Chương 19: Nhất long tam phượng (2)

- Phu quân, thiếp muốn…

Lăng Thần đương nhiên không phụ lòng Tiết Uyển Dung, hắn liền đẩy nàng nằm xuống, một tay xoa lấy bầu ngực của nàng, một tay đi xuống móc l*n Uyển Dung, kích thích vừa nhanh vừa bất ngờ khiến cho cô nàng không nhịn được mà rên rỉ.

- Ư… lão công… sướng… ưm… ư… ngón tay… sướng quá…

- Ưm… lão công… đừng dùng… tay… nữa… thiếp muốn…

- Nàng muốn gì?

Lăng Thần hiểu nhưng vẫn giả vờ không hiểu, hắn liền vô sỉ hỏi lại.

- Hừ… đáng ghét… thiếp tất nhiên muốn… muốn… chàng dùng cây côn to bự ấy chọc vào trong thiếp…

Nói rồi, Uyển Dung liền đẩy Lăng Thần ra một chút rồi quay người lại, sau đó chổng mông lên, đem dâm huyệt cùng lông mao dính đầy dung dịch trắng chà sát cự long của Lăng Thần.

Thấy cảnh đó, ai nhịn được chứ Lăng Thần tất nhiên là không được, hắn liền đem cự long vẫn còn đang dính nhiều vết tích sau khi mây mưa với Tử Yên nhắm ngay tiểu muội của Uyển Dung rồi đâm thằng vào sâu trong tận bụng.

- Ahhhh… con c*c to đút vào rồi… aaa…ư…

Bạch! Bạch! Bạch!

- Ưm… ư… thứ đó thật to… hảo … đjt Dung nhi sướng… ân… mạnh… nha… nha…

Tiếng rên rỉ của Tiết Uyển Dung càng khiến cho Lăng Thần dục hỏa phun trào, hắn làm càng ngày càng nhanh, càng mạnh hơn, mỗi lần nhấp, bụng của Tiết Uyển Dung liền bị biến dạng một lúc rồi trở lại bình thường.

Còn về Tiết Uyển Dung, cô nàng đang không ngừng vặn vẹo bộ mông trắng nõn ấy để bắt kịp tiến độ của Lăng Thần, khiến cho mỗi lần nhấp, nàng đều cảm nhận được sự sung sướng khó tả mà cả hai mang lại.

Bốp!

- Hừ thật đúng là dâm nữ, đúng là phải dạy dỗ thêm mà.

Lăng Thần vừa đjt vừa lấy tay vỗ vô bờ mông to của Tiết Uyển Dung khiến cho âm đạo cô nàng bóp lại, âm thanh rên rỉ cũng càng nhiều hơn.

- Ân… phu quân… nha… mau dạy… a… dạy con đĩ… ân… aaa… nhaa…

Những lời dâm ngôn mê hoặc chúng sinh phát ra từ miệng của người mới tháng trước còn đang phải vì tên trượng phu cũ mà lo lắng, mà hiện tại, nàng lại như một nữ nhân lẳng lơ đang bị Lăng Thần không ngừng chà đạp, từ dâm ô nhất cũng có thể nói ra.

- A… sướng quá… ân… mạnh… nha… mạnh quá…

- Phu quân… giết… giết chết… con đĩ… này mất… nha…

Âm thanh ma sát giữa hai vật cùng tiếng rên dâm đãng của Tiết Uyển Dung cũng khiến cho Lý Mạc Sầu tỉnh giấc, điều nàng thấy lúc này chính là Tiết Uyển Dung đang quỳ trên đất bằng hai tay hai chân như một con vật, mặc cho Lăng Thần phía sau dùng côn thịt to cứng của hắn đâm vào, còn bị hắn dùng tay đánh vào mông rồi nói những lời vô cùng dâm ô.

Thay vì cảm thấy khó chịu như trước kia, không hiểu sao, trong lòng Lý Mạc Sầu lại có cảm giác như thèm khát, mong muốn được làm như vậy… Thế là nàng tự lấy tay mình để xuống dưới, vừa nhìn hai người kia ân ái, vừa tự sướng để giảm bớt suy nghĩ trong đầu.

- Aaaa thiếp ra…

- Vừa lúc, ta cũng ra…

Lăng Thần nhấp thêm vài cú nữa rồi giữ chặt vòng eo Tiết Uyển Dung, sau đó đem côn thịt đâm thật sâu vào trong bụng nàng. Số lượng lớn tinh dịch cứ thế mà phun ra, bắn hết vào trong bụng của Tiết Uyển Dung.

Cô nàng lúc này cũng trợn tròn mắt, miệng thở hổn hển, vô lực nằm xuống dưới đất, kệ cho tinh dịch đang từ trong âm đạo chảy ra như thác…

Còn về phía Lăng Thần, dù mới được tam nữ phục vụ bằng miệng, rồi song tu với hai nữ, nhưng cự long của hắn vẫn sừng sững không ngã xuống… Sau đó hắn liền nhìn về phía Lý Mạc Sầu, người đang tự sướng mà không để ý thấy Lăng Thần và Uyển Dung đã dừng.

- Ân… phu quân… sướng…

- Ân… phu quân mau đjt Mạc Sầu aaa… Mạc Sầu muốn…

Tiếng rên Lý Mạc Sầu ngày càng to, có lẽ hiện tại cũng chỉ có nàng lên tiếng nên Lăng Thần có thể nghe rõ mồn một cái âm thanh dâm đãng ấy. Dù cho nãy giờ hắn nghe không ít, nhưng âm thanh đó vẫn khiến cho hắn không hề cảm thấy ngán, mà ngược lại, càng thích thú hơn.

- Sầu nhi…

Lời Lăng Thần nói ra khiến cho Lý Mạc Sầu vừa mới tự cao trào bằng tay ngay lập tức chú ý tới, dù cả hai đã có quan hệ phu thê, nhưng khi biết Lăng Thần đã nhìn thấy toàn cảnh nàng thủ dâm, Lý Mạc Sầu vẫn có chút đỏ mặt không dám nhìn vào mắt hắn.

- Hắc hắc, không ngờ Mạc Sầu cũng có phần như vậy, thật dâm đâu.

- Không… không phải… do phu quân cả thôi…

- Nếu phu quân không phải lúc nào cũng đem thứ đó ra, làm sao Sầu nhi lại trở nên như vậy…

Lý Mạc Sầu vừa nói vừa lén nhìn về phía cự long của hắn, âm thầm kinh ngạc vì cái sự đáng sợ này, làm lâu như vậy mà vẫn chưa ngã xuống, thật đúng là quái vật.

- Vậy sao, theo ta thấy có vẻ như nàng vẫn chưa được sủng ái nhỉ, lại đây, giờ ta cho nàng tự quyết định.

Nói rồi, Lăng Thần liền nằm xuống giường, cự long của hắn liền thẳng cứng lên trên như một cây cột trụ… Lý Mạc Sầu hiểu ý thì ngại ngùng tiến lại, sau đó ngồi gối lên người Lăng Thần.

Tay Lý Mạc Sầu cầm lấy cự long nóng hổi nhớp nháp, đem nó lại gần tiểu muội của mình. Nàng lúc này đã gần như bị dục vọng ăn mòn lý trí, tiểu muội do vừa cao trào nên vô cùng ẩm ướt. Phốc một tiếng, Lý Mạc Sầu liền ngồi ngay xuống dưới, côn thịt cũng vì thế mà đâm tận sâu vào trong bụng.

- Aaa… thật to…

Lý Mạc Sầu cảm thán, nhưng nàng biết đây mới là mở đầu. Không cần Lăng Thần ra lệnh, Lý Mạc Sầu liền bắt đầu nhấp, nhưng có vẻ như tốc độ của nàng vẫn còn chậm. Lăng Thần liền nói:

- Sầu nhi, thế này vẫn chậm a… Để phu quân giúp nàng…

Xong rồi, hắn liền bắt lấy vòng eo mảnh khảnh của Lý Mạc Sầu, xong đó đẩy mạnh xuống rồi nhấc lên, cứ liên tục như vậy, không những không chậm mà còn ngày càng nhanh hơn…

- Ân… mạnh quá… nó… nha… đâu sâu vào trong… uwmm… mạnh … nhanh quá… ưm… aa

Sau không biết bao lâu, Lý Mạc Sầu cuối cùng cũng không trụ nổi nữa mà ra, nhưng Lăng Thần vẫn chưa thỏa mãn, hắn liền thay đổi tư thế, không ngừng đjt nàng tới mức Lý Mạc Sầu không còn muột chút sức lực nào, dù bản thân Lý Mạc Sầu đã cao trào hơn năm lần, nhưng Lăng Thần mới chỉ ra có một lần.

Sau đó, nhị nữ cũng dần tỉnh dậy thì bị Lăng Thần bắt vô tiếp tục cuộc chơi, cứ thế một trận chiến giữa nhất long tam phượng cứ thế diễn ra suốt đêm…

Cho tới sáng hôm sau, Lăng Thần dậy trước, nhìn ba nữ nhân đang ngủ say, vẻ mặt vô cùng thỏa mãn, liền âm thầm ra ngoài…

Mới ra cửa, hắn bắt gặp ngay Mộ Dung Tuyết đang ngồi ăn sáng.

- Chào, nàng dạo này thế nào?

Lăng Thần lên tiếng chào hỏi.

- Không sao! Cũng bình thường.

Mộ Dung Tuyết hoàn toàn không cho Lăng Thần một sắc mặt tốt, dù cho nàng và hắn đã phát sinh quan hệ, dù nàng đã quên đi trượng phu cũ, người đã thua cá cuộc và quên lãng nàng, thì nàng vẫn không tha thứ cho Lăng Thần. Kẻ khiến cho nàng phải chịu hoàn cảnh như bây giờ.

Tuy nhiên, nàng dạo này không hiểu sao lại bắt đầu nhớ tới Lăng Thần, đặc biệt là khi thấy hắn gần gũi cùng tam nữ, lòng nàng lại có chút khó chịu. Bản thân nàng cứ mặc định là do nhìn thấy Lăng Thần thì nhớ tới hình ảnh hắn hãm hiếp nàng nên mới khó chịu, nhưng thực chất nguyên do vì sao nàng cũng không rõ.

Lăng Thần hiểu được tâm ý của Mộ Dung Tuyết lúc này, dẫu vậy, thời gian của hắn cũng không còn nhiều để nàng ta được lựa chọn. Bởi Lăng Thần cần lên đường để thực hiện theo cốt truyện, nếu không thì sẽ bỏ lỡ nhiều cái hay. Vì vậy, nếu cần thiết, hắn sẽ phải dùng tới biện pháp mạnh để mang cô nàng này theo.

--Hết chương 19--