Chương 3: Siêu năng

-Ben!! Ben!! Thức dậy chơi với em đi!!! Ben!!_Tiếng một cô bé gái vang lên.

Sau tiếng gọi ấy là một tràn tiếng đập cửa. Thậm chí tôi đang ở dưới nhà mà còn nghe được. Tôi tự hỏi nhân vật xấu số nào bị bé gái ấy gọi. Tôi tiếp tục việc dọn dẹp của mình. Có vẻ như căn biệt thự này chẳng ai thèm dọn dẹp gì cả. Tôi dọn từ lúc 5 giờ sáng đến 10 giờ mà vẫn chưa xong hẳn. Và mọi người sống ở đây dậy khá trễ. Từ lúc tôi thức đến giờ chỉ gặp mỗi Slender và giọng của cô bé gái ấy.

Cây kim của đồng hồ nặng nề di chuyển sang số 11. Công việc dọn dẹp của tôi cũng đã xong. Tôi đang ngắm nhìn lại thành phẩm của mình thì một cậu trai bước xuống. Cậu ta mặc một chiếc áo hoodie màu vàng và đeo chiếc mặt nạ màu đen có hốc mắt màu đỏ máu. Vừa thấy tôi cậu ta liền dừng lại, tay cậu ta nhanh chóng móc ra một khẩu súng và nhắm về phía tôi.

-Khoan đã! Hoodie!! Dừng lại!! Cậu không thể giết Dolly!!_Jack la lớn.

Nhưng mọi thứ có vẻ đã quá muộn, người con trai tên Hoodie ấy đã bóp cò. Tôi vẫn đứng im đó, viên đạn sượt qua tóc tôi và không hề gây bất kì sự tổn thương gì. Hoodie nhìn tôi, tuy không thấy được biểu cảm anh ta sau lớp mặt nạ ấy nhưng tôi biết chắc rằng anh ấy đang rất ngạc nhiên. Điều đó cũng đúng thôi. Jack chạy tới chỗ tôi, nhìn vào bức tường bị viên đạn găm vào và nói:

-Hoodie bắn hụt ư? Hiếm gặp thật! Dolly thực rất may mắn!_Eyeless Jack thở phào nhẹ nhõm.

-À đúng rồi! Dolly đây là Hoodie! Và Hoodie, đây là Dolly! Hiện giờ cô ấy sẽ sống ở đây! Thân thiện với nhau nhé!_Jack tiếp tục.

Tôi cúi đầu tỏ vẻ lịch sự, Hoodie cũng im lặng cúi đầu đáp lễ. Hoodie vừa định rời khỏi thì một người khác choàng tay lên vai cậu. Người này mặc một chiếc áo Hoodie màu cam đeo chiếc mặt nạ màu trắng. Một dòng suy nghĩ hiện ra trong đầu tôi: "Bộ cái nhà này có tục lệ rạch miệng, mặc áo hoodie và đeo mặt nạ à??"

-T..Tim(*)?_Hoodie rụt rè nói khi nhìn thấy người choàng vai mình.

-Chào buổi sáng Brian(*)!! Chào buổi sáng EJ!! Và...ai đây?_Người thanh niên đó nhìn sang tôi.

-Dolly Broz! Tôi sẽ dọn đến đây ở kể từ hôm nay! Mong mọi người giúp đỡ!_Tôi khẽ cúi đầu.

-Ồ! Ra thế! Chào buổi sáng Dolly! Tôi là Masky!_thanh niên đó vui vẻ trả lời.

-Bánh kếp ~ bánh kếp ~ là lá la ~_Một giọng hát vang lên khiến cả bọn tập trung vào nơi phát ra nó.

-Ý! Mọi người tập trung ở đây cả sao! Tớ đói quá tớ đi ăn bánh kếp đây!_Người con trai đeo khẩu trang sọc trắng đen nhìn hệt như nụ cười kia nói.

-Đây là Ticci Toby! Cậu ta khá là quái đản._Jack lên tiếng.

"Tôi thấy ở đây ai chả quái!" tôi nghĩ thầm trong bụng trong khi Jack tiếp tục.

-Toby! Đây là Dolly!

-Hể! Chào buổi sáng! Cậu thích ăn bánh kếp không!?? THÍCH KHÔNG??_Toby nhảy chồm tới chỗ tôi và hét toáng.

-...À ừ..có! Tớ có làm một ít trong bếp nếu cậu thích thì cứ lấy ă.._Toby cắt ngang câu nói của tôi.

-QUÁ TUYỆT!!!!! MASKY!! HOODIE!! EJ!! CÔ ẤY LÀM BÁNH KẾP CHO TỚ KÌA!! TỚ PHẢI ĂN NGAY MỚI ĐƯỢC!!_Cậu ta liền chạy vào bếp sau khi hét vào tai tôi.

-.....Nếu mọi người đói thì tớ có làm bữa sáng ở dưới bếp!_Tôi nói với những người còn lại.

-Ôi! Cảm ơn cậu nhé Dolly! Có thận không?_Jack nhìn tôi.

-Xin lỗi nhưng không!_Tôi nhìn Jack. "Tên này thích ăn thận à?"

Eyeless Jack, Hoodie, Masky cùng nhau vào bàn ăn. Trên đường đi, Hoodie nói với Jack:

-Cô ta không phải người thường đâu! Viên đạn đó, tớ chắc chắn nó sẽ trúng đầu cô ta! Nhưng nó đã bị lệch hướng!

-...Cậu có nghĩ qua nhiều không? Tớ biết cậu sốc vì bắn trượt nhưng đừng suy đoán mọi việc như vậy!_Jack đáp.

-Hả?? Gì cơ? Brian mà bắn trượt á?_Masky nói chen vào.

-Tớ nghĩ cô gái tên Dolly đó có siêu năng gì đó!_Hoodie vẫn tiếp tục.

-À rồi!_Jack trả lời nhưng vẫn có vẻ không tin vào lời nói của Hoodie.

*Tim Là tên thật của Masky. Và Brian là tên thật của Hoodie. Hai Người này thân thiết với nhau nên gọi nhau bằng tên thật.