Sau khoảng thời gian yên ổn bên nhau, Lăng Thần liền quyết dẫn theo tam nữ rời khỏi nơi này, tiếp tục cuộc hành trình đi săn... à không, phải là đi giải cứu các mỹ nữ ở thế giới này.
- Phu quân, chúng ta đi đâu vậy?
Tam nữ đồng thanh hỏi hắn, cả ba nàng lúc này đều rất hòa thuận.
Mặc cho thân phận không phù hợp, các nàng đêm nào cũng cùng Lăng Thần chiến đấu, thậm chí có lúc còn ra ngoài sân dã chiến, khắp nơi trong căn biệt phủ đã trở thành chiến trường của họ. Nếu Lăng Thần không dọn chỉ sợ bây giờ nơi nào cũng tràn dầy dâm dịch của bốn người.
- Chúng ta sẽ rời khỏi đây, đi du ngoạn khắp nơi. Có thể trước tiên chúng ta sẽ đi đến Giang Nam.
Lăng Thần nói với ba nữ, mục tiêu tiếp theo của hắn chính là thị nữ của tên Mộ Dung nào đó, A Bích cùng với A Chu. Nếu hắn nhớ không nhầm, cả hai nàng đều đang phục thi tên ngụy công tử đó, đúng là nguy hiểm.
- Vậy muội được đi chơi rồi sao, cảm ơn ca ca.
Chung Linh cũng đã được mong ra ngoài khám phá thế giới từ lâu nhưng bị Chung Vạn Cừu cấm cản, thấy Lăng Thần có ý mang đi, nàng không nhìn được vui sướng mà hôn lên má hắn. Ngực to không vải che liên tục chà sát lên cơ thể Lăng Thần. Mà tối qua hắn lại làm các nàng rất lâu nên hiện hắn cũng không muốn tiếp tục làm đau các nàng, vì vậy điều khiển không cho côn thịt đứng dậy.
Lăng Thần sau đó liền dặn dò ba nữ, để các nàng thay đồ trước mặt mình sau đó liền thu dọn hành lý, chuẩn bị lên đường.
Do hệ thống bảo trì, Lăng Thần cũng không thể mang hết đống đồ đi được, vì vậy đành ép các nàng bỏ lại vài món, quan trọng vẫn là mang theo tiền bạc. Hắn hiện tại có tiền mà cũng lười mang đi.
Không lâu sau đó đám người liền lên xe ngựa, dù thứ này không phải hàng vip như cái hệ thống cho nhưng so với xe ngựa trước đó cũng không tệ. Có cánh cửa gỗ che đi bên trong, bên ngoài cũng có tới hai con ngựa đưa xe. Thậm chí bên trong cũng khá rộng, đủ cho 5, 6 người ở.
Để tam nữ vào bên trong buồng, còn Lăng Thần ở ngoài lái xe ngựa.
Cả bốn người trong khoảng thời gian này vừa đi ngắm cảnh, vừa thưởng thức đồ ăn ở đây, không chỉ vậy, Lăng Thần còn đem tam nữ làm không ít động tác xấu hổ khi đến những vùng cây cỏ hoặc nơi vắng người qua lại, phô dâm, huấn luyện đều có. Tam nữ không có chút nào kháng cự, ngược lại càng thích thú với thứ này.
Có điều, khi cả ba xông trận đều dễ dàng bị Lăng Thần ngã gục. Trong âm thầm các nàng muốn tìm thêm tỷ muội để trừng trị tên ác bá này.
Một tháng nhanh chóng trôi qua.
Chiếc xe ngựa cuối cùng đi vào trong một trấn nhỏ ở Giang Nam, sau đó liền hướng tới tửu lâu trông đồ sộ nhất ở đây.
Xe đến trước tửu lâu thì dừng lại, một nam ba nữ đi xuống, nam nhân thì cao ráo đẹp trai, làm cho không ít nữ nhân xung quanh nhìn thấy mà mê mẩn, còn tam nữ thì đều có nét đẹp khiến cho người khác nhìn vào phải mê đắm. Nhị nữ trông chững chạc, có phong thái hiểu biết sự đời, càng khiến cho nam nhân nhìn vào chỉ muốn đè các nàng ra mà làm.
Còn nữ nhân còn lại trông khá trẻ tuổi, có vài nét hồn nhiên ngây thơ nhưng cơ thể lại vô cùng phát triển... Đúng là bộ ba dụ hoặc, đi đến đâu cũng khiến cho người xung quanh không thể rời mắt.
Tất nhiên không ai dám ngăn cản bởi trong số bốn người, trừ nữ nhân trẻ tuổi, ba người còn lại đều có vũ khí. Bọn hắn có ngu cũng biết, mấy người này là người trong giang hồ, chọc giận họ cũng chỉ như rút họa vào thân.
Bốn người này chính là Lăng Thần cùng với tam nữ, hắn cùng các nàng sau từng đó thời gian du ngoạn thì cũng đến địa điểm cần đến, cũng nên dành thời gian để nghỉ ngơi vài ngày.
Tiểu nhị thấy người đến thì nhanh chóng chạy ra, hắn cũng khá bất ngờ trước tam nữ nhưng nhanh chóng gạt đi để tiếp khách. Hắn thề, trong đời hắn chưa bao giờ thấy được những nữ nhân quyến rũ như vậy.
- Mời công tử cùng các vị phu nhân vào, bên bọn ta có rất nhiều đồ ăn cùng rượu ngon.
Hắn dẫn bốn người vào, không quên giới thiệu vài món.
- Ở đây có món gì ngon, cứ việc đem ra đây.
Lăng Thần đưa một cục vàng nhỏ ném cho tên tiểu nhị, hắn thấy vàng thì liền trở nên vui vẻ. Càng ra sức hầu hạ:
- Khách... khách quan... ngài yên tâm, bọn ta sẽ ra sức khiến cho ngài hài lòng.
Một lúc sau, đồ ăn cũng được dọn lên. Cả bốn người cũng không liền không chờ nữa mà bắt đầu thưởng thức.
Lăng Thần không biết có mang thể chất thu hút đánh nhau hay không. Hắn còn đang thong thả gặm miếng gà luộc thì có vài tiếng bước chân nặng nề lại phía hắn. Quay đầu ra nhìn, chỉ thấy tầm sáu người ăn mặc hơi rách rưới một chút, có chút cơ tay, khuôn mặt ai cũng có vài vết sẹo to dài.
Tên cầm đầu liền giơ thanh đao đặt xuống đất, to tiếng nói:
- Tên khốn tiểu bạch kiểm nhà ngươi, khôn hồn thì giao hết tiền ra cho bổn đại gia, còn cả ba nữ nhân xinh đẹp, để cho ta cùng các huynh đệ thưởng thức.
Lăng Thần liền dùng ánh mắt tràn đầy sát khí nhìn về phía mấy tên này, tu vi của bọn hắn cũng chỉ cấp E sơ kỳ gần lên E trung kỳ, hoàn toàn không là gì so với Lăng Thần. Tay hắn liền cầm thanh kiến đưa lên rồi nhanh chóng chém một phát.
Phốc! Phốc! Phốc!...
Chỉ trong chớt mắt, mấy tên kia còn chưa kịp phản ứng gì thì bị Lăng Thần chém bay đầu, máu tươi văng tung tóe có điều lại không văng lên bàn ăn của bốn người, ánh mắt Lăng Thần vẫn rất bình thản, nhưu thể giết người đối với hắn cũng như giết mấy con gián, không có gì đáng sợ.
- Tiểu nhị, bên ngươi có thể giải quyết chuyện này chứ.
Lăng Thần nói xong liền đưa ra thêm chút thỏi bạc. Tiểu nhị thấy thế thì gật đầu lia lịa, dù sao đánh nhau giết người ở quán rượu không nói là nhiều nhưng cũng nếu Lăng Thần muốn rời luôn, bọn hắn cũng phải dọn, vậy mà Lăng Thần lại đưa tiền, khiến cho hắn vui mừng không ít.
Lăng Thần sau khi phân phó xong thì ngồi ăn một tí, sau đó liền rời ra khỏi tửu lâu, tam nữ cũng ăn xong rồi đi theo hắn, cả đám đều nhẹ nhàng bước qua đầu của đám người đó, dù bọn hắn từ góc dưới có thể nhìn lên được cảnh tam nữ đều không mặc gì ở dưới nhưng mà người đã chết, linh hồn còn đâu mà thấy.
Cả bốn người bắt đầu ra ngoài đi dạo để tiêu cơm, còn đang vui vẻ trò chuyện thì lập tức nghe thấy tiếng nói.
- Hừ, cô nương... Mau chóng trả tiền cho bọn ta, nếu không bọn ta đành mang cô cùng con gái đi làm gái điếm để trả nợ.
- Không... tất cả đều do tên đàn ông kia... Tại sao ta phải thay hắn trả nợ, ta cùng với hắn đã sớm chia cắt. Tại sao vậy?
Đám người toàn nam đang ở bên ngoài đập cửa muốn xông vào trong, cả đám không ngừng đòi nợ ở ngoài. Còn bên trong nhà, là giọng của một nữ nhân truyền ra, Lăng Thần còn thoáng nghe được tiếng trẻ con đang khóc ở trỏng, nếu xét về âm thanh, chắc cũng là một bé gái tầm 10, 11 tuổi đi.
--Hết chương 80--