- Phu quân, để thiếp xử lý bọn hắn.
Chung Linh liền không chịu được cảnh trước mặt, muốn ra tay xử lý mấy tên nam nhân thì bị Lăng Thần ngăn lại.
- Nàng cứ để phu quân lo, dù sao bọn hắn cũng có vài tên có chút thực lực, ta cũng không muốn nàng bị thương.
Nghe Lăng Thần nói vậy Chung Linh đành lùi ra sau, để cho hắn một mình tiến tới.
- Mấy tên các ngươi, mau cút, đừng để ta cùng thê tử mất hứng.
Lời nói tràn đầy sát khí của Lăng Thần khiến cho đám người kia liền dừng lại mà nhìn vào hắn, bản thân họ biết tên trước mặt rất mạnh, cũng không có ho he mấy. Tên cầm đầu liền lên tiếng:
- Vị công tử này, chúng ta nước sông không chạm nước giếng, có thể nhẫn nhịn chút không? Chúng ta còn chưa làm gì ngươi?
- Đúng vậy…
Vài người ở sau đồng thanh tiếp sức, bọn họ muốn ỷ thế 3, 4 người để khiến cho Lăng Thần nhượng bộ rút lui.
Có điều, bọn chúng đã đánh giá cao bản thân, cả đám mới chỉ cấp E sơ kỳ, tên cầm đầu cũng chỉ cấp E trung kỳ, làm sao có thể khiến Lăng Thần sợ hãi.
- Hừ, các ngươi ăn hiếp nữ nhân nhà lành, ta cùng các thế tử chướng mắt, nên mới ở đây.
Lăng Thần lập tức rút kiếm, nhanh chóng chạy về phía đám người trước mặt rồi ra tay.
Có điều, hắn còn chưa kịp làm gì thì thời gian không gian xung quanh nhanh chóng dừng lại.
- Cái gì?
Lăng Thần có chút kinh ngạc, cũng dừng động tác tấn công lại, nhìn ngó xung quanh. Ở tại nơi này, trừ hắn ra, tất cả những người còn lại đều đã bị ngừng lại, cho dù là tam nữ, cũng không thoát khỏi cảnh này.
- Rốt cuộc đang có chuyện gì diễn ra? Tại sao mọi chuyện lại như vậy?
- Tất cả, đều do ta làm.
Hắn còn đang thắc mắt, một giọng nữ nhân nhẹ nhàng vang lên, Lăng Thần lần theo vị trí thanh âm phát ra quay đầu lên nhìn, thì liền trợn mắt kinh ngạc.
Hắn thấy được gì? Một thân ảnh nữ nhân tầm mười tám, hai mươi với mái tóc dài, mặt mũi cực kỳ xinh đẹp với làn da trắng tinh cũng ánh mắt xanh ngọc, sống mũi cao…
Đặc biệt hơn, toàn thân nàng ta trần như nhộng, để lộ cặp vú to trắng tầm cup C, với phần núm vú hồng hào… Còn ở dưới là phần âm đạo để lộ ra ngoài, màu sắc hồng hào cùng vài sợ lông mao che chắn hai mép thịt.
Dung mạo của nữ tử này, phải nói là cực kỳ xinh đẹp. Dù cho Tiểu Long Nữ, cùng Hoàng Dung cũng có phần kém thua.
Nhưng làm Lăng Thần cảm thấy bất ngờ, chính là khí thế của nàng. Vẻ mặt cùng khí thế mang theo một sự ngây thơ, cứ như cô nàng mới được sinh ra không lâu… Ánh mắt trông khá thẫn thờ không rõ mục đích nhưng nói về cấp độ, nàng ta cao hơn cả hắn ở thời điểm hiện tại.
- Ngươi là ai?
Lăng Thần liền gặng giọng hỏi. Hắn thật không ngờ thế giới này tồn tại kẻ mạnh như vậy, nếu hiện tại cả hai cùng đối chiến. Hắn chắc chắn sẽ chết.
- Ta… là… hiện thân của Thiên Đạo.
Thiếu nữ ngơ ngác trả lời, nàng lúc này đã bay xuống, chiều cao không tính là cao, thua Lăng Thần cả một cái đầu. Lăng Thần nghe lời nói của nàng còn chưa hết bất ngờ, thiếu nữ tiếp tục nói.
- Từ lúc sinh ra, ta chỉ biết được ta đại diện cho thế giới này, có điều, mối liên kết của ta với thế giới cũng chưa hoàn thành.
- Không biết vì sao ta cảm thấy ngươi là một người ngoại lai, ta đối với ngươi, có một cảm giác chán ghét khó chịu, nhưng cũng rất tò mò. Đặc biệt là khi ngươi cùng với những nữ nhân ở thế giới này làm chuyện kì lạ, ta càng trở nên hứng thú hơn.
Hiện thân của Thiên Đạo không ngừng nói thêm, làm cho Lăng Thần chú tâm nghe, hắn thà như vậy, còn hơn là đối chiến với nàng.
- Sau một thời gian tìm hiểu, ta hiểu được viề ngươi làm chính là việc vợ chồng thường làm, nhưng lại có một thứ gì đó khiến cho những nữ nhân này dễ dàng thuộc về ngươi.
Nói rồi, nàng liền giơ một tay lên, Lăng Thần liền cảm giác bản thân như đánh mất một thứ gì đó. Bất ngờ thay, âm thanh hệ thống liền vang lên:
“Ting, do có sự can thiệp của Thiên Đạo. Âm Dương Thánh Điển tầng hai đã bị khóa một phần, ký chủ không thể sử dụng mùi hương để tăng độ hào cảm của nữ nhân nữa.”
“Ting, hệ thống đang tiến hành thay đổi sự can thiệp của hệ thống…”
“Ting, đã can thiệp thành công, khả năng dụ hoặc của Âm Dương Thánh Điển giảm 90% so với lúc trước. Mong ký chủ cận thận đối với mục tiêu có khí vận cao.”
Lời hệ thống thông báo, khiến Lăng Thần kinh ngạc trong chốc lát. Thật cmn, thiên đạo vậy mà muốn chơi hắn tiếp.
- Có vẻ như có thứ gì đó ngăn cản không cho ta truyệt đi sức mạnh của ngươi.
Thiếu nữ liền lên tiếng,… Sau đó nhìn Lăng Thần với ánh mắt khó hiểu, nói tiếp:
- Ngươi sở hữu một thứ gì đó khiến cho ta không thể can thiệp quá sâu nhưng nếu ngươi tiếp tục ra tay với những người ở đây một cách vô tội vạ. Đừng trách ta nặng tay.
Nói rồi, thân ảnh lập tức biến mất… Thời gian tiếp tục trôi tiếp, mọi thứ vẫn trở về quỹ đạo ban đầu.
Có điều, Lăng Thần đã không có hứng tấn công bọn trước mắt. Hắn liền dừng lại, suy nghĩ một lúc về lời nói lúc nãy của Thiên Đạo.
“Có vẻ nếu như ta can thiệp quá sâu vào thế giới này, đặc biệt là với khí vận chi tử, Thiên Đạo sẽ hàng lâm để trừng trị ta. Có điều, hệ thống còn đang muốn ta thu phục Thiên Đạo, thêm cả việc nàng ta hứng thú với chuyện ấy, khặc khặc… Làm sao ta lại không thể không làm chứ.”
Nghĩ rồi, hắn liền quyết định không tấn công nữa, nhìn về phía bọn lưu manh rồi nói:
- Các ngươi tại sao lại ở đây.
- À… thì ra vị công tử này muốn giúp các nàng.
Mấy tên này liền đưa mắt nhìn nhau, ý chỉ rằng Lăng Thần chỉ đang muốn thể hiện trước mặt tam nữ xinh đẹp kia, có thể là đang muốn lấy lòng đi.
- Đúng vậy, các ngươi muốn sao mới bỏ qua các nàng.
Lăng Thần liền tiếp tục nói, hắn nghe sơ qua nội dung thì cũng chỉ do nữ nhân trong đây nợ tiền mấy tên này, vì vậy mới có chuyện như hiện tại.
- Chậc chậc, nếu công tử muốn cứu nàng, chỉ cần đưa cho chúng ta 80 lượng bạc, tất cả liền rời đi.
Tên cầm đầu liền trả lời Lăng Thần, trực tiếp đưa ra cái giá cao ngất ngường với một số người bình thường, còn với Lăng Thần, quá rẻ.
Móc tay vào túi rồi vứt ra một miếng vàng, Lăng Thần lạnh giọng hỏi:
- Thế nào, đủ chưa? Có cần ta cho thêm?
- aa đủ đủ… vậy là quá đủ… Cảm ơn công tử giúp bọn ta thu xong tiền. Bây giờ bọn ta liền đi. Chúc công tử một ngày bình an.
Đám người này cũng không dám đòi thêm, dù sao Lăng Thần vứt ra miếng vàng dễ dàng như vậy, chứng tỏ thân phận của hắn vô cùng cao quý. Tốt nhất không nên chọc vào.
Còn về nữ nhân kia, hắn mặc kệ, dù sao bây giờ cũng đã có tiền, mặc cho nàng muốn thế nào, cứ để vị công tử kia giải quyết là được.
Thấy lũ thu nợ rời đi, Lăng Thần cũng không có ý định dành lại, hắn hiện tại đang muốn làm một “người tốt”, chém giết nhiều quá sợ hiện thân Thiên Đạo hàng lâm lần nữa, lại khó giải quyết.
- Phu quân, tại sao chàng lại không trực tiếp ra tay, bọn hắn trông không quá mạnh đi.
Khang Mẫn liền lên tiếng, nàng không hiểu sao Lăng Thần lại dễ dàng đưa tiền cho người khác. Theo suy nghĩ của nàng, hắn có lẽ sẽ ra tay giết hết đám còn lại, rồi dùng phong thái anh hùng cứu mỹ nhân để nói chuyện với mấy nữ trong nhà.
- Không không, nàng nghĩ ta là ai? Phu quân nàng đâu phải là tên giết người biến thái, hở xíu là ra tay… Chỉ khi nào bọn chúng có ý đồ với các nàng, ta mới trực tiếp giết thôi.
Tam nữ nghe vậy thì cười khanh khách, các nàng tất nhiên không tin hắn. Nhưng cũng không tiện hỏi vì sao nên liền bỏ qua chuyện này, sau đó Chung Linh liền đi lại gõ cửa.
Cốc Cốc!
- Có ai ở trong không? Có thể mở cửa cho chúng ta vào không?
- Ngươi… ngươi là ai?
Người ở trong nghe được giọng nữ nhân thì có chút bất ngờ, nhưng nàng ta vẫn đề phòng hỏi lại.
- Phu quân ta vừa giúp cô thoát khỏi đám người ngoài cửa, hiện bọn ta chỉ muốn xem mấy người có ổn không mà thôi?
Người ở trong nghe vậy, có chút ngập ngừng, sau đó vẫn quyết định mở ra. Bởi nàng không hề nghe được âm thanh của những người lúc nãy. Mà nếu bọn hắn thực sự muốn vào, cũng không cần lừa nàng, bởi cánh cửa này sắp hỏng mất rồi.
--Hết chương 81--