Editor: khanguyethoay
......................
Editor: khanguyethoay
.................
Hoàng Phủ Quyết không thèm để ý tới, hắn mở hộ chiếu của Cam Đường ra, nhìn tên và ảnh chụp của thằng bé rồi nhanh chóng lật ra trang cuối.
Trên hộ chiếu có ghi số điện thoại, địa chỉ, còn có thông tin nhóm máu, ngay mục đó rõ ràng viết một chữ cái -- A!
Hoàng Phủ Quyết nhìn chăm chăm vào con chữ đó.
"Máu A, thật trùng hợp, tôi cũng nhóm máu đó!"
Cam Viện không thể nhịn được nữa, chuẩn bị giật lấy hộ chiếu từ tay hắn.
Nhưng người đàn ông dường như đã đoán được chiêu này của cô nên nhanh chóng nhét hộ chiếu vào túi quần.
"Nhân viên của tôi sẽ sắp xếp vé máy bay và khách sạn cho hai người."
"Hoàng Phủ Quyết!" Cam Viện trợn mắt nhìn hắn, "Tôi nói lại lần nữa, tôi muốn hủy hợp đồng."
"Vì sao?"
Lần này, người lên tiếng là Cam Đường.
"Bởi vì ..." Cam Viện ngồi thẳng người, "Mami rất bận, không thể đi cùng con."
Tiểu tử kia nhún vai nói, "Không sao cả, một mình con cũng đi được, trại mùa đông lần trước chẳng phải con cũng đi một mình sao? Hơn nữa, nhân viên công ty và Hoàng Phủ thúc thúc sẽ chăm sóc con mà."
Hoàng Phủ Quyết vỗ vỗ vai thằng bé, "Đúng thế."
Cô sợ nhất chính là sự chăm sóc của vị "Hoàng Phủ thúc thúc" này.
Liếc mắt nhìn hộ chiếu nằm bên trong túi quần, Cam Viện thở dài, khống chế cảm xúc lại.
"Cùng lắm thì mami sẽ từ chức để đi cùng con!"
"Tôi sẽ lo bên Lý tổng, cho cô nghỉ phép dài hạn."
"Không cần phiền Hoàng Phủ tiên sinh." Cam Viện dựa lưng vào ghế, "Chuyện của tôi thì tôi tự lo."
Hai nam nhân một lớn một nhỏ nhìn nhau, Cam Đường khẽ nhún vai.
"Mami luôn ấu trĩ như vậy, chú cứ tập quen dần là ổn thôi."
Hoàng Phủ Quyết bật cười.
"Được."
Cam Viện trừng mắt nhìn cậu con trai của mình.
Xe tiếp tục tiến về phía trước, lúc này Hoàng Phủ Quyết và Cam Đường đang bàn về lịch trình công việc, sau đó thằng bé lại hỏi hắn về tình hình bên trường học.
Cam Viện biết cô không thể ngăn cản được nên đành dựa vào cửa chợp mắt một lát.
Cuối cùng, xe cũng đã về nhà trọ của cô, tài xế mở cửa xe, ba người lần lượt bước xuống.
Nhìn thấy thằng bé đi đến bên cạnh mình, Cam Viện tiến lên, ngăn Hoàng Phủ Quyết lại.
"Tiểu Đường, con lên nhà trước đi, mami lấy chìa khóa rồi lên sau."
"Hoàng Phủ thúc thúc hẹn gặp lại."
Sau khi chào tạm biệt Hoàng Phủ Quyết, thằng bé xoay người vào nhà.
Nhìn thấy đèn trong nhà sáng lên, Cam Viện biết rằng thằng bé đã vào trong, lúc này cô mới quay sang Hoàng Phủ Quyết.
Người đàn ông ở bậc thang phía dưới cũng đúng lúc đang nhìn cô.
Đối mặt với đôi mắt sâu ưu tư ấy, cô có chút không thể hiểu được.
"Cam tiểu thư." Trợ lý chạy đến trả chìa khóa xe cho cô, "Đây, của cô."
Nhận lấy chìa khóa, Cam Viện xoay người trở vào.
Nhưng vừa cầm nắm cửa, chợt nghe đằng sau vang lên tiếng bước chân gấp gáp, cô nghi hoặc xoay người, chỉ thấy Hoàng Phủ Quyết đang muốn theo cô vào trong.
Cam Viện đề phòng lui về sau.
"Hoàng Phủ tiên sinh, còn có việc gì sao?"
Cô thất kinh, sau đó lại khẽ cười ra tiếng.
"Hoàng Phủ tiên sinh nếu thiếu con, hắn là phải có cả đống phụ nữ muốn sinh con cho ngài, cần gì phải tới đây nhận con của tôi?"
Giọng điệu hắn thâm trầm, "Sinh ngày 10 tháng 8 thì ngày thụ thai chắc chắn là tháng 11 năm trước, thời gian vừa khớp, chẳng phải sao?"