Chương 11: Thiên đạo đạo ngân.
Sau khi Trương Tam rời khỏi mật thất cổ trùng, Thiên Ca cũng tiếp tục làm nhiệm vụ nghiên cứu của bản thân.
Hắn đã hiểu đôi chút về cấu tạo cổ trùng, nhìn vào cổ trùng Thủy đạo trước mắt. Thiên Ca liền có chút bất ngờ: "Cấu tạo này?"
Hắn đôi phần bối rối trước cảnh tượng mình nhìn thấy: "Cấu tạo phụ giống với cấu tạo chính ta từng thấy trước đây. Hoặc có thể nói cấu tạo chính là cấu tạo trung tâm, có nhiều loại đạo ngân nhất. Việc hợp luyện cổ trùng có liên quan đến nhân (nguyên tử đạo ngân trong cấu tạo chính), cổ trùng cần đạo ngân tương ứng để liên kết, nên lấy phần nào có nhiều loại và ổn định để tụ làm trung tâm. Sau đó mới từng bước dựng lên cấu tạo phụ."
"Cấu tạo phụ còn có nhiều cấu tạo phụ khác liên kết với nhau để ổn định, và phân bố đồng đều với cấu trúc của nhân. Cũng có thể nói một cổ trùng cho phép có nhiều năng lực cùng một lúc."
Thiên Ca cũng đang rất tò mò rốt cuộc Thiên Huyễn Linh Đồng có những năng lực gì.
Hắn chậm rãi lấy cái gương ra, ánh mắt phản chiếu ánh sáng màu xanh lam pha với màu xanh lá.
"Đây, đây, đây là Thiên đạo đạo ngân?"
Thiên Ca hốt hoảng không thôi. Vì cổ trùng hắn cứ nghĩ là Hồn đạo, vậy mà là Thiên đạo cổ trùng.
Không bất ngờ được bao lâu, sắc mặt Thiên Ca bỗng biến xấu.
"Thiên đạo đạo ngân vậy mà đang dần chuyển thành Hồn đạo đạo ngân."
Thiên Ca bỏ mặc cái gọi là nghiên cứu sang một bên. Hiện tại hắn đang muốn biết bí mật của Thiên Huyễn Linh Đồng.
Cấu tạo đạo ngân hiện ra, ở phía trung tâm hiện ra một con mắt màu xám, bên trong là các nguyên tử đạo ngân hình thành dạng mạch vòng, mơ hồ nhìn giống hình lục giác. Tổng là mười hai nguyên tử đạo ngân.
Mỗi góc có một nguyên tử Thiên đạo đạo ngân, tổng sáu nguyên tử đạo ngân Thiên đạo, còn lại là sáu nguyên tử Hồn đạo.
Bao quanh cấu tạo này là một con mắt màu xám, nối liền với con mắt là vô số cấu tạo đạo ngân liên kết lại với nhau.
Thiên Ca kinh hãi, vì khi nhìn đến cấu trúc của cấu tạo phụ phát hiện có tổ hợp (Quang - Hồn - Hồn - Quang). Mà nguyên tử Quang đạo hoàn toàn không có trong cấu tạo chính.
Nhưng hắn rất nhanh lấy lại bình tĩnh, vì trong nguyên tác có nói Thiên đạo có khả năng trúng hoà đạo ngân, khiến bọn chúng không xảy ra xung đột. Phương Nguyên trong nguyên tác hưởng lợi rất nhiều từ Thiên đạo đạo ngân, nên Thiên Ca biết rõ bản thân may mắn như thế nào.
(Nhân là cấu tạo nguyên tử chính)
Thiên Ca một hồi cũng phát hiện thêm hai mươi lăm nguyên tử đạo ngân Thiên đạo khác đang liên kết rải rác với nhau, còn có xu thế chuyển hoá thành Hồn đạo đạo ngân.
Dường như vô số đạo ngân này rất nghe lời Thiên đạo đạo ngân, không có một chút bạo loạn nào.
"Thiên đạo đạo ngân đúng là vạn đạo chi vương."
Thiên Ca cảm thán xong suy về cách làm sao phân bổ hiệu quả cấu tạo đạo ngân.
"Chúng có tới ba mốt đạo ngân Thiên đạo, nhưng cấu tạo phải phân bổ đồng đều, nếu không sẽ làm mất cân bằng cấu tạo dẫn đến hủy diệt cổ trùng."
Thiên Ca không cần thí nghiệm cũng biết vạn vật vốn dĩ cân bằng, nếu đạo ngân cấu tạo phụ chỉ nghiêng về một phía sẽ ảnh hưởng tới cấu tạo chính, nhẹ là biến dạng, nặng là bị diệt.
"Khống Hồn cùng nhìn thấy đạo ngân giữ lại, vì đây chính là căn của cổ trùng. Tiếp đến bổ sung Nuốt Hồn cùng Trữ Hồn. Cổ Nạp Linh cũng không thể thiếu. Thêm khả năng đọc lấy suy nghĩ của kẻ khác."
"Lấy cổ Thiên Huyễn Linh Đồng làm trung tâm, mỗi một năng lực chiếm lấy hai chỗ. Những năng lực liên quan đến Hồn đạo không cần thêm bớt gì cả. Những năng lực có cấu tạo đạo ngân khác với Hồn đạo sẽ được bổ sung một nguyên tử Thiên đạo để ổn định. Số đạo ngân Thiên đạo còn lại dùng trong việc luyện chế cổ trùng khác."
Thiên Ca có ý định đi trên con đường dung nạp năng lực cổ trùng, Thanh Phong thì tổng hợp đạo ngân để luyện cổ.
Tiếp đến Thiên Ca có ý định thăng luyện cổ trùng, nhận ra số lượng đạo ngân của cổ trùng nhị chuyển nhiều hơn cổ trùng nhất chuyển. Nếu nhìn thoáng qua, thấy cấu trúc chỉ thay đổi chút ít, nhưng thật ra cấu trúc đạo ngân đã dung hợp vào nhau.
Thanh gia vẫn đang bàn bạc chính sự, không khí căng thẳng đến cực độ, yên tĩnh đến kỳ lạ đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
"Bọn ta đến đây có hai việc. Thứ nhất là hôn sự của tiểu thư nhà ta. Thứ hai là vấn đề Lưu Tinh Niệm."
Bỗng một lão già rau tóc bạc phơ, ánh mắt lộ vẻ đã thấu gần hết sự tình thế gian lên tiếng phá cỡ bầu không khí này.
Nếu để Phương Nguyên gặp được, cũng chỉ thấy lão tầm thường, ỷ vào tu vi tứ chuyển mà kiêu ngạo lại chẳng đáng có.
Nghe xong sắc mặt ba người và nhiều trưởng lão trong đại sảnh đột nhiên nhăn lại.
Gia chủ Thanh quát to: "Ý ngươi là sao?"
Thanh Dương vốn có ý định đưa thứ này cho Thanh Phong, cũng chỉ vì hắn có công rất lớn trong việc tấn thăng lên tu vi ngũ chuyển của lão.
Nhưng tình thế giặc trong giặc ngoài thế này lão không thể đưa ngay bây giờ được. Sợ con trai của mình gặp nguy hiểm không đáng có, chỉ có thể tạm thời hoãn lại.
Thiên Ca đã nhờ Thanh Phong hai việc, xây dựng một toà tháp, thu thập cổ tài để luyện thành cổ Cường Niệm.
Thanh Phong chẳng phải là loại ăn chay gì, sớm đã can thiệp vào quá trình xây dựng. Sau đó, đợi cổ trùng luyện thành, bản thân sẽ sử dùng thủ đoạn của mình để cướp lấy thành quả.
Hắn cũng sớm biết Thiên Ca muốn làm gì, luyện cái tháp đó thành Thiên Địa Bí Cảnh. Thanh Phong khi đoán ra cũng bất ngờ không kém, vì đối phương lại có tham vọng lớn đến như vậy.
Ngay khi đối phương có ý định ảnh hưởng tới kế hoạch của hắn. Dù có bị nhan sắc đó thu hút thế nào, Thanh Phong vẫn có sắc mặt u ám.
"Gia chủ Thanh gia xin nghe ta giải thích."
"Ngài có nghe nói có một vụ nổ ở phía tây không?"
Sắc mặt của Thanh Phong bỗng trở nên tái nhợt, Thanh Dương thì lại hứng thú với chuyện này.
Đây chẳng phải là động tĩnh Thiên Ca gây ra mấy năm trước sao? Hắn còn nói chính mình đã xử lý xong cái xác rồi mà, cổ trùng cũng bị hủy. Vậy có việc gì làm kinh động đến người ở Kiếm gia.
Trong lòng Thanh Phong sinh ra một cỗ bất an cực kỳ mạnh mẽ.
"Mấy năm trước, chúng ta sử dụng thủ đoạn Trí đạo, cuối cùng cũng tìm ra cái xác. Sau đó xác định phát hiện ra một bí mật kinh thiên."
"Trong não bộ của hắn trước khi bị nổ banh xác, hoàn toàn không có suy nghĩ tự bạo."
Thanh Dương một hồi cũng thay đổi sắc mặt: "Không có suy nghĩ tự bạo cổ trùng vậy thì liên quan gì? Thân xác bị hủy, cổ trùng bị giết chết cũng là chuyện bình thường mà?"
Lão biết sự tình này là do con trai của lão cùng một người nữa làm ra, nhưng cũng không thể để người ngoài tìm cớ gây sự được.
Lão già tóc trắng vẫn tiếp tục câu chuyện của mình: "Trong ký ức bọn ta tìm được bằng sát chiêu, cổ trùng đã hoàn toàn bị lấy đi trước đó!"
"Ngài biết người can thiệp vào sự tình này là ai không?"
Thanh Dương bỗng cắt ngang lời lão: "Đủ rồi!"
Dù vậy lão vẫn không biết đường lùi, mà tiếp tục nói tiếp: Là U Minh Diện Linh, ma đạo tam chuyển một thời. Cổ trùng đặc chưng của hắn là một chiếc mặt nạ màu đen. Có khả năng che đi khí tức cổ sư, ẩn thân sự tồn tại của bản thân. Ngay cả cổ sư tứ chuyển vẫn không thể tìm ra được hắn."
Thanh Dương và Thanh Phong bất ngờ trước tin tức này.
"Cha ngài có biết gì về hắn không?"
"U Minh Diện Linh sao? Lúc ta còn trẻ, hắn chỉ là một tên nhóc không biết tốt xấu lại dám dòm ngó đến con gái gia chủ Kiếm gia."
"Người đó là ai vậy? Sao ta lại không biết nữ nhân đó có tồn tại?"
"Ngươi không biết là đúng rồi. Bí mật gia chủ Kiếm Ninh biết còn sâu hơn những gì ta biết. U Minh Diện Linh là người thâm sâu khó lường."
"Sao nói một đoạn, người lại ngắt đoạn vậy?"
Thanh Phong bấ mãn nói. Thanh Dương đưa tay chỉ về phía lão già tóc trắng, ngụ ý mời đối phương giải thích dùm.
"Chuyện phải kể từ lúc cha ngươi mười lăm tuổi đi, tên đó cũng chỉ mới mười ba tuổi. Hắn là một tên nhóc bị bỏ rơi khi chỉ mới năm tuổi. Ngày đêm mơ mộng muốn trở thành cổ sư, trở lại gia tộc."
"Lúc đó, gia chủ Kiếm gia cũng có một đứa con gái gọi là Kiếm Thủy Tình. Tên nhóc đó thường đến khu vực thuộc địa phận Kiếm gia, lén gặp mặt tiêu thư?"
"Tên nhóc này trước đây chất phác thật thà. Dù thế sự thay đổi thật đáng sợ làm sao!"
Lão thở dài tiếc nuối, trước đây hắn thường nhờ lão giúp mình đến gặp cô nương đó.
"Gia chủ Kiếm gia thành tâm cũng muốn con gái mình với hắn thành đôi. Đến khi hắn được mười lăm tuổi, gia chủ cũng tìm kiếm được tin tức gia tộc của hắn. Gia tộc đó có lai lịch nhân quả đáng sợ, gia chủ không tiện tiết lộ tin tức cho chúng ta."
"Chắc các ngươi cũng biết đến Thập Đại Tôn giả chứ? Ta cũng không nói nhiều."
Thanh Phong có chút suy tư, một gia tộc có thể cuốn đến Thập Đại Tôn giả, rốt cuộc là loại gia tộc như thế nào đây.
"Gia chủ bọn ta nhiều lần đuổi hắn về nhà, nhưng hắn vẫn ve vản nàng ấy mãi. Tóc dù dai đến mấy, một khi có ý định bứt nó đi rồi nó cũng sẽ đứt thôi. Thật không ngờ, trong hai năm này, đối phương vậy mà lại để lại hạt giống cho nàng ấy."
"Đến khi sự tình vỡ lẽ. Gia chủ không những không để cả hai đến với nhau, mà chính tay giết chết nghịch nữ và cháu chưa sinh của mình. U Minh Diện Linh đem lòng căm phẫn, tình cờ nhặt được truyền thừa của một vị cổ sư bí ẩn. Tu vi tăng nhanh đến tam chuyển, thủ đoạn cổ trùng phong phú."
"Những chiến tích hắn từng đạt được, cướp lấy những gia tộc liên quan Lưu Tinh Niệm. Thanh gia các ngươi may mắn không bị nhằm vào."
"Thiệt hại cũng không nhỏ, không khiếu bị phong ấn, chỉ có thể tận dụng chân nguyên bằng với nhị chuyển cổ sư. Càng ngày không khiếu lại càng bị hạn chế, chỉ có bọn ta mới giải được. Nhưng hắn vẫn cứng đầu không chịu lộ mặt."
"Thân mang trọng thương, mỗi lúc càng suy yếu. Đích danh đối phương chính là điều tối kị."
Kiếm Hà lần đầu nghe thấy, đây là bí mật mà nàng khó mà tiếp xúc đến. Lý do tới cầu thân với Thanh gia, một phần cũng vì muốn nghe cố sự này, nhanh chóng đoán ra được điểm máu chốt: "Đối phương có thể nhận lấy truyền thừa của Đạo Thiên Ma Tôn. Nhưng truyền thừa của hắn chỉ dành cho Thiên Ngoại Chi Ma, vậy U Minh Diện Linh liệu có phải là thân phận đó?"
"Làm sao cô nương đoán ra được?"
"Cô tên gì?"
Thanh Phong bị thu hút trước dâng vẻ suy luận quyết đoán của đối phương, không nhịn được hỏi thêm mấy câu.
"Thủ đoạn ẩn nấp này chỉ là cao thủ Thâu đạo mới am hiểu. Trên hết đây có thể là nguyên bản sơ khai của sát chiêu Gặp Mặt Từng Quen Biết."
"Hiện trường cùng chứng cứ, có thể đoán người bị nổ tung là bị bắt buộc. Tất cả chỉ là một màn diễn kịch. Để đối phương cam tâm tình nguyện đi chịu chết, còn giao ra cổ trùng. Chắc chắn là còn có một người nữa, hắn có thể làm am hiểu thủ đoạn Hồn đạo. Thông qua thủ đoạn của bọn ta có thể thấy linh hồn đối phương từng bị động chạm."
Thanh Phong đứng sững cả người, hắn vừa nghĩ ra một thứ rất nguy hiểm. Truyền thừa Hồn đạo cùng Luyện đạo không phải là hắn nhờ Truy Tiên Vận mà tìm thấy, đơn giản là có người sắp đặt truyền thừa từ trước.
Mỗi lần gặp đối phương không quá hai phút liền rời đi. Thiên Ca, hình bóng nhân vật này khiến hắn cảm nhận được sự nguy hiểm hơn bao giờ hết.
Hắn không giữ nổi bình tĩnh, chạy về phía đối phương. Mặc sức người can ngăn, hắn hung hăng nắm lấy cổ đối phương để hỏi cho ra lẽ.
"Cô có bằng chứng gì không?"
Kiếm Hà bỗng ửng đỏ hai bên má, giọng điệu run rẩy: "Gần, gần quá!"
Một hồi nhìn thấy khuôn mặt bối rối của đối phương, Thanh Phong mới biết bản thân đã thất thố rồi: "Xin lỗi cô nương, ta kích động quá!"
"Đừng gọi ta cổ nương nữa, gọi ta là Kiếm Hà Liên đi."
Nàng chính xác là Kiếm Hà Liên. Nhưng vì tính cách mạnh mẽ cương trực của nàng, mà bị gọi là Kiếm Hà.
Nàng lấy lại bình tĩnh rồi giải thích. Thanh Dương cũng rất hài lòng với đứa con dâu chưa vào nhà này, con bé đúng là thông minh, nếu có trợ lực của nó, tương lai Thanh gia không phải không thể tái khởi vinh quang.
"Ta có bằng chứng. Nếu đối có thêm một người nữa, chứng tỏ hắn vừa có được truyền thừa Hồn đạo lẫn của Đạo Thiên Ma Tôn. Hiện tại biết bản thân đang sắp kết thúc sinh mạng, nên tìm kiếm người truyền thừa. Những gì vừa xảy ra lúc trước, không nghi ngờ nữa chính là sắp đặt của U Minh Diện Linh."
"Ta đoán người thừa kế này rất ranh mãnh, hắn có thể ngụy trang việc kế thừa thành chiếm đoạt truyền thừa mà không ai hay."
Thanh Phong rối tơ rối tờ, nếu nàng ta đoán không sai thì người đứng đằng sau chính là Thiên Ca, hắn cũng là người chỉ đạo cái người gọi là U Minh Diện Linh. Vậy việc nhờ ta lấy đi Lưu Tinh Niệm chính là chủ ý của hắn, nhằm có thể hành động trong bóng tối.
Hắn lủi thủi đi về phòng, sắc mặt Kiếm Hà Liên có chút đồng cảm, nhưng không biết an ủi đối phương thế nào.
"Dù thế nào, ngươi vẫn là người giỏi nhất!"
Nàng cũng đoán được phần nào, Thanh Phong chính là đồng bạn của người kế thừa U Minh Diện Linh. Dấu chân điều tra ra được đều là của trẻ con, việc bị lừa bởi người khác đúng là không dễ chịu chút nào.
Thanh Phong ở một góc độ không ai thấy liền cười thầm, Thiên Ca, ta thừa nhận chính ta đã xem thường ngươi rồi, nhưng vậy thì sao chứ? Ngươi chính có một mình, còn ta đã có thế lực ngay khi còn ở trong chứng. Dù kế hoạch của ngươi lợi hại thật đấy, nhưng nhờ có ngươi ta mới có thể kết giao thêm một thế lực nữa, thậm chí tận dụng tình hình này để đối phương yêu ta vĩnh viễn. Gia tộc phân tán, ta đã điều tra từ lâu rồi.
Ngay từ lúc nàng ta nói ra nhân quả này có dính tới Tôn giả, ta liền nghĩ ngay tới Cự Dương Tiên Tôn, hay còn gọi là Huyết Hải lão tổ.
Thanh Phong bỗng quay đầu lại, ánh mắt kiên quyết nhìn về phía cha hắn.
"Cha, con muốn tới Cổ Nguyệt sơn trại!"