Chương 34: Lão đại Thanh Bang

Mỗi thành phố của Trung Quốc đều có các bang phái xã hội đen, ở Macao cũng không ngoại lệ, trong thành phố có đến mười mấy cái bang hội lớn nhỏ. Trong đó phải kể đến Mãnh Hổ Bang, Thanh Bang cùng Độc Xà Bang là những bang hội có thế lực lớn nhất ở Macao.

Thượng Quan Vân Long nói đến Thanh gia ở đây chính là bang chủ của Thanh Bang "lão đại Lưu Thanh", người này năm nay đã ngoài năm mươi tuổi. Hơn hai mươi năm trước gia nhập Thanh Bang, dựa vào trí tuệ của mình cùng với thủ đoạn tàn độc mà dần dần leo lên vị trí rất cao trong Thanh Bang . Mười năm trước bang chủ Thanh Bang bị ám sát, Lưu Thanh nhờ đó mà được mọi người đề bạt lên làm bang chủ đời thứ mười một của Thanh Bang.

Tuy Lưu Thanh là một người có vẻ bề ngoài xấu xí thậm chí có chút hèn mọn thế nhưng dưới sự dẫn dắt của hắn, Thanh Bang đã trở thành trở thành bang hội đứng thứ hai tại Macao. Nghe nói phía sau Thanh Bang còn được cả người Nhật Bản chống lưng.

Những năm gần đây Lưu Thanh cảm thấy mình đã có tuổi nên lão đã từ từ rút tay khỏi giang hồ, sự tình trong bang đều giao cho hai người là Lý Cường và Hướng Quân xử lý. Hai người này năm nay mới hơn hai mươi tuổi, đều là nhân tài mới nổi của Thanh Bang, họ rất được Lưu Thanh thưởng thức, lão có ý muốn bồi dưỡng hai người chọn ra người kế nhiệm chức vụ bang chủ đời kế tiếp.

Lý Cường và Hướng Quân trước kia vốn là một đôi anh em tốt(,) thế nhưng bởi vì tranh đoạt chức vụ bang chủ mà bây giờ giữa hai người thường xuyên sảy ra xích mích. Tuy ngoài mặt thì tỏ vẻ đồng lòng nhưng bên trong lại âm thầm cho thủ hạ đấu đá nhau, việc này Lưu Thanh biết rõ(,) lão đã nhiều lần giáo huấn hai người nhưng không có hiệu quả. Đương nhiên những chuyện nội bộ của Thanh Bang người ngoài không thể biết được

Thượng Quan Vân Long trong một lần đi dự tiệc vô tình ngồi cùng bàn với Lưu Thanh, từ đó mà hai bên quen biết và hợp tác với nhau. Nói là hợp tác nhưng thật ra bọn họ đều có mục đích riêng của mình, Thượng Quan Vân Long muốn mượn thế lực Thanh Bang bảo hộ cho công ty của mình, Lưu Thanh thì lại muốn lợi dụng công ty giải trí Vân Long để tiến hành rửa tiền.

Hai bên đều là lợi dụng lẫn nhau cho nên quan hệ giữa bọn họ chỉ giữ ở mức bình thường.

Lưu Thanh có nhờ Thượng Quan Vân Long tìm giúp mình một khối ngọc hình rồng, lão nói với Thượng Quan Vân Long tên của nó là ngọc Thanh Long. Thật ra việc này là người khác phân phó cho Lưu Thanh, lão cũng không ôm quá nhiều hy vọng tìm được ngọc Thanh Long. May mắn hôm nay Thượng Quan Vân Long lại tới nói là đã phát hiên tung tích của khối ngọc Thanh Long kia. Lưu Thanh cực kì coi trọng việc này, lập tức mời Thượng Quan Vân Long vào trong mật thất nói chuyện.

- Theo như lời ông nói khối ngọc Thanh Long kia hiện giờ đang ở trên người Sở Thiên?

Nghe Thượng Quan Vân Long nói lại toàn bộ sự việc, Lưu Thanh hơi nhíu mày hỏi.

- Đúng vậy! Chắc chắn không sai. Việc này vợ tôi tận mắt nhìn thấy, trông nó rất giống với khối ngọc trong tấm ảnh mà lần trước ông đã cho tôi xem.

Thượng Quan Long Vân liên tục gật đầu nói, lúc này hắn chỉ cầu cho Lưu Thanh lập tức giải quyết Sở Thiên.

"Thượng Quan Vân Long nhất định không dám gạt mình, nếu đúng ngọc Thanh Long đang ở trên người Sở Thiên. Vậy thì bằng mọi giá mình phải có được nó! Đây là cơ hội ngàn năm có một để Thanh Bang trở thành bang hội số một ở Macao." Lưu Thanh trầm ngâm suy nghĩ sau đó lão cất tiếng hỏi:

- Cái người tên là Sở Thiên này tôi nghe nói hắn rất có bản lĩnh đúng không?

- Ha ha! Hắn thì làm gì có bản lĩnh, chỉ may mắn có được mười mấy tên thủ hạ rất lợi hại. Nghe đâu đại phú hào Macao Trương Sinh chính là bị đám người này làm thịt đấy.

Thượng Quan Vân Long cố gắng làm giảm thực lực của Sở Thiên trong mắt Lưu Thanh.

- Cái gì? Ông nói Trương Sinh chính là do tên Sở Thiên này giết chết?

Lưu Thanh giật mình đứng bật dậy hỏi. Lưu Thanh và Trương Sinh trước giờ chưa từng qua lại, nếu như hôm nay Thượng Quan Vân Long không nói ra chuyện này thì đến giờ lão vẫn không biết Trương Sinh đã chết.

- Ừ! Theo như đồn đại thì mười mấy tên thủ hạ này của Sở Thiên đã biến biệt thự Trương Sinh thành bình địa chỉ sau một đêm.

"Oh! Nói như vậy tên Sở Thiên này quả thật không hề đơn giản! Xem ra mình phải chuẩn bị đầy đủ mới có thể động thủ!" Lưu Thanh thầm nghĩ. Những gì Thượng Quan Vân Long nói Lưu Thanh không hoàn toàn tin tưởng, theo những báo cáo của thủ hạ thì gần đây công ty của Thượng Quan Vân Long bị Sở Thiên ép tới mức sắp phá sản. Theo như Lưu Thanh suy đoán "Rất có thể Thượng Quan Vân Long muốn nhân cơ hội này mượn tay mình tiêu diệt Sở Thiên! Việc này xem ra phải điều tra cho thật kĩ!". Nghĩ tới đây Lưu Thanh cười cười nhìn Thượng Quan Vân Long nói:

- Thượng Quan Vân Long! Nếu không còn việc gì nữa ông có thể trở về! Nhớ kĩ chuyện hôm nay không được để bất cứ người nào biết bằng không...

Nói đến đây nụ cười trên mặt Lưu Thanh bắt đầu có chút biến hóa.

- Tôi biết! Thanh gia ông yên tâm đi! Tôi nhất định không để người thứ ba biết chuyện này!

Thượng Quan Vân Long rất rõ ràng ý tứ trong lời nói của Lưu Thanh, vội vã cáo từ rồi rời đi.

Nhìn Thượng Quan Vân Long đã rời khỏi, Lưu Thanh suy nghĩ một lúc sau đó quyết định gọi Lý Cường và Hướng Quân vào mật thất. Lưu Thanh đem chuyện vừa rồi nói lại, lão muốn nghe ý kiến của cả hai về việc này.

Lý Cường là một người có thể hình cao lớn, tính tình thô lỗ. Sau khi nghe Lưu Thanh hỏi ý kiến, chỉ thấy hắn "bộp" một tiếng vỗ mạnh xuống bàn, cất giọng oang oang nói:

- Mẹ kiếp! Cứ cho các anh em trực tiếp đến tóm cổ tên Sở Thiên kia không được sao? Tôi không tin thằng nhãi này lại có thể dùng mười mấy người đấu lại được với mấy trăm nghìn huynh đệ chúng ta.

Nghe Lý Cường nói xong Lưu Thanh chỉ khẽ lắc đầu, ánh mắt lão trầm tư quay sang Hướng Quân.

Hướng Quân lại là một người có vóc dáng hơi nhỏ, da dẻ có chút trắng mịn. Nếu người khác nhìn vào đều nói hắn giống một sinh viên hơn là một tên đầu gấu xã hội đen. Bất quá người này tâm cơ thâm sâu khó dò. Hướng Quân suy nghĩ một lát sau đó nói:

- Lão đại! Theo tôi thì trước mắt chúng ta cần làm rõ xem khối ngọc Thanh Long kia hiện giờ đang được để ở nhà Sở Thiên hay hắn luôn mang theo bên người. Còn nữa, tôi muốn biết tại sao chúng ta lại cần khối ngọc Thanh Long này!

Lưu Thanh khẽ gật đầu tán thưởng, Hướng Quân này quả thực tâm tư kín đáo, gặp phải chuyện gì cũng bĩnh tĩnh suy xét, so với kẻ chỉ biết chém chém giết giết như Lý Cường thì đúng là hơn xa. Thế nhưng bởi vì lòng dạ Hướng Quân quá sâu khó đoán, nếu không khống chế cẩn thận có thể trở thành tai họa ngầm, vấn đề này làm Lưu Thanh nhức đầu lâu nay.

- Ừ! Việc tìm kiếm khối ngọc Thanh Long này được một người rất trọng yếu ủy thác cho tôi. Nếu chúng ta có thể tìm được khối ngọc kia thì với thế lực của người này, Thanh Bang chúng ta sẽ trở thành bang hội số một tại Macao.

Lưu Thanh sở dĩ không nói ra ai là người ủy thác mình vì lão không muốn để cho hai người biết quá nhiều.

- Nếu nói như vậy, chúng ta nhất định phải có được khối ngọc Thanh Long này.

Cả hai người Lý Cường và Hướng Quân cùng đồng thanh nói, ngừng một lúc Hướng Quân tiếp tục:

- Trước tiên chúng ta phải xác định được chính xác việc ngọc Thanh Long có trên người Sở Thiên hay không, sau đó mới tìm cách lấy nó từ trong tay hắn. Từ vụ việc của Trương Sinh có thể thấy người này không đơn giản như những gì Thượng Quan Vân Long nói. Trước mắt chúng ta tạm thời án binh bất động tránh để đánh rắt động cỏ, đồng thời phái người thăm dò nội tình của Sở Thiên sau đó mới có hành động, chứ cứ chém giết chắc chắn không thể giải quyết được vấn đề.

Hướng Quân nói xong ánh mắt như vô tình quét qua Lý Cường.

Lý Cường tuy thô kệch nhưng cũng không phải loại đầu đất, nghe ra điều Hướng Quân muốn ám chỉ cái gì Lý Cường tức giận đứng bật dậy. Hắn quyết hơn thua với Hướng Quân, Lưu Thanh thấy tình hình không ổn vội đưa tay ngăn cản nói:

- Việc này tạm thời như Hướng Quân nói đã! Hai người các ngươi ra ngoài phái thủ hạ điều tra việc này. Nhớ kĩ "biết địch biết ta trăm trận trăm thắng", việc này tiến hành phải thật cẩn thận.

Lý Cường và Hướng Quân cùng gật đầu với Lưu Thanh sau đó xoay người lui ra ngoài.

Thật ra Lưu Thanh cũng không biết khối ngọc Thanh Long này rốt cuộc có ích lợi gì với người đó. Không phải chỉ là một khối ngọc thôi sao? Chẳng lẽ bên trên còn có bí mật khác? Suy nghĩ hồi lâu cũng không tìm được manh mối nào, Lưu Thanh đành gạt bỏ những suy nghĩ này sang một bên. Xoay người ra khỏi mật thất.

"Thanh gia!" Lưu Thanh mới vừa đi ra mật thất thì bất ngờ một thân thể yểu điệu mang theo mùi rượu nồng nặc xà vào lòng lão.

- Xảo Xảo, tại sao ngươi lại uống rượu tới mức như vậy?

- Tôi...tôi..ợ! Ngoài uống rượu ra tôi còn biết làm gì đây.

Thiếu nữ đã say quắc cần câu thần trí trở nên mơ hồ, nàng ngã vào lòng Lưu Thanh. Nghe được tiếng la của Lưu Thanh nàng khẽ ngẩng đầu lên, đôi mắt tràn ngập mê man.

"Haizz" Lưu Thanh thở dài không gì khó khăn hơn đỡ một thiếu nữ đang say rượu. Xảo Xảo ngồi lắc lư trên lưng Lưu Thanh cuối cùng phun ra một đống tạp chất dính lên cả hai người.

- Nha đầu chết tiệt này, nhanh cởi quần áo đi tắm.

Lưu Thanh buông tay làm Xảo Xảo ngã xuống giường. Xem ra thiếu nữ này đã uống quá nhiều rượu, chỉ thấy nàng rên lên hừ hừ hai tiếng sau đó ngẹo đầu sang một bên nằm bất động.

Lưu Thanh bất đắc dĩ, lão đành phải ôm lấy thiếu nữ nát rượu này đi vào phòng tắm. Xảo Xảo vẫn còn mặc đồng phục, đôi bạch thỏ hơi hở ra một nửa nó cứ cọ sát vào ngực Lưu Thanh làm lão không nhịn được mà bước đi nhanh hơn.