Chương 10: Chương 10: Tôi muốn cô phục vụ vì tôi (10)

Editor: khanguyethoay

.....................

Không đợi hai người ăn hết món chính, hai suất điểm tâm hoa quả đã được dọn lên bàn ăn, nhìn thấy trước mặt là suất điểm tâm ngọt size lớn, Cam Viện nghiêng mặt nhìn về hướng phòng bếp, mày hơi chau lại.

Kiều Lương này cũng quá hào phóng rồi, anh ta tiêu tiền như nước thế này, tiền lương mấy ngàn không chừng chưa tới 1 tuần đã xài hết rồi.

Theo cô biết, Kiều Lương không ở ký túc xá của công nhân, chỉ bằng chút tiền lương ấy, thật sự đủ sống sao?

Đối diện là Cam Đường, thằng bé đang xiên miếng hoa quả vào trong dĩa.

"Nếu mami kết hôn với chú Kiều, con cũng không phản đối."

Cam Viện ngẩng mặt nhìn, chỉ thấy tiểu tử trước mắt đang giơ bàn tay ra, nghiêm túc liệt kê.

"Dáng cao, diện mạo, khí chất, tính cách ... Chú Kiều cũng không tồi." Nhóc lại gập thêm một ngón tay nữa, "Với cả, chú ấy làm đồ ăn rất ngon, nếu mami kết hôn với chú ấy, chúng ta sẽ không cần kêu đồ ăn bên ngoài?"

Cam Viện giương môi cười, bảo bối của cô là đang tìm đối tượng cho cô hay là tìm đầu bếp đây?

"Con muốn chú ấy làm baba còn sao?"

Tiểu tử kia lập tức lắc đầu.

"Không được!"

Vừa xiên hoa quả vào dĩa vừa gật đầu, Cam Viện nhìn thằng bé với ánh mắt coi thường, "Vậy đừng giúp mami ghép đôi lung tung."

Tiểu tử kia nhún vai, không nói nữa mà an phận uống ly nước hoa quả.

Sau khi ăn xong, Cam Viện dẫn thằng bé đến văn phòng của cô, nhóc con lấy bàn ra bắt đầu vẽ tranh, còn cô đến tầng 56 cẩn thận dạo một vòng, xác định không có gì bất thường, lúc này mới trở lại văn phòng.

Nhìn thấy bức tranh đã hoàn thiện của tiểu tử kia, cô liền lấy đồ bơi của nhóc và đồ thể dục của cô trong ngăn tủ áo.

"Đi thôi, đi vận động nào."

Từ nhỏ, Cam Viện rất chú ý tới thân thể của thằng bé, tố chất của nó vô cùng tốt, không những vóc dáng cao hơn những đứa nhỏ bình thường, mà năm một tuổi đến nay cũng rất ít cảm mạo.

Bởi vì nhóc còn quá nhỏ, không thích hợp với các hoạt động thể thao khác, nên Cam Viện cố ý làm cho nhóc thẻ bơi lội ở khách sạn, mỗi tuần ít nhất đều đến đây bơi 3-4 lần.

Đưa thằng bé đến phòng thay đồ của trung tâm bơi lội, chờ nhóc thay quần áo xong rồi ra cạnh bể bơi làm nóng người, Cam Viện đang đứng cạnh bể cũng vẫy tay về phía nhóc.

"Mami đến phòng thể dục thể thao, lát nữa sẽ qua đón con nhé."

"Vâng."

Tiểu tử khoát tay với cô, nhanh chóng nhảy xuống bể, thành thạo bơi đi.

Nói với nhân viên cứu hộ của trung tâm một câu rồi Cam Viện đi tới phòng thể dục thể thao, thay trang phục xong, cô bước đến máy chạy bộ ở góc phòng, căng cơ đơn giản rồi bắt đầu chạy bộ.

Vừa chạy chưa đến hai mươi phút, một nhân viên phục vụ của trung tâm vội vã chạy vào.

"Quản lý Cam, cô mau đi xem chút đi, Tiểu Đường đang tranh cãi với quản lý Lưu kìa."

Vừa nghe con gặp chuyện, sắc mặt Cam Viện đột ngột thay đổi, cầm lấy điện thoại lao nhanh ra khỏi phòng tập.

Chạy nhanh tới khu bơi lội, xa xa đã nhìn thấy thằng bé đang đứng cạnh thành bể, đối diện là sắc mặt nghiêm túc của Lưu Sướng, bên cạnh còn có thêm một vài nhân viên của trung tâm.

Lưu Sướng ôm cánh tay, từ trên cao nhìn xuống tiểu tử kia, trong giọng nói tràn đầy sự tức giận và xem thường, "Cả trung tâm bơi lội, không có ai khác ngoài mày, không phải mày thì là ai?"

"Nhàm chán."

Tiểu tử kia không có kiên nhẫn, quay sang nàng phun ra hai chữ, nhóc muốn đi tới bể bơi, chuẩn bị nhảy xuống bơi tiếp nhưng bị người phụ nữ Lưu Sướng kia quấy rầy, tâm tình tất nhiên không được vui.

"Mày đứng lại đó cho tao!"

Thấy nhóc rời đi, Lưu Sướng lôi cánh tay nhóc lại.

Nhưng tay còn chưa kịp chạm tới Cam Đường, một bàn tay khác đã nắm chặt cổ tay cô ta.