Chương 10: Cây rìu của Toby

Chóng mặt, nhức đầu lại kèm thêm cảm giác buồn nôn. Những triệu chứng đó khiến tôi không tài nào ngủ được. Cảm giác khó chịu này thực sự khiến tôi bực mình.

Chợt nhiên tôi nhớ tới tên sát nhân đã khiến tôi như thế này, hình như hắn từng nói rằng không phải chỉ mình tôi có siêu năng? Điều này đồng nghĩa với việc vẫn còn nhiều người trên thế giới giống như tôi.

...Nhưng tại sao, hắn biết rằng tôi có siêu năng mà không hề hoảng sợ? Chẳng lẽ hắn cũng là một người có siêu năng?? Câu hỏi trong đầu tôi được đặt ra ngay lập tức: " Vậy siêu năng của hắn là gì!? ". Hắn hình như chưa sử dụng bất cứ năng lực kì lạ nào trong lúc vật lên vật xuống với tôi, vậy siêu năng của hắn là gì?

Tôi rùng mình cảm giác như có điều không tốt đẹp sắp xảy ra. Tôi cố gắng ra xuống giường và ra khỏi phòng.

Tôi nhìn cảnh giác xung quanh, nhưng bây giờ nhìn cũng có ít gì và mọi thứ đều tối đen như mực. Khu mansion này thức sự cần đầu tư thêm vài cây đèn neon. Tôi ráng mò mẫm trong bóng tối đi đến phòng của EJ. Cũng như sáng nay, tôi vẫn lịch sự gõ cửa và cũng không thấy hồi âm. Giờ này chắc cũng đã tối, chắc hẳn EJ đã đi ngủ rồi. Vừa định quay đi thì cánh cửa mở ra và thêm một lần nữa tôi lại bị đập vào đầu.

- Sặc!! Dolly!!? Cậu có sao không!?_EJ có vẻ rất bất ngờ khi gặp tôi trong tình trạng ôm đầu.

- Tớ ổn! Tớ muốn hỏi cậu vài điều thôi!_Tôi xoa đầu nói.

- Cậu muốn hỏi gì sao!? Hỏi đi, nếu biết tới sẽ trả lời!_EJ vui vẻ đáp.

- Cậu còn nhớ tên sát nhân hồi sáng không?_Tôi dè chừng hỏi

- ......Cậu có biết cậu đang sống trong căn nhà đầy kẻ sát nhân không? Cậu hỏi như vậy, tớ biết là ai cơ chứ!?_EJ cười.

- Kẻ mà khiến tớ như vậy này!?_Tôi trả lời.

- Ừm! Nhớ! Có việc gì sao!?

- Cậu khi gặp hắn! Hắn có sử dụng năng lực gì kì lạ không? Một dạng siêu năng ấy!?

- Hừm! Tớ không nghĩ là hắn có siêu năng! Mà cậu đừng lo lắng quá! Hắn đã chết rồi! Tớ chắc chắn đấy!_EJ vỗ vai tôi.

- Ừm..! Thôi vậy tớ về phòng! Và cậu kêu Toby đừng cầm rìu đi lung tung nữa!_Tôi nói.

-...Cậu đang nói gì vậy!? Toby đang ở đây mà!?_EJ chỉ vào phòng của cậu, nơi mà Toby, Masky và Hoodie đang đánh bài.

-...Ở đây chỉ có mình Toby sử dụng rìu thôi à!?_Vài giọt mồ hôi lăn xuống gò má của tôi.

- Ở khu mansion này thì chỉ có Toby!_EJ hồn nhiên đáp lại.

-...Vậy ở ngoài đó là ai!?_Tôi nhìn về hướng cửa chính.

EJ im lặng một hồi lâu. Rồi quay sang dàn proxy vẫn đang mải mê đánh bài.

-Toby! Rìu cậu đâu!?

-..Hừm..Hình như tớ để dưới nhà!_Toby vẫn tiếp tục mân mê với những lá bài.

-..Toby này! Nếu tớ không nhầm cậu rất ghét ai đụng vào rìu cậu mà không có sự đồng ý của cậu đúng không?_EJ dựa vào cửa, khoanh tay lại hướng mặt về phía Toby.

Toby im lặng nhìn EJ, hai bạn trẻ còn lại cũng thấy được sự kì lạ trong câu hỏi của EJ. Có thể rằng tôi nhầm hoặc Masky và Hoodie dường như đang tư thế chuẩn bị chạy vậy. EJ chỉ tay về hướng cửa chính:

-Hình như ngoài kia có người lấy rìu của cậu đấy Toby à..

- TÊN KHỐN NÀO DÁM LẤY RÌU CỦA BỐ!!!! BỐ QUYẾT CHÉM CHẾT MÀY!!!!!_Toby phóng ra cửa với tốc độ mà chính tôi cũng không thể tin được.

Dù Masky và Hoodie trong tư thế sẵn sàng nhưng vẫn không thể bắt kịp Toby.