Chương 83: Đêm dài

Cảm giác hơi thở nóng nực của nam nhân ở trên mặt mình, Ngọc Uyển đỏ mặt, cố gắng mở mắt nhìn Lăng Thần, nhẹ nhàng nói:

- Lăng... Lăng Thần,... ngươi thật sự muốn sao?

- Đúng vậy, một nữ nhân xinh đẹp như nàng vậy mà sống trong hoàn cảnh này, ta liền cảm thấy đau lòng cho nàng.

Ngọc Uyển nghe vậy thì càng thêm đỏ mặt, nhỏ giọng nói:

- Ngươi... thật nói đùa, ta còn thua kém các vị tỷ tỷ.

Thấy nàng thẹn thùng như vậy, Lăng Thần lập tức nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng rồi đè xuống, khen:

- Nàng quá khiêm tốn rồi, ta dù sao cũng từng ăn nằm với nhiều mĩ nữ, ta kêu nàng chính là mĩ nữ, thì chắc chắn trong mắt người khác nàng thật sự là mĩ nữ. Nếu nàng cứ kêu không phải, thì nàng là gì đây?

- Lăng Thần... ngươi... đừng nói nữa...

Dù nàng biết bản thân bị cưỡng ép, thậm chí trong lòng mình cũng mong muốn nhưng nếu để hắn tùy tiện, cũng không nên. Nhưng khi nàng muốn phản kháng, lại phát hiện bản thân đã bị Lăng Thần đè xuống, sức lực của nàng cũng tự dưng mất hết muốn hành động cũng khó.

- Nếu... nếu các tỷ ấy tỉnh, ngươi... ngươi không sợ sao?

- Hừ, nàng nghĩ xem vì sao hôm nay chúng ta lại uổng rượu, vì sao Chung Linh lại đem Đông Nghi vào trong ngủ, tất nhiên là để chúng ta dễ dàng làm chuyện ấy rồi.

- Cái gì... Các ngươi...

Ngọc Uyển thoáng bất ngờ, sau đó liền hiểu rõ. Chuyện tối nay, bọn họ đều có sẵn kế hoạch cả rồi. Và con mồi, lại chính là nàng.

Lăng Thần liền dùng chút sức ngồi dậy, sau đó đem Ngọc Uyển ngồi lên người mình, để mặt nàng áp vô ngực hán, Ngọc Uyển bị vậy thì hô nhẹ một tiếng "a", nàng muốn kháng cự nhưng không thể, cuối cùng vẫn phải ngoan ngoãn nằm trong lòng hắn.

Thành công ôm được mĩ nhân trong lòng, Lăng Thần liền cười nhẹ nhìn về Ngọc Uyển, nhẹ giọng nói:

- Nàng thật đẹp.

- Ngươi... đừng.... ta dù sao cũng có nữ nhi.

Ở thời đại này, việc một nữ nhân khác có con đều trở thành một vấn nạn trong việc kết hôn lần nữa. Có nhiều ngươi nghe vậy sẽ lập tức từ chối, ai lại muốn nuôi người không mang huyết mạch của bản thân chứ, còn đối với Lăng Thần, hắn còn sợ sao? Tất nhiên không rồi, nếu hắn sợ, tại sao lại thu Hoàng Dung chúng nữ,... Chậc, với hắn nữ nhân có con, càng thêm cuốn hút so với bình thường.

Cánh tay của hắn đang ôm vòng eo nàng thì lập tức lùi xuống dưới, khi chạm đến phần mông căng tròn thì nhẹ nhàng sờ sờ, tay còn lại đưa ra sau lưng ép cơ thể nàng chặt vào cơ thể mình, hắn có thể cảm nhận được hơi thở hổn hển lo lắng của nữ nhân đang thổi vào phần cằm mình.

- Ngọc Uyển, dù sao nàng hiện tại cũng đã không còn nợ. Từ nay nàng theo ta, chúng ta ở bên nhau, chỉ cần không nói ra thì không ai biết được quá khứ của nàng. Còn về Đông Nghi, ta sẽ cùng nàng chăm sóc, để cô bé lớn lên hạnh phúc, thế nào?

Lăng Thần liền thử hỏi. Hắn lần này dựa vào men say để thu phục nữ nhân, nếu sử dụng đến Thiên Nhãn, Thiên Đạo lại buông xuống xử lý, hắn cơ hồ không còn kĩ năng nào để chơi.

Ngọc Uyển thở hồng học từng tiếng, tay vẫn đang che ở trước người hắn nhằm không cho ngực mình va chạm vào ngực nam nhân, còn chân thì đang bị đưa ra hai bên. Từ lòng bàn tay, nàng có thể cảm nhận được cơ thể cường tráng của Lăng Thần, nhớ lại lúc mới gặp hắn, nàng đã nhanh chóng bị diện mạo tuấn tú của hắn thu hút. Nếu so với những nam nhân nàng từng gặp, hoàn toàn không có cửa với Lăng Thần.

Càng nghĩ, phòng tuyến trong lòng nàng càng mở ra, sau đó nàng hơi hơi nhắm lại đôi mắt, tay cũng đưa ra ngoài ôm lấy cơ thể hắn. Lăng Thần đã biết nàng lựa chọn không phản kháng, liền vui vẻ đem nàng đặt xuống đất một cách nhẹ nhàng.

Ngọc Uyển lần nữa mở mắt, sau đó nhìn về phía Lăng Thần một lúc, nhẹ giọng nói

- Lăng Thần... làm nhanh được không... Lỡ có ai thức dậy, ta không muốn bị họ phát hiện.

Dù dục hỏa trong người đã lên cao, Ngọc Uyển vẫn thực sự sợ bị ai nhìn thấy, thậm chí lúc nói chuyện, nàng cũng chỉ phát ra âm thanh rất nhỏ.

Lăng Thần tất nhiên hiểu nỗi sợ của nàng, mà nếu nữ nhân của hắn có tỉnh cũng sẽ giả vờ không thấy. Còn nếu nữ nhi của nàng tỉnh, chỉ sợ hắn phải làm vài lần thôi miên, để cho cô bé nhanh chóng thích nghi với cảnh này. Còn về Ngọc Uyển, cũng đành phải thôi miên để thay đổi suy nghĩ của nàng.

Sau đó hắn tiến hành cởi đồ cho nàng, chỉ vài động tác đơn giản, toàn bộ y phục bên ngoài của Ngọc Uyển lập tức bị vứt sang một bên. Lăng Thần sau đó cũng khá bất ngờ, bởi nàng không mặc bất kỳ đồ nội y nào. Có vẻ như chính bản thân nàng cũng vô thanh vô thức, mong chờ chuyện này... Hoặc nàng căn bản xem bọn hắn như người nhà, không có quam tâm đâu vấn đề ăn mặc đây.

- Nàng cố tình không mặc nội y, để câu dẫn ta sao?

- Không... là do... do ta không còn tiền... nên phải bán quần áo... chỉ còn chút đồ mặc...

Lăng Thần nghe lời giải thích của nàng, cũng không tiếp tục trêu chọc. Bàn tay rảnh rỗi lập tức tập kích bộ ngực mềm mại của nàng, dù cho đã có nữ nhi nhưng bộ ngực ấy vẫn rất săn chắc, mềm mại mà không rũ xuống, mà núm vú hồng hào cũng đã cứng lên do bị hắn kích thích.

Hắn lập tức cúi đầu, miệng chiếm một bên vú nàng mà liếm lấy, chiếc lưỡi nóng ẩm của hắn không ngừng chạm vào trên từng tấc thịt của Ngọc Uyển khiến nàng vừa cảm nhận được sự nóng ẩm cùng phần nước lành lạnh cứ lướt trên da thịt, đặc biệt là ở núm vú, thi thoảng còn bị phần răng cứng cáp cắn nhè nhẹ xung quanh.

- Không... ưm... đừng... cả giác... lạ... lạ quá...

- Vậy nàng muốn ở đây sao?

Một tay còn đang giữ eo nàng, lập tức đưa xuống dưới, cảm nhận được tay nam nhân đang muốn tấn công tiểu huyệt của mình, Ngọc Uyển liền ngăn cản, nàng thẹn thùng nói:

- Lăng Thần, đừng... tra tấn ta nữa... ta muốn...

Lăng Thần nghe vậy, lắc đầu rồi nói:

- Chúng ta cũng đã chuẩn bị làm chuyện nam nữ, nàng còn gọi thẳng tên ta như vậy sao?

- Phu... phu quân... thiếp... thiếp muốn...

Lời nàng mới chỉ nói xong, đột nhiên tiểu muội của nàng ngay lập tức bị một thứ gì đó cứng cáp nóng hổi đâm thẳng vào trong. Do quá đột ngột và thứ đó quá to, nàng liền hét lên nhưng bị Lăng Thần dùng nụ hôn ngăn lại, chỉ còn những tiếng "Ưm ưm" phát ra rất nhỏ.

Hô hấp của Ngọc Uyển ngày càng dồn dập, nàng cảm nhận rõ thứ đó đang ở trong cơ thể mình, đã thế miệng nàng hiện tại còn đang bị lưỡi của hắn nghịch ngợm trong miệng, hai tay nàng liền vô thức đem ôm lấy phần lưng của hắn.

Lăng Thần vừa hôn nàng, hai tay cũng đặt ở eo, dùng chút sức nhẹ nhàng nhấp khiến cho côn thịt cứng cáp liền di chuyển trong người nàng.

- Ưm... ư...

Cơn đau đớn cũng dần chuyển hành cảm giác sung sướng, côn thịt Lăng Thần nhanh chóng lấp đầy dâm huyệt, nước dâm cũng chảy ra từng chút từng chút. Uyển Dung cũng dần quên mất bản thân đã là mẫu thân, liền giống như một thiếu nữ mới lần đầu nếm trái cấm, không thể kìm được mà muốn rên rỉ thật to. Nếu không có Lăng Thần ngăn cản, chỉ sợ tiếng rên của nàng đã đánh thức nữ nhi mình rồi.

Còn Lăng Thần, hắn tất nhiên cũng cảm thấy rất sung sướng, Ngọc Uyển đã là nữ nhi có một con, nhưng âm đạo của nàng vẫn rất hẹp, từng tấc thịt bên trong như muốn nuốt chửng côn thịt hắn vậy.

Với cả nàng cũng đã có kinh nghiệm, chỉ vào lần nhấp đã có thể quen với nhịp độ của hắn, vòng eo thon gọn mềm mại không ngừng tự uốn éo để phối hợp, giúp côn thịt của hắn có thể tận hứng đâm vào sâu bên trong.

Lăng Thần càng nhấp càng mạnh hơn, hai bầu vú tự do của nàng cũng bị lung lay theo trông rất dâm đãng, Ngọc Uyển cũng đem đôi chân của mình vòng qua eo hắn rồi giữ chặt, miệng nhỏ sau khi tự do cũng bắt đầu kêu lên những tiếng dâm đãng

- A... phu quân... xấu... thứ đó... to... mạnh... Uyển nhi... ăn... ăn không... tiêu... ưm...

Không biết sau bao nhiêu lần nhấp, Lăng Thần liền giữ chặt eo nàng, gầm nhẹ một tiếng. Cả cơ thể lập tức run run, hông thúc mạnh khiến cho côn thịt đâm vào tận tử cung nữ nhân.

Ngọc Uyển cảm thấy lượng lớn dung dịch bắn vào trong cơ thể mình, dù nhờn nhợt mà lại rất ấm áp, hơi thở của Lăng Thần lập tức phun trên mặt nàng khiến cho Ngọc Uyển ngày càng say mê, tâm trí gần như dồn vào trong dục vọng, hoàn toàn quên đi hoàn cảnh xung quanh.

Từ nãy tới giờ, Ngọc Uyển cũng đã ra vài lần trước đó, khiến nàng bất ngờ chính là côn thịt Lăng Thần không chỉ to, mà còn rất khỏe. Nàng bị cao trào vài lần, hắn mới chịu ra. Vậy mà ra xong, thứ này còn không thèm dịu lại, ngược lại còn khỏe khoắn hơn, lấp đầy mép âm đạo của nàng làm cho tinh dịch trộn lẫn dâm dịch bị đè nén bên trong cơ thể khiến nàng trông như đang có thai vậy.

Một lúc sau, Lăng Thần liền rút côn thịt ra, dung dịch trắng đục cũng từ thế phun trào ra ngoài như thác nước, chờ một lúc, hắn liền ôm nàng lại gần ngực mình, hỏi:

- Thế nào, nàng thoải mái sao?

Ngọc Uyển thì đã cuộn mình trong lòng hắn, không dám ngửng mặt lên nhìn. Cảm xúc hiện tại của nàng rất rối ren, vừa tự trách chính mình làm những chuyện này, vừa cảm thấy hạnh phúc vì được thỏa mãn. Nhưng nàng không hiểu vì sao, nàng lại không hối hận khi bản thân làm chuyện này.

Với lại hắn cũng đã nói sẽ đem nàng theo, nàng lại không sợ bị người khác nói về mình...

- Phu... phu quân... điều chàng nói là thật sao? Chàng sẽ không bỏ rơi ta chứ?

- Tất nhiên là không rồi... Nàng nghĩ ta sẽ bỏ rơi nữ nhân của mình dễ vậy sao?

Lăng Thần nhìn khuôn mặt xinh đẹp của giai nhân, rồi lập tức hôn lấy. Sau đó hắn đưa tay xuống đùi nàng, đưa một cái giơ lên cao, côn thịt còn đang cứng rắn lập tức cọ sát mép thịt còn đang rỉ nước, tà tà nói:

- Tiếp tục chứ...

- Ưm... phu quân...

Và cứ thế, cả đêm đấy, tiếng rên rỉ của Ngọc Uyển nhỏ nhẹ vang lên trong phòng, cho tới khi nàng hết sức lực hầu hạ hắn, thì mới phát hiện Khang Mẫn cùng Cam Bảo Bảo đã tỉnh. Sau đó... (Ae biết sau đó sao rồi đấy.)

--Hết chương--