Người ở ngoài, tất nhiên chính là chồng cũ của Ngọc Uyển, tên của hắn… à thôi không đáng nhắc đến.
Người này đã bán mẹ con Ngọc Uyển để kiếm tiền trả nợ, sau khi hắn hay tin đã có người trả cho mình thì lập tức trở về.
Lý do hắn quay lại, không phải là để ăn năn hối lối. Ngược lại, biết được người trả là một tên thiếu gia giàu có, hắn liền có một suy nghĩ táo bạo.
Nếu hắn đưa nữ nhân của mình bán cho người kia, liệu hắn có thể kiếm thêm chút tiền để ăn nhậu bài bạc không? Mà nếu tên nam tử kia từ chối, hắn có thể bán thêm con gái, dù sao con gái hắn từ khinh sinh ra cũng thừa hưởng nét đẹp không kém gì mẹ nó, vì vậy sau này lớn lên chắc chắn trở thành một mĩ nữ thuần thục.
Dù giờ vẫn chưa hoàn toàn phát triển nhưng Đông Nghi thật sự trông cũng rất xinh đẹp, vì vậy hắn mới có cái gan quay lại.
Khi hắn muốn vào nhà thì phát hiện ra cửa đã khóa chặt, hắn có làm thế nào cũng không thể mở ra. Hết cách, tên nam tử này đành phải ở ngoài đập cửa rầm rầm, miệng còn không quên hét to một cách giả tạo:
- Uyển nhi, phu quân về rồi.
- Ta biết nàng rất hận ta, ta biết tất cả đều là lỗi của bản thân mình, là do ta không tốt. Do ta ham mê cờ bạc rượu chè, nên bỏ bê gia đình.
- Ta biết bản thân ta không phải là một người chồng tốt, một người cha tốt nhưng ta hy vọng nàng có thể cho ta cơ hội. Cơ hội để trở thành người chồng, người cha lý tưởng.
Giọng của hắn nghe cực kỳ giả tạo, cứ như thể hắn đã rất hối hận, rất muốn quay lại.
Có điều, đây cũng không phải là lần đầu, Ngọc Uyển ở trong sớm đã quen với chuyện này, tâm ý nàng vốn đã lạnh lẽo, thêm nay đã tiếp nhận Lăng Thần làm phu quân, nàng hiện không còn chút tình cảm với tên này.
Còn về Đông Nghi, cô bé vốn còn trẻ nên nói về mặt suy nghĩ thì cũng không có nghĩ quá nhiều. Bản thân cũng không biết nên làm gì, nhưng thấy mẫu thân mình không có ý định ra mở cửa, nàng cũng không có dại dột mà làm vậy.
- Nương tử, Nghi nhi, ta biết mình đã sai,… làm ơn cho ta thêm một cơ hội… Ta hứa.
- Tên khốn như ngươi còn nghĩ bản thân còn cơ hội sao? Nếu không phải do bản thân ta ngu ngốc, tin tưởng ngươi hết lần này đến lần khác, thì nữ nhi của ta cũng không phải sống như vậy. Tất cả là tại ngươi.
Đã buông tha cho tình xưa, Ngọc Uyển tất nhiên không mềm lòng nữa, nàng dùng thái độ rất gắt gao cùng với giọng điệu tức giận nói ra. Một phần là để xác định quan hệ của hai người, phần nữa là chỉ ra rằng Đông Nghi là nữ nhi của nàng, không phải của tên nam nhân ấy và nàng.
- Thê… thê tử, nàng biết tất cả không phải do ta, là do bọn chúng… Đúng vậy, là do bọn chúng ép ta làm vậy.
Tên nam tử ở ngoài còn cố đổ thừa người khác, hắn sau khi nghe được tin hai nàng trả xong nợ thì có chút bất ngờ, nghĩ được thê tử mình bỗng ôm được đùi lớn của quan lại nên liền nhanh chóng trở về.
Trong đầu hắn bây giờ, không còn sự quan tâm của một người đàn ông đối với gia đình, mà là những suy nghĩ, dục vọng cá nhân. Hắn đã lờ mờ suy đoán được Ngọc Uyển đang giấu người ở trong nhà nên mới không dám mở cửa.
Nếu vợ mình giấu người nam nhân lạ mặt ở trong nhà, thì người chồng bình thường sẽ tức giận, mất kiểm soát. Có điều, hắn cảm thấy ngược lại, năm đó hắn lấy được Ngọc Uyển cũng là do thấy nàng xinh đẹp nên nổi hứng nhất thời.
Càng lâu về sau, hắn lại thấy cô nàng này quá khó chịu, lúc nào cũng ngăn cản thú vui bài bạc của hắn, lúc nào cũng cấm cản hắn ăn chơi,… Đến cuối cùng, tên nam tử này không thể chịu được nữa mà lên kế hoạch bán vợ.
Đến cả việc chủ nợ tìm được nhà hắn, muốn đem vợ con hắn để đi trả nợ cũng chính là một phần kế hoạch của hắn. Nhưng biến cố xảy ra, đó chính là tên nam tử nào đó có ý với vợ hắn, vì vậy không tiếc tay tiêu một đống tiền để trả nợ.
Một quả trứng vàng như vậy, hắn sao có thể bỏ qua.
Càng nghĩ, tên nam tử này càng cố gắng đập cửa, hắn hy vọng bản thân có thể làm chút giao dịch với Lăng Thần, nếu tăng thêm chút giá cả thì liền tốt.
Ở bên trong, đám người thấy tên nam tử tỏ ra như vậy thì cũng nhíu mày, không phải vì bọn họ thương hại, mà là sự ghét bỏ.
Nếu không biết rõ sự tình, người khác lại có suy nghĩ quan tâm nhưng với nhóm người Lăng Thần, họ đã chứng kiến cảnh thu nợ, rồi chính miệng Ngọc Uyển nói ra, bọn hắn tất nhiên là có cái nhìn không tốt với người này.
- Mở cửa cho hắn vào đi.
Lăng Thần liền lên tiếng đầu tiên, hắn muốn xử lý mọi chuyện ngay tại thời điểm này. Tránh để lâu hỏng mất kế hoạch.
- Ch… Ngươi chắc chứ, nếu có chuyện xảy ra thì sao đây?
Ngọc Uyển liền lo lắng hỏi, nàng lúc đầu tính xưng “chàng” nhưng ngẫm lại quan hệ của hai lúc này không thể để Đông Nghi biết, nên phải sửa lại xưng hô.
- Hắn có thể làm được gì ta chứ, Ngọc Uyển tỷ cứ yên tâm.
Lăng Thần như muốn khẳng định sức mạnh, còn giơ nắm đấm lên. Ngọc Uyển thấy vậy mới yên tâm đi ra mở cửa.
Trong lúc nàng còn đang chuẩn bị mở, Lăng Thần dặn Chung Linh đưa Đông Nghi vào trong, chúng nữ hiểu chuyện cũng liền đứng lại một chỗ. Còn hai nữ nhỏ tuổi nhất thì đã vô phòng để chơi đồ chơi.
- Thê tử, cuối cùng nàng cũng chịu mở cửa cho ta rồi. Ta biết ngay là nàng sẽ không đối xử tệ với ta mà.
Miệng thì nói tình cảm nhưng mắt tên này không ngừng nhìn về phía đám người Lăng Thần. Hắn ban đầu cảm thấy choáng ngợp bởi sắc đẹp của nhị nữ Cam Bảo Bảo cùng Khang Mẫn.
Sau đó hắn lại chú ý tới tên nam tử ở bên cạnh, chứng kiến dung mạo điển trai cùng khí thế mạnh mẽ của Lăng Thần, trong đầu tên nam tử liền nảy số, hắn chắc chắn đây là người trả nợ cho mẹ con Ngọc Uyển.
- Phu nhân, bọn họ là ai? Có thể giới thiệu cho ta biết được không?
Tên nam tử lúc này tỏ ra rất lịch sự, hắn mặc kệ Ngọc Uyển, người mà hắn nãy giờ kêu gọi rất tình cảm, trong mắt tên này, tình cảm gia đình còn chẳng bằng mấy đồng tiền.
- Ngươi không cần phải biết ta là ai, bởi ngươi cũng không còn nhớ chuyện gì sau đó nữa.
Lăng Thần nói với giọng lạnh lùng, hắn lập tức sử dụng thôi miên lên người tên nam tử này.
Khác với chúng nữ, hắn liền tạo ra một khế ước, điều kiện là hắn đã mua lại Ngọc Uyển và Đông Nghi qua cách giúp tên này trả nợ, và hắn sẽ vĩnh viễn quên đi hai người.
Sau đó, Lăng Thần liền âm thầm thi triển chút thủ đoạn, làm cho tên này không nhận ra được điều đúng sai, khiến cho hắn không biết bản nên và không nên làm gì.
Xong tất cả, hắn mới liền thả tên nam tử này ra. Mặc cho hắn ngu ngơ ra khỏi nơi này. Nếu Lăng Thần muốn ra tay giết chết tên này, không phải là chuyện khó. Nhưng làm như vậy không khác gì gây chuyện với Thiên Đạo, Lăng Thần hiện tại còn chưa muốn nhanh như vậy đã gặp lại người con gái ấy.
Vì vậy đây là cách mà hắn nghĩ là ổn thỏa nhất, tất nhiên kết cục của tên nam tử kia vẫn là chết, nhưng thay vì Lăng Thần trực tiếp ra tay, tên nam tử ấy sẽ không biết đúng sai mà tự giết chết chính mình.
--Hết chương 85--
Eto… Lặn lâu quá ngoi lên đăng chap nhân dịp NNN nha mọi người =)) Yên tâm là tôi chưa drop đâu.