Chương 20
Bút lông sói có thể phá giáp
Tay trái kẻ cản thi đặt trên thắt lưng như bao kiếm, ngón áp út và ngón út cong vào lòng bàn tay phải, ngón cái vênh ở đầu móng ngón út và ngón áp út.
Là làm giáp ẩn.
Ngón trỏ và ngón giữa bàn tay phải duỗi vào nhau giống kiếm ra khỏi vỏ. Bất cứ khi nào đọc một từ, vẽ theo chiều ngang và chiều dọc bằng ngón tay phải như thanh kiếm trên không trung. Các số lẻ nằm ngang và các số chẵn theo chiều dọc.
Bốn chiều dọc và năm đường ngang ẩn trong lục giáp.
Tung hoành hạp bích, biến hóa vô tận.
Thân thể kẻ cản thi lơ lửng trên không trung cao tới bảy trượng, gã lớn tiếng hô vang: "Lâm binh đấu giai trận liệt, tiền hành giả giả lâm tiền, liệt trận giai đấu binh hành..."
Sát thủ Cao Hán Dương ở đại điện rút trường đao ra khỏi vỏ, không truy sát tên cản thi ngay lập tức, bởi chín xác chết dựa vào tường được khởi động gần như cùng lúc, thấy rõ lá bùa màu vàng trên trán viết bằng chu sa bằng văn tự, bốn dọc là binh lính ở trận tiền, năm ngang sẵn sàng lâm trận chiến đấu.
Bốn dọc và năm ngang tạo thành một góc vuông, các góc bên ngoài hướng về hướng sơn môn như một mũi tên, các góc bao vây mọi người bên trong, sát khí âm hàn tràn ngập toàn bộ Phật điện.
Không lui!
Không còn đường lùi!
Cao Hán Dương gầm lên vung đao về phía cuối cột thứ tư gần nhất với gã. Kẻ đầu tiên chịu vết chém là cương thi ở vị trí chữ Tiền, một đao chém ngang, cố gắng cắt đầu thây ma. Cao Hán Dương xuất thủ bất lưu tình!
Ngón tay cái và ngón trỏ hai tay kẻ cản thi trôi nổi trong đêm mưa như những đám mây đen tạo thành một vòng tròn, thầm niệm Đại Nhật Như Lai Chi Tự Tại Lực, kết ấn chữ Tiền.
Cương thi ở vị trí chữ Đấu chĩa mũi chân ra phía trước một chút, cơ thể hướng lên trên như một hình xoắn ốc.
Kẻ cản thi thay đổi thủ thế, ngón áp út, ngón giữa và ngón cái thẳng đứng, ngón út và ngón trỏ cong, thầm niệm Đại Nhật Như Lai Chi Kim Cang Tát Đóa.
Ngũ hoành cương thi chữ Đấu cúi đầu, hai tay rút ra cây côn sắt ba thước đẫm máu từ sau gáy và xương sống, dưới sự bao bọc của hai cương thi Lâm và Giai, cương thi chữ Đấu đâm vào cổ họng Cao Hán Dương, dũng mãnh quả cảm, xuất thủ như điện.
Cao Hán Dương phản công, dùng đao đâm vào côn sắt và phải lùi lại một bước. Lúc này, cương thi chữ Tiền bay lên phía trước mái đại điện rồi từ trên không lao xuống, hai tay duỗi thẳng, nắm đấm đen nhanh như gió sấm đánh cực mạnh đỉnh đầu Cao Hán Dương.
Cao Hán Dương không còn lựa chọn nào khác ngoài thoái lui, thây ma chữ Hành dùng song quyền đập mạnh xuống đất. Gạch cứng màu xanh dường như bị một cặp búa đập vào, nổ! Âm thanh vỡ vụn vang lên, hai hố sâu xuất hiện, hiện rõ dấu quyền.
Thư đồng Minh Nhi sợ đến mức muốn trốn mà không thể di chuyển một bước.
Triệu Trường Khanh hộ vệ Bạch Ngọc Cung, lớn tiếng nói: “Bạch cô nương đừng sợ, ta sẽ bảo vệ cô.” Chiếc ô vải bạt trong tay chắn trước mặt.
Bạch Ngọc Cung hếch mũi giễu cợt, Bồ Tát bùn khó tự che chở khi qua sông, ngươi nên tự bảo vệ mình trước, dùng ô vải làm lá chắn, ngươi đến đây làm trò cười sao?
Ả nắm cánh tay Tần Lãng, lúc này bộ xương chết toi vẫn giả vờ chết, đáng lý phải tìm cách chạy trốn.
Tần Lãng diễn sâu, Bạch Ngọc Cung lôi kéo hắn, hắn phải dĩ bất biến ứng vạn biến.
Minh Nhi nhìn lũ thây ma đang bủa vây mà run rẩy: "Công tử... ma ... con ma ..."
Triệu Trường Khanh rống lên: "Quân tử phải mở rộng tấm lòng, ta có chính khí hạo nhiên, sao lại sợ ma mị, Minh Nhi! Bút mực!"
Thư đồng bừng tỉnh bởi tiếng gầm thét của hắn, run rẩy cởi gói đồ ra.
Soạt!
Cao Hán Dương lần hai cố gắng bứt phá khỏi cương thi ở vị trí chữ Hành phía cuối bốn hàng dọc.
Hành là cảnh giới của siêu nhân, đại diện cho cảnh giới Niết Bàn Đại Nhật Như Lai. Ngón cái và ngón trỏ tay trái kẻ cản thi khoanh tròn, các ngón còn lại tay trái nắm nhẹ thành nắm đấm, tay phải quấn tay trái, kết ấn chữ Hành.
Chỉ vung một nhát đao, cao Hán Dương chém thành công đỉnh đầu cương thi chữ Hành, trường đao phát âm thanh đanh thép như vàng đá, thây ma nằm bất động, không hề bị tổn hại một cọng lông.
Lục giáp ngầm di chuyển, cửu tinh âm thầm lộ ra, chín cương thi đại diện cho câu thần chú lần lượt bắt đầu, Cao Hán Dương không thể không lui, cương thi từng bước ép gần, phạm vi bao vây ngày càng thu hẹp.
Thư đồng Minh Nhi run rẩy mở cuộn sách dài, Triệu Trường Khanh đệ tử học viện Thanh Sơn nâng nghiên ngập mực mà nhúng bút lông sói, nhìn ngọn lửa cháy hừng hực, quẹt chút mực, nuốt vạn tượng, từ lúc nhấc bút lên, hắn hoàn toàn quên những hiểm cảnh xung quanh, toàn tâm toàn ý tiến nhập "Chính Khí Hạo Nhiên Ca".
—— Thiên địa hữu chính khí, tạp nhiên phú lưu hình, thượng tắc vi nhật tinh. Chung nhân nhật hạo nhiên, bái thỏa hô trại thương minh. Địa duy lại dĩ lập, thiên trụ lại dĩ tôn, tam cương thực hệ mệnh, đạo nghĩa vi chi căn.
Ầm!
Phòng không chất đầy củi nhưng ngọn lửa bỗng bốc lên, lửa màu cam cao tới hai trượng, ngọn lửa cuồng nộ soi sáng cả đại điện đổ nát sáng như ban ngày, chín thây ma cũng giật mình vì ngọn lửa đột ngột trỗi dậy, hành động bị đình trệ.
Ánh lửa phóng lên trời từ mái nhà bị thủng, kẻ cản thi lăng không phiêu hốt trong cơn mưa đêm đang chìm dần khi thấy ánh lửa đột ngột bùng cháy dữ dội. Ngón trỏ của hai tay dựng lên, các ngón còn lại uốn cong liên kết thành ấn chữ Lâm. Lâm trận ý chí bất di bất dịch, thầm nhớ giáng Tam Thế Minh Vương chi bất động tâm.
Ổn định!
Sát thủ Cao Hán Dương nắm bắt cơ hội hiếm có này và vung đao lao vào lần nữa.
Bạch Ngọc Cung nói lớn: “Lâm và Binh là trung tâm của đội hình này, phá vỡ một trong số chúng sẽ thành công!” Ả sớm thấy kẻ cản thi sử dụng chín thây ma để sắp xếp đội hình, biết cách phá giải, nhưng ả không có khả năng làm điều đó.
Cao Hán Dương khí trầm đan điền, xông về phía trước, tập trung toàn bộ năng lượng trong cơ thể vào cánh tay phải đang cầm đao, lúc vung đao, chân khí phóng ra, đao bổ trung khu hai cương thi Lâm và Binh, thanh đao ngưng tụ toàn lực xuyên thủng trận pháp trung khu.
Lúc này Triệu Trường Khanh phóng Chính Khí Hạo Nhiên Ca tới -- khí sở bàng bạc, lẫm liệt vạn cổ tồn. Đương kỳ quán nhật nguyệt, sinh tử an túc luận.
Thư pháp thật xuất sắc, loan bay phượng múa, thấm qua mặt sau tờ giấy.
Viết xong một câu, lồng lửa càng cháy mạnh, ánh sáng tương ứng tăng theo cấp số nhân, ánh lửa phản chiếu một nửa bầu trời đêm.
Tất cả ngón tay kẻ cản thi đều uốn cong vào trong và đan chéo vào nhau, kết ấn chữ Trận. Lắng nghe tiếng nói của thế giới linh hồn, suy ngẫm về lòng từ bi của Đại Nhật Như Lai.
Từ bi với chính mình điều khiển chín cương thi phối hợp đầu đuôi chặt chẽ với nhau.
Cương thi Đấu và Giả bất chấp lao về phía trước, dùng thân thể Lâm và Binh để chặn một đao khí quán trường hồng* của Cao Hán Dương. Ánh đao như tuyết, bổ xuống vai phải thây ma chữ Đấu, cắt nội thể nó theo đường chéo, một đao phá hai thi thể, sau khi đao sắc cắt đứt cương thi chữ Tự, tiếp tục chẻ xác, phá vỡ phần bụng dưới nó.
Hai thi thể bị đao chém làm đôi ngã lăn ra, tứ chi đứt lìa vẫn vùng vẫy trên mặt đất.
—— Đỉnh hoạt cam như di, cầu chi bất khả đắc. Ân phòng điền quỷ hỏa, xuân viện bế thiên hắc.
Triệu Trường Khanh bút tẩu như long xà, đạt đến cảnh giới vong ngã.
Lồng lửa sắp cháy hết, nhưng ánh sáng đỏ bay lên trời ngày càng thịnh, ánh sáng này không phải đến từ đốt củi, mà là uy áp kinh người của Triệu Trường Khanh trong bút mực.
Bút lông sói có thể phá vỡ áo giáp, bút và mực có thể nuốt chửng nước Ngô!
Baidu giải nghĩa khí quán trường hồng:
Nó có nghĩa là tinh thần công lý bay thẳng lên bầu trời cao và băng qua cầu vồng, diễn tả tinh thần vô cùng cao cả, khí phách hiên ngang.