Trong khoảng thời gian qua, mỗi lần nghe được tiếng rên rỉ trong lúc làm tình của tam nữ, Mộ Dung Tuyết lại khó có thể kiềm chế dục hỏa trong người.
Trước tình yêu đối với tên nam nhân đã phản bội và thứ cảm xúc kì lạ khi tiếp xúc với Lăng Thần, cuối cùng nàng cũng gục ngã dưới chân hắn. Một phần vì nàng đã không còn mục tiêu để tiếp tục, phần còn lại cũng do Lăng Thần đã âm thầm thôi miên để khiến cho nàng chấp nhận mọi thứ.
---
Trên một xe ngựa đi đến Lục Gia Trang, một thanh niên đang được nhị nữ như hoa như ngọc trần chuồng phục vụ, một người thì dùng cặp ngực to bự cùng núm vú hồng hào phục vụ tiểu đệ, một người thì ngồi lên mặt hắn, không ngừng uốn éo mông để cho chiếc lưỡi nóng ẩm của hắn nếm mật ngọt do dâm huyệt của cô nàng phun ra.
- Ưm…
- Ư… phu quân… sướng…aa…
Hai nữ này chính là Lý Mạc Sầu cùng với Mộ Dung Tuyết. Sau khi Mộ Dung Tuyết lựa chọn đi theo Lăng Thần thì hai nữ cũng bỏ ân oán cá nhân xuống và lựa chọn thuần phục trước dâm uy của Lăng Thần, còn Lâm Tử Yên lẫn Tiết Uyển Dung thì do mới tu luyện gần đây, nên cả hai không thể chịu được cuộc chiến mà đã giơ cờ xin hàng. (thực chất đã không còn sức để mà xin hàng chứ nói gì giơ cờ.)
- Ưm… thiếp ra…
Lúc này, Mộ Dung Tuyết, người đang ngồi trên mặt Lăng Thần cuối cùng cũng không chịu nổi nữa mà ra, nàng cũng không biết đã là lên đỉnh lần thứ bao nhiêu, chỉ là giờ đây sức lực của nàng gần như cạn kiệt, vô pháp chịu thêm cuộc tấn công nào nữa.
Hiểu được tình cảnh này, Lăng Thần liền nhẹ nhàng đem nàng đặt xuống giường, còn về phía Lý Mạc Sầu, cô nàng rõ ràng còn nhiều sức hơn Mộ Dung Tuyết một chút, nhưng cũng sắp tới cực hạn.
- Ân, Sầu nhi, ta ra…
- Ưm… phu quân… ra trong… mồm thiếp… thiếp muốn…
Sau vài lần nhấp, Lăng Thần không thể kìm nén được nữa mà lấy tay nhấn đầu nàng vào gần người mình, khiến cho côn thịt khổng lồ đâm sâu trong cuống họng Lý Mạc Sầu.
Phọt!
Âm thanh nhỏ vang lên, Lý Mạc Sầu cũng cảm nhận được thứ tinh dịch thơm ngon thu hút nàng tràn đầy trong cổ họng, thậm chí còn đang muốn trào ra, liền cố gắng nuốt lấy nuốt để. Nhưng với số lượng khủng bố đó, nàng cuối cùng cũng bị sặc mà phun ra một chút.
- Ân, Sầu nhi, không thể lãng phí dù sao đó cũng là tinh hoa nga.
Nghe Lăng Thần nói vậy, Lý Mạc Sầu cũng không nói nhiều mà lập tức cúi người xuống liếm hết tinh dịch còn dư dưới sàn, thậm chí nàng còn liếm sạch những nước miếng lẫn tinh dịch còn dính trên tiểu đệ của Lăng Thần sau trận càn quét.
- Hắc hắc, đường đường là Xích luyện tiên tử Lý Mạc Sầu mà lại có mặt dâm đãng như vậy, nếu có người khác nhìn thấy thì sao đây.
- Ưm… hừ… không phải do chàng muốn thiếp dâm đãng như vậy sao… Hừ nếu có kẻ nhìn thấy, thiếp liền giết hắn.
Lời Lý Mạc Sầu nói càng khiến cho Lăng Thần hài lòng, không thể không nói, Lý Mạc Sầu hiện tại không khác gì một nữ nhân hết mực chiều hắn, dù cho những tư thế xấu hổ nhất, nàng cũng chịu làm cùng hắn, cho dù là tam nữ, cũng chưa chắc dám như vậy.
- Mà Sầu nhi, sắp tới ta sẽ đến Lục Gia Trang, nàng có dự định gì không.
Lý Mạc Sầu nghe Lăng Thần nói vậy thì liền trả lời:
- Thiếp hiện tại là người của chàng, không còn liên quan gì tới Lục gia nữa, dù cho chàng muốn đến đó là gì, thiếp không hề quan tâm, chỉ cần chàng không bỏ rơi thiếp là được.
- Ha ha, được… Yên tâm, Lăng Thần ta dù không dám thừa nhận bản thân mãi chỉ yêu mình nàng, nhưng ta khẳng định sẽ không bao giờ rời bỏ nàng.
Nói rồi, hắn liền ôm Lý Mạc Sầu ngủ, để cho xe ngựa tự do đi tới điểm cần đến.
Lục gia trang vốn ở gần Toàn Chân giáo, là nơi giàu có nhất nhì trong trấn nhưng hiện tại lại phải đang đối mặt với nguy cơ tử vong.
Từ trên mái nhà Lục gia bỗng vọng xuống một âm thanh lạnh băng của nữ tử.
- Ta chỉ muốn lấy mạng của chín người trong nhà Lục gia trang. Kẻ nào không liên quan, hãy sớm rời khỏi đây để không phải gặp họa sát thân.
Trong nhà, Lục Lập Đỉnh, gia chủ hiện tại của Lục gia trang, nhìn ra ngoài thì thấy một nữ tử xinh đẹp đang đứng đối diện nhìn vào nơi này mà bên cạnh nàng cũng là một nam nhân vô cùng tuấn tú liền lẻn giọng nói:
- Con ác quỷ đã làm chấn động giới giang hồ, không ngờ tuổi cũng chỉ mới tầm hai mươi, nhan sắc không ngờ lại kinh diễm như vậy.
Bỗng hắn quay mặt, chỉ tay lớn giọng mà quát:
- Này, có phải ngươi là "Xích luyện tiên tử"? Ta chính Lục Lập Đỉnh, gia chủ Lục trang gia hiện tại! Ngươi đến đây với mục đích gì?
Nam nhân bên cạnh vẫn im lặng không nói, còn nữ nhân thì cười lạnh, một làn nữa âm thanh lạnh lẽo của nàng vàng lên:
- À! Hóa ra ngươi đang chờ ta đến! Biết điều như vậy cũng tốt lắm. Nhưng tốt hơn nếu ngươi đem vợ và con cháu ra đây cho ta, nam thì giết nữ giữ lại, rồi ta cho ngươi được phép tự sát. Dù sao ta hiện tại cũng không nhúng quá nhiều máu, tiện nghi cho ngươi được chết thoải mái, nếu là lúc trước thì một tên nam nhân như ngươi chưa chắc đã còn sống khi chứng kiến mặt thật của ta.
Trước những lời nhục mạ nhưng lại vô cùng đầy sát khí của Lý Mạc Sầu, Lục Lập Đỉnh tuy có chút sợ hãi, nhưng hắn dù sao cũng có chút võ công, cộng thêm bản thân cũng là gia chủ của Lục gia, hắn biết bản thân phải cố gắng trấn tĩnh bởi bỏ chạy thì cũng chưa chắc đã thành.
Vả lại, đứng trước một thiếu phụ xinh đẹp, trông cũng không hẳn quá mạnh, hắn tưởng như nội công của hắn có thể dễ dàng đánh bại nàng chỉ trong vài hiệp. Không chút ngần ngại, hắn hét to:
- Nữ tặc! Đừng lắm lời! Ta sẽ khiến cho ngươi hối hận vì dám đến đây gây chuyện.
Vừa dứt tiếng, Lục Lập Đỉnh liền phóng người lên trước
Nhưng nữ tử còn chưa kịp rút hai kiếm sau lưng ra thì năm nhân bên cạnh đã động. Hắn liền nhẹ nhưng tấn công vào tay của Lục Lập Đỉnh khiến cho hắn bị thương mà phải nhảy ra.
Lúc này Lục Lập Đỉnh mới thân bản thân mình có chút khinh địch, cứ tưởng nam nhân bên cạnh bất quá chỉ mạnh hơn người bình thường, là con cháu ăn súng mặc sướng giống hắn nên bạn đầu cũng không coi trọng.
Không ngờ so với nữ tử ấy thì nam nhân trước mắt mới thực sự là kẻ đáng sợ.
Lục Lập Đỉnh cũng không hề biết rằng, mọi chuyện xảy ra ở đây, đều do Lăng Thần yêu cầu Lý Mạc Sầu làm, hắn cũng rất muốn làm nhanh mọi chuyện, nhưng cái hệ thống chết tiệt lại cho hắn một nhiệm vụ, và yêu cầu hắn phải làm ngay, nên Lăng Thần chỉ còn cách sử dụng vài mánh nhỏ để tiện cho sau này.
Lục Lập Đỉnh cố gắng đứng dậy, rồi lớn tiếng hỏi Lăng Thần:
- Không biết Lục mỗ có gì đắc tội với công tử mà công tử lại ra tay với tại hạ.
Lăng Thần có chút nóng nảy nói:
- Hừ dám tấn công nữ nhân ta, ai cho ngươi lá gan đó.
- Cái gì? Khôn…
Lời còn chưa kịp dứt, Lục Lập Đỉnh đã ngay lập tức bị Lăng Thần ra tay diệt sát, Lăng Thần nãy giờ làm như vậy là để cho đám người trong nhà rời khỏi, mục đích cũng là để bọn họ dẫn hắn đến chỗ Dương Quá giống như trong cốt truyện.
Nghĩ rồi, hắn liền mang theo Lý Mạc Sầu, nhưng còn chưa kịp rời khỏi, một âm thanh nữ nhân vang lên:
- Ngươi đang tính làm gì sư phụ của ta.
--Hết chương 20--