Chương 36: Chương 36: Con yêu "hại mami" (5)

Editor: khanguyethoay

................

Cam Viện khoanh tay lại nhìn hắn, "Trên thế giới này mỗi giây đều có 5 đứa trẻ được sinh ra, một ngày có hơn bốn mươi vạn đứa trẻ, nếu đứa trẻ nào sinh ngày 10 tháng 8 cũng là con của ngài, Hoàng Phủ tiên sinh không sợ "vận động" quá nhiều mà dẫn đến tử vong sao?"

"Còn nhóm máu đó?"

"Trên thế giới chỉ có 4 loại nhóm máu, tỉ lệ giống nhau là 25%, tôi tùy tiện vứt một chai nước khoáng ở trên đường cũng có thể đập trúng hai người cùng nhóm máu với tôi."

"Nếu nói tất cả đều là trùng hợp." Hoàng Phủ Quyết tiến sát lại gần cô, "Vì cái gì cô lại đột nhiên muốn hủy hợp đồng?"

Cam Viện đã sớm có chuẩn bị, "Bởi vì đột nhiên phát hiện, người nào đó có tính cách õng ẹo, tâm lý biến thái, tôi không muốn con tôi ở cùng với người đó."

Đèn trên cầu thang, không chút động tĩnh mà tối dần đi.

Trong bóng đêm, người đàn ông bất ngờ tiến tới từng bước, hai tay nắm chặt bả vai cô, giây tiếp theo, hắn kéo cô vào lòng, áp mặt cô vào ngực hắn.

Một tay ôm lấy thắt lưng cô, một tay giữ đầu cô, người đàn ông giam cầm cả người cô vào lòng, trên đỉnh đầu bỗng có một giọng nói ôn nhu.

"Sáng hôm đó, vì sao lại bỏ đi?"

Trong bóng tối, thanh âm người đàn ông trầm thấp, lộ ra vẻ nồng đậm bất đắc dĩ.

Trước chóp mũi là hơi thở quen thuộc, mùi hương cây tùng tươi mát, luân phiên nhau mê hoặc cô, vây lấy bữa tiệc rượu đỏ, như cái đêm sáu năm về trước.

Tim cô siết chặt, thân thể cương cứng hai dây, trong nhất thời Cam Viện quên mất phải phản kháng.

Bỗng có tiếng di động vang lên, Cam Viện mới hồi phục lại tinh thần, vùng vẫy ra khỏi lòng ngực hắn.

"Tôi nói lại lần nữa, Hoàng Phủ tiên sinh, ngài nhận sai người rồi. Tôi chưa từng gặp qua ngài, con trai tôi cũng không phải là con ngài. Hẹn gặp lại!"

Cô xoay người bước tiếp lên nhà.

Chân phải vừa mới đặt lên bậc tiếp theo đã bị ai đó kéo trở về, áp sát vào tường.

"Ngài có th ...."

Chữ "thôi" còn chưa kịp nói ra thì hơi thở của đối phương đã tiến tới gần.

Gáy đập mạnh vào tường nên cô rất đau, theo bản năng liền hít một hơi thật sâu nhưng trong nháy mắt liền bị hắn chiếm đóng.

Trong miệng người đàn ông nhàn nhạt có vị rượu, cách hôn vẫn giống sáu năm trước, vội vã cố chấp.

Bả vai bị hắn ấn chặt nên không thể thoát thân, chân hắn ép chặt hai chân của cô để hạn chế sức phản kháng của cô, phủ xuống môi cô, hắn càn rỡ mà dùng sức hôn cô ...

Thân thể áp sát vào cô, môi áp xuống môi cô.

Cam Viện muốn trốn sang trái, hắn liền hôn bên trái, cô muốn trốn sang phải, hắn liền hôn sang phải.

Cắn, mút, dây dưa ...

Không khí bị hắn cướp mất nên phổi thiếu dưỡng khí mà nhói lên.

Không thể đẩy hắn ra, Cam Viện không nhịn được nữa, cô cắn môi hắn.

Bỗng chốc liền có một vị tanh của máu lan ra.

Người đàn ông vì đau nên buông lỏng, cô liền nhanh cơ hội tránh khỏi nụ hôn của của hắn, hít một hơi thật sâu, bởi vì thiếu dưỡng khí mà phổi cô có chút đau.

Kĩ năng hôn của người này, đúng là vẫn tệ như sáu năm trước.

Chẳng lẽ sáu năm nay hắn đều không hôn ai sao?

Đang muốn đẩy hắn ra thì người đàn ông đã nghiêng đầu, cắn mạnh vào cổ cô.

"Khốn nạn!" Cô thở hổn hển, dùng hết sức lực đẩy hết ra, "Anh muốn ăn thịt người à!"

Vị trí lộ liễu thế này, hắn chắc chắn tất cả mọi người đều nhìn thấy được, Hoàng Phủ Quyết híp đôi mắt xanh lam của mình lại, liếc mắt một cái liền thấy trên cổ Cam Viện xuất hiện dấu ấn đỏ chói mà hắn vừa tạo ra.

"Ngày mai gặp!"

Hôn, cắn ... Ngày mai gặp?!

Tên này đầu óc có vấn đề à?

.....

.....