cứ lúc nào cũng có thể đưa ra khả năng dự đoán về tương lai, những góp ý xây dựng có tính kiến thiết với Hội đồng quản trị hoặc Tổng giám đốc.
La Sắc Sắc cười chỉ vào Đường Sinh nói:
- Cậu ta, chính là chủ nhiệm của “ Ủy viên cố vấn công ty Cẩn Sinh”, khi khoa chân múa tay rất có uy thế.
Câu này nhìn qua như đang nói đùa, nhưng trên thực tế Đường Sinh mới là linh hồn của công ty Cẩn Sinh, hai người Sở Tú Vân và Lạc Minh Quang đều hiểu điều này.
Mai Chước cũng góp vui:
- Ngày trước có nghe qua “ Ủy viên cố vấn Trung ương”, có thể đưa ra những kế sách chính trị lớn cho đất nước. Hôm nay Tập đoàn Cẩn Sinh của chúng ta có “ Ủy viên cố vấn”, cũng không phải bình thường đâu . Chủ nhiệm Đường, cậu có phải cũng nên có một chút ý kiến về dự tính và phương châm phát triển chứ?
La Sắc Sắc vỗ tay tán thành, Sở Tú Vân và Lạc Minh Quang cũng vỗ tay theo, Mai Chước thì khỏi cần nói, mọi người cùng mỉm cười nhìn hắn.
Đường Sinh xoa xoa mũi.
- Cái đó à, thực ra tôi cũng không có mong muốn gì lớn, ngồi ở đây chỉ có năm người đáng thươngNgười nghe của vị chủ tịch như tôi thật là quá ít. Nhưng các vị có thể sẽ là những lãnh đạo lớn trong tương lai của Tập đoàn Cẩn Sinh, vậy tôi sẽ nói hai câu... Thứ nhất, chiến lược của chúng ta rất rõ ràng, là Tập đoàn Giang Xỉ, cần phải có được nó, làm sao để có được? Nắm giữ cổ phần, từ từ thôn tính con quái vật này. Vấn đề chính là tiền vốn, nhất định phải được giải quyết, chủ quản Sở, chị là chủ quản phòng tài vụ, chị cần trợ giúp Tổng giám đốc Mai về tài chính để mở rộng đường đi.
- Ban đầu công ty sẽ tuyển hai trăm người, ý kiến của tôi là thử việc trong ba tháng, sẽ trả 60% số tiền lương trong thời gian đó, sau thời gian thử việc được vào làm chính thức thì sẽ trả đủ lương, lúc đầu chỉ có thể đãi ngộ lương bổng như vậy, từ từ rồi tính.
Trên thực tế, trong thời điểm này thì đãi ngộ như vậy với những người dân bình thường ở Giang Lăng cũng không phải là số tiền thấp, được coi là mức trên trung bình rồi. Rất nhiều công ty, nhân viên bình thường mỗi tháng cũng chỉ nhận được tám trăm đến một nghìn hai trăm tiền lương, còn như ở những công ty tư nhân thì không thể đến được con số tiêu chuẩn này.
- Ngày mai sẽ đăng thông báo tuyển dụng, báo sáng, báo chiều, báo ngày, quảng cáo trên ti vi, đều sẽ đăng, cứ như vậy kéo dài một tuần.
- Mấy ngày này chắc chắn sẽ rất bận rộn, tôi sẽ tranh thủ thời gian đến xem xét, Chủ tịch La và Phó chủ tịch Vương không hy vọng gì rồi.
Sau khi cuộc họp kết thúc, Mai Chước cùng Đường Sinh và La Sắc Sắc trở về văn phòng Tổng giám đốc.
- Bên trường em phải ứng phó một chút! Hôm nay cô giáo Trương nói với tôi, chuyện em nghỉ học là vấn đề lớn, cô ấy muốn gặp phụ huynh của em, có một số lời tôi cũng không thể nói thay em được, em đi đi.
Đường Sinh rối rắm, làm sao đây? Hắn phải quay về trường học sao? Bây giờ hắn không có tâm trí lo chuyện học hành, trường học quản hắn được sao?
- Cô giáo Trương dạy môn toán? Chính là cô giáo xinh đẹp thùy mị tên Trương Thu Trân với phong cách dạy học nghiêm khắc, cẩn thận? Em nhớ là mông cô ấy rất to.
La Sắc Sắc và Mai Chước cùng lúc phì cười, hai đôi mắt xinh đẹp nhìn hắn:
- Sao em hay ngắm mông người khác vậy?
Đường Sinh phản đối:
- Không phải là em để ý cô ấy, là nó tự đập vào mắt đó chứ, lại còn thích mặc quần bó. Hai người có biết là với một cậu bé mới mười bảy tuổi tràn đầy sức sống thì điều này là không thể chịu nổi? Trứng sẽ đau, bàng quang sẽ tràn đầy, tuyến tiền liệt sẽ phải gánh rất nặng.
Sắc mặt Mai Chước chuyển thành màu đỏ, trợn mắt, La Sắc Sắc vỗ mông, khoe ra vòng eo thon nhỏ mảnh mai, bước nhanh đến trước mặt Mai Chước, tươi cười:
- Tổng giám đốc Mai, là Đường Sinh muợn cô giáo Trương để khen hai chúng ta đó, chị xem kỹ của tôi đây.
Cô ta vỗ vỗ mông.
- Bình thường, không béo không gầy, tròn trịa đầy đặn, khi bước đi, những kẻ lòng dạ xấu xa đều run lên.
Tay cô ta lại chắp vào hông, bắt đầu xoay mông, cặp mông ngoáy đi ngoáy lại khiến Mai Chước cũng chịu không nổi, Đường Sinh lại càng không giấu được ánh mắt đang sáng lấp lánh.
- Chủ nhiệm Đường, trứng có đau không? Bàng quang có tràn đầy không? Có cảm thấy tuyến tiền liệt phải chịu nhiều áp lực lắm không?
La Sắc Sắc cười ma quái, loáng một cái đã đứng trước mặt hắn, bỗng đưa tay véo má hắn.
- Thực ra chị biết cô giáo làm em đau, hay là Tổng giám đốc Mai đứng trên bục giảng, nhất định em sẽ không có cảm giác như với cô giáo Trương, là đau thế này sao?
Đường Sinh không biết chống chế thế nào, Mai Chước xấu hổ chỉ muốn đánh La Sắc Sắc, cô ta quay người chạy ra bên ngoài.
- Tôi lánh đi, để hai người nói chuyện.
Cực Phẩm Thái Tử Gia
Tác Giả: Phù Trầm
Quyển 1: Năm 17 tuổi