Chương 14: Tình huống này, không thích hợp a!

Một nhà năm miệng ăn biến mất ở cửa chính của Hoa Nhuận Vạn, sự việc Hàn Trường Sinh đánh người trực tiếp lên top 1 hot search, đem tin “Tổ hợp tân hôn năm người xuất hiện” vừa lên tới hạng tám lại bị đè trở về hạng chín.

Tin “Hàn Trường Sinh đánh người” mặc dù rất nóng, nhưng nhân mã của hai bên phe ủng hộ và phê phán lại hoàn toàn gần như bằng nhau.

Một phần tán thưởng, một phần chửi rủa, còn lại tám phần thì trung lập.

Sở dĩ xuất hiện tình trạng này, bởi vì ba nguyên nhân.

Thứ nhất, người bị đánh là một tên ký giả ngu si, loại thân phận vì tiền mà có thể bán cái rắm này khiến cho mọi người cảm thấy không vui lắm.

Thứ hai, lý do Hàn Trường Sinh đánh người là vì mẹ của hắn bị nói xấu, Đại Minh lấy chữ “Hiếu” lập quốc, vì người mẹ đã qua đời mà đánh người, chỉ có thể nói ngoài chữ “Hiếu”, không còn gì khác.

Thứ ba, Hàn Trường Sinh là người bị bệnh tâm thần, hơn nữa còn là bị chọc giận mới đánh người, cái này thì không thể phân được ai đúng ai sai.

Tình huống như thế, dẫn đến người xem náo nhiệt so với người tham chiến còn nhiều hơn.

Tin tức tức này lên top 1 hot search còn mang lại một kết quả khác, người bị đánh không những không có bị đuổi việc, ngược lại còn được thưởng chút tiền thưởng làm phí an ủi.

Cái tên “chim cánh cụt” cũng theo đó lên hot search , bây giờ cái tên “chim cánh cụt” cũng trở thành một danh kí trong ngành phóng viên.

Có hot search làm mục tiêu, đông đảo phóng định ỷ vào thân phận tiến vào Hoa Nhuận Vạn gia tiếp tục truy tung đưa tin, khiến cho bảo an phải cưng bọn họ ở bên ngoài.

Chịu ảnh hưởng của năm người vừa đi vào, số lượng khách tiến vào cửa hàng tăng lên nhiều.

Quản lý của Hoa Nhuận Vạn gia mặc dù rất cao hứng, nhưng cũng biết kách hàng quá nhiều là một con dao hai lưỡi.

Không có chuyện gì cũng không sao, nhưng nếu để cho đám phóng viên này làm ra những chuyện khác, thực sự cái vị trí này không giữ được.

Dưới tính huống phải chọn một trong hai, tất nhiên là chọn ổn định phát triển.

Nhưng đám phóng viên cũng không phải chờ lâu, không đến nửa giờ, năm người Hàn Trường Sinh liền đi ra.

Năm người bị nhìn vào tất nhiên cũng chả thoải mái gì, lấy đủ nguyên liệu trong dánh sách cần thiết, trực tiếp lên xe đi.

“Oa! Chồng à, vừa rồi anh rất đẹp trai nha! Đẹp trai không tả được luôn.”

“Chồng à, đây là lần đâu tiên có người đánh phóng viên như thể là không có chuyện gì sảy ra vậy.”

“Chồng à, nếu anh không bị bệnh taam thần thì tốt quá! Em gả cho anh có thể yên tâm rất nhiều.”

“Đúng vậy đúng vậy, nếu mà chồng không bị bệnh tâm thần, vậy thì chính là người đàn ông hoàn mỹ nhất trên thế gian rồi, nửa năm sau không ly hôn cũng được.”

Lên trên xe, Địch Lệ Nhiệt Ba vừa rồi còn trầm mặc ít nói, bỗng dưng không ngừng ríu rít.

Chịu ảnh hưởng của nàng, Dương Mật, Đông Lệ Nhã cùng Lưu Ti Ti cũng biến thành tiểu me muội của Hàn Trường Sinh, dò đầu ghé vào lỗ tai hắn nói nhỏ.

Hàn Trường Sinh gõ đầu Địch Lệ Nhiệt Ba, nói một tiếng “Chuyên tâm lái xe”, lúc này mới quay đầu nói với ba người Dương Mật, chậm chầm chậm nói: “Tôi đã nói rồi, tôi không có bị tâm thần.”

“Đúng đúng, anh không bị bệnh tâm thần, anh là một người đàn ông tốt.”

Ba người các nàng trì trệ, nở một nụ cười không hề giả trân.

Nào có ai bị bệnh tâm thần nói mình bị tâm thần .

Trong xe lại tiếp tục yên tĩnh, nhưng các diễn đàn trên mạng lại không ngừng bàn luận về Hàn Trường Sinh.

“Mấy người nói xem Hàn Trường Sinh có phải là không bị tâm thần hay không?”

“Không thể nào, trước đây đã từng khám rồi, Hàn Trường Sinh quả thật mắc bệnh tâm thần, mà lại là tâm thần phân liệt, đây là kết quả chính xác .”

“Tôi là một bác sĩ của bệnh viện tâm thần, dựa theo phân chia bình thường, người mắc bệnh tâm thần chia làm sáng trưa tối ba kỳ.”

“Vậy Hàn Trường Sinh thuộc về thời gian nào?”

“Cái nào cũng không, anh ta thuộc về là người bị bệnh tâm thần phân liệt lâu năm, loại này thì lúc bình thường là bản ngã chiếm giữ vị trí chủ đạo, cho nên giống như người bình thường, thậm chí so với người bình thường còn thông minh hơn rất nhiều. Nhưng một khi phát bệnh, một cái khác tính cách sẽ xuất hiện, lúc dép sẽ là một vị quân vương, phàm là người đối nghịch với mình, giết hết không tha!”

“Vậy thì không pải là tứ đại minh tinh của chúng ta gặp nguy hiểm rồi sao?”

“Không được! Ta muốn bem chết Hàn Trường Sinh, giải cứu tứ đại mỹ nữ!”

“Bem chết cái em gái ngươi a! Giết người là phạm pháp, ta đề nghị bắt sống Hàn Trường Sinh!”

“Bắt sống Hàn Trường Sinh, giải cứu tứ mỹ!”

“Bắt sống Hàn Trường Sinh, giải cứu tứ mỹ!”

Lúc mà một đám fan não tàn còn đang hô khẩu hiệu, Hàn Trường Sinh cùng bốn vị mỹ đang làm đồ ăn ở phòng bếp.

Nói như vậy có lẽ không đúng lắm, bởi vì thực tế là Hàn Trường Sinh làm đồ ăn, bốn người đẹp đang cản trở hắn.

Nhìn bốn cái tiểu chỉ đang làm loạn ở bên cạnh, Hàn Trường Sinh cuối cùng không nhịn được: “Địch Béo cùng Ti Ti ra ngoài, gọt rửa cái gì cũng không được! Nha Nha rửa rau, Dương Mật thái rau!”

Hai tiểu chỉ le lưỡi một cái, cười hì hì chạy ra ngoài nhà bếp, vẫn đứng ở cửa ra vào nhìn lại, thần kinh thư giãn rất nhiều.

Dương Mật cầm con dao lên, bất mãn trừng mắt nhìn Hàn Trường Sinh: “Tôi thái rau cũng được, nhưng anh không thể gọi tôi là Dương Mật!”

“Không gọi Dương Mật thì gọi là gì?”

“Giống Nha Nha, gọi nhũ danh, Mật Mật.” Dương Mật đỏ mặt, lên cổ lên rất cao, bộ dáng rất ngạo kiều.

Hàn Trường Sinh: “......”

Cái này khác gì nhau?

Chẳng lẽ Dương Mật với Mật Mật không phải một người?

“......Được rồi, Mật Mật, làm phiền cô thái ray, chú ý một chút, đừng cắt vào tay.”

“Cảm ơn đã quan tâm.”

Hàn Trường Sinh liếc mắt nhìn bộ nail trên tay Dương Mật, thản nhiên nói: “Không phải là quan tâm cô, là tôi không muốn uống canh máu người thôi, cũng không muốn ăn móng tay của cô.”

“Anh......”

Dương Mật cắn răng, đông đông đông đập mạnh con dao, giống như là đang đập Hàn Trường Sinh.

Hai người ở ngoài cửa đang nhìn, không hiểu sao trong lòng dâng lên cảm giác chua chua.

Bắt gọi bằng "Mật Mật", lại còn nhõng nhẽo.

Tình huống này, không thích hợp a!